16


Cậu đang ở đâu đây? 

Tại sao xung quanh cậu chẳng có ai cả, ngay cả một đồ vật cũng chẳng có, ngơ ngác quay đầu nhìn bốn phía mong tìm kiếm được bóng dáng anh. 

Nhưng tại sao trong không gian vắng lặng này lại có tiếng la hét cùng với tiếng bước chân của người chạy, càng ngày tiếng chân người chạy càng đến gần Yoongi, cậu nghe thấy được có nhiều người đang đến gần đây.... 

Lúc Yoongi xoay người lại đã thấy bọn người cùng với Taeyeon đang định hãm hại cậu chạy đến, cậu hốt hoảng bỏ chạy, bọn người đó đã đuổi đến gần, gần như sắp bắt được Yoongi thì đột nhiên cậu vấp té. Bọn người kia cũng biết mất nhưng bụng cậu lại đau đến sắp ngất đi được, cậu thấy máu chảy từ chân mình loang ra khắp khoảng không trắng xóa, loang lỗ đến đáng sợ. Trong lúc cậu sắp ngất đi thì không biết từ đâu có một đứa bé trai xuất hiện trước mặt Yoongi, mặt bé bụ bẫm đáng yêu mang nhiều nét tương đồng của anh và cậu... bé cứ đứng trước mặt cậu khóc, khuôn miệng bập bẹ kêu lên " Appa... baba... ", khi Yoongi định ôm bé vào lòng vỗ về thì bé lại xoay đi chạy nhanh về phía trước rồi cứ thế mất dần trong khoảng không vô định kia để lại Yoongi vô lực ngồi đó kêu gào " Bảo bối đừng bỏ baba mà... đừng... " đến mất ý thức

.

.

" Yoongie... Yoongie... có chuyện gì với em vậy.... Yoongie đừng làm anh sợ mà... "

" Bác sĩ.... bác sĩ đâu... " Taehyung hoảng loạn bấm chuông khẩn cấp đến muốn hỏng

Lúc anh đang gục cạnh cậu ngủ thì người Yoongi co giật dữ dội, tay chân cũng quơ quào loạn xạ

Bác sĩ kiểm tra tình trạng cho cậu xong rồi cũng ra ngoài, còn Taehyung ngồi đó, ngay cạnh Yoongi.Anh đã không thể nào chợp mắt được nữa, anh sợ, anh sợ một lần nữa khi mở mắt ra cậu lại như vậy mà đau đớn, lại như vậy mà biến mất khỏi anh. Yoongie của anh đã ngủ hơn hai hôm rồi, bác sĩ nói rằng cậu do bị chấn động tâm lý nên hôn mê sâu hơn bình thường, nhưng anh đã chịu đủ rồi, nhìn cậu nằm đó xanh xao, yếu ớt mà anh thấy đau lòng... Anh thề là sau khi bảo bối của anh tỉnh lại bọn người Taeyeon sẽ phải trả giá

" Ưm... " xung quanh cậu lại là một màu trắng, nhưng không còn đáng sợ như khi nãy nữa rồi vì Yoongi đã nhìn thấy Taehyung, không biết cậu đã như thế này bao lâu rồi mà anh lại hốc hác như vậy, anh suy tư ngồi cạnh cậu, tay hai người đang đan vào nhau. Tay anh thật ấm khiến cậu cảm nhận được mình đã trải qua một cơn ác mộng, nhưng phải chăng cơn ác mộng đó đã cho cậu biết rằng đứa con bé bỏng chưa kịp nhìn thấy mặt trời của cậu đã ra đi vĩnh viễn. Nước mắt cứ vậy lăn dài trên đôi gò má gầy gò đến đáng thương của cậu

Từng tiếng thút thít nho nhỏ của Yoongi đã làm Taehyung chú ý đến, anh chưa kịp vui mừng thì đã xót xa khi thấy bảo bối nhà mình khóc đến thương tâm

" Tae....Tae...con của chúng ta...con...con mất rồi....con bỏ chúng ta đi rồi...hức hức... "

" Những người đó bắt con chúng ta đi rồi....hức...họ...họ xấu lắm...tại sao Taetae không đến cứu em sớm hơn... "

Đúng như lời bác sĩ đã nói, tâm lý Yoongi thật sự hoảng loạn

" Bảo bối ngoan, nín đi. Con của chúng ta không sao cả, nín đi em " Taehyung định ôm Yoongi vào lòng, anh nhớ lắm cảm giác trong lòng ngực mang hơi ấm của bảo bối nhà anh nhưng....

" Đừng...đừng đụng vào em...huhu..họ đã đụng vào em rồi, em dơ lắm...Taetae đụng vào sẽ bị bẩn..hức " ánh mắt cậu hốt hoảng khi anh định lại gần, giọng nói vì sợ hãi mà run rẩy đến đáng thương khi nghĩ mình chẳng còn trong sạch để xứng đáng ở cạnh anh nữa

Nhưng Taehyung là ai chứ, một kẻ bá đạo, anh bất chấp sự phản kháng yếu ớt của Yoongi mà tiến đến ôm lấy cậu vỗ về

" Ngoan, mọi chuyện không sao nữa rồi. Bọn chúng chưa làm gì Yoongie của anh cả, con của chúng ta vẫn ở đây với em này. Yoongie phải nín khóc, không thôi con sẽ cười baba thích khóc nhè cho coi "

Anh xoa nhẹ cái bụng hơi nhô lên của cậu như chứng tỏ rằng đứa bé vẫn ở đó

" Hức..  Thật sao? Con của chúng ta vẫn ở đây, con chưa bỏ chúng ta " khi cảm nhận được trong cơ thể mình còn một sinh linh nhỏ nữa thì Yoongi đã nín khóc, cũng dần ổn định lại nhưng dường như vẫn còn sợ hãi, cứ nép mãi trong lòng Taehyung, tay nắm chặt lấy trước ngực anh

____________________

" Đừng... đừng lại đây mà.... Tae " đã một tuần hơn ở bệnh viện mà Yoongi vẫn còn bị ám ảnh bởi lần bắt cóc đó

" Bảo bối ngoan... anh ở đây sẽ không ai hại em nữa " thấy cậu bị ác mộng đeo bám như vậy anh cũng đau lòng lắm chứ, ôm con người nhỏ nhắn trước mặt vào lòng vỗ về. Sau chuyện đó, anh cũng chẳng còn tâm trí để đi đâu xa cậu cả, Yoongi cũng vậy, hai người cứ suốt ngày bên nhau, lúc Yoongi ngủ thì Taehyung lại làm việc, hằng ngày cứ lặp đi lặp lại mà đã một tuần hơn, thai nhi đã ổn định nhưng cậu vẫn còn xanh xao lắm

" Anh sẽ không để Yoongie của anh chịu bất cứ tổn thương nào nữa đâu, bảo bối phải ở bên anh thật lâu, vì anh mà hạ sinh bảo bối nhỏ, hai ta sẽ có gia đình hạnh phúc cùng nhau "

" Hức... nhưng mà em sợ lắm, Taetae không được đi đâu bỏ em nữa đâu đấy " thực ra tần số gặp ác mộng của cậu đã bớt hơn so với khoảng thời gian đầu mới tỉnh dậy rồi, nhưng hễ anh đi đâu xa tầm mắt cậu thì Yoongi lại cảm thấy sợ hãi, cậu sợ khi anh đi những người đó sẽ lại đến bắt cậu xa anh,Yoongi không muốn vậy đâu

" Được rồi, bảo bối ngoan anh hứa. Hôm nay anh sẽ cho Yoongie xuất viện một lúc ra ngoài chơi có chịu không? " bác sĩ nói thai nhi đã ổn định nhưng tâm lí vẫn còn ám ảnh, cậu cần phải đi lại nhiều hơn để đến lúc sinh sẽ dễ dàng hơn, nên Taehyung quyết định dẫn Yoongi ra ngoài chơi, đến những nơi cậu thích. Lấy môi mình in nhẹ lên cái trán trơn bóng của cậu, khiến Taehyung lưu luyến không muốn rời

Nhẹ nhàng giúp Yoongi cởi bỏ bộ đồ bệnh nhân thùng thình, bàn tay hư hỏng không biết vô tình hay cố ý mà một chút là lại đến những điểm nhạy cảm của cậu. Taehyung thỏa mãn nhìn người trong lòng đang ngượng ngùng rúc sâu vào lòng anh. Từ hôm trở lại bệnh viện,Taehyung luôn tự tay chăm sóc từng chút một cho Yoongi, từ việc ăn uống đến ngủ nghỉ, anh chẳng khiến cậu động một ngón tay nào cả, chỉ cần cậu muốn thì cứ nói với anh, anh sẽ làm tất cả. Anh khiến trái tim của Yoongi dường như chẳng còn là của cậu nữa, càng ngày cậu lại càng yêu anh nhiều hơn, anh sắp chiều hư cậu rồi, khiến cậu chẳng muốn rời xa anh một giây phút nào cả

Chủ động dâng lên đôi môi ngọt ngào, áp nhẹ môi mình lên môi anh, Yoongi chỉ là muốn hôn nhẹ để thưởng cho Taehyung mà thôi nhưng mà dường như ở gần Yoongi hôn nhẹ là không đủ với Taehyung. Anh dùng cái lưỡi giảo hoạt của mình vẽ theo viền môi của cậu, mút thật mạnh môi Yoongi dụ dỗ đôi môi đang muốn rời đi của cậu dừng bước phối hợp với anh. Môi lưỡi hai người dây dưa nồng nhiệt, tiếng mút mát vang vọng khắp phòng

" Cạch "

Yoongi đã bị Taehyung lột sạch, anh khiến cậu chìm đắm vào nụ hôn, cả người cậu dán hẳn lên người anh, đôi cánh tay vòng hẳn qua cổ anh, còn Taehyung được nước lấn tới, anh vò nhẹ mái tóc bạc hà mềm mại của cậu đồng thời bận rộn cưng nựng cánh mông trắng mịn của bảo bối trong lòng khiến tiếng rên rỉ nỉ non dụ hoặc cứ phát ra từ cánh môi đang bận rộn kia

Đó là những gì đang diễn ra trước bốn cặp mắt

Taehyung phản ứng nhanh nhẹn dùng chăn bao bọc lại cho Yoongi khi nghe được tiếng mở cửa, nhưng vẫn không kịp, cái gì cần thấy thì bốn cặp mắt kia cũng đã nhìn thấy hết rồi

Yoongi xấu hổ đến nỗi vùi hết cả khuôn mặt nhỏ nhắn của mình vào lòng Taehyung, khuôn mặt trắng trẻo đã đỏ lự từ khi nào

Mấy hôm trước khi appa của cậu cùng với appa và umma của Taehyung vào thăm họ cũng đã chứng kiến khung cảnh tương tự như hôm nay. Tất cả cũng chỉ lại con người háo sắc kia, hức cậu còn mặt mũi mà nhìn ai nữa chớ

" RA NGOÀI " nghĩ đến bảo bối nhà mình bị người ta nhìn thấy hết máu nóng của Taehyung nổi lên, quát bốn con người đang chôn chân tại chỗ mà không biết thức thời kia

Nghe được tiếng quát Jungkook và Namjoon giật cả mình nhanh chóng che đi đôi mắt đang đứng tròng của Jimin và Jin, mang họ ra ngoài trả lại không gian riêng cho Kim tổng

" Hừ, chỉ tại họ lo âu yếm mà quên khóa cửa thôi, sao lại quát chúng ta chứ... uổng công chúng ta vào đây thăm hỏi mà "

" Là do tên Taehyung ấy không biết điều nha, Jinnie của anh đừng nóng

" Haizz, khổ cho Yoongie, đang nằm viện mà Taehyung hyung háo sắc vẫn không tha cho "

" Đó gọi là vợ chồng ân ái nha, Jiminie ganh tị với Yoongie sao "

" Hứ, anh tránh xa em ra... hành hạ người ta ba đêm rồi còn lên giọng đắc ý, xấu xa "

Jungkook biết không nên chọc giận Jimin, nếu không đêm về chỉ có nước làm bạn với sofa cứng ngắc thôi bèn trưng ra bộ mặt lấy lòng kéo ai kia giận dỗi ôm vào ngực

Trong khi Namjoon bận rộn dỗ dành Jin nóng tính thì Jungkook và Jimin bên cạnh lại anh anh em em ngọt ngào, khiến NamJin lóa mắt. Namjoon biết Jimin từ khi làm bạn cùng Taehyung, lúc đó cả ba cũng thường đi chung với nhau, nhưng Jimin mà anh biết rất mạnh mẽ, cá tính a. Sao bây giờ lại có thể ngượng ngùng, bẽn lẽn đến đáng yêu như vậy khi chỉ mới bị tên Jungkook  xấu xa kia trêu ghẹo vài câu chớ

Jin kéo kéo áo Namjoon " Joonjoon, hai người đó... "

" Dạo trước anh còn nghe Taehyung bảo con đường chinh phục vợ của Jungkook trắc trở lắm, không ngờ nhanh như vậy mà đã ngọt ngào muốn vượt chúng ta rồi... Hông chịu, Jinnie bobo Joonjoon đi nhìn hai người họ chướng mắt quá  " đường đường là bang chủ đứng đầu một bang phái ngầm lớn nhất nước vậy mà lại giả bộ đáng yêu chỉ để tranh thủ cái hôn của người yêu bé nhỏ khiến cho Jin nhẹ dạ ngoan ngoãn in nhẹ môi mình lên môi Namjoon .

______________

Tôi tính cho hoàn vào ngày mai các cô ạ :v

Và nhân tiện tôi muốn hỏi ý kiến các cô đây

Các cô thích Idol&Fangirl hay là Đoản hơn :vv

Cái nào nhiều hơn tôi sẽ viết nhes :vvv đứa con đầu lòng :vv


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip