10

-"Tôi không sao cả!"

-"Mặt cậu đỏ vậy? Bị bệnh à? À mà, cậu cho tôi số điện thoại của cậu đi"

-"Điện thoại tôi bị hư rồi! Nó bị điên điên khùng khùng, lúc bật nguồn được lúc thì không!"

-"Cứ đọc"

Myungho mang giày vào đã chuẩn bị đi học.

* Cạch *

Myungho mở cửa định bước nhưng Wonwoo hỏi:

-"Cậu không đi xe chung?"

Myungho ngưng lại.

-"Không cần đâu. Tôi đi bộ được rồi, nếu không mọi người ở trường thấy sẽ hiểu lầm tôi"

Vậy thì hắn đành để cậu đi bộ thôi. Nhưng là để thử coi cậu đi bộ từ nhà hắn tới trường xa như thế nào.

-"Vậy cậu cứ đi! Xong cổng trường đóng khỏi vào"

Myungho khó hiểu

-"Vậy từ đây cách trường xa lắm hả?"

Myungho tự hỏi mình nói lí nhí nhưng hắn ta nghe hết.

-"Đúng cậu không đi chung thì thôi"

-"Đi đi"

Đúng là lật mặt hơn cả bánh tráng.

Đây là lần đầu tiên cậu được ngồi trên chiếc xe sang trọng như thế này. Còn được quản gia chở nữa chứ. Con xe lamborghini đen nhám rất sang trọng. Hắn ngồi kế bên ghế phó lái còn cậu ngồi dưới dàn ghế sau.

Lại là bầu không khí ngại ngùng này.

Xe dừng lại trước trường thì cả đám nữ của ba khối bu lại xe hắn, chắc fan hắn đông lắm.

"Wonwoo ahh~"

"Em yêu anh lắm Jeon Wonwoo"

"Anh làm bạn trai em đi. Em sẽ ngoan mà"

Còn chụp nữa chứ mấy cái đèn làm cậu bực mình chá måt.

Myungho và hắn ra cùng một lúc khiến cả đám nữ này khá ngạc nhiên. Và bắt đầu xì xào nói gì về câu.

Hắn đi trước cả đám nữ chạy theo hắn rất nhiều người xô lẫn nhau và cậu đã ngã xuống đất. Dẫm lên tay chân cậu.

-"Ah đau đừng dẫm lên nữa…"

Mingyu vừa đi tới cổng trường thì đã thấy hắn và cả đám nữ mê trai đó còn Myungho ngồi đó bị dẫm lên tay chân khuôn mặt cậu đau đớn nước mắt thi nhau mà tuông chảy.

Mingyu chạy thật nhanh tới chỗ Myungho  xô những người đang chen nhau dẫm lên cậu.

-"Myungho ah!!! Cậu có sao không!?"

Mingyu la lớn khiến Wonwoo nghe được liền quay lại nhìn thấy cậu ngã và đang khóc.

Hắn chạy lại bế cậu lên. Mingyu chưa kịp đỡ cậu dậy thì đã bị đẩy ra.

-"Cậu có sao không? Mấy cái con người này!!! CÚT ĐI HẾT CHO TÔI!!!"

Dường như Wonwoo đang rất giận dữ.
Cả đám đông đấy từ từ rời đi hết.

Wonwoo nâng bàn tay nhỏ đã bị trầy xước của cậu lên. Áo có phần bị rách và bẩn,hắn cởi áo khoác ngoài trùm lại cho cậu. Lấy trong balo ra vài miếng băng dán, dán những chỗ trầy của cậu lại.

-"Đau ở dưới chân nữa…Tôi không biết đâu"

Myungho không ngừng khóc, đầu tuần mà đã bị thành như vậy.

-"Anh tránh ra cũng tại anh hết đó!"

Hắn ngạc nhiên và mĩm cười.

-"Tôi xin lỗi. Để tôi đỡ cậu lên lớp"

Myungho gật đầu, hắn đỡ cậu bước đi từ từ lên lầu. Mingyu không hiểu chuyện gì đang xảy ra bèn bước theo sau họ.

Nhìn thấy Myungh và Wonwoo thân thiết khiến Mingyu khó chịu và bực mình.Cứ như họ đã là người yêu của nhau vậy.Nghĩ vậy Mingyu lại càng khó chịu thêm. Chắc không đâu? Nhưng thấy hắn chạm vào cậu,Mingyu không khỏi nóng giận.
Tại sao chứ?
Mingyu phải tìm hiểu thêm về hai người họ đang có mối quan hệ gì…

[Giờ tan học]

* Cạch *

Lại là tiếng mở cửa. Chắc là hắn rồi.

-"Sao anh còn chưa về?"

-"Anh á?"

Myungho nghe không phải tiếng Wonwoo  liền quay lên nhìn là Jun hyung.

-"Jun hyung?!"

Myungho không khỏi ngạc nhiên.

-"Anh vừa nộp hồ sơ để ngày mai nhập học mà định đi về nhưng tình cờ đi ngang đây. Anh cũng không ngờ lại được gặp em ở đây "

-"Em đang trực…Ah đau…"

Tay Myungho không may đụng trúng vào bàn.

-"Tay em làm sao vậy? Quần còn bị rách thế kia chân em bị chảy máu nữa?"

Junhui vừa hỏi vừa đỡ cậu ngồi ghế.

-"Chỉ là em bị té nhẹ thôi. Em không sao đâu ạ"

-"Tay chân bị như thế này còn ở đây trực gì nữa? Đi về đi anh đỡ về"

-"Không được đâu ạ! Ngày mai em bị thầy mắng chết"

-"Đưa đây anh quét. Em ngồi đợi anh nha"

Myungho gật đầu cười đồng ý.

-"Đúng rồi, em còn phải đổ rác nữa. Em phải đi-"

-"Để anh làm. Em cứ ngồi chờ anh"

-"Vâng"

Myungho ngại ngùng khi để Junhui làm những việc này.

Junhui trực giúp cậu đã xong. Bây giờ còn giúp đỡ cậu về nữa.

-"Hay em lên lưng anh cõng về cho nhanh chứ đi xuống mấy bậc thang này còn đau nữa"

-"Ei không đâu ạ"

-"Lên đi Myungho"

Junhui đang hạ lưng chờ cậu lên. Bất đắt dĩ cậu phải leo lên.

-"Nặng không ạ?"

-"Anni"

Myungho rất rất ngượng ngùng với cái bầu không khí này cùng Junhui.

Vừa ra tới cổng Myungho ngạc nhiên kinh khủng. Wonwoo hắn vẫn còn ở đây với quản gia nữa. Cậu bối rối không biết phải làm gì. Mặt hắn rất ngầu cứ nhìn cậu như  muốn ăn tươi nuốt sống cậu vậy.
Phải làm gì đây!?

-"Tình tứ nhỉ?"

Hắn trầm giọng nói với cậu.

-"Junhui cho em xuống đi"

Junhui nghe thế liền cho cậu xuống.

-"Wonwoo,anh hiểu lầm rồi!!"

Myungho đi lại gần hắn giải thích. Nhưng hắn không hề nhìn cậu chỉ nhìn Junhui.

-"Người yêu?"

Hắn vẫn lạnh lùng hỏi

-"Không phải…c-chỉ là…"

-"Anh trai nuôi à?"

-"Yah! Tôi đã nói là không phải mà!! Jun hyung,anh về trước đi"

-"Vậy anh đi nhé. Mai gặp lại."

-"Nae"

Myungho vẫn cố tỏ nụ cười thật tươi với Junhui.

-"Người tình?"

Myungho không nói gì. Cứ đi thẳng về phía xe nhưng bị Wonwoo nắm bóp chặt tay khiến cậu đau phải rơi nước mắt.

-"Ah-Anh làm tôi đau đấy! Bỏ ra!"

Myungho khóc nức nở tèm lem nước mắt nước mũi.

Mỗi lần thấy Myungho khóc hắn không chịu nổi liền nắm áo cậu kéo về xe.

-"Đi về nhà nói chuyện!!!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip