Từ Tân vẫn luôn là một người nghiêm túc, chuẩn mực, tựa như một chiếc đồng hồ tỉ mỉ nhất, cứ lặp đi lặp đi những thứ thường ngày không chút trì hoãn và thay đổi.
Có điều, đôi khi có những lúc ngẫu nhiên giữa lúc nhích sang giây khác, Từ Tân sẽ nhớ về người bạn trung học Trương Quýnh Mẫn của mình.
Anh còn nhớ như in hình ảnh Quýnh Mẫn đeo máy trợ thính, ngồi ở chiếc bàn cạnh cửa sổ làm bài thi. Ánh mắt anh xuyên qua đám đông giữa họ, lặng yên đậu lên bóng dáng mảnh khảnh của Quýnh Mẫn.
Rất nhiều rất nhiều năm về sau, Từ Tân vẫn luôn coi Quýnh Mẫn như giấc mộng đẹp của mình, chỉ khi say ngủ mới có thể gặp lại.
Cho nên Từ Tân cực kỳ ghét việc mất ngủ, anh phải mua loại gối thoải mái nhất, chiếc giường êm ái nhất.
Dù sau khi mở mắt ra, tất cả đều tan biến, nhưng Quýnh Mẫn mãi mãi là áng văn sinh động nhất giữa cuộc đời nhạt nhẽo đơn điệu của Từ Tân...
🐈 MÈO TÔI NUÔI ĐỀU LÀ ĐẠI LÃO 🐈 💥 Tác giả: Bạch Dạ Vị Minh 💥 Thể loại: Xuyên thư, hiện đại, ngọt sủng, hài hước 💥 Tình trạng: Đang edit 💥 Số chương: 126 chương + 5 phiên ngoại 💥 Edit: Tiệm Bánh Sò Một câu chuyện hài hước về hành trình lấy lòng năm chú mèo khó tính của nữ phụ xuyên thư.…
Đây là các doujinshi về KnY, chủ yếu là allTan, truyện do mình sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau, mình sẽ để nguồn ngay dưới trang truyện (nếu có tác giả nào hay chủ page không đồng ý mình đăng thì mình sẽ xóa truyện.) Đây là lần đầu mình đăng truyện, có gì mong mọi người góp ý và thông cảm nhé.…
Những ánh nắng đầu hạ lại tới chiếu những tia nắng rực rỡ trên bầu trời cao. Nhan Nhược Tâm, một cô gái rất đỗi bình thường từ một phóng viên nổi tiếng sự nghiệp rộng mở ấy vậy mà chỉ trong vòng 1 ngày trở thành 1 kẻ mồ côi , thất nghiệp ,không tiền bạc. Đời quá đen nên Nhan Nhược Tâm quyết tâm kiếm một công việc khác làm lại cuộc đời ấy vậy mà giây phút cô quyết tâm làm lại ấy . Thì cô thấy trong di thư của cha một tờ giấy, nó ... nói về hôn ước của cô với một chàng trai xa lạ không quen biết .Và hơn nữa nó có bắt đầu hiệu nhiệm từ maiTrước kia cứ nhắc đến việc gả chồng, Nhan Ngược Tâm chắc chắn sẽ hoảng sợ và trốn tránh.Lấy chồng có gì hay ho đâu? Mất tự do , mà nhỡ lấy không đúng lại khổ cả đời Không lấy! Tuyệt đối không lấy!Nhưng ban biết không ông cha ta nói đâu sai ghét cái gì trời trao của đấy Nhất là trong hoàn cảnh cô đang khó khắn nữa, Vậy là cô tìm kiếm, TÌm kiếm người với danh " vị hôn phu " ấy . Người ta đẹp trai , con một đại gia, mỗi tội ngốc bẩm sĩnh - Thôi ngốc cũng được , về dạy là nghe mình không lo mất tự do mà lại có người hầu tốt - và cứ vậy là tương lai cô đâu biết đâu dễ dàng khi mà có người chồng ngốckhuyến cáo bạn nào không thích ngọt gần như xuyên suốt, hay H đừng nên đọc ><…
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậuTác giả: Tang ỐcEditor: Lam Phi NgưSố chương: 144 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Dị thế , Ngọt sủng , Song khiết, Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , 1v1Thời An là cự long vực sâu cuối cùng trên thế giới.Vì quá buồn chán, cậu ôm đống tiền bạc châu báu của mình vui vẻ rơi vào giấc ngủ sâu.Năm vạn năm sau, Thời An cảm thấy mỹ mãn mở hai mắt ra.-cậu lại phát hiện tay chân mình đều biến thành hình dạng con người vừa nhỏ vừa ngắn.Cậu cúi đầu nhìn thân thể không biết sao lại thu nhỏ của mình, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh hang động trống rỗng của bản thân:"..."Thân thể to lớn mạnh mẽ của cậu đâu? Cái đuôi to của cậu đâu rồi?Quan trọng nhất là --- tiền bạc châu báu của cậu đâu mất rồi????????!!!!!Vất vả cực khổ tích trữ mấy vạn năm, ngủ một giấc lại về trước giải phóng.Năm 2202, xung đột giữa người và ma vật càng xảy ra kịch liệt.Phía ma vật tuy hùng mạnh nhưng loại ảo tưởng tung hoành ngang dọc đại lục ngày xưa đã dần dần biết mất.Thời An, con trai nhỏ Thời gia, năng lực giả nổi tiếng với ma lực bằng 0 ở học viện.Học kì mới vừa bắt đầu, một lần nữa đến kì kiểm tra ma lực.Thời An nhìn ba dụng cụ kiểm tra nổ tung trước mặt, vẻ mặt vô tội:"Úi! Mấy món đồ này chất lượng không được tốt lắm nhỉ?"Trong lúc huấn luyện thực chiến, ma vật cấp thấp đều chạy trối chết khi Thời An tới gần.Thời An nhìn chăm chú bóng lưng hận không thể bay lên của chúng…