chap 2301-2302
Chương 2301: Cướp danh tiếng
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Vẻ lạnh lùng cao cao tại thượng từ trong xương tủy của cô gái, phảng phất như vạn vật đều bị chận ngoài cửa, hết thảy đều không được để vào trong mắt.
Loại lạnh lùng này, không hề giống sự lãnh đạm thờ ơ trong tính cách. Thật giống như là không có người hoặc vật nào mà nàng có thể coi trọng...
Tất nhiên, loại khí tràng này, quả thực khiến cho người ta rất không thoải mái.
Mà cô nàng Nhiếp Vô Ưu của Vân Thành kia, bà đã từng gặp qua, không có khả năng có được khí tràng bực này mới đúng...
...
"Mịa nó! Cửu ca! Anh mau nhìn nơi cánh cửa! Có chuyện gì vậy? Đây không phải là Cửu tẩu sao?" Trong góc, đôi tay Lâm Khuyết run lên một cái, làm đổ hết cả phân nửa ly rượu vang.
Cho tới giờ khắc này, rốt cục tối nay Tư Dạ Hàn mới thể hiện ra cảm xúc như một con người, lập tức quay sang nhìn về phía cánh cửa.
Một bên, nguyên phó hội trưởng của Võ Đạo Liên Minh Công Hội, Du Thiệu nghe vậy cũng hướng về cánh cửa nhìn lại, mặt đầy không cách nào tin tưởng, "Hả... Đó... Đó là Nhiếp tiểu thư? Lâm Khuyết, cậu chắc chắn chứ?"
Trong ấn tượng, vô luận là Tóc Húi Cua ca hay là Nhiếp Vô Ưu, đều là hình tượng nữ ma đầu, làm sao sẽ có thể cao quý ưu nhã như vậy? Đẹp đến quả thật là khiến cho lòng người mê say. Loại đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành như Tần Hi Viện, ở trước mặt người thiếu nữ này, quả thực là bị ép đến mức không có chút cảm giác tồn tại nào.
Trong ấn tượng, vô luận là Tóc Húi Cua ca hay là Nhiếp Vô Ưu, đều là hình tượng nữ ma đầu, làm sao sẽ có thể cao quý ưu nhã như vậy? Đẹp đến quả thật là khiến cho lòng người mê say. Loại đệ nhất mỹ nhân Thiên Thủy thành như Tần Hi Viện, ở trước mặt người thiếu nữ này, quả thực là bị ép đến mức không có chút cảm giác tồn tại nào.
Hơn nữa, tướng mạo này đi cùng với phong cách ăn mặc này, nhìn qua liền tỏa ra khí áp “muốn sống chớ tiến vào”. Chỉ đứng im tại chỗ, cũng không cần tỏ bất cứ thần thái hay hươ tay múa chân biểu đạt, cũng đã tỏa ra một vẻ cao ngạo khinh thường vạn vật từ trong cốt tủy tản mát ra.
Nếu như là Hội trưởng Trọng Tài Hội Độc Lập 12 Châu có loại khí tràng này, hắn cũng vẫn có thể lý giải. Nhưng còn... Nhiếp Vô Ưu?
"Nói nhảm! Đương nhiên là tôi... à...ờ... chắc...chắc là vậy?" Lâm Khuyết nhìn dung mạo và khí chất đẹp mà lạnh lùng đến tận xương kia của cô gái nọ, vậy mà lại đột nhiên có chút không xác định rồi.
Ngay vào lúc này, tầm mắt của người thiếu nữ kia lướt qua phương hướng của bọn họ, ánh mắt Lâm Khuyết trong lúc vô tình đối mặt cùng với cô.
Mà đôi mắt của cô gái, không hề để hắn ở bên trong đó chút nào, giống như Lâm Khuyết chỉ là một người xa lạ! Không, thậm ngay cả người cũng không tính, mà giống như là không khí!
Lâm Khuyết có chút bối rối. Hể, cô ấy không biết mình?
"Con bà nó! Có ý gì, cô ta có thân phận gì chứ, xem thường tôi như vậy?" Lâm Khuyết cắn răng nghiến lợi. Quá khinh người!
Một bên, Tư Dạ Hàn hơi nhíu mày, bởi vì mới vừa rồi tầm mắt của cô gái cũng lướt qua anh trong một cái chớp mắt, nhưng lại hoàn toàn là ánh mắt nhìn người xa lạ.
Oản Oản?
Tối hôm qua anh mới vừa gọi điện thoại cho Oản Oản, nàng vẫn còn đang ở tại Vân Thành, không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy sẽ xuất hiện ở nơi này.
Tối hôm qua anh mới vừa gọi điện thoại cho Oản Oản, nàng vẫn còn đang ở tại Vân Thành, không có khả năng trong thời gian ngắn như vậy sẽ xuất hiện ở nơi này.
Huống chi, nàng đã đáp ứng với anh, tuyệt đối sẽ không tới Thiên Thủy thành.
Anh cũng chưa từng thấy bộ dáng và biểu cảm xa lạ này của Oản Oản... Cứ như thể là một người khác.
Ân Duyệt Dung cũng không hề hành động thiếu suy nghĩ. Dù gì thì Tần Hi Viện, cũng đã sớm hận thấu xương đối với Nhiếp Vô Ưu. Hôm nay cô ta lại còn tới cướp danh tiếng của mình, làm sao Hi Viện có thể nhẫn nhịn được?
Hầu gái vội vàng trấn an, "Đại tiểu thư, cô đừng nóng giận, bất quá chỉ là một con ả hồ ly tinh có chút nhan sắc mà thôi, làm sao có thể so với cô được! Tôi đây liền tới đuổi ả ta đi ngay! Dám đến một buổi yến hội như hôm nay, quả thực là tự rước lấy nhục!"
Nghe tiếng, khóe miệng Tần Hi Viện khẽ nhếch lên, nở một nụ cười khó hiểu: "Chẳng lẽ, tùy tiện một con chó hoang mèo hoang, cũng có tư cách khiến cho ta đây cảm thấy đau đầu choáng váng sao!"
"Đại tiểu thư nói đúng lắm, chẳng qua chỉ là thứ a miêu a cẩu, sẽ có chút khiến cho sự kiện hôm nay trở nên kém sang."
Lúc này, ả hầu gái lập tức đầy vênh váo hung hăng huỳnh huỵch đi thẳng về phía Diệp Oản Oản.
"Cô!" Hầu gái cản đường cô gái nọ, đầy lạnh lùng trợn mắt lườm cô một cái: "Là Nhị tiểu thư Nhiếp gia của Vân Thành đúng không?"
Cô gái nọ cũng không lên tiếng, thật giống như căn bản không nhìn thấy ả hầu gái cản ở trước người
Chương 2302: Đánh chó còn phải ngó mặt chủ
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
"Nhiếp tiểu thư, thật xin lỗi, nơi này cũng không phải là địa phương mà người có thân phận như cô có thể tùy tiện tìm tới! Tôi nghĩ trước tiên cô phải làm cho rõ ràng, loại thân phận gì mới có thể tham dự loại sự kiện như thế này."
Nhưng mà, cô gái đứng tại chỗ, thật giống như hoàn toàn coi ả hầu gái kia như là không khí, không hề có chút hứng thú muốn quan tâm.
Hầu gái nghiêm mặt nói: "Nhiếp tiểu thư, tôi biết cô là Nhị tiểu thư Nhiếp gia Vân Thành. Bất quá, nơi này của chúng ta cũng không phải là yến hội thông thường, mà là dạ tiệc nội bộ dành cho cao tầng của Trọng Tài Hội, người bình thường tuyệt đối không được tiến vào!
Nếu như cô muốn tìm người mà nói, cũng xin mời đứng ở bên ngoài chờ yến hội kết thúc đi! Nếu như làm quấy rầy các vị khách quý, sợ rằng cho dù là toàn bộ Nhiếp gia các người, cũng không kham nổi!"
Ả hầu gái vừa nói vừa vẫy tay gọi an ninh đến, "Mời Nhiếp tiểu thư lập tức rời đi, nếu không tôi đành nhờ người ta mời cô đi ra ngoài rồi!"
Chỉ bất quá, một màn khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng, bất ngờ không kịp đề phòng phát sinh, chỉ thấy lông mày cô gái nọ khẽ nhíu một cái, giơ tay phải lên. Còn không đợi ả hầu gái kia phục hồi lại tinh thần, cô đã hung hăng vả thẳng một cú tát ngay giữa mặt ả hầu gái.
"Bép"!!
Một tiếng vang đầy thanh thúy mang đậm tính nghệ thuật, thu hút ánh nhìn của tất cả các quý vị khán giả.
Thấy vậy, sắc mặt Tần Hi Viện nhất thời biến đổi! Cái thứ chó hoang mèo hoang này, lại dám đánh hầu gái của mình một cái bạt tai?
Lúc này nụ cười trên mặt Tần Hi Viện càng nồng hơn. Quả nhiên là nha đầu quê mùa chưa từng va chạm xã hội! Cái đồ điếc không sợ súng! Một cái bạt tai này của cô ta, sợ rằng cần dùng tính mạng của toàn bộ Nhiếp gia để thay cô ta trả nợ!
Cách đó không xa, đám người Lâm Khuyết cũng thật sự sợ hết hồn. Cô nàng kia có phải là điên rồi hay không?
Đánh chó còn phải ngó mặt chủ đấy!
Đánh chó còn phải ngó mặt chủ đấy!
Đánh con ả hầu gái này một cái tát, nói chung cũng không có gì. Nhưng hầu gái này, lại là hầu gái của con gái của Hội phó Trọng Tài Hội đấy!
Như vậy, thứ nhất, ở tại loại sự kiện này làm ra loại chuyện này, đã không còn là chuyện của riêng cá nhân nữa. Đây cũng tương đương với Diệp Oản Oản đại biểu cho Nhiếp gia, hung hăng đánh Phó hội trưởng Trọng Tài Hội một cái bạt tai!
Hậu quả này... Rốt cuộc cô ấy có nghĩ tới hay không vậy hả!
"Ngươi, ngươi... tiện nhân kia, ngươi dám đánh ta!" Ả hầu gái bụm mặt, căm tức nhìn người thiếu nữ nọ.
"Phiền phức, cút ngay!"
Thiếu nữ lườm hầu gái một cái, hơi có chút mất kiên nhẫn mở miệng nói.
"An ninh!!"
Hầu gái la lớn.
Một giây kế tiếp, xuất hiện mười mấy vị nhân viên an ninh thân thủ bất phàm, bao vây thiếu nữ lạ mặt kia lại.
Chỉ bất quá, thiếu nữ cũng không hề có chút thần sắc kinh hoảng nào, càng thêm lộ ra vẻ coi nhẹ như mây gió, thật giống như đang vừa xem vừa chê cười.
"Lui ra ——!!"
Nương theo một tiếng trách mắng đầy nghiêm nghị, Medusa từ ngoài cửa sải bước đi tới, "Các ngươi đang làm gì?"
Medusa xuất thân con cháu thế gia nhà giàu của Thiên Thủy thành, lại còn là đồ đệ của Dịch Linh Quân. Coi như là cao tầng Trọng Tài Hội cũng phải cấp thể diện cho cô.
Medusa xuất thân con cháu thế gia nhà giàu của Thiên Thủy thành, lại còn là đồ đệ của Dịch Linh Quân. Coi như là cao tầng Trọng Tài Hội cũng phải cấp thể diện cho cô.
Hầu gái thấy cô, lập tức tiến lên giải thích, "Sa Sa tiểu thư, nữ nhân này tự tiện xông vào dạ tiệc. Cô ta còn đánh tôi, tôi phải cho người bắt cô ta lại!"
Medusa lạnh mặt nói, "Bắt cô ấy? Cô ấy là bạn ta!"
"Bạn cô..."
Ả hầu gái lập tức quay sang cầu cứu Tần Hi Viện. Sau khi nhận được sự cho phép của Tần Hi Viện, nụ cười trên mặt tản đi, nói: "Sa Sa tiểu thư, hẳn là cô cũng biết đây là loại sự kiện như thế nào! Cô ta đánh tôi một cái tát, cũng tương đương với đánh Tần đại tiểu thư một cái tát, tương đương với đánh Phó hội trưởng một cái tát.
Tôi nghĩ, Sa Sa tiểu thư, hẳn không thích hợp quản loại việc vớ vẩn này! Hơn nữa, tôi cho là, Sa Sa tiểu thư hẳn là nên lập tức đoạn tuyệt quan hệ bạn bè cùng thứ người như vậy. Nếu không, chính mình chọc vào Phó hội trưởng là chuyện nhỏ, làm mất thể diện của Dịch hội trưởng là chuyện lớn!"
Trong lúc nói chuyện, Sa Sa bỗng nhiên cười lớn, mới vừa muốn mở miệng nói gì, trong đám người lại truyền tới loạt tiếng bật thốt lên.
"Dịch hội trưởng đến rồi!"
"Xin chào Hội trưởng đại nhân!"
...
Giờ phút này, Dịch Linh Quân với một thân áo dài trắng từ trên lầu chậm rãi đi xuống. Bất quá, chú ý có thể thấy, có thể phát hiện được tốc độ bước đi của ông ta càng lúc càng nhanh.
"Hội trưởng!"
Nhìn thấy Dịch Linh Quân, tất cả mọi người đều cảm thấy kính nể, đều rối rít nhìn về phía ông ta giống như nhìn một vị thần vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip