chương 1: Trùng sinh
Trác Hạo Hi mở mắt ra, có chút mê mang nhìn phòng ở, hắn như thế nào trở lại phòng mình, rõ ràng hắn lén trốn lên du thuyền kết hôn của Mộc Cẩn Hiền, lại bị người đẩy xuống biển, nếu có người cứu hắn,hắn cũng không thể xuất hiện ở trong phòng của mình a !
Trác Hạo Hi nhìn quanh phòng ở, ánh mắt có chút mờ mịt. Phòng của hắn, khi nào thì lại biến thành như vậy . Trác Hạo Hi nhìn cuốn lịch bàn, có chút hoảng hốt, không phải hắn xuyên không chứ.
"Tiểu Hi xuống dưới ăn cơm." Quen thuộc thanh âm truyền đến, Trác Hạo Hi mang theo hoài nghi đi xuống lầu, Trác Phi Dương nhìn bộ dạng đầy mặt mơ mơ màng màng của Trác Hạo Hi, cười cười,"Em trai, vẫn chưa ngủ đủ sao? Như thế nào mà vẫn chưa mở mắt ra được vậy?"
"Chị, anh rể đâu?" Trác Hạo Hi thử hỏi.
Trác Phi Dương mắng Trác Hạo Hi một ngụm, giơ lên ngón tay, giận dữ chỉ vào Trác Hạo Hi nói:"Em nói bậy gì vậy? Chị đây vẫn là hoàng hoa khuê nữ, Lấy đâu ra anh rể?"
Trác Hạo Hi liếm môi, lấy lòng nói:"Chị, chị thiên sinh lệ chất, tuyệt đỉnh thông minh, người theo đuổi chị nhiều đến sắp đạp hỏng cửa , em nghĩ em rất nhanh sẽ có anh rể ."
Trác Phi Dương che miệng, đôi mắt cong cong ,"Em đó, nói thật là ngọt,nhưng mà chuyện này không thể sốt ruột ."
"Chị, hôm nay là ngày mấy!" Trác Hạo Hi hỏi.
Trác Phi Dương không quan trọng nói:"Ngày 18 a !"
"Năm nào tháng nào a !" Trác Hạo Hi tiếp tục hỏi Trác Phi Dương.
Trác Phi Dương có chút quỷ dị nhìn Trác Hạo Hi, vươn tay sờ trán Trác Hạo Hi,"Hạo hi, có phải em bị bệnh không sao cứ nói lung tung vậy ."
“Chị!" Trác Hạo Hi oán hận kêu một tiếng.
"Được rồi, hôm nay là 18 tháng 10 năm 2007, Hạo Hi, cho dù em mong thế vận hội Olympic đến chết, ngày cũng sẽ không lập tức nhảy đến 2008 ."
Trác Hạo Hi cúi đầu, hắn quả nhiên đã muốn xuyên việt , hơn nữa hắn nếu hắn không có nhớ lầm lời nói, này ngày, hình như ngày tên khốn khiếp kia nói chia tay với hắn, ở kiếp trước, hắn nước mắt giàn giụa, không tiếc lấy cái chết ra đe dọa, rốt cục khiến người nọ hồi tâm chuyển ý, nhưng lại chỉ là hồi tâm chuyển ý ở mặt ngoài.
Ông trời khiến hắn trùng sinh đến một ngày này, chớ không phải là vì cho hắn một cơ hội, khiến hắn tiên hạ thủ vi cường đem người kia cấp quăng.
"Chị, em muốn chuyển hệ." Trác Hạo Hi ngóng trông nhìn chằm chằm Trác Phi Dương.
Trác Phi Dương cổ quái nhìn Trác Hạo Hi,"Hạo Hi, không phải em đòi sống đòi chết muốn vào hệ tài chính sao?"
Trác Hạo Hi ngượng ngùng sờ sờ đầu, đầu óc hắn vốn không tốt , điểm số vốn là với không tới hệ tài chính, nhưng là hắn am hiểu nghệ thuật, nếu tiến hệ âm nhạc ngược lại là dễ dàng.
Hắn sở dĩ buông tha hệ âm nhạc, lựa chọnhệ tài chính, tự nhiên vẫn là vì tên khốn kia, nghĩ cùng người nọ sớm chiều tương đối, chỉ sợ là vật cực tất phản đi, mỗi ngày gặp mặt, chung quy là chọc người sinh chán ghét, cái gọi là thất năm chi dương, cũng không phải là tin đồn vô căn cứ.
"Chị, này không phải người hệ tài chính đều quá thông minh sao? Em trai chị ở nơi đó thực không có tin tưởng, cảm giác đầu óc ngu ngốc , lâu dài đi xuống, chị, tâm linh của em trai chị sẽ thụ thương ." Trác Hạo Hi chớp ánh mắt điềm đạm đáng yêu nói.
Trác Phi Dương chống chiếc đũa, gõ bàn,"Hạo hi, em bỏ được Mộc Cẩn Hiền ."
Trác Hạo Hi gật gật đầu,"Chị, em ngày hôm qua nằm mơ, rốt cục hiểu ra!"
Trác Phi Dương bật cười,"Hiểu ra,em hiểu ra cái gì?"
Trác Hạo Hi nhìn Trác Phi Dương, trịnh trọng nói:"Em hiểu ra, dưa xanh hái không ngọt."
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip