10h đêm:
Thiên Tỉ đang ngâm mình trong bồn tắm thì nghe tiếng gõ cửa. Cậu lầm bầm phàn nàn vài câu rồi nhanh chóng đứng lên mặc quần áo đi ra mở cửa. Thiên Tỉ dựa lưng vào tường đưa mắt nhìn hai vị soái ca đang đứng phía ngoài. Họ mặc bộ âu phục sang trọng cung kính cúi đầu trước Thiên Tỉ:
- Chủ nhân của chúng tôi có nhã ý muốn mời Thiên Tỉ thiếu gia đến C9Cx một chuyến. Chẳng hay có làm phiền hay không?
Thiên Tỉ cười lạnh:
- Liệu ta không đi các người có để yên không? Hỏi thừa.
Người đứng đầu bật cười thoải mái ra vẻ rất thú vị:
- Dịch thiếu gia quả nhiên là người thẳng thắn. Ta tên là Dục Kỷ. Rất vui được quen biết cậu.
Thiên Tỉ vẫn giữ nụ cười 'âm độ' trên môi hỏi lại:
- Bộ tôi có nói sẽ làm quen với anh sao?
Nụ cười tươi trên mặt Dục Kỷ nhanh chóng đông cứng lại. Lần đầu tiên một soái ca như anh bị bẽ mặt như vậy thế mà tên anh em ở phía sau còn dám che miệng cười trộm cơ đấy. Húng hắng giọng lấy lại phong độ đã bị Thiên Tỉ đá bay lúc nãy, Dục Kỷ nhắc nhở:
- Vậy chúng ta nên xuất phát thôi.
Thiên Tỉ đóng sầm cửa lại không quên nói 1 câu:
- Chờ đi.
Dục Kỷ ngơ ngẩn nhìn cánh cửa gỗ im lìm mà lòng thầm mắng tên bạn đáng ghét. Sao dám giao vụ này cho anh cơ chứ. Hôm nay chắc chắn ra ngoài quên xem ngày rồi, cư nhiên gặp phải một thằng nhóc đáng sợ. Sau 15 phút Thiên Tỉ lại xuất hiện trước cửa. Mái tóc đã được sấy khô gọn gàng, trên người là bộ trang phục màu tím tỏa vẻ trang nhã. Dục Kỷ âm thầm đưa mắt đánh giá người phía trước. Gương mặt thiên sứ, đôi mắt trong veo màu hổ phách, môi anh đào. Thân hình mảnh khảnh, nhỏ nhắn đáng yêu. Cái tên bạn thân sao lại có mắt nhìn người thế không biết nhưng không biết con nhím nhỏ này có thể ở bên cạnh hắn ta bao lâu đây. Anh nháy mắt cho tên bên cạnh giơ 3 ngón tay. Tên đó lắc đầu đưa lên 4 ngón. Dục Kỷ gật đầu hài lòng. Vậy là vụ cá cược cơ bản hoàn thành. Thiên Tỉ mất kiên nhẫn hỏi:
- Tôi thấy lão bản của các vị chắc sắp phải phá sản rồi.
Duc Kỷ trố mắt ra chiều không hiểu. Thiên Tỉ nói tiếp:
- Vì phải nuôi những người như các anh đấy.
Dục Kỷ xám mặt khi hiểu ý tứ của cậu. Anh nén giận nói:
- Xin mời lên xe.
Ba người suốt đoạn đường đi không hề trao đổi cùng nhau. Chỉ có anh chàng Dục Kỷ cùng tên kia thì thầm bàn tán:
- Ba tuần là cùng. Tôi chắc chắn là như thế đấy.
Tiếng Dục Kỷ nhỏ hết cỡ nhưng Thiên Tỉ vẫn nghe được. Anh chàng kia lập tức phản bác:
- Cậu nhóc này rất có khí chất. Tôi nghĩ chủ nhân sẽ hài lòng. Cho cậu ta phá kỷ lục 1 lần đi. Tôi nghĩ là bốn tuần.
Duc Kỷ sảng khoái:
- Tùy cậu thôi nhưng nói trước, lần này tăng tiền đặt cược lên nhé. Một triệu (USD). Ok?
- Tất nhiên rồi.
Thiên Tỉ ở phía sau cười lạnh:
- Đồ thần kinh.
Hai anh chàng kia vẫn đang trong niềm vui của mình nên không nhìn thấy vẻ mặt muốn ăn tươi nuốt sống họ của Thiên Tỉ. Dục Kỷ vẫn nghĩ cậu nhóc này ngoài việc miệng lưỡi sắc bén thì không có tài cán gì, đều là thứ vô dụng như những người tình trước của Boss.
Khoảng 15 phút sau họ đã đến trước cửa công ty chứng khoán Thiên Vương. Thiên Tỉ nghĩ thầm 'hóa ra đây là một công ty trá hình ư? Không tầm thường chút nào'. Cậu cùng Dục Kỷ đến tầng thứ 100 của công ty. Nơi đây vô cùng sang trọng và hoa lệ khiến Thiên Tỉ có cảm giác bức người. Đồ vật toàn bộ đều là hàng cao cấp nhất, những cây cột chạm khắc tinh tế được mạ vàng nguyên chất. Thiên Tỉ thầm tán thưởng chủ nhân nơi này chỉ riêng cách bài trí đã thể hiện được uy nghiêm của người đứng đầu một tổ chức. Dừng trước căn phòng duy nhất trên đây, Dục Kỷ đưa tay gõ cửa sau đó không chờ đồng ý mà bước thẳng vào lên tiếng:
- Người đã tới rồi.
Thiên Tỉ ung dung đi vào nhìn bóng lưng người trong phòng. Anh ta chắc là chủ nhân nơi đây rồi. Cậu hỏi thẳng:
- Xin hỏi anh tìm tôi có chuyện gì?
Dục Kỷ xoay người ra ngoài trả lại không gian riêng cho hai người. Thiên Tỉ chăm chú nhìn người đang từ từ xoay lại. Gương mặt kia khiến cậu sững sờ một lúc lâu mới lấy lại được bình tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip