#14. Em có thực sự...?

Sáng hôm sau , chỉ có Ussr đi ăn sáng vì Nam liệt giường cmnr . "Ơ Nam-kun đâu?" Japan vừa cầm đĩa đồ ăn vừa ngồi xuống đối diện Ussr , "À...sáng nay tôi sang phòng cậu ấy nhưng thấy cậu ấy ngủ say quá nên tôi ko gọi" Japan ko nói gì , cúi đầu xuống , nghĩ bậy :))) . China rất nghi ngờ Ussr , "Cậu ấy nằm phòng nào?" "609" "Tôi sẽ đi kiểm tra Nam" "Không cần đâu!" Ussr đứng dậy , ko muốn China đi kiểm tra vì tối qua phòng vẫn chưa đc dọn .
Skip~~ khi mọi người đi uống cafe
China lén lút đến phòng 609 và gõ cửa . "Đm thằng nào đấy?!" "Có phải phòng 609 ko ạ?" "Mày ngu à!? Đây phòng 610 mà!?" China giật mình , nhìn lại xong rồi chạy đi ( lol ) ">:((" . Cậu nhìn kĩ lại , đây là phòng 609! Và cậu gõ cửa . Két..."T-Trung Quốc?" "Ờ...Nam...vai em sao vậy?" Nam nhìn lại thì thấy áo mình bị tụt , hở vai cùng với nhiều vết cắn . "À! Không có gì!" Cậu che đi những vết cắn , mời China vào phòng và dọn đống quần áo dưới đất .
"Sao phòng em lộn xộn vậy?" "Hôm qua...tôi...ngủ mơ!" Nam chảy mồ hôi , mong China sẽ ko hỏi gì hết , "Vậy em có cần anh ngủ chung cho đỡ ko?" "Cái cậu này!!" Nam chuẩn bị giơ nắm đấm lên nhưng lại bỏ xuống . "Nam...Em thực sự nghĩ anh ngu vậy sao?" "Hả? Cậu bảo gì?" "Anh biết em ngủ với hắn mà..." China tiến tới chỗ Nam , kéo chiếc áo khiến nó lộ phần vai . "O-Oái!" Cậu định che đi nhưng bị China cầm tay , "Dừng lại đi..." Càng nói Nam lại càng bị đẩy vào người China cho tới khi môi của cậu chuẩn bị chạm vào môi của hắn . "Em có thực sự?" "Yêu anh?" Nam ko trả lời .
"T-Tôi—uhm!" Trước khi dứt lời thì cậu bị China cưỡng hôn , liếm tất cả các phần trong mồm cậu . Hắn dừng lại , nhả chiếc lưỡi tinh nghịch ( lol văn miêu tả 10/10 ) kết nối một dây trong suốt giữa lưỡi của hắn và cậu . China và Nam thở mạnh , "A-Anh yêu em" ( oẹ x 3,14 ) . Hắn ôm chặt cậu vào lòng , Nam đỏ mặt , ôm lại .
"Hôm nay đi uống bia nhé! Anh mời" China phá hỏng khoảnh khắc . "T-Tôi ko biết uống—" "Hẹn vào lúc 8h nhé!!" Hắn đi ra ngoài cửa .

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip