17. Vì em là ánh nắng của anh | Eirlys
Vài nét về tác phẩm:
Tên: Vì em là ánh nắng của anh
Tác giả: Reine_Phan
Tiến độ: On-going (6 chương).
Mở đầu tác phẩm là câu nói có ý trêu chọc của Anh Khôi: "Ê Ánh Dương, cậu là người hay heo mà nặng thế?"
Chỉ với một lời thoại đơn giản, tác giả đã khéo léo dẫn dắt người đọc nhận ra được sự thân thiết giữa hai nhân vật chính. Đoạn mở đầu đối với tôi không để lại quá nhiều ấn tượng đặc biệt, ngược lại, tôi cảm thấy nó hơi mờ nhạt để giữ chân độc giả. Vì vậy, tôi mong bài review này sẽ giúp ích một phần nào đó cho tác giả hoàn thiện đứa con tinh thần của mình hơn.
Đầu tiên, tôi bắt gặp giọng văn đơn giản, nhẹ nhàng của tác giả, tuy nhiên nó không đọng lại trong tôi điều gì. Có lẽ tác giả đang đi theo hướng kể nhiều hơn tả, bởi xuyên suốt những câu thoại, tác giả đều rất ít nói đến thái độ, biểu cảm trên gương mặt của nhân vật. Điều đó khiến cốt truyện bị đẩy đi nhanh và có phần khô khan. Một vài đoạn hầu như là lời thoại, chỉ có một, hai câu miêu tả khiến tôi có cảm giác như đang đọc truyện chat. Tôi nghĩ rằng văn tả không phải là thế mạnh của tác giả, khi mà cậu tả vẻ ngoài của Ánh Dương, nó trôi tuột qua và không để lại ấn tượng, nếu cô đẹp đến mức "diễm mỹ tuyệt luân" như tác giả viết, hẳn là sẽ có rất nhiều điều cần nói hơn chứ không xơ xài như nguyên văn. Từ trang phục, gương mặt, dáng người, mái tóc, tác giả có thể đọc nhiều tác phẩm hơn để rút ra kinh nghiệm chung. Bên cạnh đó, cậu có thể đặc biệt nhấn mạnh vẻ đẹp của nhân vật qua một bộ phận trên cơ thể, và ở Ánh Dương chính là đôi mắt nhỉ? Vì vậy thì tác giả cần miêu tả kĩ, tại sao đôi mắt của cô lại đẹp? Tác giả chưa đề cập đến điều đó, khiến cho một chi tiết quan trọng bị bỏ lỡ, đó là một điều khá đáng tiếc.
Ở phần đầu tiên, có một nữ sinh chạy đến nhờ Anh Khôi giải bài tập nhưng bị từ chối, cô ấy ngại ngùng rồi vội chạy mất hút. Mặc dù chỉ là một nhân vật nhỏ nhưng tác giả cũng nên miêu tả một chút về vẻ ngoài hoặc biểu cảm trên gương mặt, cử chỉ, như là: Cô ấy cúi đầu, hai má hơi đỏ ửng lên vì ngại ngùng, đôi bàn tay bối rối nắm chặt vào vạt áo,... Với mục đích làm tăng sức gợi hình, gợi cảm, không để câu chuyện đi quá nhanh và cũng góp phần không hề nhỏ để thể hiện sự ngại ngùng của cô gái.
Những câu dẫn như "Dương than thở", "Thầy Long hỏi",... Còn xơ xài, tác giả nên thêm thắt những hành động, ví dụ: "Dương than thở, cô nằm ì xuống bàn, tỏ vẻ chán nản." hay "Thầy Long hỏi, gõ gõ cây thước vào mặt bảng, đưa mắt quét qua cả lớp bên dưới."
Một điều khiến tôi cảm thấy tiếc nhất trong tác phẩm chính là tác giả chưa xác định được góc nhìn rõ ràng. Trong truyện, tác giả chọn sử dụng ngôi thứ ba để viết, tuy nhiên ngôi thứ ba cũng được chia thành hai loại là ngôi thứ ba giới hạn và ngôi thứ ba thông suốt (cậu có thể lên Google tìm hiểu kĩ hơn nhé). Tác giả dùng văn kể khá nhiều, có thể câu trước vừa ở góc nhìn của Anh Khôi, câu sau liền quay qua góc nhìn của Ánh Dương, vì vậy nên góc nhìn bị rối, không có sự thống nhất và hơn hết là sẽ không được hay.
Tiếp đến thì tôi sẽ nói về chính tả, cách trình bày và câu cú. Tác giả còn mắc không ít lỗi lặp từ, tôi xin phép tổng hợp lại nhé:
• "Tối nay, tất cả các học sinh trong trường phải có mặt ở trường để tham gia liên hoan của trường."
• "Tối đó, Dương tắm rửa xong thì lên phòng lấy chiếc máy ảnh ra ngắm nghĩa một lúc lâu, cô lau lau, chùi chùi không biếu bao nhiêu lần, chiếc máy ảnh bóng loáng luôn rồi. Cô đang ngắm nghĩa chiếc máy ảnh của mình thì có tiếng gõ cửa."
• "Chiếc máy ảnh này là món quà sinh nhật mà ba đã tặng cô khi vừa lên lớp 10, đến giờ cũng đã một năm rồi. Cô rất nâng niu chiếc máy ảnh này, vì lẽ đó đến giờ mà nó vẫn còn mới toanh."
• "Bà chằn lửa này hôm nay lại ăn phải cái gì không biết nữa, sao mà cứ căng thẳng với lớp mình vậy không biết."
• "Dương đang làm tròn bổn phận của mình đó chính là đọc truyện... Cô đang đọc truyện bỗng Hà My lên tiếng."
• Có một đoạn ngắn, tác giả lặp từ "mè nheo" đến 4 lần.
• Tác giả thường sử dụng tên để gọi nam và nữ chính, việc mà trong một câu ngắn, tác giả gọi cái tên đó đến 3, 4 lần cũng có thể coi là lặp từ, gây ra khó chịu cho độc giả.
=> Tôi nghĩ tác giả nên sửa lại, các đồ vật thì nên thay bằng đại từ "nó",...
Tên của nhân vật thì có thể thay bằng "cô ấy", "cậu ấy", "cậu ta",... Đọc sẽ dễ chịu hơn so với việc một cái tên bị lặp đi lặp lại quá nhiều.
Tác phẩm vẫn còn khá nhiều sạn về chính tả và cách trình bày như:
• ... không hề "bực bội".
=> Bởi vì dấu ngoặc kéo ở đây là để chỉ ý nghĩa ngược lại, thì nó phải nằm ở chữ "không hề" mới đúng.
• Hú hồ...
=> "Huống hồ".
Bên cạnh đó thì còn một số lỗi về dấu câu, trừ những con số như số liệu, ngày tháng năm,... thì tác giả nên ghi thành chữ chứ không nên ghi "1 năm", "2 năm". Nếu tôi còn chú trọng nhiều vào những lỗi này thì sẽ có hơi giống beta, vì vậy nên tôi sẽ dừng lại ở đây và chuyển đến phần tiếp theo.
Nhân vật và mô tuýp truyện đối với tôi nằm ở mức khá ổn. Nhưng tôi hơi có khúc mắc về Anh Khôi một chút, hình như là cậu ấy quá hoàn hảo rồi: Đẹp trai, học giỏi gần như là tất cả các môn, chơi thể thao giỏi, hát hay, ít nói, hơi lạnh lùng, là nam thần của các nữ sinh trong trường, một status cậu đăng lên mạng xã hội cũng nhanh chóng đạt cả ngàn lượt bình luận. Và có lẽ là cậu ấy không có khuyết điểm. Tôi mong là tác giả sẽ thêm thắt vài chi tiết để câu chuyện thật hơn một chút.
Riêng Ánh Dương thì tôi thấy cô gái này khá đáng yêu và ngây thơ. Cô không nhận ra tình cảm của Anh Khôi dành cho mình, và cả tình cảm của mình dành cho Anh Khôi, mặc dù nó khá là rõ ràng khi mà mọi hành động của cậu đều quan tâm đến Ánh Dương.
Tôi hơi tiếc rằng tác giả chưa tìm được phương pháp đẩy cảm xúc của nhân vật hiệu quả hơn. Diễn biến tâm lí bình bình, chưa đủ ấn tượng. Như khi mà Anh Khôi nói: "Ừ, ám tớ cả đời cũng được." Có lẽ tác giả muốn cho là cậu đã có tình cảm với Ánh Dương từ trước. Nhưng như vậy thì tôi càng cảm thấy nó không có dấu ấn. Truyện thanh xuân vườn trường thường được yêu thích vì những cảm xúc "gà bông", diễn biến tâm lí ngây ngô, đáng yêu của các cô cậu học trò. Ngay từ chương đầu tiên tác giả đã cho người đọc thấy rõ là Anh Khôi thích Ánh Dương, không có chuyển biến như mong đợi.
Bài review của tôi đến đây cũng khá dài và nên dừng lại rồi. "Vì em là ánh nắng của anh" chưa đi đến những chương cuối nên tôi cũng không thể nhận xét gì nhiều về cốt truyện. Trong 6 chương đầu thì tôi nhận ra cậu còn mắc không ít lỗi, xử lí chưa được tốt. Tác giả có lẽ chưa có nhiều kinh nghiệm, tôi mong rằng bài review này sẽ giúp ích cho cậu phần nào. Và chúc cậu sẽ sớm hoàn thiện hơn đứa con tinh thần của mình nhé!
Cảm ơn cậu vì đã ủng hộ quầy Whisky của Liquor Team, mong cậu sẽ ghé lại vào lần sau ạ! ❤
#Eirlys
#Liquorteam
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip