Chap 20 : cơ hội ?

Jungkook đang vui vẻ bước vào nhà để chuẩn bị làm bữa tối cho Jieun thì bắt gặp cảnh tượng Taehyung đang ôm Jieun trong lòng . Bé thì khóc đẫm cả mắt và luôn miệng gọi papa . Chuyện gì đang xảy ra vậy chứ . Nhịp tim Jungkook bị hẫng một nhịp . Có lẽ rằng cậu đang lo lắng điều gì đó sắp được sáng tỏ

- Appa...._ Jieun nghe tiếng Jungkook gọi thì ngừng khóc mà ngước lên nhìn cậu . Taehyung nhìn ra phía cửa liền thấy Jungkook . Hắn nhẹ nhàng để Jieun xuống ghế sofa . Nhanh chóng bước đến Jungkook thật nhanh với khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc , gắt gao ôm lấy thân ảnh nhỏ bé của cậu trong lòng mình . Hành động này làm cậu bị trì trệ . Nhất thời không biết phản ứng như thế nào . Lúc này Taehyung đột ngột lên tiếng :

- Jungkookie ! Anh biết tất cả rồi... Jieun ! Jieun là con của anh ! Yoongi đã nói cho anh biết rồi Jungkookie !_ Hắn luôn miệng nói cho cậu nghe . Từng lời Taehyung nói làm cậu câm nín . Hắn đã biết tất cả rồi sao...

Jungkook lấy lại bình tĩnh , đẩy hắn ra rồi tiến đến sofa đặt Jieun trong lòng mình . Hắn theo bước ngồi bên cạnh , có hơi hụt hẫng và thất vọng vì hành động đẩy hắn ra của cậu nhưng chỉ yên lặng . Thời gian cứ như vậy trôi đi . Không gian yên tĩnh bao trùm căn biệt thự rộng lớn

- Anh biết tất cả rồi ?_ giọng Jungkook bị lạc đi , hơi nghẹn mà hỏi hắn

- Phải ! Là Yoongi đã nói cho anh biết _ Hắn mỉm cười nhìn cậu . Khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc . Nếu là bất kỳ ai trong tình huống của hắn đều sẽ như vậy thôi

Một lần nữa không khí yên ắng lại xuất hiện . Chẳng có một tiếng động . Jungkook cúi đầu , Jieun thì rút vào lòng cậu . Còn Taehyung chỉ biết ngắm nhìn hai con người kia . Lúc này hắn biết hắn nên làm gì . Nhẹ nhàng đặt một chân xuống sàn , khẽ gọi cậu

- Jungkookie ..._ Jungkook nghe thấy Taehyung gọi mình liền không kiềm chế được nước mắt . Tình huống này cậu chưa bao giờ nghĩ sẽ xảy ra . Chưa bao giờ nghĩ rằng hắn lại biết được tất cả sự thật . Jungkook giờ đây không biết phải đối diện như thế nào . Nếu lời hắn sắp nói tới đây là cho hắn một cơ hội ?

- Chúng ta ... có thể làm lại từ đầu không em ?

Đúng như cậu nghĩ . Bây giờ biết phải trả lời như thế nào . Nếu nói đồng ý , viễn cảnh ngày xưa sẽ một lần nữa lặp lại ? Còn nếu không nói , có phải chính Jungkook cậu sẽ hối hận cả đời không ? Bản thân vốn dĩ vẫn yêu Taehyung đến tận xương tủy , tận đáy lòng . Chính cậu cũng muốn một cuộc sống hạnh phúc với Taehyung hắn , cả Taeho và Jieun . Điều đó cậu luôn hằng mong ước . Chỉ là cậu sợ.... cái ngày đau thương ấy đã khắc ghi trong trí nhớ cậu . Jungkook chẳng bao giờ quên cái ngày Taehyung và cậu chẳng còn là gì của nhau . Đau lắm , đau đến tâm can liệt phế . Jungkook đã rất mạnh mẽ để sống qua tháng ngày cô đơn . May là cậu vẫn còn Jieun ủi an tâm hồn đó

Như hiểu ra vấn đề . Taehyung liền lên tiếng :

- Jungkook à . Khi xưa anh có lỗi với em . Là anh đã quá vô tâm với em và Taeho . Đã để em và con chịu thiệt thòi và đau khổ . Để rồi chính anh tự tay đẩy dần khoảng cách của chúng ta và cuối cùng là đánh mất em . Hôm ấy đọc tờ giấy ly hôn đã có chữ ký của em . Tim anh đau lắm , như có hàng vạn mũi tên xuyên thẳng vào nó vậy . Chuỗi ngày không em đối với anh như là cuộc sống không có ánh mặt trời . Cô đơn , lẻ loi . Chỉ có Taeho bên cạnh mới giảm bớt sự cô đơn trong anh hằng ngày . Anh thật sự đã rất hối hận , Jungkookie ... em tha thứ cho anh có được không ?_ Bộ dáng Kim Taehyung giờ đây thật đau khổ . Bộc lộ hết tâm tư của mình cho Jungkook chỉ mong sao phép màu sẽ xảy ra . Ánh mắt hắn khẩn thiết chờ mong hồi âm của cậu . Nước mắt trên khoé mi hắn rơi tự khi nào chính bản thân mình cũng chẳng biết nữa

Jungkook yên lặng lắng nghe những điều hắn nói . Lòng đột nhiên đau đớn dữ dội . Thì ra cả hai đã khổ tâm đến vậy hay sao ? Hít một hơi thật sâu mà đáp

- Taehyung .... anh biết không ? Em rất muốn có một gia đình hạnh phúc như bao người , cùng anh và hai con của chúng ta . Nhưng em rất sợ viễn cảnh ngày xưa sẽ tái hiện một lần nữa . Điều mà em lo sợ chính là điều này . Suốt ba năm không anh em cũng đau đớn lắm anh có biết không.... em đã rất nhớ anh... và Taeho.... _ Jungkook đôi mắt cất giữ bao nhiêu phiền muộn , ánh nhìn xa xăm xung quanh rồi dừng lại ở Taehyung mà nói hết ra tâm tư của mình . Hai Hàng nước mắt lăn dài trông thật thương tâm

- Jungkook à . Anh hứa ! Anh hứa với em sẽ không có một Kim Taehyung ngày ngày cắm đầu vào công việc mà bỏ bê ba con em nữa . Một lần đánh mất em đã là quá đủ đối với anh rồi . Suốt mấy tháng qua , những điều anh làm cho em chắc chắn em cũng cảm nhận được anh đã thay đổi có phải không Jungkookie ? Anh sẽ là một người chồng và người ba tốt để chăm lo cho gia đình mình . Chẳng lẽ em muốn Jieun không có papa sao ? Thế nên Jungkook.... chúng ta yêu nhau lần nữa có được không ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip