Chương 51-60


Uông Cảnh Dương thấy Lâm Yên gầm thét với không khí, mặt lộ vẻ kinh dị, "Lâm... Lâm Yên... Bà không sao chứ?"

Lâm Yên một cước dẫm lên trên ghế, "Đi ra! Có nghe hay không! Nếu không phải ngươi, nam thần của ta làm sao sẽ bị cuốn vào loại scandal này, nam thần của ta ngay cả chính ta cũng không nỡ chà đạp, ngươi lại dám đối với hắn như vậy! Có tin ta liều mạng với ngươi hay không!"

Nếu như nói những chuyện trước kia, Lâm Yên đều có thể không thèm để ý, thế nhưng, Bùi Nam Nhứ tuyệt đối là ranh giới cuối cùng của cô.

Uông Cảnh Dương gấp: "Chúa ơi! Lâm Yên! Bà đến cùng đang cùng ai nói chuyện vậy?"

"Tốt! Ngươi không ra đúng không!" Lâm Yên hít sâu một hơi, bạch bạch bạch chạy đến phòng bếp, móc ra một thanh dao phay, trực tiếp gác ở trên cổ của mình, "Ngươi nếu không ra... Có tin ta lập tức chặt đầu của ta hay không!"

Nếu như cái tên này là nhân cách thứ hai của cô, như vậy, cô chết rồi, tên kia cũng không sống nổi!

Uông Cảnh Dương bị hành động không hiểu thấu của Lâm Yên làm cả kinh hồn phi phách tán, tranh thủ thời gian tiến cướp lại dao phay trong tay cô, "Con mẹ nó! Lâm Yên! Bà thật sự điên rồi à?"

Lâm Yên uất ức đến sắp nổ tung tại chỗ, "Làm sao bây giờ... Tôi phải nói rõ lý do với tiền bối như thế nào đây... Thật sự không phải tôi à anh anh anh... Tiền bối sẽ không cho là tôi cố ý làm như thế... Cố ý lợi dụng hắn tạo scandal kéo fame chứ..."

Cô quả thực oan tới chết!

Trước đó bị Bùi Duật Thành xử oan đã đủ thảm rồi, hiện tại lại nhiều thêm một Bùi Nam Nhứ!

Uông Cảnh Dương lòng vẫn còn sợ hãi ở một bên trấn an, "Lâm Yên a, bình tĩnh... Bà đây là bị kích thích đến rối loạn thần kinh rồi? Không phải chỉ là nháo ra cái scandal sao? Ngược lại cũng không phải là lần đầu tiên! Hơn phân nửa ngành giải trí đều bị bà cọ qua, lại thêm một Bùi Nam Nhứ thì có sao?"

Bùi Nam Nhứ sao có thể giống nhau?

Bùi Nam Nhứ đối với cô mà nói chính là trăng sáng trên trời!

Cô cũng đã từng theo chân vô số đại quân Fan hâm mộ Bùi Nam Nhứ cùng một chỗ giữ gìn hình tượng Bùi Nam Nhứ, xé ảnh những nữ diễn viên dám can đảm làm bẩn Bùi Nam Nhứ kia!

Cô sao có thể chịu đựng, một ngày kia, chính mình lại là người làm bẩn Bùi Nam Nhứ!

"Ông  biết cái gì?" Lâm Yên liếc mắt nhìn Uông Cảnh Dương, còn đang lo lắng, lúc này, điện thoại di động của cô đột nhiên vang lên.

Vừa nhìn màn hình biểu hiện, Lâm Yên ngẩn người, giống như người đại diện của cô...

Cô cũng đều đac quên, mình còn có một người đại diện.

Lâm Yên do dự hơn nửa ngày, mới cẩn thận từng li từng tí nhận, "Uy, Lăng tỷ?"

Đầu kia điện thoại, Triệu Hồng Lăng khẽ cười một tiếng, "Lâm Yên, mấy ngày không thấy, tăng trưởng dũng khí a, liền scandal với Bùi Nam Nhứ cũng dám tạo?"

Lâm Yên mặt lộ vẻ bất đắc dĩ, "Em nói không phải em làm, chị tin sao?"

Triệu Hồng Lăng là người đại diện của cô, chẳng qua là, sau khi cô đi diễn, cái gì cũng nghe Lâm Thư Nhã, đại bộ phận sự vụ đều giao cho Lâm Thư Nhã xử lý, quan hệ cùng Triệu Hồng Lăng ngày càng xích mích, đến cuối cùng, cơ hồ đã là không còn qua lại.

Sau này, cô biết Lâm Thư Nhã làm hết thảy, nhưng là về phần Triệu Hồng Lăng, cô cũng không có mặt mũi lại đi tìm cô ấy.

Triệu Hồng Lăng hừ lạnh một tiếng, "Ai biết được, em ngu xuẩn cũng không phải là lần đầu tiên! Nói không chừng em nghĩ quẩn, muốn đổi kiểu chết càng thêm kích thích thì sao?"

Lâm Yên: "..."

Người nào trong ngành giải trí mà không biết Fan hâm mộ Bùi Nam Nhứ có sức chiến đấu mạnh cỡ nào, cái nữ diễn viên nào dám cọ độ nổi tiếng của hắn, cùng hắn tạo scandal, quả thực chính là muốn chết.

Đối phương rõ ràng là đang muốn đưa Lâm Yên vào chỗ chết!

Triệu Hồng Lăng ngữ khí lạnh xuống, "Chị đã sớm nói, đứa em gái này của em là không thể tin."

"Em biết..."

Chuyện cho tới bây giờ, cô chỗ nào còn có thể không biết được.

Lâm Yên thở dài, "Lăng tỷ, chuyện lúc trước, thật có lỗi..."

"Không có gì đáng xin lỗi, cô ta dù sao cũng là em gái ruột của em, em tin cô ta, không gì đáng trách."

Triệu Hồng Lăng nói xong, dừng một chút, đột nhiên mở miệng hỏi, "Đúng rồi, nghe nói em thử vai bộ phim điện ảnh mới của đạo diễn Khương Nhất Minh?"

Lâm Yên gật đầu, "Đúng thế..."

"Lại không nói... Em là làm thế nào chiếm được cơ hội thử vai, chị chẳng qua là không nghĩ tới, em lại dám đi thử vai bộ phim này!" Triệu Hồng Lăng lúc nói lời này, quỷ dị mang theo vài phần đồng tình cùng thương hại.

"Ngô... Bộ phim này... Sao rồi?" Lâm Yên hỏi.

Ngữ khí ám muội của Triệu Hồng Lăng khiến cho cô có loại dự cảm xấu.

Triệu Hồng Lăng thăm thẳm hỏi: "Em biết, mấy vai nam còn lại của bộ phim này là ai không?"

Lâm Yên nhíu mày nói, "Em không có lưu ý, chỉ biết nam chính là Bùi Nam Nhứ!"

Dù sao ngay từ đầu cô căn bản cũng không nghĩ muốn đi thử vai bộ phim này, thử vai thành công cũng là bởi vì tên kia đột nhiên khống chế thân thể của cô...

"Lăng tỷ, vai nam là những người nào?" Lâm Yên hỏi.

Triệu Hồng Lăng không nhanh không chậm mở miệng nói, " Thẩm Triều Mộ..."

Vừa nghe đến cái tên này, Lâm Yên sắc mặt liền cứng: "Cái gì? Ta đi!"

Đây không phải nam nghệ sĩ từng bị cô tạo scandal sao!

Triệu Hồng Lăng tiếp tục nói: "Vệ Phong Từ."

Lâm Yên: "Không... Không thể nào?"

Cái này là cô cọ qua độ nổi tiếng!

Triệu Hồng Lăng: "Đường Gia Nghiệp."

Lâm Yên: "Ây..."

Là cô tạo qua scandal, cũng cọ qua độ nổi tiếng!

Sau khi nghe Triệu Hồng Lăng báo xong một chuỗi tên, Lâm Yên trợn mắt hốc mồm.

"Có lầm hay không? Lại thêm một Bùi Nam Nhứ, cái này... Đây quả thực là đoàn làm phim tử vong a!" Lâm Yên khó tin nói.

"Em bây giờ mới biết?" Triệu Hồng Lăng ung dung mở miệng, cho cô một kích cuối cùng: "Há, đúng, còn có một cái, nam nghệ sĩ khách mời hữu nghị, Hàn Dật Hiên."

Lâm Yên: "Ha ha..."

Đao của ta đâu!

Cô nhất định phải chém chết chính mình!

Lâm Yên lần nữa cầm lấy dao phay trên bàn, Uông Cảnh Dương bên cạnh vẫn đang ngó chừng cô, lập tức đè tay của cô lại, "Tỉnh táo một chút... Có gì thật tốt nói!"

Triệu Hồng Lăng tựa hồ đã dự liệu được phản ứng của Lâm Yên, mở miệng nói, "Phúc họa đi cùng, kỳ thật, em cũng không phải là không có cơ hội lật bàn, lần này có thể đánh em xuống địa ngục, không thể đứng dậy nổi, nhưng mà, cũng là cơ hội tốt nhất để em vươn mình, chỉ cần, em có bản lãnh này!"

Lâm Yên đắm chìm ở bên trong tin dữ to lớn, chậm chạp chưa tỉnh hồn lại.

Triệu Hồng Lăng: "Làm sao vậy? Đang suy nghĩ gì?"

Lâm Yên hít sâu một hơi, mở miệng với Triệu Hồng Lăng ở đầu kia điện thoại di động, "Em đanh muốn... Em có thể yêu cầu đạo diễn một việc hay không..."

Triệu Hồng Lăng cười lạnh một tiếng, "Nói cái gì? Sợ? Muốn rời khỏi đoàn làm phim?"

Lâm Yên: "Em muốn thêm tiền!"

Triệu Hồng Lăng: "..."

Lâm Yên: "Em đây là dùng sinh mệnh đi quay bộ phim này, chẳng lẽ không nên thêm tiền sao?"

Triệu Hồng Lăng: "..."

"Chị cho rằng, so với tiền, em hẳn là trước hết nghĩ muốn làm sao bảo toàn tính mệnh."

Triệu Hồng Lăng yên lặng nửa ngày, sau đó đưa ra ý kiến mang tính thiết thực nhất.

Lâm Yên nghe vậy suy nghĩ một chút, đau buồn phát hiện, giống như là nên như vậy...

Chỉ là mấy vị diễn viên nam Triệu Hồng Lăng vừa liệt kê ra, lại thêm Bùi Nam Nhứ, trên cơ bản có thể bao quát toàn bộ 80, 90% fan nữ ngành giải trí...

Đến lúc đó khung cảnh ấy.. Chậc chậc, thật sự là ngẫm lại liền kích thích.

Cô đoán chừng sẽ bị xé thành xương cốt cũng không thừa!

Chính cô cũng là trộn lẫn qua giới fan hâm mộ, rất rõ ràng fan nữ khi tức lên xé người sẽ có bao nhiêu điên cuồng.

Đừng nói những fan nữ kia, liền chính cô cũng đều rất muốn xé chính mình.

Kỳ thật, Lâm Yên hiện tại cũng hiểu được.

Lúc trước Lâm Thư Nhã là trăm phương ngàn kế an bài hết thảy, cố ý an bài cho cô nhiều scandal như vậy, chờ ngày sau khi chính mình phát hiện việc xấu của Lâm Thư Nhã cùng Hàn Dật Hiên, bởi vì thanh danh của cô quá kém, coi như là nói thật ra, cũng không ai tin cô mới thật chính là bạn gái Hàn Dật Hiên.

Mà bây giờ, cô bất quá là lấy được một cái nữ bốn, Lâm Thư Nhã cũng không cho phép, lại dùng Bùi Nam Nhứ tới đẩy cô vào chỗ chết.

"Em bây giờ ở chỗ nào?" Triệu Hồng Lăng hỏi.

"Em hôm nay vừa dọn nhà, là địa chỉ mới, sẽ không có người biết." Lâm Yên trả lời.

Triệu Hồng Lăng gật gật đầu, "Vậy thì tốt, em gần đây khi ra cửa, chú ý một chút, bát quái của em cùng Bùi Nam Nhứ mới ra tới không đến một giờ, bên trên microblogging (giống facebook bên mình) của em đã bị người mắng ba vạn bình luận, mấy nhà Fan hâm mộ của Thẩm Triều Mộ, Vệ Từ Phong, Đường Gia Nghiệp, Hàn Dật Hiên đoán chừng rất nhanh cũng sẽ kéo đến, em chuẩn bị tâm lý thật tốt..."

Lâm Yên vẻ mặt cầu xin, "A... Em sẽ cẩn thận..."

Hoàn cảnh của cô lúc này đại khái so với zombie vây thành cũng không khác biệt lắm.

Kỳ thật, không cần Triệu Hồng Lăng nhắc nhở, cô cũng có thể dự liệu được.

Cô nhớ kỹ lần trước một cái dám diễn viên không biết xấu hổ cùng Bùi Nam Nhứ tạo scandal, bị Fan hâm mộ Bùi Nam Nhứ xé thành là thiên hôn địa ám, đến nay bên trên microblogging mỗi ngày vẫn còn có người sớm chiều ghé thăm, một ngày ba bữa đi mắng.

Đừng nói cô lần này là đang chống nguyên một đám fan nữ của ngành giải trí!

Ngữ khí của Triệu Hồng Lăng ngưng trọng nói: "Chuyện của em cùng Bùi Nam Nhứ, chị đã đi tìm phòng làm việc của bọn họ, thương lượng xong sẽ chung nhau ra một tuyên bố, biểu thị hai người chỉ là ngẫu nhiên gặp. Chẳng qua là, hiệu quả của cái tuyên bố này khả năng không lớn, vô phương dập tắt lửa giận của Fan hâm mộ. Nhất là lúc mấu chốt này, em cùng Bùi Nam Nhứ còn ở cùng một đoàn làm phim, tất cả mọi người đang ngó chừng em, chờ sai lầm của em."

Triệu Hồng Lăng vô cùng nghiêm túc mở miệng, "Cho nên, chị phải nhắc nhở em, sau khi tiến vào đoàn làm phim, ngoại trừ ở lúc quay phim, mời em cần phải giữ một khoảng cách với Bùi Nam Nhứ, không cho phép tới gần hắn trong vòng mười bước!"

Thật vất vả có thể có cơ hội cùng diễn với nam thần, thế mà vẫn phải tránh xa tám trượng, trên cái thế giới này còn có chuyện thảm hơn chuyện này sao...

Vì trong sạch của nam thần, Lâm Yên chỉ có thể tan nát cõi lòng không thôi gật đầu, "Yên tâm đi, em sẽ có thể trốn bao xa, thì sẽ trốn!"

Triệu Hồng Lăng tựa hồ vẫn là có chút không yên lòng, lại căn dặn nói: "Không chỉ là Bùi Nam Nhứ, cùng hết thảy diễn viên nam đều bảo trì một chút khoảng cách cho chị!"

Khóe miệng Lâm Yên hơi rút: "A...".

Là địch thủ của fan nữ toàn ngành giải trí, cô đây là tạo cái nghiệp gì...

"Vai diễn này em là làm sao mà lấy được vào tay? Chị nghe Quách Nhất Minh nói vì kỹ xảo của em xuất thần nhập hóa? Nếu như em là bằng bản lãnh cầm được vai này, em có lẽ còn cứu được." Triệu Hồng Lăng nói.

Lâm Yên trầm mặc một cái chớp mắt: "Lăng tỷ, chị cảm thấy có khả năng sao?"

Triệu Hồng Lăng: "Không có khả năng, chị chẳng qua là hỏi chơi thôi."

Lâm Yên: "..."

Không có lòng tin với kỹ năng diễn xuất của cô như vậy sao?

Lâm Yên xạm mặt lại, bất đắc dĩ thẳng thắn, "Được a... Nói thực cho chị nghe, em có thể lấy được vai này, hoàn toàn là đánh bậy đánh bạ..."

Triệu Hồng Lăng: "Cho nên, phương pháp chị nói ở trên là phương pháp duy nhất cho em bảo toàn tính mệnh, nhớ kỹ chưa."

"Hiểu rồi, em sẽ chú ý." Lâm Yên nghe được căn dặn từ đầu bên kia điện thoại, trong lòng không khỏi hiện lên một tia ấm áp, nhịn không được mở miệng nói, " Lăng tỷ, cảm ơn, thật vô cùng cảm tạ chị... Em không nghĩ tới, chị sẽ còn gọi cú điện thoại này cho em..."

Triệu Hồng Lăng: "Chớ suy nghĩ quá nhiều, chị vào nghề đến nay dẫn qua nhiều diễn viên như vậy, em là vết bẩn duy nhất của chị, chị bất quá là muốn tẩy trắng cho mình một chút."

Lâm Yên lập tức nghẹn lại: "A..."

Thật là có lỗi với chị a...

...

Sau khi cúp điện thoại của Triệu Hồng Lăng, Lâm Yên sống mà như chết nằm ở trên ghế sa lon.

Uông Cảnh Dương mới vừa ở bên cạnh nghe được toàn bộ hành trình, đồng tình vỗ vỗ bờ vai của cô, "Có thể trộn lẫn đến bị fan nữ của toàn ngành giải trí truy sát, bà kỳ thật cũng xem như là người thứ nhất từ xưa đến nay! Tôi cũng không biết nên nói cái gì, chỉ có thể... Chúc bà may mắn đi!"

Lâm Yên không biết nghĩ đến cái gì, đột nhiên trở mình một cái đứng lên, nhìn chằm chằm Uông Cảnh Dương: "Đừng chỉ chúc tôi may mắn! Tôi có việc bận cần ông giúp!"

"Giúp cái gì?"

"Tôi hiện tại khẳng định là không ra ngoài được, làm phiền ông đi giúp tôi mua ít đồ!"

"Bà nếu là cần đồ dùng hàng ngày gì, tôi đương nhiên giúp bà đi mua! Sao phải nhìn chằm chằm đến mức người ta đều run rẩy?" Uông Cảnh Dương xoa cánh tay của hắn.

Lâm Yên lắc đầu, "Không phải không phải, không phải đồ dùng hàng ngày, tôi muốn một chút... Bùa chú... Kiếm gỗ đào... Đồng tiền... Kính bát quái... A đúng, còn có tỏi, tỏi cũng có thể mua một chút..."

Sắc mặt Uông Cảnh Dương khó mà hình dung nhìn cô, lập tức vươn tay, sờ lên trán của cô: "Bà đây là bị làm sao a? Thật sự bị kích thích ngáo rồi?"

Lâm Yên đẩy tay hắn ta, "Ai, ông đừng để ý đến, chính là cần phải mau chóng giúp tôi chuẩn bị kỹ càng những vật này, tôi cần đến!"

Uông Cảnh Dương: "..."

Lâm Yên cắn móng tay, âm thầm suy tư, hiện tại địch nhân lớn nhất của cô kỳ thật cũng không phải fan nữ của toàn ngành giải trí, mà là... gia hỏa thỉnh thoảng xuất hiện khống chế thân thể cô...

Cô phải nghĩ biện pháp đem tên kia giải quyết, nếu không ngộ nhỡ lúc cô không biết, tên kia không cẩn thận đi tiếp xúc với một trong số mấy vị diễn viên nam kia... Thì liền xong đời!

Nhất là Bùi Nam Nhứ, ngộ nhỡ tên kia nổi lên tâm tư gì với Bùi Nam Nhứ thì làm sao bây giờ?

Cô nghĩ qua, hiện tại chỉ có hai loại khả năng, hoặc là cô có hai nhân cách, thế nhưng khi đi khám bác sĩ, bác sĩ nói cô rất bình thường.

Nếu như trừ bỏ khả năng này, như vậy, chẳng phải là chỉ còn lại một khả năng sao...?

Ngoại trừ mấy món đồ cô vừa nói đến, Lâm Yên lại viết thêm một danh sách dài, phía trên viết đủ loại đồ ngổn ngang.

Khoé miệng Uông Cảnh Dương co giật: "Bà đây là muốn làm gì? Ở nhà cúng thần sao?"

Lâm Yên liếc mắt trừng hắn: "Nói hươu nói vượn! Tôi là loại người phong kiến mê tín sao? Tôi vẫn luôn tin tưởng vững chắc khoa học! Đúng, nhớ kỹ mua thêm mấy cân tỏi!"

Uông Cảnh Dương: "..."

"Nhanh đi nha! Mấy vật này đều là... là... Đạo cụ tôi cần dùng khi quay phim, cần dùng gấp!" Lâm Yên thúc giục.

"Tôi đi nơi nào mua cho bà mấy thứ linh tinh này đây..."

Uông Cảnh Dương hết cách rồi, chỉ có thể đi ra cửa giúp cô mua.

Sau khi Uông Cảnh Dương rời đi, Lâm Yên lấy ra mấy bộ dạy biểu diễn cùng hí kịch chuyên nghiệp, tiếp tục xem.

Trước đó cô bị Lâm Thư Nhã cùng Hàn Dật Hiên lừa dối, quá mức chú trọng độ hot, bỏ quên căn bản để một diễn viên có thể đứng vững: Kỹ thuật diễn xuất cùng thực lực.

Trận nguy cơ ngày hôm nay, nếu như cô có kỹ thuật diễn xuất, có thực lực, cũng không đến mức sẽ nhốn nháo hoảng loạn như vậy.

Độ hot phù du chất đống thành sự nổi tiếng, quá dễ dàng tiêu tán.

Còn tốt là cô học cái gì cũng rất nhanh, những lý luận tri thức này cô đều đã tiêu hóa sắp xong, chỉ cần tiến hành một chút huấn luyện thực tiễn nữa là ổn.

Trong thời gian ngắn, muốn lập tức có thể khống chế hết thảy nhân vật là không thể nào, thế nhưng, nếu như chỉ nhằm vào một loại thiết lập nhân vật để huấn luyện một chút, vấn đề cũng không lớn.

Cho nên, phần còn lại, liền là chờ video Bùi Vũ Đường đưa đến.

...

Vân Gian thủy trang.

Bùi Vũ Đường ghi nhớ nhiệm vụ của mình, vì giúp Lâm Yên kiếm được tiểu video, ban đêm mặt dày mày dạn ở lại nhà của Bùi Duật Thành.

Từ tối hôm qua đến bây giờ, cậu ta đã lặng lẽ quay không ít đoạn ngắn.

Nhưng mà, vẫn cảm thấy chưa đủ.

Dù sao đây chính là lần đầu tiên cậu ta giúp Yên tỷ làm việc, nhất định phải làm vô cùng tốt mới được!

Cửa phòng sách, Bùi Vũ Đường cẩn thận đẩy hé ra một khe hở.

Bùi Duật Thành vừa xem xong một video hội nghị ngoại quốc, đang nhắm mắt nghỉ ngơi.

Hình như là có chút mỏi mệt, nam nhân cởi áo khoác âu phục, bên trong chỉ mặc một kiện áo sơ mi trắng, cà vạt kéo nới lỏng, tùy ý treo ở cổ, cổ áo cũng mở hai nút, mắt kính gọng vàng trên sống mũi lóe sáng bóng.

Bùi Vũ Đường nhịn không được âm thầm "Ây" một tiếng, sắc đẹp như vậy, Yên tỷ lại còn nói chị ấy không động tâm?

Bùi Vũ Đường một bên âm thầm oán thầm, một bên móc điện thoại ra, mở ra hình thức video, nắm chặt thời gian bắt đầu quay chụp.

Vì quay rõ ràng hơn một chút, Bùi Vũ Đường lặng lẽ từng chút một đến gần.

Ngay khi cậu ta cách bàn đọc sách còn có ba bước, con ngươi sau thấu kính của Bùi Duật Thành, đột nhiên mở ra.

Bùi Vũ Đường bị dọa gần chết, vội vàng đem điện thoại giấu sau lưng, "Ách, đại ca... Anh... Anh đã tỉnh a!"

Bùi Duật Thành: "Có việc?"

Bùi Vũ Đường gượng cười: "Ha ha, đại ca, em chính là tới quan tâm anh một chút, thời tiết này thật sự là quá nóng, anh nhìn xem anh đều toát mồ hôi, bằng không thì... Anh cởi quần áo ra a?"

Bắt đầu từ tối hôm qua, Bùi Vũ Đường vẫn luôn chuyển động vây quanh hắn, còn kém không có đem bốn chữ "Có mưu đồ khác" viết lên mặt.

Bùi Duật Thành nghe vậy, vẻ mặt bất động liếc mắt nhìn cậu ta, "Không cần."

Bùi Vũ Đường gấp: "A, thật sự không cần thay quần áo sao? Như vậy rất khó chịu a! Không bằng em giúp anh cầm bộ quần áo sạch sẽ tới!"

Bùi Duật Thành: "Bùi Vũ Đường, em hết sức rảnh?"

Một đạo ánh mắt sắc bén kéo tới, Bùi Vũ Đường lập tức rụt cổ một cái, "Khục, em đây liền lăn!"

Sau khi rời khỏi thư phòng, Bùi Vũ Đường thất vọng không thôi nắm tóc.

Ngô, vậy phải làm sao bây giờ đây?

Cũng không biết nghĩ đến cái gì, con mắt Bùi Vũ Đường đột nhiên phát sáng lên.

Có!

Đại ca xế chiều mỗi ngày đều có thói quen bơi lội!

Hiện tại cậu ta đi tới bên kia bể bơi ngồi chờ để chụp ảnh là được rồi!

Cậu ta thật sự là quá cơ trí!

Bùi Vũ Đường lập tức chạy đến bên trên bể bơi, tìm góc độ quay chụp tốt nhất.

Chờ nửa ngày, quả nhiên thấy anh cậu ta đã tới!

Bùi Duật Thành cầm một cái khăn tắm trong tay, trên thân đã đổi thành quần bơi, bởi vì tập thể dục trong thời gian dài, dùng đúng phương pháp quản lý dáng người, dáng người Bùi Duật Thành, coi như là nam nhân nhìn cũng không nhịn được mà thán một câu hoàn mỹ...

Đem khăn tắm trong tay ném ở trên ghế nằm bên cạnh, Bùi Duật Thành thả người nhảy vào trong nước.

Bùi Vũ Đường vô cùng vui vẻ quay lại toàn bộ quá trình.

Ha ha ha ha có cái này, lần này nhiệm vụ Yên tỷ giao cho, cậu ta khẳng định là hoàn thành max điểm!

Đến lúc đó, cậu ta hẳn là có thể đánh bại Tống Diệu Nam, cầm lấy giải quán quân, đi đến đỉnh cao nhân sinh...

"Soạt" một tiếng, Bùi Duật Thành từ trong bể bơi đi ra, cầm lấy khăn tắm tùy ý xoa xoa tóc, sau đó, ngước mắt nhìn thoáng qua vị trí của Bùi Vũ Đường.

Bùi Vũ Đường đang đắm chìm trong tưởng tượng đẹp đẽ, kết quả, một giây sau, đỉnh đầu đột nhiên bị bao trùm bởi một mảnh bóng râm...

Tiếp theo thiếu niên liền thấy, không từ biết lúc nào, Bùi Duật Thành đã thay xong quần áo, đang đứng ở trước mặt của cậu ta...

"Đại ca!!!"

Bùi Vũ Đường bị dọa đến ngã nhào mông ngồi vào trong bụi hoa, vội vàng đem điện thoại giấu ra sau lưng, "Đại ca, em không có trộm chụp ảnh anh, em chẳng qua là thấy nơi này view đẹp, chụp vài tấm hình, đúng, quay phong cảnh!"

Hai con ngươi Bùi Duật Thành híp lại: "Chụp ảnh?"

Bùi Vũ Đường: "..."

Ta đi! Nguyên lai đại ca không thấy cậu ta đang làm cái gì, kết quả cậu ta không đánh đã khai!

Bùi Duật Thành gió nhẹ mây bay liếc mắt nhìn thiếu niên, thế nhưng lãnh ý ở đáy mắt lại làm người khác tê cả da đầu: "Bùi Vũ Đường, xem ra, em là thật sự muốn quay về kế thừa gia nghiệp."

Bùi Vũ Đường nghe xong lời này, quả thực bị dọa đến hồn phi phách tán, "Không không không, em không muốn!"

Trường đua còn đang chờ cậu ta đi chinh phục!

Mộng tưởng còn đang chờ cậu ta đi thực hiện đấy!

Cậu ta cũng không nên về công ty!

Thế là...

Bùi Vũ Đường nhanh chóng bán đứng Lâm Yên, "Không phải! Không phải em muốn chụp ảnh anh! Đại ca, là Lâm Yên, Lâm Yên kêu em giúp cô ta quay một chút tiểu video của anh để gửi cho cô ta!"

Bùi Duật Thành: "..."

Bùi Vũ Đường vội vàng mở miệng nói: "Thật, thật sự chính là cô ta kêu em làm như thế! Đại ca anh tin tưởng em! Em cảm thấy loại hành vi này thật sự là quá biến thái, cho nên, lúc ấy em kiên quyết cự tuyệt cô ta, nhưng là ngày đó cô ta giúp em một chuyện, em thiếu một món nợ ân tình của cô ta, mới không thể không đáp ứng..."

Đuôi lông mày Bùi Duật Thành khẽ nhếch: "Phải không?"

Bùi Vũ Đường nuốt nước bọt, "Dĩ... Dĩ nhiên! Chính xác trăm phần trăm! Anh, anh tuyệt đối đừng tức giận! Đừng bắt em trở về! Em... Em sẽ đem tất cả video xoá đi!"

"Chờ một chút." Bùi Vũ Đường vừa lấy điện thoại cầm tay ra, Bùi Duật Thành lại đánh gãy động tác của cậu ta.

"Ách, anh, anh còn có dặn dò gì?" Bùi Vũ Đường cẩn thận từng li từng tí hỏi.

Bùi Duật Thành vươn tay.

Bùi Vũ Đường lập tức hiểu ý, cung kính mà đem di động đưa tới.

Bùi Duật Thành mở album ảnh trên điện thoại ra, lật xem một lượt những video với ảnh chụp trong máy Bùi Vũ Đường, đều là video hành động mấy ngày nay của hắn, còn có, video lúc vừa rồi khi hắn bơi lội...

Góc độ lấy cảnh của Bùi Vũ Đường cũng không tệ, ngay cả bóng mờ cũng nắm giữ được rất tốt.

Bùi Vũ Đường trong lòng có chút run rẩy: "Anh...?"

Dưới ánh mắt kinh hồn táng đảm của Bùi Vũ Đường, Bùi Duật Thành mở miệng: "Quay không tệ."

Bùi Vũ Đường thở dài nhẹ nhõm, vội vàng vuốt mông ngựa: "Hắc hắc, đó là bởi vì đại ca anh quay thế nào cũng đều đẹp trai!"

Bùi Duật Thành: "Giữ đi."

Bùi Duật Thành: "Em thiếu Lâm Yên nhân tình..."

"Đúng... Đúng..." Bùi Vũ Đường yếu ớt mở miệng.

"Đã như vậy, vậy liền giữ đi." Bùi Duật Thành nói xong, đưa điện thoại di động ném trả lại cho cậu ta.

Bùi Vũ Đường nghe vậy, quả thực không cách nào tin.

Anh... Anh của cậu ta lại vì giúp cậu ta trả nhân tình... Không tiếc hi sinh chính mình giúp cậu ta trả nợ!

Bùi Vũ Đường kích động không thôi, gào một tiếng liền nhào tới: "Đại ca! Anh quả nhiên vẫn là yêu em!!!"

Bùi Duật Thành: "..."

Nó là có cái hiểu lầm kỳ quái gì rồi?

...

Bùi Vũ Đường nói xong, hoan thiên hỉ địa (vui sướng khôn cùng) rời đi.

Bùi Duật Thành trở lại phòng khách, mở tủ lạnh lấy ra một bình chai nước khoáng, đúng lúc này, một hồi cảm giác choáng váng quen thuộc đột nhiên kéo tới.

Chai nước vừa mở trong tay rơi xuống đất, nước đổ tràn đầy mặt đất...

Ý thức như là bị vực sâu khổng lồ cắn nuốt, từng chút một chìm vào trong bóng tối...

Bùi Duật Thành ráng chống đỡ lấy một tia thanh minh (tỉnh táo) cuối cùng, lảo đảo đi tới bên cạnh ghế sa lon đối diện, cơ hồ là vừa mới ngồi vào, thân thể của hắn liền ngã xuống, triệt để lâm vào mê man...

...

Đình hoa Giang Phong.

Uông Cảnh Dương mua sắm một buổi chiều, cuối cùng xách theo bao lớn bao nhỏ trở về.

"Lâm Yên, thứ bà muốn đã mua về rồi, chính bà xem một chút đi..."

"Quá tốt rồi!" Lâm Yên buông sách chuyên nghiệp xuống, trở mình một cái nhảy tới trước bàn.

Mở túi ra kiểm tra, đồ vật Uông Cảnh Dương mua vẫn rất đủ, danh sách cô nói đều có.

Lâm Yên như là ôm lấy bảo bối, tỉ mỉ kiểm tra từng cái.

Cũng không biết loại nào có ích a?

Được rồi, mặc kệ, không bằng đều dùng tất cả đi!

Lâm Yên nhanh chóng bắt đầu bố trí, kiếm gỗ đào, kính bát quái tất cả đều treo lên, lá bùa dán đầy toàn bộ phòng, xâu tỏi thành dây chuyền, trực tiếp đeo ở trên cổ của mình...

Uông Cảnh Dương ở bên cạnh nhìn mà không hiểu ra sao, "Nhân vật bà diễn lần này... Là một thần côn (*)?"

*Thần côn: đạo sĩ, sư thầy, thầy bói, v.v...

Lâm Yên không có trả lời, lấy ra một lá bùa màu vàng, đưa cho Uông Cảnh Dương, "Cẩu Tử, tới, giúp tôi dán một chút, dán vào trên trán của tôi, nhắm ngay chính diện ở giữa!"

Uông Cảnh Dương: "Bà nghiêm túc sao?"

Lâm Yên: "Hết sức nghiêm túc! Nhanh lên!"

Uông Cảnh Dương thở dài, bất đắc dĩ đi qua, tiếp nhận giấy vàng đầy hình ảnh thô ráp kia: "Tôi thật sự là phục bà..."

"Tới tới tới..." Lâm Yên nhắm mắt lại, sau đó chỉ trán của mình thúc giục.

Uông Cảnh Dương: "..."

Ha ha, nữ hài tử khác đều là nhắm mắt lại chờ hắn hôn, cô ngược lại tốt, lại bảo hắn làm loại chuyện này!

Uông Cảnh Dương nhận lệnh đem keo dán ở mặt sau của giấy vàng xé ra, tìm tìm góc độ, lập tức, nhắm ngay trán Lâm Yên, đập tới ——

Nhưng mà, ngay khi giấy vàng trong tay Uông Cảnh Dương chạm vào Lâm Yên, tay nhỏ trắng nõn mềm mại của nữ hài đột nhiên giơ lên, chuẩn xác giữ lại cổ tay của hắn.

"A —— "

Trên cổ tay truyền đến một hồi đau đớn, Uông Cảnh Dương lập tức kêu rên lên tiếng, "Mẹ nó! Đau đau đau! Buông tay! Buông tay! Lâm Yên! Bà làm gì!!!"

Chỉ thấy, nữ hài từ từ mở mắt, lộ ra một đôi con ngươi như là đang nhuộm dần hàn băng.

Ánh mắt nữ hài rơi vào trên mặt Uông Cảnh Dương, con ngươi hơi co lại, sau đó, thì là từ tay của Uông Cảnh Dương nhìn thấy một tờ giấy vàng...

Tờ giấy vàng thô ráp, phía trên dùng bút màu đỏ viết mấy chữ như con giun xem không hiểu...

Tiếp sau đó, ánh mắt lành lạnh bất động thanh sắc nhìn chung quanh một vòng, lập tức, liền thấy ở đầu giường treo kiếm gỗ đào, trên khung cửa treo kính bát quái, lá bùa dán cả phòng, cùng với... Trên cổ mình một khóm lớn trĩu nặng toàn là... Tỏi...

Khoé miệng nữ hài nhẹ nhàng giật một cái, nhỏ bé không thể nhận ra, sau đó, hít sâu một hơi, đưa tay nhéo nhéo mi tâm của mình.

Thật sự là đã... Đánh giá cao sự thông minh của cô...

Khi Bùi Duật Thành thức tỉnh, liền phát hiện...

Ý thức của hắn, lần nữa tiến vào thân thể Lâm Yên.

Sau đó, liền thấy cả một phòng treo đủ thứ đồ vật kỳ kỳ quái quái...

Hiểu ra nha đầu kia khả năng coi mình thành cái gì, tâm tình Bùi Duật Thành có chút khó mà hình dung.

Một bên Uông Cảnh Dương bưng bít lấy cổ tay bị đau, một mặt ai oán lên án, "Uy, Lâm Yên, không phải chính bà bảo tôi dán sao? Hiện tại lại muốn như thế nào?"

Ánh mắt Bùi Duật Thành nhàn nhạt quét qua nhìn hắn một cái, "Có thuốc lá không?"

Ánh mắt đột nhiên trở nên xa lạ, làm cho Uông Cảnh Dương không khỏi sững sờ, lập tức hồ nghi nói, "Thuốc? Bà lúc nào thì bắt đầu hút thuốc?"

Bùi Duật Thành không nói chuyện, dạo bước đi đến trước bàn sách ngồi xuống, tiện tay mở ra bộ sách chuyên nghiệp trên bàn.

Uông Cảnh Dương đưa một điếu thuốc qua, nhịn không được mở miệng, "Con gái tốt nhất vẫn là đừng hút thuốc lá..."

Đối phương từ chối cho ý kiến nhận lấy, Uông Cảnh Dương vô ý thức tiến tới, giúp cô châm lửa.

Uông Cảnh Dương thấy, nữ hài kẹp lấy đầu thuốc, thủ pháp nhìn qua lại phi thường giống dáng vẻ từng trải.

Sau khi Bùi Duật Thành nhận lấy điếu thuốc, cũng không có hút, chẳng qua là cầm trong tay, lẳng lặng để nó cháy, tựa hồ là đang dùng loại phương thức này giải toả cùng suy nghĩ.

"Bà... Bà không sao chứ?" Uông Cảnh Dương cảm thấy trạng thái lúc này của Lâm Yên có chút kỳ quái, vô ý thức không dám nói lời nào.

Sẽ không phải là luyện phim luyện tẩu hỏa nhập ma a?

"Ông có thể rời đi."

"Được a, vậy bà có việc thì gọi tôi..."

"Chờ một chút." Uông Cảnh Dương đang muốn đi, lại bị gọi lại, lập tức thấy nữ hài chỉ chỉ những đồ ngổn ngang trong phòng, "Đem những vật này đi."

Uông Cảnh Dương có chút sụp đổ, "Ta đi! Không phải chứ! Có lầm hay không! Tôi nhọc nhằn khổ sở mua được, bà lại không muốn rồi?"

Bùi Duật Thành nhàn nhạt quét mắt nhìn hắn một cái: "Giỏi thay đổi cùng tùy hứng, là quyền lợi của nữ nhân."

Uông Cảnh Dương: "..."

Được thôi, hắn thế mà không cách nào phản bác...

Sau khi Uông Cảnh Dương rời đi, ánh mắt Bùi Duật Thành liếc qua quét đến cái gương nằm ở trên bàn có dán một tờ giấy trắng, trên giấy tựa như chữ viết của Lâm Yên, dùng cọ vẽ màu đỏ viết mấy hàng chữ lớn đỏ tươi.

Bùi Duật Thành đưa tay đem tờ giấy kia xé xuống, sau đó liền thấy trên giấy viết --

Ta không biết ngươi đến cùng là yêu nghiệt phương nào!

Thế nhưng, nếu như ngươi lại khống chế thân thể của ta, xin ngươi cần phải tuân theo mấy điều khoản phía dưới!

Nếu không, ta liền cùng ngươi đồng quy vu tận! (vẽ lên một thanh dao phay)

Thứ nhất, không cho phép tới gần Bùi Nam Nhứ trong vòng mười bước!

Thứ hai, không cho phép tới gần Thẩm Triều Mộ trong vòng mười bước!

Thứ ba, không cho phép tới gần Vệ Từ Phong trong vòng mười bước!

Thứ tư, không cho phép tới gần Đường Gia Nghiệp trong vòng mười bước!

Thứ năm, không cho phép tới gần Hàn Dật Hiên trong vòng mười bước!

Thứ sáu, không cho phép tới gần Bùi Duật Thành trong vòng mười bước! Không cho phép tới gần Bùi Duật Thành trong vòng mười bước! Không cho phép tới gần Bùi Duật Thành trong vòng mười bước!

...

Lâm Yên cảm giác ý thức của mình như là ở trong một mảnh mì hoành thánh, không biết qua bao lâu, cuối cùng từ trong bóng tối chậm rãi thức tỉnh.

Mà khi cô tỉnh lại, liền phát hiện...

Thân thể chính mình đang ngồi ở trước bàn sách, một cái tay cầm lấy trang giấy trước kia cô viết "Cảnh cáo", một cái tay khác lại kẹp lấy điếu thuốc đã cháy một nửa.

Mà cô kinh dị phát hiện, thân thể của cô, lại bị khống chế!

Nhiều đồ trừ tà như vậy cùng treo lên một chỗ, tên kia thế mà không sợ hãi chút nào, còn ngay tại lúc này, lần nữa khống chế thân thể của cô!

"Ngươi ngươi ngươi... Lại là ngươi!?"

"Ngươi còn không sợ mấy vật này sao?"

"Cái này không khoa học!!!"

Bùi Duật Thành nghe thấy thanh âm trong đầu truyền đến, khẽ cười một tiếng: "Ngược lại."

Lâm Yên: "...!!!"

Cái tên này, quả nhiên có thể nói chuyện với chính mình!

Ngược lại là có ý gì?

Không sợ mấy thứ này mới khoa học?

Như thế ngẫm lại giống như cũng không sai nha...

Những vật kia xác thực thật sự không khoa học... Cô kỳ thật cũng là lấy ngựa chết chữa thành ngựa sống!

Lâm Yên nhìn mặt mình trong gương, lòng tràn đầy sụp đổ: "Vị đại ca này, ngài đến cùng muốn như thế nào? Còn có! Tại sao ngươi có thể dùng thân thể của ta hút thuốc! Buông tha trẻ nhỏ đi được không!"

"Không có hút."

"Ngửi cũng không được a! Đó không phải là khiến thân thể của ta hít khói thuốc không qua đầu lọc sao!"

"Thật xin lỗi, thói quen." Bùi Duật Thành nói xong, biết lắng nghe mà đem thuốc lá dập tắt.

Lâm Yên hơi kinh ngạc, cái này... Cái tên này thế mà vẫn rất nói đạo lý?

Nếu những phương pháp kia đều không thể thực hiện được, nói không chừng phải cùng hắn thương lượng thật tốt một chút...

Nghĩ tới đây, Lâm Yên thử thăm dò mở miệng, "Cái kia, những gì ta viết lại cho ngươi, ngươi đều thấy được đi! Ngươi có gì muốn nói sao?"

Bùi Duật Thành: "Nhìn. Lý do của cô?"

Vừa nhắc tới cái này, Lâm Yên liền tức giận.

"Ngươi thế mà còn không biết xấu hổ hỏi ta lý do? Đều tại ngươi làm ra chút chuyện hư hỏng này! Làm hại hiện tại toàn internet đều đang đồn về scandal của ta cùng Bùi Nam Nhứ, đúng, còn có cái đoàn làm phim kia, cái đoàn làm phim kia quả thực chính là địa ngục, tùy tiện một vai nam bên trong đều là người từng có scandal với ta, Fan hâm mộ của mỗi người bọn họ đều đủ khiến cho ta chết không có chỗ chôn, hiện tại ta đã thành tử địch số một bị fan hâm mộ nữ toàn ngành giải trí truy..." Lâm Yên tức giận lên án.

Bùi Duật Thành: "Cho nên?"

Lâm Yên: "Cho nên vì để cho ta ở đoàn làm phim kia có thể thuận lợi sinh tồn, ngộ nhỡ khi ta đang quay phim, ngươi khống chế ta, nhất định phải nghiêm ngặt giữ một khoảng cách với những người ta đã liệt kê!"

Bùi Duật Thành nghe vậy gật đầu: "Biện pháp không tồi."

Lâm Yên không hiểu sao cảm thấy, ngữ khí của cái tên này hình như hơi là lạ, sao lại cảm thấy giống như rất cao hứng?

"Vậy ý của ngươi là... Ngươi đồng ý chút điều khoản này rồi?" Lâm Yên thử thăm dò truy hỏi.

Bùi Duật Thành dừng một chút, ánh mắt rơi trên cái tên cuối cùng ở cuối giấy, "Năm vị trí đầu có thể, lý do gì cho thêm điều khoản thứ sáu?"

"Ngươi còn không biết xấu hổ hỏi ta lý do!!!" Lâm Yên lại lặp lại câu nói này một lần nữa, lòng đầy căm phẫn nói, " Ngươi quên ngươi đã làm chuyện phát rồ gì với Bùi tổng sao?"

"Trên lý luận mà nói, những chuyện kia, đều là cô làm."

"Im miệng! Không phải ý nguyện chủ quan của ta, liền không quan hệ với ta! Là ngươi khống chế ta!"

"Ý của cô là, cô cũng không có ý đồ?"

"Dĩ nhiên! Còn phải hỏi sao? Ngươi cho rằng ta biến thái giống như ngươi a?" Lâm Yên thốt ra.

Vừa dứt lời, lúc này, điện thoại cô đặt ở trên bàn sách đột nhiên vang lên.

Lâm Yên lo lắng là Triệu Hồng Lăng bên kia có tin tức trọng yếu, vội nói: "Mau giúp ta ấn mở, nhìn xem ai gửi tin tới!"

Điện thoại Lâm Yên là khóa vân tay, Bùi Duật Thành cầm điện thoại di động lên, trực tiếp mở khóa, lập tức mở ra tin nhắn Lâm Yên mới vừa nhận được.

Cái tin nhắn này là một đoạn văn bản tài liệu video, sau khi mở ra, bối cảnh trong tấm hình là một tòa biệt thự sang trọng có bể bơi bên cạnh, rất nhanh, một người nam nhân vừa đi tới bể bơi, trên thân nam nhân chỉ mặc một cái quần bơi, vai rộng mông nhỏ đôi chân dài, dĩ nhiên là... Bùi Duật Thành...

Lâm Yên tuyệt đối không nghĩ tới, mở tin nhắn ra, đập vào mi mắt chính là hình ảnh kích thích như thế này, nếu như lúc này cô ở trong thân thể của mình, đoán chừng đã đem điện thoại đều ném ra!

Lâm Yên: "Ta đi! Này mợ nó là ai gửi cho ta???"

Bùi Duật Thành khàn khàn khẽ cười một tiếng: "Không có ý đồ?"

Lâm Yên: "Ta không phải! Ta không có! Ta bị oan uổng!!!"

Lâm Yên vừa dứt lời, đối phương lại gửi thêm một tin Wechat tới.

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Yên tỷ, em đã dựa theo yêu cầu của chị quay xong rồi, mời kiểm tra và nhận! ]

Lâm Yên: "...!!!"

Lâm Yên vừa nhìn nick name Wechat này, lập tức nhận ra, đây không phải Bùi Vũ Đường sao?

Cái tên này, gửi lúc nào không được, hết lần này tới lần khác chọn lúc này để gửi cho cô!

Không đúng, trọng điểm là, cái gì gọi là dựa theo yêu cầu của cô?

Cô chẳng qua là muốn một ít video sinh hoạt hàng ngày của Bùi Duật Thành mà thôi, mạch kín trong não của đứa nhỏ này xảy ra chuyện gì, hắn đến cùng là đối với cô có cái hiểu lầm kỳ quái gì?

"Đây là hiểu lầm! Ta vừa nhận bộ phim này muốn diễn một vai nữ tổng giám đốc bá đạo, ta là vì có thể diễn xuất được tinh túy, mới nhờ cậy em trai Bùi Duật Thành - Bùi Vũ Đường giúp ta quay một ít video sinh hoạt ngày thường của Bùi tổng, tuyệt đối không yêu cầu hắn gửi hàng cấm như thế!" Lâm Yên cắn răng nghiến lợi nói rõ lí do.

Đuôi lông mày Bùi Duật Thành khẽ nhếch, tựa hồ đối với từ mà cô nói cũng không quá đồng ý, "Hàng cấm sao?"

Lâm Yên nghe xong tiếng nói này, lập tức mặt mũi tràn đầy cảnh giác, "Như thế vẫn chưa đủ cấm? Ngươi còn muốn như thế nào nữa! Ta cảnh cáo ngươi a! Ngươi cũng đừng lại tùy tiện làm loạn! Ngươi..."

Lâm Yên đang muốn tiếp tục uy hiếp, nhưng là ý thức lại đột nhiên trở nên suy yếu, từng chút một lâm vào chỗ sâu, "Thế nào đột nhiên cảm thấy buồn ngủ quá a..."

Bùi Duật Thành: "Cưỡng ép đối thoại cùng tôi, sẽ hao phí tinh lực, ngủ đi."

Lâm Yên làm sao dám ngủ, lập tức ráng chống đỡ lấy nói: "Không được! Ngộ nhỡ ngươi thừa dịp ta không ở..."

Bùi Duật Thành dùng thanh âm êm ái trấn an nói: "Ngộ nhỡ tôi thật sự muốn làm gì, dù cho cô là tỉnh táo, cô có thể ngăn cản?"

Lâm Yên: "...!!!"

Móa! Ngươi đây cũng là khuyên người sao?

Một giây sau, ý thức Lâm Yên lập tức lâm vào chỗ sâu, cô thậm chí cũng hoài nghi ý thức của mình không phải mê man ở trong cơ thể, mà là bị tức đến ngất đi!

Sau khi ý thức trong đầu Lâm Yên rơi vào trạng thái ngủ say, điện thoại di động của cô lần nữa vang lên.

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Yên tỷ, nhiệm vụ chị giao cho em đã thuận lợi hoàn thành, ngày nào đó chúng ta cùng đi đua xe với nhau nha? Chị yên tâm, em biết một trường đua hết sức bí ẩn, anh em chắc chắn sẽ không phát hiện! ]

Bùi Duật Thành: "..."

Bùi Duật Thành dùng điện thoại Lâm Yên, trả lời một câu qua ——

Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ: [ Anh là Bùi Duật Thành. ]

Đầu kia điện thoại yên lặng vài giây đồng hồ, sau đó, Bùi Vũ Đường bị dọa mộng bức cuối cùng trả lời.

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Cái gì!!! Đại... đại ca? Anh... Anh hiện tại ở cùng một chỗ với Yên tỷ? Điện thoại Yên tỷ làm sao lại ở chỗ anh? Yên tỷ của em đâu??? ]

Phố Nam Lục Thụ Xuân Nhiêu Nhứ: [ Ngủ. ]

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [...!!! ]

Ngủ... Ngủ?

Ngay sau đó, Bùi Vũ Đường liên tục gửi vô số tin nhắn tới.

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Đại ca em sai rồi! ]

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Đại ca cầu anh tha thứ cho em! ]

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Đại ca em chỉ là muốn đưa chị dâu đi hóng mát giải sầu một chút mà thôi! Là loại vận tốc 30 mã lực đó! ]

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Đại ca em chúc anh cùng đại tẩu bạch đầu giai lão (sống đến bạc đầu), bách niên hảo hợp (trăm năm hoà hợp), sớm sinh quý tử! Đại ca, trong lòng em, anh cùng đại tẩu chính là một đôi do trời đất tạo nên! Tuyệt đối là linh hồn bạn lữ! Em tuyệt đối sẽ không ngăn cản anh ở cùng một chỗ với đại tẩu! Từ hôm nay trở đi, đại tẩu chính là đại tẩu ruột thịt của em! ]

Xe này không phải lái về nhà trẻ: [ Đại ca em không quấy rầy anh chị, anh chị tiếp tục, ngủ tiếp.. ]


Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip