Chap XXXV(35): Đông Lào giận rồi :)

-". "-Là lời nói
-' '-Là suy nghĩ nghĩ
-/ /-Là giấc mơ (có thể) hoặc cũng có thể là nguyên chủ
-[ ]-Là tiếng hệ thống
-* j*-Là tiếng động
-| |-Tiếng điện thoại
-_ _-Là tin nhắn
-• chữ in nghiêng •-Là hồi ức

Lưu ý( có bổ sung):
-Truyện táu rất nhạt đề nghị mấy bác uống một thùng Nam ngư trước khi đọc
-Truyện không liên quan về yếu tố chính trị
-truyện không có ý xúc phạm một quốc gia nào
-Nếu truyện không hay thì mong mấy bác góp ý
-Vì táu đánh máy tình nên thường bị sai chính tả.
- Đừng xem chùa, pls.

Kin: Trên 62 bình chọn nha:D

-------Zô chap---------

Taiwan khựng người, có chút ngỡ ngàng, gã không ngờ đến biểu hiện lạnh lùng này của cô...

Vốn cứ tưởng cô sẽ như trước đây mà tủi thân, ủy khuất...

Nhưng có lẽ hắn đã sai rồi...

-"..."- Im lặng nhìn anh chàng trước mặt mình, cô thể hiện rõ sự thờ ơ.

Suy cho cùng mà nói, họ đối với nguyên chủ cũng co mối quan hệ không tốt lành gì. Vì vậy nên việc một người được cho là phóng khoáng và tinh tế như Taiwan lại hỏi câu có tính đụng chạm như vậy.

Thở hắt ra một hơi đầy não nề, có lẽ cô nên rời khỏi đây...

-"Xin lỗi vì đã làm mất thời gian của hai người, tôi xin phép"- Nói rồi cô quay lưng rời đi, cảm thấy thật phiền phức...

Ấy thế mà có một bàn tay níu cô lại, điều này khiến cô cảm thấy lấy làm lạ mà quay người lại. Đáp lại là ánh mắt của người nọ, là China- anh trai của Taiwan.

Ánh mắt nhắn nhìn cô đầy phức tạp, như chưa cả tâm tư cảm xúc, sâu thẳm trong dáy mắt ánh lên tia dịu dàng trìu mến

Và cũng chính điều này đã dọa cho Việt Nam giật mình mà rụt tay lại.

Hắn cí chút hụt hẫng, nhưng sau đó lên tiếng giải thích cho hành động của mình, đồng thời cũng không quên nói đỡ cho người em trai.

-"Có chút thất lễ rồi, nhưng mong cô đây bỉ qua cho em trai tôi Việt Nam à...Thằng bé chỉ hơi vô ý..."-Hắn ta cười ngượm nói.

Đôi mắt màu đỏ vẫn dõi theo biểu cảm của cô, trông có vẻ như đang có chút bối rối(?)

Việt Nam sao mà không nhận ra điều đấy? Chỉ là cô có chút cảm thấy lạ lẫm.

Một kẻ kiêu ngạo và đầy tự tin như China mà cũng có bộ mặt này sao?

Thật kì lạ...

Đến cả Taiwan- người em trai hắn cũng lấy làm ngạc nhiên.

Gã ta không ngờ anh trai mình lại có bộ mặt này...

-"Không có vấn đề gì đâu, tôi không phải là người để bụng những chuyện nhỏ nhặt đấy...Với lại..."- Việt Nam nói một đoạn rồi dừng lại, ánh mắt cô nhìn hắn...

Vô cảm...

China dường như vẫn chờ đợi câu nói tiếng theo của người con gái, trong lòng có chút rối rắm.

Hắn phải thú thật rằng đây là lần đầu tiên hắn kiên nhẫn chờ đợi câu nói từ một người...

Mắt chạm mắt, tình huống thật khó xử...

-"Lần sau đừng tỏ ra quan tâm như vậy...tôi sợ đấy..."- Cô nói rồi quay lưng rời đi.

Để lại vẻ mặt ngơ ngác của hai người con trai, và cả sự thất vọng thể hiện qua ánh mắt của China.

Còn Taiwan thì nhìn theo bóng lưng cô, sau đó lại đưa mắt nhìn người anh trai của mình.

Cảm nhận có ánh mắt đang nhìn mình, China quay người lại. Đáp lại hắn là ánh mắt của người em trai mình.

Taiwan im lặng một hồi, sau đó lên tiếng.

-"Anh trai à... Em có chút chuyện muốn hỏi..."- Taiwan

-"..."- China

........

.......

.....

....

...

..

.

---Chỗ chị nhà:D---

-"Phiền phức..."- Việt Nam lầm bầm.

Bước trên hành lang, cô rời khỏi trường học, đằng nào hiện tại cũng đã khá muộn học sinh cũng đã về hết rồi cũng đến lúc phải về nhà rồi.

Tuy nhiên cô cũng không nghĩ mình lại bất tỉnh lâu như vậy...

-'Dính một cú như vậy, không choáng mới là lạ...'- Việt Nam nghĩ, tay đưa lên xoa nhẹ vết thương của mình.

Trong lòng không khỏi cảm thấy nghi ngờ nhân sinh

Việt Nam cô đây sống tốt mà ăn ở cũng rất tốt, trước giờ chưa hề muốn đắc tội với ai vậy mà thế nào lại luôn vướng vào mấy cái vụ phiền phức như vậy?

-/Ở hiền gặp lành:))/- Nguyên chủ lên tiếng.

-'[lành?:)]'- Hệ thống cũng không kém cạnh.

Hai người này là đang muốn chọc  ngoáy nỗi đau của cô đây mà:)

-/Đồ ác's quỷ's?:)))/- Nguyên chủ chưa có ý định dừng lại.

Nếu như cô thể, Việt Nam dám chắc là linh hồn nọ đang nhếch mép cười đểu mình.

-'Cô im đi không ai nói cô câm đâu:)'- Việt Nam

Trước mặt cô là cổng trường, và Đông Lào đã đứng đợi sẵn ở đấy, cô đang đứng quay lưng về phía cô.

Việt Nam thấy vậy thì cũng tiến lại gần, từng bước chân trở nên nhanh nhẹn hơn.

Như đã biết trước được cô sẽ đi ra cổng thay vì vào phòng y tế, Đông Lào đã đứng đợi sẵn. Không cần quay đầu lại đã biết người kia là ai, chỉ im lặng quay người một cái, tay chụp lấy bàn tay nhỏ hơn tay mình của người chị gái mà tiến về phía chiếc xe ô tô đang đợi sẵn.

Bị kéo đi cô cũng không hề có phản ứng lại, riết rồi cũng quen:)

Ngoan ngoãn để người em trai kéo đi, vì cô biết với đà này là cậu giận rồi nên cũng không nói gì thêm:))

Mở cửa rồi nhẹ nhàng đỡ cô vào, sau đó thắt dây an toàn vào cho cô, bản thân sau đó cũng ngồi yên vị trên xe.

Khi mọi thứ đã ổn định, chiếc xe ô tô bắt đầu lăn bánh.

-"..."- Bầu không khí im lặng, không có bất kì ai nói gì.

Người tài xế đang cầm lái cũng cảm thấy căng thẳng không kém, có lẽ là do anh vừa mới nhận làm việc ở gia tộc Đại Việt nên mới lúng túng trước những trường hợp này.

Nhìn quan tấm gương chiều hậu, cậu ta thấy được cả Đông Lào và Việt Nam ở phía sau đều đang hướng mắt ra ngoài ngắm đường phố.

Tuy nhiên cậu ta có thể  thấy bàn tay của hai người đang nắm với nhau, đây quả là một cảnh tượng hiếm hoi với nhiều chị em cùng lứa a...

Chính tỏ mối quan hệ của hai người rất tốt, với cả...

Họ là chị em sinh đôi mà

Ánh mắt của anh chàng tài xế để ý đến dải băng trắng trên đầu Việt Nam, vô thức buột miệng hỏi.

-"Tiểu thư..vết thương trên đầu cô..."- Người tài xế lên tiếng, chất giọng tỏ rõ vẻ lo lắng và có phần quan ngại.

Ngước mắt lên nhìn vị tài xế trẻ, cô chỉ đành mỉm cười nhẹ nói với anh ta

-"Tôi ổn, chỉ là một vết thương nhỏ thôi- "- Việt Nam

Vừa dứt lời, bàn tay cô truyền đến một cảm giác nhói đau. Quay sang nhìn người đang nắm tay mình, trông cậu có vẻ như không hề để ý đến việc mình vio thức siết chặt tay cô.

Nhìn bàn tay đang bị siết chặt đến hơi hằn vết của mình, Việt Nam cũng chẳng biểu hiện gì nhiều chỉ khẽ mỉm cười nhẹ.

Bỗng chốc mắt cô va vào vết bầm tím trên cánh tay của người em trai, đôi mày lá liễu khẽ cau lại.

-"Đông Lào...tay em...."- Khẽ lên tiếng, tay đưa lên xoa nhẹ vết bầm kia.

Dù có biết rằng vết thương này đối với Đông Lào- người thường xuyên đi đánh đấm, vốn vô cùng cảm thấy bình thường thậm chí đối với cậu thì nó chẳng khác nào vết muỗi đốt

Chỉ là khi nhìn cậu bị thương lại khiến cho cô trong lòng không khỏi xót xa.

Nghe thấy tiếng người chị gọi mình, Đông Lào quay đầu lại.

-"Dạ?..."- Đông Lào

Đáp lại cậu là xúc cảm ấm áp truyền nhẹ đến từ cánh tay.

Đôi mắt màu đỏ rượu nhìn xuống cẳng tay của mình - nơi đang được chị cậu dùng tay xoa nhẹ

Đôi mắt hoàng kim ngước lên nhìn cậu như có chút không vừa lòng, phải một vài giây sau Đông Lào mới chợt nhận ra nguyên nhân của ánh mắt đó.

À, là vết thương vừa nãy do đi tìm thằng trùm trường tính sổ ấy mà...

Nhớ lại điều này khiến cho Đông Lào có chút không vui, cậu khẽ cau mày

-'Nãy đi tìm thằng mất dạy kia mà không thấy, không những vậy còn bị bọn đàn em của nó phục kích!'- Đông Lào

Chỉ tiếc cho bọn nó là, cậu không hề yếu...

Trong khi còn đang chìm trong suy tư của bản thân, từ khi nào bên vai đã truyền đến cảm giác nặng. Quay đầu sang nhìn thì thực là như cậu nghĩ.

Chị gái cậu- Việt Nam lại ngủ gục mất rồi...

-"..."- Đông Lào-'Có lẽ là do hôm nay quá mệt chăng?...'

Thú thật thì Đông Lào cảm thấy khá lo lắng cho sức khỏe của Việt Nam, theo cậu để ý thì dạo này cô ngủ nhiều hơn bình thường...

Đưa tay chọc vào cái má mềm mại của người chị gái, bất giác lại nở nụ cười.

-'Vốn là muốn giận chị một ngày, nhưng có lẽ không được rồi...'- Đông Lào thầm nghĩ

Cái con người đáng yêu này sao mà cậu nỡ giận chứ?

Thương con chưa hết đây này...

.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.

-"Chậc...thất bại rồi!..."-???

---End chap 35---

Tôi thi xong rồi a mấy bác :'D

Mà tạch rồi:'))

Tiếng anh;-;...

Mấy bác thấy chap này nhạt không a?

Nếu được hãy góp ý cho tôi nhe:33

Bye mấy baby iu nhìu❤❤❤

-√¥ Truyện chỉ có trên Wattpad¥√-

-°{Cảm ơn vì đã đọc:33}°-
                 =|°_KinveryloveDi_°|=
                                 ๖ۣۜK๖ۣۜI๖ۣۜ๖ۣۜN

28-4-2023

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip