Chương 7: Chú linh của Reina

Đang giảng bài thầy Uehara đột nhiên dừng  động tác, đứng ở trên bục giảng nhìn chung quanh.

Hai người có thành tích học tập vượt trội, đi học cũng cũng thất thần —— Kudo Shinichi, Daiakawa Reina lúc này đều không nghiêm túc nghe giảng bài.

Kudo Shinichi đem sách vở dựng thẳng che trước mặt, hết sức chuyên chú ở dưới mà xem quyển tiểu thuyết trinh thám, thậm chí cầm bút phân tích hung thủ, nhìn so nghe giảng còn muốn chú tâm hơn, mà bên cạnh Kudo Shinichi, ở lối đi nhỏ Daiakawa Reina đang ở trong cặp luch lọi, thường đem đầu đổi tới đổi lui, nhìn khắp nơi xung quanh, lại khom lưng cúi đầu, giống như đang tìm kiếm cái gì.

Thầy Uehara đi qua gõ vào cái bàn của hai người, nhắc nhở bọn họ chuyên tâm nghe giảng bài.

Kudo Shinichi dừng một chút, nhanh chóng đem tiểu thuyết trong tay giấu đi, nhìn về phía người bên cạnh.

Cô gái tóc cam tạm thời dừng tìm kiếm đồ vật, tay chống đầu cau mày như đang hồi ức cái gì.


*

“Cậu đang tìm cái gì?” Tan học, Kudo Shinichi rốt cuộc có thể đem tiểu thuyết quang minh chính đại mà đọc, thuận miệng hỏi người bên cạnh còn trầm tư.

“Tớ ở tìm Cục Bông.” Reina bên cạnh tùy ý mà trả lời Shinichi.

Kudo Shinichi nghi ngờ nhướng mày: “Cái gì Cục Bông?”

*

Cục Bông chỉ chính là Reina Cục Bông Tròn.

Nhưng là Kudo Shinichi nhìn không thấy chú linh, Daiakawa Reina vẫy vẫy tay: “Không có gì, chỉ là tìm kính râm.”

Buổi sáng rrời nhà, Reina cho Cục Bông Tròn mang kính râm phiên bản mini giống Gojo Satoru, Satoru nhìn vô cùng vừa lòng, vây quanh Reina nhảy một vòng sau ngoan ngoãn mà nằm trong Reina cặp, kết quả lúc đi học  cúi đầu liền phát hiện tìm không thấy nó.

Không có, nàng chung quanh đều không có, tìm khắp toàn bộ phòng học cũng đều không thấy được lông xù xù Cục Bông Tròn.

Daiakawa Reina hiện tại vô cùng lo lắng cho bé chú linh của mình có thể hay không xảy ra chuyện gì.

Nhật Bảnnguy hiểm, nó chẳng qua là một con nhỏ yếu đáng yêu chú linh cấp 3mà thôi.

*

Đang ở đi học Geto Suguru nhận được một cái tin nhắn, trước đó không lâu mới trao đổi phương thức liên hệ của Reina.

Reina đầu tiên là nhắn tới mấy cái biểu cản khóc lớn, Suguru có chút lo lắng hỏi: [chuyện gì sao? ]

Reina nhìn dáng vẻ đầy sốt ruột, nhanh vào vấn đề: [ Tôi muốn hỏi một chút các ngươi chú thuật có thể đăng tin tìm chú linh không? ]

[Đăng tin tìm chú linh? ]

[Bé chú linh của tôi không thấy QAQ]

Geto Suguru lặng người trong chốc lát không biết nên như thế nào đáp lại.

*

Gojo Satoru ở cái bàn phía dưới vô cùng thoải mái mà vượt level game, vừa ngẩn đầu  thấy chính mình bạn thân cầm di động, biểu cảm rối rắm.

“Suguru, mày biểu cảm giống táo bón là sao thế?” Satoru tắt đi máy game, một tay chống đầu hỏi.

Geto Suguru chần chờ trong chốc lát, vẫn là nhịn không được hỏi Gojo Satoru: “Satoru, mày nói chú thuật sư có thể đăng tin tìm kiếm chú linh lạc đường không?”

Phía trước Ieiri Shoko nghe được bọn họ nói chuyện sau quay đầu tới: “ Chú linh của Suguru không tìm thấy? Tớ nhớ rõ có một con bị Gojo Satoru kêu đi mua kikufuku.”

Video Player is loading.
Pause

Unmute
Remaining Time -11:02

Close Player
“…… Không phải,” Geto Suguru nhìn thằng bạn đầu trắng Satoru hết chỗ nói rồi một cái chớp mắt sau lắc lắc đầu, “ Bạn ta nuôi 1 bé chú linh giờ không thấy.”

Gojo Satoru đột nhiên đứng thẳng, hiện ra biểu cảm rất có hứng thú, khóe miệng nhếch lên nói: “Là cái kia chocolate su kem đi!”

Geto Suguru: “Cô ấy có tên đang hoàng, gọi là Daiakawa……”

Chờ…… Từ từ, kêu Daiakawa cái gì? Lần trước chỉ nghe được quá cô nói một câu rất khí chất “Tôi Daiakawa”.

Suguru bỗng nhiên phát hiện chính mình cư nhiên không biết cái kia tên đầy đủ của cô.

*

“Daiakawa Reina, gọi  Daiko hoặc là Reina thì tốt rồi.” Daiakawa Reina ngồi ở tiệm bánh ngọt, hướng đối diện hai người giới thiệu, “Buổi sáng lúc rời nhà vẫn còn, kết quả đi học tìm không thấy, tôi  đem địa phương đã đi ngang qua hôm nay đều tìm một lần, vẫn là không có tìm được……”

Geto Suguru trấn an Reina nói: “Không nên gấp gáp, chúng ta giúp cậu tìm xem.”

Gojo Satoru một bên ăn bánh kem, dựa ghế dựa nói: “Ông còn là lần đầu tiên nghe thấy làm đặc cấp chú thuật sư hỗ trợ tìm chú linh loại này yêu cầu quái dị.”

“Làm ơn,” Daiakawa Reina chắp tay trước ngực, “Tuy rằng nó là chú linh, chính là với tôi mà nói tựa như bé mèo, rất quan trọng.”

“Yên tâm đi, sẽ tìm được,” Geto Suguru  nhìn vô cùng đáng tin cậy, nghiêm túc hỏi, “Nó có hay không cái gì đặc thù, yêu thích linh tinh?”

“Nó thích ăn cái gì,” Daiakawa Reina nghĩ nghĩ trả lời nói, “Đúng rồi, hôm nay buổi sáng còn cho nó đeo kính râm cùng Gojo-kun giống nhau như đúc, nhìn siêu cấp đáng yêu, hẳn là rất thấy được.”

Gojo Satoru:?

Vì thế ba người tách ra đi tìm bị bé chú linh đi lạc.



Fushiguro Touji ở cửa sòng bạc bắt được chú linh nhỏ bé này nhìn không có lực công kích.

Ngay từ đầu Fushiguro Touji  hướng tới nó phát động công kích, nhưng ngoài dự đoán đều bị né tránh.

Fushiguro Touji nhướng mày đánh giá trên dưới nó.

Không có cảm giác được chút nào ác ý, hơn nữa bởi vì Fushiguro Touji công kích nó có chút sợ hãi mà nhảy tới nhảy đi.

Màu trắng cục bông hơi hơi dựng lông, khóe miệng dính vụnbánh quy, mang một  kỳ quái kính râm chợt thấy có điểm quen mắt.

Giống ai?

Fushiguro Touji không nhớ, thu hồi vũ khí nhìn về phía trước chú linh nọ, Fushiguro Touji đoán không sai, này hẳn là có chủ nhân.

“Sách,” Fushiguro Touji nhìn kính râm mới tinh, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, “Đám người tới chuộc ngươi trở về đi.”
Kính râm của Cục Bông Tròn rơi xuống dưới trên mặt đất, sau đó đã bị một con bàn tay to xách vào sòng bạc.



Fushiguro Touji hiện tại đã là sòng bạc thành viên bạc.

>>

Nguyên nhân chủ yếu là Fushiguro Touji  đầu nhập nhiều nhất thu về ít nhất, nói ngắn gọn chính là trước nay không thắng quá.

Bởi vậy vừa bước vào sòng bạc, nhân viên công tác liền phảng phất thấy được kẻ dâng tiền.
Hô hô, cái này dáng người…… Hẳn là xưng hô vì tán tài tinh tinh.

Nhìn Fushiguro Touji hơi chút quen mắt, nội tâm mừng như điên, chỉ cần cùng Fushiguro Touji phản hạ chú, bọn họ tuyệt đối mệt không được!



Thua 3 ván Fushiguro Touji hơi chút có chút bực bội, lại một lần nghĩ đến mục tiêu đặt cược, bên cạnh lông xù xù cục bỗng chậm rãi dịch đến Fushiguro Touji tay, nghĩ đẩy tay Fushiguro Touji đặt bên phải.

Fushiguro Touji rũ xuống mắt thấy nó, “Vậy đi, nghe mày một lần.”

“Nếu thua, tìm chủ nhân mày tính tiền.” Fushiguro Touji một bên thay đổi chính mình mục tiêu đặt cược một bên nói.

Mới vừa nói xong câu đó, kết quả tới.

Fushiguro Touji  đánh cuộc chính xác.



Daiakawa Reina đã quan sát kính râm trên mặt đất gần ba phút.

Reina cong lưng đem kính râm nhặt lên, cẩn thận xem xét.

Không có sai, chính là cô ngày hôm qua mua cho  Cục Bông Tròn giống  Gojo Satoru kính râm tròn nhỏ.

Reina đem tầm mắt dừng trước mặt  sòng bạc xa hoa truỵ lạc.



Sòng bạc không cho phép vị thành niên tiến vào…… Này cũng quá quy tắcđi.

Bị ngăn ở ngoài cửa Daiakawa Reina đành phải gửi tin tức hướng Geto Suguru xin giúp đỡ.

Lúc Geto Suguru tớ, cô gái tóc cam ngồi xổm ở cửa sòng bạc trồng nấm, chung quanh không khí trầm thấp.

“Reina,” Geto Suguru gọi lại, “Thế nào?”

Daiakawa Reina lúc này mới đứng lên,  vẫy kính râm trong tay, đáng thương mà nói: “Nó để lại một cái kính râm.”

Geto Suguru trầm mặc một chút an ủi nói: “Khả năng ở bên trong sòng bạc, chúng ta ở bên ngoài đứng nhìn xem.”



Fushiguro Touji cái này buổi tối thu hoạch cực tốt, không nghĩ tới nhìn bình thường chú linh có vận khí đánh bạc tốt đến quái dị.

Fushiguro Touji quyết định chú linh này hiện tại làn sở hữu của mình.

Chân trái mới vừa bước ra cửa sòng bạc, liền phát hiện vài tầm mắt nóng bỏng nhìn chăm chú vào Fushiguro Touji.

Thiệt là, còn không có ra cửa liền có người muốn tìm cái chết sao?

Fushiguro Touji không kiên nhẫn mà nghĩ, cúi đầu đối diện với sáng lên tới màu cam đôi mắt.



“Là ta Cục Bông!” Daiakawa Reina nhìn ở trên vai Fushiguro Touji, Cục Bông Tròn đầy kiêu ngạo tự tin, có chút không quá xác định.

Như thế nào cảm giác sao sao ấy.

Nó cũng thấy Reina, vội vội vàng vàng nghĩ nhào vào trong lòng ngực Reina, sau đó đã bị một bàn tay túm chặt xách lên.

“Muốn nó? 10 triệu.”

Đại gia Fushiguro tăng giá vô tội vạ.



Daiakawa Reina ngó trái ngó phải, trước mặt  đại ca cường tráng trên mặt xiêu xiêu vẹo vẹo mà viết ‘ soái khí ’ hai chữ, cô lại cẩn thận đoan trang, từ khóe miệng giơ lên độ cung nhìn ra tới, Fushiguro Touji cả người đều viết ba chữ:

‘ không biết xấu hổ ’.

“Geto-kun,” Daiakawa Reina ôm hi vọng cuối cùng quay đầu, thanh âm run rẩy hỏi, “Bắt cóc chú linh phạm pháp sao?”

Geto Suguru không nghĩ đả kích Reina hơn nữa đối loại này lợi dụng chú linh hành vi tỏ vẻ khiển trách, suy nghĩ rồi nói: “Lý luận  là không phạm pháp…… Nhưng ta có thể phản hồi Yaga hiệu trưởng một chút.”

Nhìn xem trước mặt hung ác nhân loại, nhìn nhìn lại trong tay hắn nhỏ yếu chú linh.

Suguru lần đầu tiên có chút đau lòng cho chú linh.



Daiakawa Reina chú ý tới nhà mình chú linh trên đầu sáng lên [may mắn] lại nhìn cái rương trong tay của đại catrước mặt, phỏng đoán : “Không đoán sai nói, ta chú linh đã giúp ngươi thắng không chừng hơn 10 triệu đi!”

Fushiguro Touji giương mắt: “ Thì thế nào?”

Daiakawa Reina vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy uy hiếp người khác còn như vậy đúng lý hợp tình, bị nghẹn một chút sau yếu ớt hỏi: “…… Trả tích góp thì sao?”

*

Cuối cùng vẫn là đem Cục Bông Tròn tạm thời chuộc lại.

Sở dĩ là tạm thời, bởi vì Daiakawa Reina cùng trước mặt tên là “Fushiguro Touji” người nói trả lãi suất của trả góp, nếu tiền không có, nói không chừng nhà mình chú linh còn sẽ bị bắt đi.

Không sao, Daiakawa Reina nhìn trước mặt Fushiguro Touji nghĩ.

Fushiguro Touji thật sự có thể sống đến ngày trả hết Reina sao?

*

“Tóm lại, hôm nay cảm ơn các ngươi, hôm nào tôi thỉnh các cậu ăn cơm!” Daiakawa Reina ôm chính mình Cục Bông Tròn hướng trước mặt Gojo Satoru cùng Geto Suguru tỏ vẻ cảm ơn.

Geto Suguru cười xua tay nói không phải cái gì vấn đề lớn, “Không sao…… Reina ngươi thật sự không phải chú thuật sư sao?”

Suguru nghe được Gojo Satoru nói mới biết được cô gái tóc cam cũng không phải chú thuật sư, trên người chỉ có mỏng manh chú lực.

“Không phải,” Daiakawa Reina nghĩ nghĩ hướng bọn họ giải thích, “Chỉ là ngẫu nhiên có thể nhìn đến một ít đồ vật.”

Trước đó có thế nhóm chú linh ăn món nào đó cô làm hoặc là cô kích phát cái gì kỳ diệu công dụng mới có thể thấy.

Geto Suguru như suy nghĩ gì đó, cho nên ngày đó cái gì bí kỹ cùng từ trên trời rơi xuống cũng không phải năng lực chú thuật sư ……

Cùng với người vừa mới gặp được nhìn so với chú linh còn nguy hiểm hơn.

Geto Suguru cảm thấy chính mình cần thiết thay đổi cái nhìn một chút đối nhân loại cùng chú linh.

*

Trở lại cao chuyên, Geto Suguru nhìn chính mình chú linh bị Gojo Satoru bắt đi, nhớ lại chuyện hôm nay đã thấy, nhịn không được phát ra cảm thán:

“Chú linh, thật sự thảm.”



Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip