Tiệm bánh Nicky


Tiệm bánh nằm gọn trong một con hẻm nhỏ giữa lòng thành phố náo nhiệt, như một góc nhỏ bình yên giấu kín giữa những nhịn sống vội vàng.

Biển hiệu được làm từ gỗ cao cấp, chữ tên tiệm uốn lượn bằng kim loại ánh vàng hồng, tinh tế mà nổi bật dưới ánh đèn.

Phía trước là một khung vòm kính trong suốt, phủ dây leo xanh mướt được cắt tỉa gọn gàng, xen lẫn những đóa hoa nhỏ xinh xắn pastel, lúc nào cũng tươi tắn.

Cửa kính lớn mở ra không gian bên trong ngập tràn ánh sáng ấm áp, tone hồng phấn pha be nhẹ nhàng, điểm xuyết vài món nội thất hiện đại, xinh xắn như bước ra từ một thước phim Hàn.

Trên mỗi bàn đều có lọ hoa bé xíu với cành baby hoặc lavender khô, thỉnh thoảng có thêm một vài mảnh giấy ghi chú những câu chào, câu chúc động viên một ngày mới.

_Đấy chính là tiệm bánh và cà phê của Trần Phong Hào-là bao đam mê, tâm huyết của anh ở đó_

Quầy bánh ngọt của Hào là nơi thu hút nhất. Những chiếc bánh mousse, bánh quy bơ, cupcake bé xinh được xếp gọn gàng, phủ ánh sáng vàng nẹ từ đèn trần thả xuống như ánh nắng dịu buổi chiều.

Hào thường đứng sau quầy, mặc tạp dề nâu vạt chéo, tay áo sơ mi xắn lên gọn gàng, ánh mắt nhẹ nhàng như nụ cười ẩn trong mùi bánh nướng thơm lừng.

Trong tiệm còn có ba bé mèo: một con trắng muốt Bạch Tuyết, một bé tam thể tên Omer, và một chú lông xám tên là Kokomi. Mỗi ngày, chúng thay phiên nhau nằm ườn ở bậu cửa kính hay leo lên lòng khách ngồi thưởng thức bánh, như thể cũng là nhân viên chính thức của tiệm.

Bên cạnh anh còn có Hoàng Hùng và Thanh Pháp-hai người em thân thiết của anh từ thời đại học

Cái tiệm nhỏ này, từ màu sắc, âm thanh, đến hơi ấm, tất cả đều như thể được dệt nên bởi đôi tay và trái tim của Phong Hào-một người chẳng nói nhiều, nhưng mỗi góc nhỏ trong không gian này đều là những lời thủ thỉ dịu dàng nhất mà anh dành cho thế giới.

"Hùng ơi lấy dùm anh cái khay bánh trong lò nướng ra với, anh đang dở tay mất rồi"-Phong Hào

"Rồi tới ngay đâyy"-Hoàng Hùng

Hùng ở góc bếp lon ton chạy lại, hai tay đeo găng cẩn thận, gương mặt tròn tròn cưới híp cả mắt.

"Em đã nói là ở trong tiệm thì đừng có chạy nhanh mà Hùng !!"- Thanh Pháp

Tiếng nồi niêu lách cách, mùi bánh ngọt ấm áp, và tiếng cười lăn tăn lấp đầy không gian nhỏ.

Ngoài trời nắng nhẹ, những nhành dây leo trước tiệm cũng lắc lư theo gió nhè nhẹ, giống như đang ngân nga cùng nhịp vui bên trong.

"Pháp ơii nhớ pha cho anh một ly trà đào nhaa, lát lại ngồi ăn thử bánh mới"- Phong Hào

"Em biết rồiii"- Thanh Pháp

Mỗi ngày, ba anh em họ đều tất bật cùng nhau như thế - làm bánh, pha nước, bày trí tiệm, đôi khi tranh cãi chí chóe, nhưng lúc nào cũng kết thúc bằng những tiếng cười vang đầy ấm áp.

Tiệm cà phê và bánh ''Nicky"-nơi mỗi ngày đều bắt đầu bằng những điều bé xíu nhưng đầy yêu thương như thế.

Bình yên, giản dị, và lấp lánh như một chiếc tiệm nhỏ chở đầy mộng mơ giữa lòng thành phố này.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #jsolnicky