7

Ông Park trong quán coffee đối diện là Jisoo với mái tóc bạch kim quen thuộc, Seoul đêm nay khá lạnh, ông Park đưa tay phẩy đi làn khói từ tách trà nóng rồi từ tốn cho lên miệng.

"Bác hẹn con ra đây không phải chỉ để uống trà chứ?" Jisoo nốc chai soju lên miệng cười nói với ông Park, trừ appa ruột của cô ra thì vị trước mặt đây được cô xem là appa thứ hai.

"Chaeyoung.." ông Park hơi chần chừ, đôi mắt đầy vẻ mệt mỏi của ông  nheo lại.

"Cậu ta vẫn ổn bác đừng lo lắng" Jisoo cắt lời ông Park, bác ấy muốn nói gì cô đều biết
ông Park thở dài một cái "Ừ, chỉ hi vọng nó có thể bình yên như thế, con giúp ta để ý nó nhé".

Jisoo nhăn mặt với ông Park "Lẽ ra bác nên gả cậu ta cho con mới đúng, bây giờ lại bảo con đi chăm chồng người ta, bác muốn con bị đánh ghen sao."

"Ha..ta biết làm sao được" ông Park tự vỗ trán rồi đứng dậy ra về.

"Bác không định về nhà với cậu ta à?" Jisoo nói với theo.

"Ta có vài chuyện cần trở lại nơi đó, Chaeyoung tạm giao cho con"

Ông Park đi Jisoo vẫn ngồi đó, thật là từ cha tới con cứ như cô nợ họ Park vậy, đứa mắt nhìn ra bầu trời đêm mưa ngoài cửa kính, Jisoo viết lên đó chữ "Park" cô ngờ nghệch lau đi rồi vạch thêm mấy nét.

"Baboo"

Lisa trải lại mền rồi nằm xuống sàn thảm, chị ta bảo cô cứ lên giường ngủ nhưng thôi vậy, nhà của người khác không nên tự tiện quá, Lisa trở người, nhìn đồng hồ đã chỉ mười hai giờ đêm rồi mà chị ta vẫn chưa từ phòng sách về hay chị ta ngủ luôn bên ấy nhỉ, lại trở người mấy cái rồi đi lấy nước uống vô tình đi ngang qua phòng sách, qua khe cửa  vẫn còn sáng đèn cô vẫn nghe được tiếng chị ta bàn bạc hợp đồng gì đó, ngáp một hơi con người tham công tiếc việc rồi quay trở lại cái sàn thảm của mình ngủ khò, giữa đêm cô giật mình bởi tiếng cửa mở đập phải thứ gì, từ trong cánh mũi cảm nhận được mùi gỗ hương pha chút có dại đoán chừng là chị ấy rồi nên cứ nhắm mắt cố quay lại giấc ngủ bất chợt cô cảm thấy thân thể như được ôm lấy rồi nâng lên, kế đó là sự mềm mại ấm áp của tấm nệm bên dưới lưng mình, Lisa hơi hé mắt, dưới ánh đèn ngủ mờ ảo cô thấy chị ta đang đắp lại mền cho mình còn chị ấy thì nằm dưới sàn lạnh. Trí não Lisa thức tỉnh ngay lập tức cô ngồi dậy định trả giường nào ngờ chị ta vừa nằm xuống đã ngủ khò, Lisa nằm sấp lại nhìn gương mặt của Chaeyoung đã ngủ say, cô tự hỏi chị ta làm như vậy là thế nào? Con người này thật khó hiểu quá, cô nhớ lúc nhỏ appa cô cũng hay bế cô lên giường như thế, lúc nãy chị ta đối cô như vậy trong tâm như có lửa sưởi ấm, gương mặt con người này có ai nghĩ đã hơn ba mươi tuổi không chứ, đưa tay vỗ mẫy cái lên mũi Chaeyoung, khoé môi Lisa cong nhẹ, mi mắt từ từ khép lại, xem ra con người đó không đáng ghét lắm.

Hôm sau khi Chaeyoung dậy thì Lisa đã thức trước chỉ là cô hơi mệt do hôm qua đứng mưa khá lâu nên vẫn nằm đó, Chaeyoung chuẩn bị xong xuôi vẫn như cũ ẳm gọn Lisa lên đặt xuống sàn thảm, chợt cô nghe em ấy rên nhẹ một tiếng khó chịu bây giờ Chaeyoung mới để ý thân nhiệt của Lisa hình như cao hơn bình thường, áp tay lên trán em ấy Chaeyoung thở một tiếng bực bội, hôm qua bảo về không về bây giờ thì bệnh rồi đấy! cô vẫn còn chuyện phải làm cơ mà!

"Này Manoban Lisa!" -Chaeyoung lay nhẹ Lisa dậy mà con người đó cứ ứ ừ gì đấy trong cổ họng, than vãn một tiếng rồi lại bế Lisa trở lại giường, gắn nhiệt kế vào miệng Lisa rồi ra ngoài nấu cháo, trở lại phòng với tô cháo trên tay, Chaeyoung nhìn vào thanh nhiệt kế mà muốn tát cho con người kia vài cái.

"39 độ cơ đấy!" mắng con người vẫn mê man kia rồi xắn tay áo đi nhúng khăn nước ấm đắp lên trán em ta, Chaeyoung lục lọi trong tủ thuốc.

"Thuốc hạ sốt.hừm" lấy từ trong lọ ra vài viên thuốc rồi trở lại phòng để hờ kế bên tô cháo, Chaeyoung thở dài một tiếng, lâu rồi cô cũng không chăm sóc ai như thế, cô bấm chọn số điện thoại trong di động,  chuông reo vài tiếng đã bắt máy.

"Gì đây sóc chuột"

"Im đi họ Kim, người bị sốt ba mươi chín thì cho uống thuốc gì thế?" Người được gọi chính là Jisoo, gọi cho bác sĩ thần kinh hỏi cách chăm người sốt có vẻ như cô bị thần kinh rồi, mà hình như cậu ta cũng đang bận lắm.

"Trước hết cho vợ cậu uống thuốc hạ sốt, được thì mình sẽ nhờ bác sĩ qua lo cho, vậy nhé"

Chaeyoung hơi đơ mặt có ai nói đâu mà biết hỏi cho vợ mình. Cô kêu Lisa dậy ăn chút rồi uống thuốc đã.

"Dậy nào dậy nào" lay người Lisa mấy cái mà em ta vẫn nằm thừ ra đấy.

"Ưm..nước"

Lisa dựa hẳn vào người Chaeyoung, đầu cô đau nhức liên hồi, mồ hôi đổ ra vật vả ướt cả khoảng lưng, hơi ấm bên cạnh thật dễ chịu. Với tay lấy chai nước trên bàn kề lên môi Lisa từng chút cho nước trôi vào miệng em ấy.

"Ăn một chút rồi uống thuốc được chứ" xoa nhẹ tấm lưng của Lisa, thở dài một tiếng to con làm gì mà dễ bệnh thế nhỉ
Lisa nửa tỉnh nửa mê ăn hơn nửa tô cháo, thuốc men xong xuôi Chaeyoung để Lisa nằm xuống rồi đứng dậy dọn dẹp, vạt áo phía sau hình như có lực kéo lại.............."Đừng đi" hơi ấm đó vừa rời khỏi cô đã thấy khí lạnh trong người dâng lên cuồn cuộn, thanh âm yếu ớt trong cổ họng ngân lên từng tiếng thật nhẹ khiến người bên cạnh phải thở dài mấy cái rồi nằm hẳn xuống giường mặc cho Lisa ôm lấy, Chaeyoung hơi mất tự nhiên cô không quen lắm việc nằm kế người khác hơn nữa lại còn gần như thế này, cô nhích người ra một chút thì em ấy cũng nhích theo nhất định không buông cô ra.

"Được rồi, sợ em rồi, thật là" tháo nhẹ mấy ngón tay mảnh khảnh bấu chặc lấy áo của mình, Chaeyoung tự khẳng định đây là con người khiến cô vất vả như thế này từ trước đến giờ, lại thở dài một cái cô lại tự vấn có nên chấp nhận hôn sự này một cách thật sự, đưa tay chạm nhẹ gương mặt hơi nhợt nhạt của Lisa.

"Thật đẹp" Chaeyoung lại thở dài nên quên đi người như cô không thể đem lại hạnh phúc cho ai được, dù sao cô cũng sẽ đối tốt với em ấy cho hết nửa năm. Vòng tay ôm lấy Lisa, cô lại nhận ra ở cạnh đứa trẻ này thật dễ chịu, mi mắt nặng trĩu khép lại, bao lâu rồi cô không ngủ nướng nhỉ?

Tối đến Jisoo dừng xe trước nhà Chaeyoung gọi mãi mà không có người mở cửa, cô đẩy nhẹ hộp thư trước nhà sang một bên, lúc nhỏ Chaeyoung từng bảo umma cậu ta hay để chìa khoá dự phòng phía sau hộp thư gỗ trước nhà, mở cửa chính của Park gia, lúc nhỏ appa cô thường đùa nhất định gả cô vào Park gia, nghĩ lại lúc đó cô đã chờ mong thế nào, Jisoo chậm rãi đi vào phòng ngủ của cậu ta, lúc sáng toàn bệnh viện đều bận rộn không thể nhờ ai đến chăm bệnh được nên cô định ghé qua đưa thuốc, mà cũng không biết cậu ta đã tan làm chưa. Jisoo chợt thấy cửa phòng ngủ khép hờ bên trong lại rất yên tĩnh, cô mở chậm cửa cố không gây tiếng động sợ đánh thức vợ hờ của ai kia nhưng mà có lẽ cô đã thấy thứ không nên thấy thì phải vì con người mà cô luôn muốn bảo bọc đang ôm một người con gái khác, từ trước tới giờ con người đó chẳng để ai chạm vào người nói chi tới việc chủ động chạm vào người khác như thế này, Jisoo cười giễu cô nhận ra mình không nên ở đây thêm phút nào nữa.

"Ha"  vuốt nhẹ mái tóc bạch kim của mình cười nhạt một cái, trái tim như có gì bóp thắt lại, ngoảnh mặt nhìn lại gương mặt như trẻ nhỏ không toan tính chuyện gì lúc ngủ đó bao lâu rồi cô mới thấy lại được, lau đi nước mắt đang rơi rồi đóng nhẹ cửa lại, có lẽ cô nên chấp nhận giả thuyết con người đó mãi cũng không thuộc về mình.

Đến khuya Chaeyoung mới tỉnh giấc, cô khủng hoảng nhìn đồng hồ không thể tin mình ngủ cả một ngày trời, em ấy bệnh em ấy ngủ thì thôi sao cô cứ buồn ngủ thế nhỉ, vỗ lưng mấy cái rồi đi nấu thêm cháo cho con người kia ăn thêm một bữa xong xuôi rồi cô mới ôm lap lên giường ngồi kế Lisa, đôi mắt cô chăm chú vào màn hình latop với các con số đang biến động liên tục.

"Họ Han liên tục thu mua các công ty lớn nhỏ là thế nào đây?" Chaeyoung trầm ngâm gõ nhẹ ngón tay lên latop, không phải cô rãnh rỗi lo chuyện bao đồng thiên hạ chỉ là cô có nghi vấn với chủ tịch của công ty này, vốn là một tập đoàn mạnh bên trung quốc vì cớ gì rút sạch thị phần lấn sang đại Hàn, mà Hàn Quốc không phải là muốn lật đổ Park thị sao?...Cô lại trầm ngâm một lúc, số liệu này là cô hack thẳng vào hệ thống của Han thị không để lại chút dấu vết sẽ khó có người lần ra được đuôi của cô, Chaeyoung vuốt mặt một cái, số lượng cổ phần của họ cộng lại hiện tại cũng chỉ mới 70% còn 30% còn lại là do ai nắm giữ đây? Chaeyoung gập lại latop, trước mắt cứ xem họ có hảo ý hay không đã. Xoay người nhìn Lisa bên cạnh rồi đưa tay nghịch tóc em ấy.

"Mềm thật, người gì chổ nào cũng mềm"
Chợt Chaeyoung thấy em ấy ngồi dậy ôm chầm lấy cô còn lim dim cười với cô một cái .

"Tìm được rồi!" Lisa nói khẽ rồi nôn thốc nôn tháo lên người Chaeyoung bên cạnh.

"Cút ngay!" Chaeyoung khủng hoảng đẩy Lisa ra rồi chân này vướng chân kia lê lết vô nhà tắm, bây giờ cô mới hiểu rõ cái gọi là "Thanh tẩy bụi trần để lòng thanh tịnh"
Quấn đỡ cái khăn lên người rồi ra bưng cái con người gây rối kia sang ngủ đỡ phòng appa cô, búng mạnh vô chiếc mũi của Lisa.

"Em coi tôi là cái bồn vệ sinh à"
"Umma..con muốn đi khu vui chơi"

Lisa mơ ngủ nhân tiện dụi cả mặt vô người Chaeyoung khiến cái khăn trên người cô rơi cả ra lộ hết khung cảnh non nước bên trong cũng may là con người kia đã ngủ rồi nếu không cả hố để chôn cô cũng không có mà nhảy xuống. Giật mạnh cái khăn quấn lại lên người rồi cam chịu đi dọn dẹp hậu quả của con người đang ngủ khò kia, đêm nay thật dài..thật dài...

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip