Chương 65 - 66

Chương 65: Rơi Vào Hang Sói (thượng)

Quả nhiên, có người đưa tới nhất một ít thức ăn.

"Mau ăn, lập tức đi."

Một gã đàn ông nói với Mộ Hi.

" Tại sao các người bắt tôi? Muốn đưa tôi đi đâu?"

Mộ Hi nhỏ giọng hỏi gã đản ông đưa cơm, hy vọng mình đụng phải một người tốt, thả cô ra, nhưng đây là không thể nào !

"Mày mẹ nó, nói nhảm nhiều như vậy, tóm lại lập tức biết rõ ."

Gã đàn ông không có bất kỳ lòng thương cảm, ném thức ăn xuống rồi rời đi.

Khoảng nửa tiếng sau, cửa bị mở ra lần nữa.

"Mang cô ta theo, chúng ta đi."

Mộ Hi bị người dùng sợi dây thừng cột lên từ phía sau, miệng cũng bị một tấm vải chặn. Lúc này cô cuống cuồng, thảm, tay bị trói, miệng cũng bị chặn, đến lúc đó thực có cơ hội kêu cứu mạng, không có cách nào kêu!

Mộ Hi bị người nhét trong cốp sau, xe lái rất nhanh, Mộ Hi cảm giác đường đi ở đây thật không tốt, bởi vì lắc lư đến khiến cô hoa mắt chóng mặt, trong lòng muốn ói, nhưng miệng còn bị chặn, mẹ kiếp, buồn nôn chết, ai tới cứu cô đi!

Qua thật lâu, Mộ Hi nghe được có âm thanh của sóng biển, chẳng lẽ đây là bờ biển? Bọn họ không phải là muốn giết con tin chứ! Trong lòng Mộ Hi bắt đầu sợ hãi, cô vẫn chưa muốn chết! Cô còn rất trẻ!

Cốp phía sau bị mở ra, Mộ Hi bị người lôi từ bên trong ra ngoài, lúc này cô cảm giác mình tựa như món hàng, bị người kéo tới túm đi, sau khi Mộ Hi đứng vững nhìn thấy trước mắt là một du thuyền thuyền xa hoa rất lớn, trong lòng thầm nghĩ, xem ra là bị người làm món hàng bán! Cô phải vĩnh biệt ở đây sao? Bất giác rơi nước mắt, mẹ, em gái...

Mộ Hi bị đưa đến du thuyền xa hoa, cô bị nhốt vào một căn phòng ngủ xa hoa. Mặc dù tay bị trói, nhưng chân còn có thể đi, nhìn thấy cửa bị đóng lại, cô thật nhanh chạy đến bên cửa sổ, hy vọng có người có thể thấy bộ dáng cô bây giờ, chỉ cần có người đi qua, thấy miệng cô bị chặn, sẽ báo cảnh sát .

Đáng tiếc chính là bên ngoài căn bản không có người, chẳng lẽ mình cứ như vậy rời đi sao! Đều là Nam Cung Diệu chết tiệt kia hại, gặp phải anh thật sự là xui xẻo đổ về nhà.

Kỳ thật, thời điểm Mộ Hi sốt ruột muốn chạy trốn, Nam Cung Diệu đã dẫn người chạy tới đây, qua anh bí mật điều tra, cuối cùng tra ra kẻ giật dây phía sau, thì ra là Cao Huy, bởi vì lần trước anh cướp đi mảnh đất kia, thiếu chút nữa muốn mạng của hắn, hắn liên tục canh cánh trong lòng.

Vì vậy, hắn chạy đến Nhật Bản, bởi vì ở Nhật Bản hắn có cha nuôi, nghe nói vị cha nuôi này có thế lực hắc bang khổng lồ. Hôm nay sở dĩ bắt cóc Mộ Hi, chính là vì trả thù Nam Cung Diệu, bởi vì mấy ngày hôm trước muốn giết anh, kết quả thất bại, vì vậy, mới nghĩ đến ra tay từ người bên cạnh anh. Trải qua nhiều phương diện hỏi thăm, biết rõ Nam Cung Diệu rất nghiêm túc với cô Mộ Hi này, còn giữ cô bên người.

Chỉ chốc lát sau, Cao Huy đi tới, nhìn thấy hình dáng Mộ Hi, đầu tiên là vui lên, sau đó.

"Nhanh lên buông ra, ai cho các người trói chặt người đẹp như vậy, ngươi xem một chút khuôn mặt nhỏ nhắn này bị dọa đến trắng bệch, chao ôi, đáng thương!"

Cao Huy cố ý ra vẻ, rõ ràng nhìn thấy Mộ Hi chật vật, trong lòng hắn rất vui vẻ, còn giả tâm giả ý.

Mộ Hi bị người cởi trói, Cao Huy lúc này mới nghiêm túc thấy rõ ngũ quan của cô, miệng vừa bị nhét vải, cho nên nhìn bình thường, nhưng bây giờ xem ra con nhóc này vẫn có chút sắc đẹp.

Cao Huy đi vào lấy tay dùng sức nhéo nhéo mặt Mộ Hi.

"Xem một chút làn da trắng, non mềm, bóp một cái cũng ra xuất nước, khó trách Nam Cung Diệu thích, hôm nay lão tử cũng nếm thử vị như thế nào."

Cao Huy chảy nước dãi nói, ý bảo thuộc hạ ra ngoài.

"Đợi chút, tôi không biết ông là ai? Nhưng tôi nói rõ cho ông biết, các người bắt lầm người rồi, tôi và Nam Cung Diệu không có bất cứ quan hệ nào, xin thả tôi về đi?"

Chương 66: Rơi Vào Hang Sói (hạ)

Mặc dù Mộ Hi nói lời nói thật, nhưng mà thế nào chính mình cũng đều cảm thấy không tin được! Chớ nói chi là người đàn ông này.

"Nói láo, cô không phải là phụ nữ của hắn ta? Vậy vì sao hắn ta nhảy xe đánh lạc hướng những sát thủ kia, chẳng lẽ cô không hiểu hắn ta là vì cứu cô, tôi thấy kỳ lạ, đang yên đang lành tại sao hắn ta lại nhảy xe, đây không phải đi vào đường chết hay sao? Không nghĩ tới mệnh hắn ta cứng như vậy, thế nhưng để cho hắn ta chạy thoát, còn giết chết hai người của tôi."

Cao Huy tức giận đến nghiến răng, bên cha nuôi đã biết, bởi vì chết hai người của cha nuôi, cho nên hắn ta vẫn còn có chút khó xử, sợ cha nuôi trách cứ.

Mộ Hi nghe anh ta nói Nam Cung Diệu giết người, sợ tới mức mặt trắng bệch, hóa ra tà ma trong lời đồn là thật, lòng dạ độc ác, giết vô số người, nghĩ lại bình thường lúc nào cũng cùng anh đấu võ mồm, hiện tại mình còn sống được vô cùng may mắn.

Cao Huy vẫn nheo mắt nhìn vẻ mặt Mộ Hi.

"Hôm nay sẽ do cô đến thay hắn ta hầu hạ tôi, ha ha... Rất trắng, nhìn thấy mà đã ghiền, đến đây đi."

"Anh không được tới đây, nếu không tôi sẽ không khách khí."

Mộ Hi làm ra tư thế chuẩn bị nghênh chiến, bây giờ thực sự hối hận không có đi tập môn võ nào đó, tối thiểu bây giờ lấy ra bảo vệ chính mình. Chao ôi! Bây giờ nghĩ tới thứ này thì đã quá muộn!

"Không khách khí? Tôi lại thích cô không khách khí, đến đây đi, cô cùng Nam Cung Diệu chơi như thế nào, cùng với tôi chơi như thế đó, nói không chừng làm tôi cao hứng thì sẽ thả cô trở về."

Mộ Hi cũng sẽ không tin loại người này nói.

"A - - "

Cao Huy đưa tay xé áo Mộ Hi, lộ ra làn da trắng nõn, còn có núi nhỏ cao vút, nút áo lập tức rơi xuống, hù dọa Mộ Hi đưa tay nắm chặt quần áo, che lại thân thể của mình.

Cao Huy từng bước tiến tới gần, hắn ta một tay dùng sức níu tóc Mộ Hi, một tay hung hăng cố định hai tay của cô, mở miệng hôn tới hôn lui trên mặt Mộ Hi, đến chiếc quần Mộ Hi không đề phòng cũng bị tụt ra, lộ ra cái mông vểnh lên, lúc này Cao Huy nhịn không được hấp dẫn, một phen đụng ngã Mộ Hi, một hồi điên cuồng cắn.

"Con bà nó, nhìn cô không có nổi bật, hóa ra đều ẩn giấu ở bên trong, ông đây lại thích cô như vậy, mông to, thịt nhiều, làm mới hăng hái. Con mẹ nó, ông đây không chịu nổi, đến đây đi, làm cho ông đây đủ sảng khoái."

Mộ Hi cảm giác được chuyện nguy hiểm sắp sảy ra, vì vậy, Mộ Hi duỗi hai tay ra, hướng tới trên mặt Cao Huy mà cào lung tung.

Cao Huy cảm thấy được mặt đau rát, cưỡi trên người Mộ Hi, hai tay hướng tới Mộ Hi.

"Đồ kỹ nữ, còn rất dã man, tôi cũng không tin là không cưỡi được con ngựa hoang cô?" Cao Huy nói xong hai bàn tay hung hăng đánh lên mặt Mộ Hi, một vị mằn mặn, Mộ Hi biết rõ khóe miệng chảy máu, xong rồi, cô có bệnh say máu, nếu như lúc này chính mình té xỉu. Không phải tiện nghi cho tên súc sinh này. Không được. Ngàn vạn lần không cần choáng, Mộ Hi khắc chế chính mình không nhìn tới, không thèm nghĩ tới máu trên khóe miệng.

Hiện tại trên người Mộ Hi gần như không có mặc quần áo, quần nửa người dưới đã cởi đến tận cổ chân, bởi vì quần ở trên chân, giống như sợi dây thừng cột hai chân cô, Cao Huy lại ngồi trên bụng cô, cô lại không thể làm gì!

Lúc này, Mộ Hi hiểu ra một điều, chính là bình thường Nam Cung Diệu bắt nạt còn rất hạ thủ lưu tình, bởi vì người đàn ông trước mắt mình cũng không thể đối phó được, huống chi là Nam Cung Diệu so với anh ta còn lợi hại hơn!

"Người đâu."

Cao Huy gọi to, lập tức hai người đàn ông tiến vào, Mộ Hi mắc cỡ hận không thể đâm đầu chết, hiện tại trong bộ dạng này, so với giết cô còn khó chịu hơn.

Người đàn ông tiến vào chứng kiến cảnh này, hai mắt đều tỏa sáng, mỹ nữ a, nửa người dưới không thể nhìn tới, bởi vì ông chủ ngồi trên, nhưng mà có thể thấy mặt không tồi.

"Ông chủ, là cần giúp đỡ sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip