Chuyện trên mạng là do Engfa làm sao?
Thế nhưng là tình yêu đầu, nên đã khiến cô bị mê muội cả đầu óc, toàn tâm toàn ý mà lao vào. Cho đến khi, tình nhân của Tô Khánh Nam bắt cóc cô. Cô còn biết, là do Tô Khánh Nam cố ý sắp đặt. Cô nhìn thấy Tô Khánh Nam cùng với tình nhân của hắn làm chuyện đó. Cô đau đến không thể thở nổi, cảm giác đó, sống không bằng chết. Vào cái ngày tuyệt vọng đó, cô còn bị cưỡng bức. Cô đã buộc Tô Khánh Nam phải kết hôn rồi.
Thà nói là ép buộc, hoặc là, Tô Khánh Nam sớm đã chuẩn bị địa ngục đợi cô nhảy vào rồi. Cô đã nhảy vào trong địa ngục đó y như mong muốn của hắn. Cô không dám tin tưởng vào tình yêu. Nếu như chưa từng yêu, thì đã không bị tổn thương nghiêm trọng như vậy rồi. Mẹ cô, cô, không phải chính là một cái gương tày liếp sao?
"Tiểu Char, sao vậy?" Lưu San nghe thấy tiếng khóc của Charlotte, đẩy cửa ra, đi vào.
"Không sao, gặp ác mộng thôi." Charlotte nghẹn ngào nói, không muốn Lưu San lo lắng, co người vào trong chăn.
"Tớ ở cùng cậu nhé." Lưu San vén chăn lên, nằm cạnh Charlotte, ôm lấy cô từ phía sau.
Charlotte vỡ òa nước mắt. Cô không phải là không có gì cả, cô còn có bạn bè. Lưu San cảm nhận được cơ thể của Charlotte đang run lên, trong lòng cô ấy cũng rất buồn, mắt đỏ ửng lên, "Tiểu Char, xin lỗi, đều tại tớ không tốt."
Charlotte lắc đầu, xoay người lại, nhìn Lưu San. "Chuyện không liên quan đến cậu, chỉ là tớ nhớ lại chuyện trước đây của tớ."
"Sau này sẽ tốt thôi, đợi sau khi cậu ly hôn, là có thể vui vẻ ở bên Engfa rồi." Lưu San nói để trấn an cô.
"Lưu San, nếu như thật sự muốn tốt cho tớ, thì đừng tác hợp cho tớ và Engfa nữa." Charlotte nói một cách vô cùng nghiêm túc.
"Vì sao? Tớ thấy mọi mặt của chị ta đều tốt, gả cho chị ta, cuộc sống của cậu sẽ tốt hơn nhiều." Lưu San thấy không hiểu nổi nên hỏi cô.
"Mẹ tớ khi còn trẻ là một mỹ nhân, vô cùng vô cùng đẹp, đẹp khuynh nước khuynh thành mà trong thi ca vẫn nói đến chính là nói kiểu người giống như mẹ tớ vậy, bà là cô nhi, thế nhưng rất thông minh, khi còn trẻ bà đi làm bảo mẫu cho nhà giàu, đã khiến cho cậu chủ của nhà giàu đó yêu say đắm bà, thành công trở thành vợ của ông ta. Thế nhưng, thân phận, thói quen, địa vị, cùng với địa vị của cậu chủ đó ngày càng cao, tất cả những điều này đã trở thành chướng ngại giữa hai người họ. Mẹ tớ rất yêu cậu chủ nhà giàu đó, cậu chủ nhà giàu đó thì có lí tưởng của bản thân. Khát vọng, đi vào con đường làm quan. Mẹ tớ đã cảm nhận được sự khủng hoảng, bà không thân phận, không bối cảnh, không mối quan hệ, chỉ có thể dùng tình yêu của bản thân để ràng buộc. Một lần, hai lần, ba lần, bà thắng rồi, thế nhưng, có thể thắng được bao nhiêu lần chứ. Cậu chủ nhà giàu đó đã gặp được một người phụ nữ thích hợp với ông ta ở bên ngoài, người phụ nữ đó mới là môn đăng hộ đối với vị cậu chủ nhà giàu đó, bọn họ có lí tưởng hoài bão giống nhau, điều quan trọng hơn nữa đó là, người phụ nữ đó có bối cảnh, có thế lực, có thể giúp vị cậu chủ nhà giàu đó thăng tiến thêm nữa. Cho nên, cuối cùng cậu chủ nhà giàu đó đã vứt bỏ tình yêu của ông ta và mẹ tớ, đưa ra một nhát dao tàn nhẫn." Charlotte lặng lẽ rơi nước mắt nói.
"Người với người không giống nhau, tớ thấy Engfa không phải hạng người như thế." Lưu San nói.
"Tớ tin cậu chủ nhà giàu đó đã từng yêu mẹ tớ, nếu không, cũng sẽ không bất chấp sự phản đối của gia đình mà cưới mẹ tớ, thế nhưng, tình yêu sốc nổi đó, sẽ chẳng thể tồn tại được cả một đời, tớ với Engfa có tính là gì, chỉ là quen biết được hơn một tháng, cảm xúc mãnh liệt đến càng nhanh, thì mất đi cũng càng nhanh, tớ thực sự không muốn yêu một cách điên cuồng nữa, tớ chỉ muốn một cuộc sống bình yên, ít nhất, như vậy sẽ không khiến trái tim chịu tổn thương nữa." Charlotte nói một cách lý trí, rồi sụt sịt mũi.
Lưu San liền im lặng. Cô ấy cũng không biết nên nói gì tiếp mới phải. Những chuyện trước đây Charlotte chưa từng nói. Ai cũng không biết trong lòng Charlotte đã che giấu bao nhiêu chuyện, cũng không biết một mình cô đã phải hứng chịu bao nhiêu đau đớn rồi.
"Tớ biết rồi, bất kể cậu đưa ra quyết định gì, tớ đều ủng hộ, từ giờ trở đi, tớ sẽ không tự làm theo ý mình nữa, xin lỗi, tiểu Char." Lưu San nói một cách nghiêm túc.
"Tớ sẽ không bao giờ trách cậu đâu, tớ biết, cậu đều là vì muốn tốt cho tớ mà." Charlotte nhoẻn miệng cười, cây hoa lê đó, trắng nhợt, nhưng người khác lại bị kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó.
Lưu San hít sâu một hơi. Cô ấy thấy những điều tiểu Char phân tích cũng đúng. Cô ấy chỉ là thấy Engfa tốt, nhưng lại chưa từng nghĩ đến nhiều chuyện về bối cảnh như vậy. Bây giờ nghĩ lại, hưởng thụ được những điều vẻ vang lớn lao bao nhiêu, thì bắt buộc phải trải qua những gièm pha và tổn thương lớn bấy nhiêu. Có thể có bao nhiêu người chịu đựng được tổn thương chứ. Trong một đêm, bản thân cô ấy dường như cũng đã trưởng thành hơn rất nhiều, đã học được không ít điều từ Charlotte.
Khi trời gần sáng, mưa bão cuối cùng cũng đã ngừng. Charlotte và Lưu San cũng đã ngủ thiếp đi, mãi đến khi đồng hồ báo thức của Charlotte reo lên. Đầu cô đau kinh khủng, thiếu ngủ một cách trầm trọng, thế nhưng, có làm sao, thì cũng phải đi làm.
Charlotte ấn tắt đồng hồ báo thức, nhìn Lưu San vẫn đang ngủ say một chút, rồi rời khỏi giường. Đánh răng, rửa mặt, đến nhà bếp nấu cháo trắng, tráng hai quả trứng. Cô còn ra ngoài mua hai lồng bánh bao hấp, rồi trở về.
Lưu San cũng đã thức dậy, gãi gãi đầu tóc rối tung rối mù, "Mấy giờ rồi?"
"7 giờ 30 rồi, dậy đúng lúc ăn sáng, ăn xong rồi đi làm cùng nhau." Charlotte khẽ cười nói, ngữ khí rất dịu dàng, giống như sự đau đớn đêm hôm qua chưa từng có vậy.
"Tiểu Char, cậu thật sự quá tốt mà, tớ yêu cậu chết mất, cả đời này cậu không cần phải kết hôn nữa, sống với tớ luôn đi." Lưu San vừa cười vừa nói.
"Mau đi đáng răng chải đầu đi." Cô đặt bánh bao hấp lên bàn, rồi đi vào bếp múc cháo.
Điện thoại reo lên, cô nhìn là Hình Cẩm Nhi đang gọi điện đến, liền nghe máy.
"Charlotte đồ cô cần tôi đã làm xong rồi, đã gửi vào e-mail của cô, cô xem xem đã nhận được chưa, chuyện tiếp theo, tôi mong cô đừng làm tôi thất vọng, sớm ly hôn đi." Hình Cẩm Nhi nói một cách đắc ý.
Charlotte đặt cháo lên bàn ăn, cô mở máy tính ra, đã nhìn thấy video mà Hình Cẩm Nhi gửi đến. Hình Cẩm Nhi còn rất biết tính toán, làm mờ đi mặt cô ta và những bộ phận nhạy cảm. Tô Khánh Nam lại rất rõ nét, đoạn đối thoại cũng rất rõ ràng. Ba năm trước, khi cô nhìn thấy đoạn video như thế này, nghe thấy đoạn đối thoại như thế này, sẽ thấy buồn, đau lòng và không cam lòng. Bây giờ, chỉ thấy được giải thoát. Cô đối với Tô Khánh Nam, đã hoàn toàn buông tay rồi. Không hề để ý một chút nào, cũng không hề đau đớn một chút nào.
Charlotte sao đoạn video đó ra thành mấy bản, một bản trong đó, thì lưu trong điện thoại của mình, từng bước từng bước bắt đầu phản kích!
Charlotte và Lưu San đến bệnh viện, vừa ra khỏi thang máy liền nghe thấy đám y tá đang tám chuyện. "Phó bộ trưởng bộ y tế đó vậy mà lại cặn bã như vậy, cho nên, đẹp trai cũng không phải thứ tốt, ỷ việc mình có quyền có thế dáng dấp đẹp trai, mà trêu đùa phụ nữ khắp nơi, đúng là ghê tởm." Y tá A nói.
"Nghe nói hắn ta còn âm thầm kết hôn, làm vợ của hắn đúng là thảm thương biết bao, sừng đã mọc dài lắm rồi." Y tá B nói.
"Chị em phụ nữ bây giờ không biết bị làm sao rồi nữa, hôm trước trên mạng nổ ra một vụ, người nào đó, à minh tinh, đã lấy một người đẹp nổi tiếng, vậy mà kết quả còn có quan hệ với rất nhiều người mẫu trẻ đẹp khác, còn nói gì mà săn Y, đúng là kinh tởm mà, mấu chốt là nữ minh tinh đó vẫn không ly hôn, tức chết người ta mà." Y tá A lại nói.
"Này, mấy người nói gì vậy?" Lưu San hỏi, nhoẻn miệng cười.
" Nói nghe xem, tám chuyện phải đông mới vui, mọi người kể đi."
"Bác sĩ Lưu, cô vẫn chưa lên mạng à, bây giờ trên mạng đang rất hot đó, phó bộ trưởng của bộ y tế, trước đây còn đến đây thăm phụ nữ mang thai ở phòng Vip, nói không chừng, đứa con trong bụng người phụ nữ đó cũng là do anh ta tạo ra." Y tá A nói một cách đầy hưng phấn.
"Anh ta sao rồi? Tôi ngủ còn không đủ, thì sao có thời gian mà lên mạng chứ, hình như tôi đã bỏ lỡ rất nhiều chuyện hay ho rồi." Lưu San cũng không đến phòng làm việc nữa, kéo cả Charlotte cùng đến nghe.
"Tên đàn ông cặn bã đó tên là gì nhỉ, à, Tô Khánh Nam, đúng rồi, chính là cái tên này, trên mạng đang nổ ra rất nhiều chuyện của hắn ta, hắn ngày nào cũng thay phụ nữ, ba năm nay đã thay hơn ba trăm cô rồi." Y tá A hào hứng nói.
"Hơn ba trăm cô?" Lưu San nhìn Charlotte, vô cùng kinh ngạc. Charlotte rất bình tĩnh, không hề đau buồn một chút nào, mặt cũng chẳng hề biến sắc.
"Đúng vậy, tôi đoán là ban kỷ luật đang muốn tìm hắn ta, hạng người như hắn vi phạm đạo đức kỷ luật nghiêm trọng như vậy, đoán chừng sẽ bị cắt chức." Y tá A tiếp tục nói.
"Bác sĩ Lưu, cô có thể lên mạng mà xem, bình luận ở trên mạng còn đặc sắc hơn những lời mà chúng tôi nói nhiều, dù sao chúng tôi cũng không quen biết phó bộ trưởng Tô này, thế nhưng trên mạng có rất nhiều người biết hắn, bọn họ còn có rất nhiều tin hành lang, có cả ảnh chụp nữa, cô mau lên đó mà xem." Y tá B nói.
"Được, tôi biết rồi." Lưu San kéo Charlotte đi, "Ai dám động đến Tô Khánh Nam chứ, tớ thấy chỉ có thể là Engfa, cậu có tin không?" Lưu San nói ra rồi mới ý thức được bản thân đã lỡ lời rồi. Cô ấy không nên nhắc đến Engfa trước mặt Charlotte, vội vàng nhìn sắc mặt của Charlotte.
Charlotte lại rất thờ ơ. Lưu San đi theo Charlotte đến phòng làm việc của Charlotte, rồi vội vàng mở điện thoại ra xem tin tức.
"Engfa đúng là đỉnh, tung ra nhiều chứng cứ như vậy, tớ thấy chúng ta đã phí công rồi." Lưu San nói một cách thích thú. Nói xong, cô ấy lại ý thức được bản thân đã nhiều lời, đánh vào miệng mình một cái, nhìn Charlotte đầy hối lỗi, "Xin lỗi cậu nhé."
"Không sao." Charlotte khẽ nói, ngồi vào vị trí, kiểm tra lịch trình công việc ngày hôm nay.
"Những chứng cứ này được tung ra, cậu chắc chắn có thể ly hôn được với Tô Khánh Nam rồi chứ?" Lưu San nói đầy mong chờ.
"Không biết được nữa, nhưng, tớ thấy khả năng có thể ly hôn được là rất lớn, tớ sẽ sớm thương lượng với Tô Khánh Nam." Lời của Charlotte vừa dứt, điện thoại liền vang lên.
Cô thấy là Tô Khánh Nam gọi đến, biết là hắn sẽ gọi cho cô mà, liền bắt máy.
"Chuyện trên mạng là do Engfa làm sao?" Tô Khánh Nam cười hỏi, giống như những chuyện này chẳng có ảnh hưởng lớn gì đến hắn ta vậy.
"Không biết." Charlotte trả lời thẳng.
"Trưa nay gặp nhau chút đi."
"Ha ha, sao tôi lại cảm thấy việc bây giờ cô chủ động yêu cầu gặp mặt là việc rất hiếm có nhỉ?" Tô Khánh Nam nói đầy chế giễu, đi ra khỏi bộ y tế, nhìn thấy xe của quân khu, đôi đồng tử đen láy ma mị đó phát ra một tia nham hiểm.
"Vậy có muốn gặp mặt hay không?" Charlotte hỏi lại.
"Tôi sẽ liên lạc với cô sau." Tô Khánh Nam ngắt điện thoại, nhìn thấy trung tá Thượng bước từ trên xe xuống, phía sau còn có sáu quân sĩ.
"Phó bộ trưởng Tô, mời lên xe." Trung tá Thượng nói, lời nói rất khách sáo, biểu cảm thì chuẩn mực, khiến cho Tô Khánh Nam không thể khước từ.
Tô Khánh Nam nhếch khóe miệng, nhún nhún vai, đi lên xe. Hắn nhìn thấy Engfa đang lạnh lùng nghiêm nghị ngồi trên xe, vuốt vuốt quần áo, "Nói đi, thủ trưởng, tìm tôi có chuyện gì?"
Engfa nhìn hắn, dò xét Tô Khánh Nam, thu hồi lại ánh nhìn sâu xa, đi thẳng vào vấn đề: "Ly hôn với Charlotte, tôi không chỉ có thể bảo đảm vị trí phó bộ trưởng của anh, mà còn có thể đưa anh lên vị trí bộ trưởng."
"Ha ha, dùng một người vợ để đổi lấy một chức vị, xem ra tôi lấy Charlotte vẫn là rất lãi." Tô Khánh Nam cười nói một cách không đàng hoàng.
"Dù sao anh cũng không thích cô ấy, không phải sao?" Engfa ngạo mạn nói.
"Thế nhưng người khác thích, con người tôi ấy mà, có một tật xấu, đồ mà người khác thích, thì cho dù tôi không thích cũng sẽ chiếm giữ lấy, tôi chính là thích khiến người ta không có được, nghĩ đến tâm trạng của đối phương khi không thể giành lấy được, tôi liền thấy rất sảng khoái." Tô Khánh Nam nói năng một cách kỳ quái.
"Chỉ cần một câu nói của tôi, thì anh sẽ xong đời luôn, tin không?" Ngữ khí của Engfa khi nói ra những lời này càng lạnh lẽo hơn.
"Đương nhiên tin, có điều, tôi thích những chuyện có tính thách thức, cho dù có khiến tôi sụp đổ, vậy hãy xem xem, tôi có thể cũng sẽ khiến cô sụp đổ hay không nhé, ngoài ra, hôm nay tôi đến đây cũng chính là để từ chức, hừ." Tô Khánh Nam khẽ cười một tiếng, đẩy cửa, đi ra ngoài.
Engfa nhíu chặt mày. Nàng luôn cảm thấy, thân phận của Tô Khánh Nam không hề đơn giản như ngoài mặt.
Tô Khánh Nam vừa đi ra khỏi bộ y tế, điện thoại liền vang lên. Hắn nhìn tên người gọi đến, bước lên xe của mình, nhếch khóe miệng, hỏi: "Đã sắp xếp xong hết chưa?"
"Những người đó bất cứ lúc nào cũng đều đợi nghe anh ra lệnh, ngoài ra, tôi biết được một vài chuyện có liên quan đến Engfa, anh chắc sẽ rất hứng thú đấy."
"Ha ha, nói đi, đừng có úp mở nữa, tôi thực sự không giỏi kiên nhẫn." Tô Khánh Nam khởi động xe, rồi lái xe đi.
"Gặp nhau rồi nói."
Buổi trưa, Charlotte làm xong phẫu thuật liền trở về phòng làm việc, tối hôm qua không ngủ được mấy, vừa nằm bò ra bàn để nghỉ ngơi thì điện thoại vang lên. Cô nhìn tên người gọi đến là Tô Khánh Nam, liền vội vàng bắt máy. "Mười phút sau, gặp nhau ở quán café Lam Sơn gần bệnh viện cô." Tô Khánh Nam nói xong, liền tắt máy luôn.
Charlotte vội vàng cầm điện thoại, xách túi đi ra ngoài. Một lát sau, cô đã đến quán café Lam Sơn đó, nhìn quanh một lượt nhưng không nhìn thấy Tô Khánh Nam đâu cả, cô liền gọi điện thoại cho hắn.
"Tôi đã đến rồi, bây giờ anh đang ở đâu?" Charlotte vừa hỏi vừa nhìn kĩ xung quanh.
"Tầng 2, phòng thứ 2, lên đây." Tô Khánh Nam cong khóe miệng cười.
Charlotte đi lên tầng 2. Ánh đèn ở trong phòng này rất tối, trên bàn thắp một ngọn nến. Hình dạng của nến được chế tác thành hình của bông hoa hồng. Ngoài ra còn có một cái kèn hình dạng bông hoa hồng ở trên tường đang phát âm nhạc rất tao nhã. Không khí ở trong phòng vô cùng lãng mạn, thế nhưng nó không thích hợp với hai người họ.
"Ngồi đi." Tô Khánh Nam hất cằm về vị trí đối diện.
Charlotte ngồi xuống. Cô không hề muốn ôn lại chuyện cũ với hắn, nên liền nói thẳng vào vấn đề chính: "Trong tay tôi bây giờ đang có video ghi lại cảnh quan hệ của anh và Hình Cẩm Nhi."
Tô Khánh Nam cười, khuấy đều café ở trong cốc, dáng vẻ lười biếng, nhưng nụ cười đã không còn nơi đáy mắt: "Sao, bây giờ có cùng chung mối thù với Engfa à?"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip