part 4-2
Thành thật xin lỗi mn vì đã bắt mn chờ lâu nhưng tuần qua au bận ôn thi vs thi nên ko có time để edit truyện ...... :p h đã thi xong nên sẽ up thường xuyên hơn mong mn thông cảm cho au nhé ;)
Ngày thứ 2, làm việc ko bao lâu, Jinho chạy đến nói với tôi: “Nói với cô nhé, thời gian yêu cầu để hoàn tất những thứ cô làm, thực ra ko phải là 3 ngày mà là 10 ngày”
Nhìn thấy tôi thờ người ra, Jinho giải thích: “Trưa hôm qua tôi cũng dành thời gian xem cho xong, lúc đó quả thật cảm thấy ko hợp lý, vì mấy thứ đó thực sự rất phức tạp, ko lý nào yêu cầu làm xong trong 3 ngày được, nên tôi đã gửi mail yêu cầu họ xác nhận lại, sáng nay nhận được trả lời, bên MỸ bảo rằng người sắp xếp nhiệm vụ đó đã lên nhầm lịch, nên thực tế là 10 ngày”.
Tôi như đần người ra, 10 ngày!10 ngày! 10 ngày! Nhưng Jessica chỉ mất 2 tiếng để hoàn thành, so với Jessica, chỉ số thông minh của tôi ko bằng 1 con khỉ” (=.=)!!
“À này” Tôi định thần, nói với Jinho: “Cái đó đã làm xong rồi, tôi vừa gửi mail cho a, a về kiểm tra thử nhé”.
Lần này tới lượt Jinho trố mắt ngơ ngác: “Cô làm xong rồi, tôi về xem ngay”. Nói xong Jinho chạy như bay quay về.
Nửa tiếng sau, Jinho gần như là phóng qua đây, trên đường còn đụng ngã 1 ống đựng bút nhưng cũng chẳng rảnh để nhặt, đây là lần đầu tôi thấy Jinho hốt hoảng như vậy.
“Cô.......cô ” Jinho kích động chỉ tôi, nửa ngày trời mà vẫn chưa nói hết 1 câu.
Chuyện j thế này, chẳng lẽ trình tự mà Jessica viết ko đúng, lẽ nào Jessica viết phần mềm virus, vậy thì trò đùa này cũng hơi quá lố đấy.
“Hoàn hảo, hoàn hảo, quá hoàn hảo rồi.” Cuối cùng Jinho cũng có thể nói nghe trôi chảy hơn rồi: “Cách tính tối ưu hóa, từng bước đều hoàn hảo ko thể tả, mỗi câu code đề ko có chỗ chê, quả thật giống như đang thưởng thức 1 tác phẩm nghệ thuật. Cô tuyệt quá, tôi chưa bao giờ biết rằng cô xuất sắc như vậy, cô thật ưu tú, thật…”
Jinho hơi bị bí từ, giơ ngón trỏ dừng lại trong ko trung, 1 lát sau mới nói: Bây giờ tôi đi báo với Jung tổng, để cô ấy biết khả năng làm việc của cô.”
Nói xong Jinho quay lưng muốn chạy, tôi vội gọi Jinho lại: “Đó là bạn tôi viết, ko phải của tôi”.
“Cái gì?” Jinho ngoảnh mặt qua, tỏ ra rất thất vọng: “Ko phải là cô à?”
Nhưng Jinho nhanh chóng hưng phấn lại: “Vậy bạn cô đang làm j? Có định nhảy việc ko? Cô có thể giới thiệu sang đây ko, tôi có thể báo cáo với Jung tổng, để cô ấy nói chuyện trực tiếp với bạn cô.”
“Chuyện này thì, chắc cô ấy sẽ ko đến đâu”. Jessica muốn thì đã đến từ lâu rồi.
Jinho lại thất vọng lần nữa: “Cô về nói lại với cô ấy nhé, nhân tài hiếm có đấy, ko, là thiên tài, thiên tài” Jinho lầm bầm 2 từ “thiên tài” rồi mới trở về.
Cấp dưới ko sợ gặp cấp trên ngoại đạo, chỉ sợ đụng phải cấp trên gì cũng ko biết mà cứ vờ biết, đáng tiếc Ray chính là loại cấp trên như vậy. 11h hắn ta tìm tôi, cho tôi xem 1 file kết cấu phần mềm hắn ta viết, sau đó bảo với tôi rằng hắn ta rất hài lòng với kết cấu phần mềm trước kia của chúng tôi, mong chúng tôi sẽ viết dựa vào code mới của hắn ta, yêu cầu tôi lập lại kế hoạch tiến độ của các module.
Tôi trở về nghiên cứu kỹ càng tài liệu Ray gửi, trong lòng dâng lên 1 luồng cảm giác mát lạnh, ko lẽ tên này là gián điệp của công ty đối thủ phải đến sao, đây là gì vậy, chẳng khác nào phá hoại cả. (0.0)
Khi ăn trưa tôi tình cờ gặp Seohuyn, bèn hỏi thăm cô ấy Ray rốt cuộc là thành thần phương nào.
“Tất nhiên là tôi biết rồi”. Quả ko hổ danh là thư ký giám đốc, tin tức nhanh nhạy ghê: “Anh ta có gốc gác lắm, bố a ta là nhà đầu tư lớn thứ 2 của công ty chúng ta, cho a ta đến Seoul để làm quen nghiệp vụ, rèn luyện 1 tý, sau đó mới đi theo hướng quản lý cấp cao, cô theo a ta coi như gặp may rồi, phải thừa cơ hội này xây dựng mối quan hệ tốt với a ta, sau này a ta lên trên rồi cô cũng có cơ hội thăng chức.”
Thì ra là thái tử, hèn j Ray có thể vào công ty, còn làm cả quản lý dự án, sau này chắc chắn sẽ trở thanh quản lý cấp cao trong công ty. Cái này gọi là tốt số, trong sách xem tướng có nói rằng làm người thứ nhất cậy số mạng tốt, thứ 2 trông chờ vận may, thứ 3 dựa vào phong thủy, thứ 4 nhờ ơn đức tổ tiên, nếu cả 4 thứ bạn đều ko dính dang, tốt nhất là học hành đoàng hoàng, cố gắng phấn đấu vậy.
Ăn cơm xong, tôi tìm Ray, rất uyển chuyển tôi bảo với hắn nếu cứ viết theo kết cấu của hắn thì dự án chắc chắn sẽ đi tong. Ray chẳng mảy may quan tâm ý kiến của tôi: “Tôi ko muốn nghe thấy possible hay là impossible, cái tôi cần là solution, balabalabala…” miệng Ray tuôn ra 1 tràng thuật ngữ, nhưng đối với tôi, những lời a ta nói chỉ là Balabalabala
Ai bảo Ray là quản lý dự án chứ, hắn ta kiên trì bắt tôi phải dùng bút máy viết code thì tôi cũng phải tuân theo. Tôi lầm lũi trở về vị trí, gửi file “Kết cấu” đó cho 2 thành viên trong nhóm.
“Coi kỹ càng nhé, 2 cô phụ trách lập trình cho xong kế hoạch tiến độ của 4 module sau cùng”.
Sau 1 tiếng đồng hồ, Suli tìm tôi: “Tiffany, đừng đùa chứ, cái này là trò j đây”.
Thành viên khác – Hyomin tìm tôi: “Tiffany, có phải cô nhớ nhầm ngày ko, Cá Tháng Tư đã qua lâu rồi.”
Tôi than thở: “Tôi biết, tôi biết, nhưng các cô cũng phải hiểu, tuy kết cấu Ray viết rất tệ, nhưng.....” tôi ngập ngừng 1 lát, nhấn mạnh: “bố a ta rất lợi hại, nên ngoan ngoãn làm theo là được rồi”.
Đúng lúc đó Sooyeon đi ngang qua, 3 chúng tôi cúi thấp đầu theo bản năng, giả vờ rất nghiêm túc nhìn vào màn hình máy tính của tôi, trên mặt còn ra vẻ như đang vắt óc suy nghĩ. Sooyeon dừng ở lại ở ngăn bàn của tôi 1 tý, rồi nhanh chóng bỏ đi.
Tôi thở phào nhẹ nhõm, hỏi Suli và Hyomin: “Các cô thấy Jung tổng có nghe thấy những lời tôi nói ko?”
Họ vẫn chưa trả lời, Sooyeon lại đi tới, cả 3 chúng tôi vội vàng đồng loạt cúi đầu nhìn màn hình vi tính, trên mặt vẫn duy trì biểu hiện nghiêm túc suy ngẫm. (au: 3 chị đểu gớm :v :v :v)
Nhưng lần này Sooyeon ko buông tha tôi: “Tiffany, cô theo tôi sang đây 1 lát”
Tôi le lưỡi, Suli và Hyomin nhìn tôi tỏ vẻ thông cảm.
“Cô có ý kiến với Ray?” Sooyeon dẫn tôi vào 1 phòng họp thẳng thừng hỏi tôi.
Xem ra Sooyeon quả thực đã nghe thấy lời nói của tôi, nếu đã như thế, tôi cũng chẳng giấu giếm làm j, kể lại chuyện sáng nay 1 lượt.
“Vì thế cô có chút bất mãn với hành vi Ray dựa vào mối quan hệ của bố để vào công ty, đúng ko?” Nghe xong lời tôi nói, gương mặt Sooyeon rất bình tĩnh hỏi tôi.
Đương nhiên là bất mãn rồi, đã là thái từ thì nên ngoan ngoãn hưởng phúc trong hoàng cung là được rồi, ra ngoài gây vạ cho bá tánh làm j! Tôi chuyển tường thuật cách nhìn của mình.
Sooyeon mỉm cười, bảo với tôi: “Đương nhiên rồi, mỗi người đều dựa vào thực lực bản thân mới đúng, nhưng đấy là việc chỉ xảy ra trong thế giới lý tưởng, trong thế giới thực tế thì chuyện này luôn diễn ra. Cô nên học cách dùng con tim bình thường để đối đãi với sự việc, chứ ko phải là đứng dưới châm chọc, nên biết rằng hành vi bàn luận sau lưng người khác là cách làm ko chuyên nghiệp. Người xưa từng nói 1 câu, phải dùng sự khoan dung để nhẫn nhịn những việc ko thể thay đổi, phải có dũng khí thay đổi những cái có thể thay đổi, phải có trí tuệ để phân biệt 2 chuyện này. Đối với cô, việc Ray là quản lý dự án của cô là 1 sự thật ko thể thay đổi. Nhưng có cần phải viết lập trình kết cấu y hệt lời a ta hay ko lại là việc có thể thay đổi, cô có thể cố gắng trao đổi với a ta, nếu ko được, cô có thể nhờ Jinho, đương nhiên cô phải chú ý cách trao đổi, đừng cứ tự nhắc mãi trong lòng việc a ta vào đây ko phải do chính thực lực của mình, a ta rất tệ, phải luôn ghi nhớ mục tiêu của cô là giải quyết vấn đề, tất cả mọi hành động đều phải phục vụ cho việc giải quyết vấn đề. Hiểu ko?”
Nói thì đường hoàng như vậy, chẳng qua cũng chỉ là bất chấp thủ đoạn để đạt mục đích thôi mà? Nhà tư bản chỉ biết vu cầu tư lợi, chỉ cần có thể hoàn thành dự án để kiếm tiền, những cái khác đều là thứ yếu. Nếu là Jessica chắc chắn sớm đá Ray bay khỏi toàn nhà rồi. Nghĩ là 1 nẻo, trên mặt tôi vẫn gật gù rất thật thà, vâng dạ mãi. Xem ra tôi cũng là tên nham hiểm. =)))))
“Được rồi, tôi nói nhiêu đây thôi”. Sooyeon đứng dậy: “Cô có bạn đang tìm việc phải ko? Tý nữa đưa sơ yếu lý lịch của cô ấy cho tôi xem qua nhé”.
Xem ra Jessica đã nói với chị cô ấy thật rồi. Có Sooyeon ra mặt , công việc của Yoona chắc chắn sẽ ổn thỏa. Tôi rất phấn khởi xông về chỗ, dùng tốc độ nhanh nhất in sơ yếu lý lịch của Yoona, rồi đi như bay đặt nó vào vị trí Sooyeon.
“Vội vàng thế làm gì?” Sooyeon nhìn tôi với ánh mắt có chút trách móc: “Chững chạc 1 chút, có j phải phấn khởi như vậy nhỉ?”
Sooyeon nhanh chóng lướt sơ yếu lý lịch Yoona: “Nghe nói tiếng Anh cô ấy rất tốt, được rồi, sơ yếu lý lịch cứ để chỗ tôi, tôi sẽ tiến cử cô ấy”.
Tôi rất vui mừng về chỗ, trên đường đi tôi bỗng nhận ra, nếu Yoona tìm việc như vậy, thì chẳng phải cũng là dựa dẫm mối quan hệ sao? Cùng 1 tính chất với Ray, tại sao tôi xem thường hành vi của Ray, nhưng lại thật lòng cảm thấy vui mừng thay Yoona nhỉ? Có vẻ như con người ai cũng có tiêu chuẩn 2 mặt, mặc kệ, tôi khinh thường Ray đấy, ai bảo hắn là đàn ông. =)))))
Khi tan sở tôi nhận được điện thoại Yoona, lúc đầu tôi chần chừ ko dám bắt máy, nhưng sau đó nghĩ thấy trốn tránh cũng ko phải là cách hay, đành cắn răng nhấn nút nghe.
Giọng Yoona rất phấn khởi: “Cám ơn unnie đã giới thiệu giúp em, em vừa phỏng vấn xong ở bên SM, họ bảo em tuần sau đi làm”.
TBC.......
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip