41: Chết là tốt nhất, khỏi phải vướng bận (1)
Thái Từ Khôn thắt cravat nhiều lần đều không được, khi nghe đến câu nói này của quản gia, hắn chợt nhớ tới vừa rồi Ngu Thư Hân nói những lời đó với quản gia, tay hắn run lên, thắt cravat càng thêm loạn.
Quản gia ở phía sau Thái Từ Khôn, không nhìn thấy sắc mặt của hắn, thấy hắn không nói lời nào liền hỏi lại: "Hay là thiếu gia chờ đến khi tiểu thư học xong kịch bản rồi cùng ăn?"
Quản gia còn định nói tiếp, Thái Từ Khôn bỗng đem cravat kéo ra, đá vào tay vịn ở chân cầu thang một cái, rống lên: "Ăn cái gì mà ăn, ai thèm ăn chung với cô ta?"
Quản gia bị dọa đến không dám nói tiếp, thở mạnh cũng không dám.
"Sau này tôi ăn cơm ở trên bàn đừng để tôi nhìn thấy mặt cô ta! Phiền phức! Còn nữa, bà cũng đừng hở một chút là nhắc đến cô ta trước mặt tôi, nghe thôi cũng thấy bực mình!" Thái Từ Khôn quay đầu tàn nhẫn trừng quản gia một cái, quản gia sợ đến mức run run một lúc lâu, sau đó liền nghe tiếng hắn bước chân ra cửa, thay giày, không nói thêm câu nào, liền kéo cửa ra ngoài.
Lúc đóng cửa, hắn dùng sức rất lớn, tạo nên một âm thanh "Ầm" đinh tai nhức óc, các cửa kính đều theo đó mà chấn động lung lay mấy lần, phát ra tiếng loảng xoảng.
............
Trong nhà kính, Ngu Thư Hân hoàn toàn có thể nghe được những lời Thái Từ Khôn nói.
Cô bỗng nắm chặt kịch bản trong tay, ở trên ghế mây một đêm, vốn không thể nào ngủ ngon, sắc mặt càng trở nên tái nhợt.
Mãi cho đến khi trong vườn có tiếng xe Thái Từ Khôn khởi động liền biến mất không thấy tâm hơi, Ngu Thư Hân mới phản ứng lại, sau đó cô mới bất giác phát hiện, kịch bản trong tay cô vì dùng sức quá nhiều, gân xanh đều nổi lên, thân người càng run dữ dội.
Cô dùng hết sức lực mới có thể khôi phục tinh thần, thong thả và bình tĩnh lại, nhưng khóe mắt cô nhìn kịch bản, lại có một vệt nước mắt, vẫn không nhịn được từ từ rơi xuống.
-
Ăn sáng xong, Ngu Thư Hân quay về phòng ngủ bù.
Sau bữa cơm trưa, Ngu Thư Hân ngồi trước bàn trang điềm, trang điểm lại một chút, sau đó thay một bộ quần dài áo trắng đi xuống lầu.
Lương Đậu Khấu cách mỗi phim đều tham gia một buổi họp mặt các diễn viên nổi tiếng.
Chu Tịnh từng nói buổi họp mặt này ban đầu là do Lương Đậu Khấu tổ chức.
Nói là gặp mặt người nổi tiếng, thực ra là tập hợp con gái của những nhà có tiền, nhìn có vẻ như là một bữa tiệc trà nhàn nhã, thực chất là nơi khoe khoang phú quý.
Ngu Thư Hân không thích những nơi như vậy, nhưng Lương Đậu Khấu lại không thể không đến những chỗ như vậy một lần, vì vậy, cách một khoảng thời gian Chu Tịnh sẽ sắp xếp cho Ngu Thư Hân tham dự một lần.
Trưa hôm nay, sở dĩ Ngu Thư Hân phải xuống lầu chuẩn bị ra ngoài chính là để tham gia họp mặt các diễn viên nổi tiếng.
Cầm chìa khóa, khởi động xe, Ngu Thư Hân mới nhớ hôm nay là thứ sáu, xe này đã đến hạn bảo trì.
Trong biệt thự không phải không có xe nhưng có điều đó đều là xe của Thái Từ Khôn, Ngu Thư Hân không dám đụng đến, hiện tại nếu để Chu Tịnh phái tài xế đến đón cô, chắc chắn sẽ trễ, Ngu Thư Hân ngồi yên trong xe, cầm điện thoại gọi một một chiếc xe chuyên dụng.
Không biết là ai chọn địa điểm họp mặt, nơi đó là một hội quán suối nước nóng ở vùng ngoại thành.
Lúc Ngu Thư Hân đến ghế riêng trong phòng đã có rất nhiều người tới, rất náo nhiệt.
Lương gia ở Bắc Kinh tuy không mạnh như Thái gia, nhưng cũng có thể coi là một gia tộc lớn, Lương Đậu Khấu có thể tổ chức họp mặt như vậy trong giới quý tộc ở Bắc Kinh tất nhiên cũng phải có địa vị nhất định, vì vậy nên Ngu Thư Hân vừa đến đã có không ít người vây lại dồn dập bắt chuyện với cô.
Đợi đến khi Ngu Thư Hân nói chuyện xã giao xong, lúc ngồi xuống mới phát hiện Tưởng Tiêm Tiêm ngày hôm nay cũng đến.
Huyệt thái dương của Ngu Thư Hân nhói đau, mọi người vẫn chưa hoàn toàn ngồi xuống, Tưởng Tiêm Tiêm đã cười xán lạn đến nói chuyện với cô: "Chị Khấu, chị đã đến, em giới thiệu cho chị một người, đây là bạn trai em, Lâm Quang Vinh."
Nói xong, Tưởng Tiêm Tiêm liền quay đầu về phía Lâm Quang Vinh yểu điệu nói: "Quang Vinh, đây là người chị họ mà em đã nói với anh, Lương Đậu Khấu, thiếu phu nhân của Thái gia.
Lâm Quang Vinh hướng về Ngu Thư Hân gật đầu một cái: "Chào chị."
Ngu Thư Hân luôn bình tĩnh, tuy rằng trong lòng cô cũng tò mò không biết lần này Tưởng Tiêm Tiêm lại giở quỷ kế gì nhưng trên mặt cũng không biểu lộ bất kỳ một cảm xúc nào, bình tĩnh nói: "Chào cậu."
Ngu Thư Hân cùng Lâm Quang Vinh chào hỏi xong, Tưởng Tiêm Tiêm liền quay về phía Lâm Quang Vinh làm nũng: "A Vinh, em muốn ăn nho."
Lâm Quang Vinh không hề do dự đứng lên, để đồ ăn của mình lên bàn, đi lấy cho Tưởng Tiêm Tiêm một ít nho.
Lâm Quang Vinh vừa mới quay lại ngồi cạnh Tưởng Tiêm Tiêm, Tưởng Tiêm Tiêm liền nhíu mày: "Móng tay của em vừa mới làm, không lột vỏ nho được..."
Lần này cô ta nói còn chưa hết câu, Lâm Quang Vinh liền cầm một quả nho, bắt đầu giúp cô ta lột vỏ.
Trong lúc ăn nho, Tưởng Tiêm Tiêm còn yêu cầu không ngừng, một lúc muốn uống trà sữa, một lát lại đòi uống nước trái cây, Lâm Quang Vinh vô cùng dễ tính, Tưởng Tiêm Tiêm có bao nhiêu yêu cầu cũng đều nhân nhượng cô ta.
Bên trong không ít người nổi tiếng đều nhìn thấy cảnh này, có người có quan hệ tốt với Tưởng Tiêm Tiêm, không nhịn được ao ước mở miệng: "Tiêm Tiêm, bạn trai của cô đối với cô thật tốt."
"Nếu như một người đàn ông thật sự yêu thích một người phụ nữ, nhất định sẽ đối xử với cô ấy thật tốt nha..." Tưởng Tiêm Tiêm kéo dài chữ "nha" sau đó liền nhìn Ngu Thư Hân, nháy mắt tỏ vẻ vô hại hỏi lại: "Chị Khấu, em nói đúng không?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip