Chap 8

- Sana, em đứng lại cho anh.

Giọng nói lạnh lùng đó khiến Sana rùng mình. Cô vừa lúng túng vừa sợ hãi không biết phải làm thế nào nên cứ đi tiếp. Mark đi tới kéo tay Sana lại nói

- Em giả điếc à?

Sana xoay mặt lại với vẻ mặt cười trong khi lòng cô đang sợ hãi

- Ah thì ra là anh à Mark. Sao anh lại ở đây?

- Vậy còn em tại sao lại ở đây?

Mark nhìn thẳng mặt cô nói. Ánh mắt của Sana vừa né tránh vừa sợ sệt.

"Chắc không phải anh ta theo dõi mình đấy chứ. Mà mình có làm gì gọi là xấu hổ, vô liêm sỉ đâu mà phải sợ!"

- Trả lời đi! – Mark lớn tiếng

- Tôi....tôi đi với bạn tôi... - Sana lẩm bẩm nói

- Bạn gì mà ở trước công ty ôm nhau chặt cứng thế?

- Anh theo dõi tôi đến đây sao?

Mark vẫn mặc kệ cô nói gì vẫn cứ lớn tiếng nói tiếp

- Anh ta là gì của em? Em và anh ta làm cái quái gì ở trong đó?

Những câu hỏi đó như tra tấn cô vậy.

- Sao không trả lời, bị tôi biết được chuyện nên xấu hổ không dám nói à?

Lúc này Sana mới ngẩn mặt lên. Lời nói đó cứ như là sỉ nhục cô.

- Anh thôi đi! Tôi và anh ta đi với nhau, làm cái gì thì có liên quan gì đến anh. Anh dựa vào đâu mà cứ tra hỏi tôi thế?

Mark cười lạnh rồi nói tiếp

- Thì dựa vào em là người phụ nữ của tôi.

- Cái gì mà dựa vào người phụ nữ của anh, anh nói linh tinh cái gì vậy hả?

- Chúng ta đã có quan hệ với nhau, thể xác và tất cả mọi thứ của em cũng thuộc về tôi!

Sana hít sâu rồi nói

- Thật sự đêm đó chỉ là do tôi uống say quá, căn bản là tôi không hề biết mình đã làm gì và cũng không khống chế được bản thân!

- Hay thật sự là em không hề để tâm chuyện chúng ta có lên giường hay không đúng chứ?

Sana xoay mặt đi chỗ khác, không trả lời. Mark thật sự đang nổi điên đẩy cô ép sát vào tường. Dưới bóng đèn là một trai một gái đang hôn nhau. Sana ra sức chống cự, đánh vào người anh. Mark vẫn mặc kệ, hôn cô ngấu nghiến. Sau đó lôi vào trong xe chở cô đến biệt thự của mình. Sana không chịu đi, anh vác cô lên vai rồi lên phòng. Cô quản gia hơi ngạc nhiên vì trước giờ Mark chưa hề dẫn bất kì người con gái nào về nhà.

- Dì ơi, làm ơn cứu tôi với!

Người quản gia vẫn không dám hó hé.

- Em cứ la đằng trời cũng không ai dám cứu em đâu!

Mark ra ngoài cửa nói với quản gia

- Hôm nay vất vả cho cô rồi, con cho cô về sớm đấy.

Người quản gia chỉ gật đầu rồi đi ra. Sana cũng hiểu số phận của mình thế nào.

- Anh muốn làm gì? - Sana lùi lại nói.

Mark lúc này đang cởi áo. Anh dần dần tiến về phía cô. Anh lao vào ôm cô ngã xuống giường, không chần chừ anh lập tức nuốt lấy môi cô. Sana ngoài dãy dụa, kêu gào trong miệng anh còn biết làm gì. Anh vừa hôn cô, tay kia vừa cởi nút áo cô ra.

- Đừng! Mark xin anh đừng mà!

- Giờ thì quá muộn rồi!

Nhanh chóng cái áo đã rời khỏi cô. Mark hôn lên má, mút tai cô, rồi hôn lên cô. Sana cảm thấy cổ họng nghẹn ứ, nước mắt không ngừng trào ra, cô đã khóc thành tiếng. Nghe tiếng khóc Mark ngẩng đầu nhìn cô nói

- Tại sao lại phải khóc?

Sana khóc lớn hơn.

- Chúng ta đâu phải lần đầu?

Sana nhân cơ hội đó đá vào hiểm của Mark. Mặt anh trắng bệch lập tức lăn ra. Sana bật dậy, sợ hãi, nhanh chóng mặc áo vào. Cô vừa khóc vừa nói

- Tất cả là do anh ép tôi. Nghe rõ đây Mark Tuan, TÔI HẬN ANH, TÔI GHÉT ANH LẮM!

Sana lặp tức chạy xuống nhà, ra ngoài đường đón taxi về. Lời nói đó khiến Mark càng đau lòng hơn.

---------------------------

Về tới nhà, Sana gọi cho Môm.

- Momo à, cậu mau đến đây, mình muốn gặp cậu...

Giọng Sana nghẹn lại, ỉu xìu, Momo đầu dây bên kia nói lại

- Sana à, đã xảy ra chuyện gì? Cậu làm sao vậy?

- Đừng hỏi nữa cậu mau đến nhà gặp tớ đi.

Sana cúp máy. Momo nhanh chóng thay quần áo rồi nói với Jackson

- Anh à, Sana không ổn em phải đến đó. Có thể đêm nay em sẽ ở đó luôn. Em xin lỗi, em phải đi đây.

Momo chạy ra lấy xe. Jackson vẫn không quên dặn cô lái xe cẩn thận.

************

Đến nơi, Momo lao vào trong thấy Sana đang ngồi thẩn thờ ở sofa.

- Sana ah, cậu làm sao vậy?

- Momo mình không sao...

Momo giờ mới để ý thấy nút áo của Sana bị bung ra, quần áo sộc sệch, liền hoảng hốt nói

- Sana, rốt cục đã xảy ra chuyện gì nói cho mình biết đi! Ai đã làm gì cậu, cậu mau nói đi?

Momo nắm vai cô nói. Sana kìm nén không được, khoé mặt cay cay, cổ họng nghẹn ngào liền ôm Momo khóc gào, Momo vỗ vai cô.

- Đừng khóc.

Sana kể cho cô nghe hết mọi chuyện, Momo vô cùng phẫn nộ. Sana vì khóc nên mệt quá nên ngủ thiếp đi. Momo dìu cô vào phòng.

-------------------

1 ngày...

2 ngày...

rồi lại 3 ngày...

Cả tuần nay không thấy Sana đến làm nên Mark bực bội trong người. Anh tới nhà thì được biết Sana đã dọn đi. Anh liền lái xe tới nhà vợ chồng Momo Jackson. Momo đã lừa Mark, hại anh tìm hết nửa ngày trời. Sáng hôm sau, Mark giận dữ đến tìm Momo.

- Cậu dám lừa tôi? Sana đang ở đâu hả?

Mark lớn tiếng khiến trong lòng Momo tức giận, liền bật dậy nói

- Cậu đã làm những gì thì tự mà biết rõ! Bây giờ Sana không muốn thấy cậu.

- Đó là chuyện của chúng tôi! Cô ấy đang ở đâu?

Giọng anh lạnh đi. Momo vẫn không để ý. Mark xông lại nắm vai Momo lớn tiếng nói

- Trả lời nhanh! Sana đang ở đâu?

Jackson thấy vậy không muốn vợ mình bị gì nên chạy lại khuyên can.

- Vợ à, nể mặt anh nói cho Mark biết đi em.

Thấy Mark nóng giận, trong lòng Momo cũng hơi sợ nên nói

- Ờ thì cậu ấy đang ở với Sung Jin.

- Sung Jin?

- Thì chính là cái người đã đi chung với Sana đó, Sana đang ở nhà anh ta.

Không chần chừ, Mark lập tức lái xe đi, không may anh bị công ty gọi về giải quyết việc gấp. Xem ra lần này Sana không biết là hên hay là xui.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip