CHƯƠNG 1 - ÁNH TRĂNG KÍN LÒNG
Đêm Sài Gòn mịt mù trong lớp sương mỏng, những con đường rộng lớn như tấm thảm đen trải dài dưới ánh đèn vàng vọt của phố thị. Trên tầng 89 của tòa nhà AP Tower – biểu tượng quyền lực của tập đoàn truyền thông hàng đầu Việt Nam – căn phòng làm việc rộng lớn vẫn ngập tràn ánh sáng lạnh lẽo của đèn halogen.
Trang Pháp đứng trước bức tường kính cao chạm trần, dáng người thon thả nhưng không một chút yếu mềm, ánh mắt cô sắc lạnh như thép, quét dọc những đốm sáng xa xăm của thành phố đang say ngủ.
Ly rượu vang đỏ chưa hề chạm môi, được giữ cẩn trọng trong tay trái, như một biểu tượng cho sự hoàn hảo và kiểm soát mà cô theo đuổi suốt bao năm qua.
Gia đình Trang không đơn thuần là một gia tộc giàu có – họ là một thế lực mafia với ảnh hưởng sâu rộng trên nhiều quốc gia, nơi mà quyền lực và sự tàn nhẫn là món đồ hiệu đắt giá nhất.
Ở đó, cảm xúc được xem như một thứ xa xỉ nguy hiểm, một lỗ hổng mà bất kỳ ai yếu đuối cũng có thể bị khai thác và tận diệt.
Nhưng nàng, dù là con gái duy nhất của dòng họ, vẫn có một điểm yếu duy nhất mà không ai hay biết.
⸻
Diệp Lâm Anh.
⸻
Cô là vợ hợp pháp của Trang – dù chưa bao giờ công khai, chưa từng xuất hiện bên nhau trước công chúng.
Là một nghệ sĩ nổi tiếng, một doanh nhân tài năng, có thể chinh phục đám đông bằng nụ cười kiêu hãnh và ánh mắt sắc sảo. Nhưng đối với Trang, Diệp là cả thế giới.
Họ gặp nhau lần đầu khi còn là những cô nữ sinh cấp ba tại một trường quốc tế ở Pháp.
Những chiều mưa Paris, họ cùng nhau đi dạo dưới hàng cây phong rụng lá, cùng chia sẻ những ước mơ còn chưa thành hình.
Một tình yêu âm thầm, không màu mè, nhưng cháy rực trong từng nhịp thở.
Năm Trang 23 tuổi, Diệp trở về Việt Nam.
Họ lặng lẽ đăng ký kết hôn, không rình rang, không ai biết, chỉ có một tờ giấy trắng và hai chữ ký.
Trang không bao giờ nói lời yêu, cũng không cần.
Chỉ bằng một cử chỉ lạnh lùng, đầy quyền uy, nàng nói:
"Từ nay chị thuộc về em."
Với Diệp, đó là cả một trời thương yêu đủ để giữ lấy nhau.
⸻
Nhưng tình yêu không phải lúc nào cũng đủ để chiến thắng những rào cản vô hình.
Áp lực từ gia đình Trang, từ những cuộc chiến ngầm trong giới mafia.
Những khoảng cách giữa hai con người trưởng thành, ai cũng kiêu hãnh, ai cũng có lý do để giữ vững vị trí của mình.
Dần dần, họ trở thành hai kẻ xa lạ đứng bên nhau trong bóng tối.
⸻
Ở căn hộ sang trọng tại Quận 2, Diệp gỡ lớp trang điểm cuối ngày.
Dưới ánh đèn mờ, gương mặt chị vẫn rạng rỡ kiêu sa nhưng ánh mắt phảng phất nét ưu phiền sâu kín.
Chị cầm chiếc điện thoại, bàn tay hơi run khi gõ tên "Trang" trong danh bạ.
Gõ một tin nhắn, xóa đi, rồi lại gõ:
"Sáng mai đừng uống cà phê lúc đói. Chị biết em hay đau dạ dày."
Tin nhắn được gửi đi.
Mười giây trôi qua. Điện thoại rung lên.
Dòng trả lời chỉ vẻn vẹn:
"Em biết rồi."
Ngắn ngủi. Lạnh lùng. Nhưng là câu trả lời nhanh nhất sau nhiều tháng im lặng.
⸻
Trang Pháp đặt điện thoại xuống, mím môi.
Bên ngoài, thành phố vẫn lặng lẽ trôi, nhưng trong tim cô – là một trận cuồng phong không lời.
Có ai hiểu được rằng dưới lớp áo giáp lãnh đạm kia, là một con người đã từng yêu hết mình?
Họ là vợ chồng – trên giấy tờ.
Họ vẫn còn yêu nhau – trong từng tin nhắn, từng cái nhìn thoáng qua.
Nhưng họ chưa từng dám bước qua ranh giới của sự kiêu hãnh và nỗi sợ tổn thương.
⸻
Ánh trăng từ ngoài cửa sổ rọi vào, như một nhân chứng thầm lặng cho tình yêu đầy bí mật và dằn vặt ấy.
Một tình yêu đẹp đến mức khiến người ta đau nhói, nhưng cũng lạnh lùng như chính bức tường bằng kính đang ngăn cách hai trái tim.
⸻
Trang quay lại nhìn chiếc bàn làm việc, nơi chất đầy hồ sơ, hợp đồng và những cuộc chiến mà cô không bao giờ được phép thua.
Nàng tự nhủ:
"Một ngày nào đó, em sẽ buông bỏ mọi thứ để bước đến bên chị... Nhưng không phải bây giờ. Không phải khi còn những chiếc mặt nạ cần đeo."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip