Chap 9

Trong phòng ngủ của Kỳ Tuyết
"Cô nói chuyện gì với ba mà lâu vậy?" - Tuyết Nhi ngồi trên bàn xem tờ giấy gì đó. "Không có gì, cô đang làm gì vậy?" - Giai Kỳ đánh trống lảng sang chuyện khác, cô đi đến gần chỗ Tuyết Nhi đang coi tờ giấy gì đó.
"Thư tình" - Tuyết Nhi tỉnh queo, ngửa ra cho Giai Kỳ xem.
/Ôi trời ơi!!! Cái gì thế này...tên nào ngu mà tự nộp mạng thế không biết/ - Mất hết 5 phút choáng váng cuối cùng Giai Kỳ cũng định hình lại, tập trung đọc bức thư.
[Gửi cưng người tình bé nhỏ của anh!]
Anh thật là tức ói máu khi nghe tin em lấy chồng. Con khốn đó dám cưỡng bức em, sao em không giết nó. Có phải em có nỗi khổ khó nói không hay nó uy hiếp em chuyện gì? Anh không ngại làm tình nhân của em đâu, anh chỉ mong em sẽ có hạnh phúc thật sự. Tuyết Nhi à, anh yêu em. Hãy tìm anh bất cứ khi nào em cần nhé.
[Mãi mãi yêu em Hoàng Hưng ]
"Là người đã cho người đánh chúng ta ở sân bay đó hả?" - Giai Kỳ chỉ chỉ vào tờ giấy.
"Ừ là lão, già còn hơn ba tôi nữa mà cứ gọi em em nghe ghê chết đi được, mà cô đừng lo tạm thời lão bị tống sang Đài Loan rồi không làm phiền chúng ta đâu" - Tuyết Nhi xé tờ giấy quăng vào sọt rác - "Giai Kỳ coi hình mình kìa" - Tuyết Nhi chỉ lên đầu giường.
Là hình cưới, tấm họ hôn nhau rất dễ thương. Được phóng lớn và đóng khung treo ngay trên đầu giường, trong phòng là nhiều hình khác của họ. Căn phòng trở nên giống phòng tân hôn hơn. Đây là lần đầu Giai Kỳ vào phòng Tuyết Nhi và bây giờ nó trở thành phòng của cả hai, căn phòng cũng chỉ sơn màu trắng đơn giản, có giường, tủ và vài vật dụng bình thường. Một cái phòng hết sức bình thường.

"Tuyết Nhi à" - Giai Kỳ gọi cô, giọng cô ấy thật dịu dàng. Giai Kỳ đang muốn nói gì đây? Nhìn vào đôi mắt đang xoe tròn chờ đợi, sao cô thấy Tuyết Nhi mỏng manh quá, trong phút chốc cô có suy nghĩ muốn dùng đôi tay mình siết chặt Tuyết Nhi lại, bảo vệ cô ấy suốt đời.

"Giai Kỳ !" - Tuyết Nhi quơ tay liên tục trước mặt Giai Kỳ khi thấy cô ấy đứng bất động như trời trồng giữa nhà.
"Hả?"
"Cô kêu tôi rồi lại đứng yên như tờ vậy, có gì không?"
"À không mẹ nói có cơm rồi, ra ăn cơm thôi" - Giai Kỳ xua tay, những điều muốn nói tự nhiên bay đi đâu hết trơn.
"Uhm, đợi tôi thay đồ rồi mình ra ăn cơm" "Uhm"
...
Hai tuần sau Giai Kỳ tự lái xe đi học, cô đã bị nhiều người nhìn ngó và có cả thêm nữ sinh tỏ tình vì bỗng thấy ai lột xác đổi đời. Ăn mặc hàng hiệu đi xe hơi xịn đến trường, thật ra Giai Kỳ chọn tự đi xe còn hơn để cả đám người đưa đón dễ bị dòm ngó hơn nữa, thà tự chạy xe mà thoải mái hơn. Gia đình cô cùng ở chung nhà với gia đình vợ, đã lâu cái nhà này không được là nhà nữa rồi. Từ khi Giai Kỳ về đây, Tuyết Nhi dường như cười nhiều hơn và chịu mặc những quần áo có màu. Điều đó làm ông Khổng và Dụ Ngôn vui mừng khôn siết, tất cả cũng là nhờ cô. Tuy vậy, Tuyết Nhi vẫn không chịu mặc áo có màu đen, cô ấy vẫn thấy sợ, Giai Kỳ cũng không ép vì cô biết Tuyết Nhi cần có thời gian.
"Chị chào buổi sáng" - Tố Như ngồi xuống bên cạnh Giai Kỳ.
"Chào em" - Giai Kỳ cười thật tươi khi thấy Tố Như.
"Chị tan học chị có bận gì không?"
"À không" - cô vui mừng và nghĩ thầm không phải Tố Như muốn hẹn hò cùng mình chứ, tuyệt quá
"Vậy mình đi uống nước nha" - Cô ấy cười hết sức ngọt ngào

"Uhm" - làm sao Giai Kỳ bỏ qua cơ hội này được, người cô yêu chủ động hèn hò với cô mà.
Chiều nay, Tuyết Nhi bận việc nên có lẽ về nhà trễ, Giai Kỳ có thể thư thả đưa Tố Như đi uống nước ở một quán nào đó thật đẹp "Chị à, sao khi không chị thay đổi quá vậy?" - Cô đùa với cái ống hút trong ly
"Hửm đâu có, chị vẫn như vậy mà"
"Không em nói về con người mới của chị kìa" - Cô hất cằm ra cửa kính, xe Giai Kỳ đang đậu trước cửa tiệm. Chiếc xe 2 chỗ màu trắng thật nổi bật.
"A! Đâu có gì, mà em thích không?"
"Thích chứ" - Cô cười híp cả mắt, ai mà không thích có người yêu vừa xinh đẹp vừa giàu có chứ - "Chị thứ 7 này, trường mình tổ chức party đó, chị có đến không?"
"Chị cũng không biết nữa"
"Đến nha, vui lắm. Mọi người đều đến cả, chị cũng đến nha ~"
"Ừ...ừ" - Giai Kỳ đỏ mặt gật gật
"Chị nhẫn chị đẹp quá" - Cô chỉ vào nhẫn cưới của Giai Kỳ - "Chắc mắc lắm" - Cô nhìn số kim cương trên đó
"À...." - Giai Kỳ không biết nói gì hơn là nên đổi đề tài khác - "Tố Như thứ 7 này em đi cùng bạn à?"
"Dạ, có gì không chị"
"Uhm, không có gì, chị muốn chỉ muốn hỏi vậy thôi ấy mà" - Một câu trả lời hết sức có duyên của Giai Kỳ
Chiều tối, cô đưa Tố Như về nhà và quay về nhà mình. Không ai hỏi cô điều gì vì họ biết cô nên hiểu rõ thân phận mình hơn ai hết nên không cần hỡ chút là nhắc nhở. Và quan trọng hơn Tuyết Nhi chưa bao giờ hỏi chuyện riêng của cô cả.
...
Ngày cuối tuần đến nhanh chóng như Giai Kỳ mong chờ. Cô lựa chọn bộ trang phục vừa đơn giản vừa lịch sự để hợp với không khí của bữa tiệc. Hôm nay, Giai Kỳ vừa vui lại vừa hồi hộp, làm sao không vui cơ chứ cô được hẹn cùng Tố Như và đưa cô đến bữa tiệc ở trường. Cô rất vui, vui đến nỗi nói không thành lời luôn.
"Party ở trường bắt đầu lúc mấy giờ?" - Tuyết Nhi đến lựa đồ giúp cô.

"Khoảng 8h30" - Giai Kỳ vẫn nhìn Tuyết Nhi đang chăm chú lựa đồ cho mình.
"Vậy à, lát tôi đi bàn công việc nếu xong sớm sẽ ghé qua chơi, được không?" - Tuyết Nhi đột ngột nhìn thẳng vào mắt cô. "Uhm tất nhiên rồi" - Giai Kỳ quay mặt đi né ánh mắt của Tuyết Nhi , đôi mắt cô ấy như có ma lực nhìn thấu tim Giai Kỳ

"Yên tâm, tôi sẽ đến với tư cách là bạn của cô thôi và không gây rắc rối đâu" - Cô cười buồn, đưa cho Giai Kỳ cái áo sơmi.
"Ờ" - Giai Kỳ cầm cái áo nhìn theo lưng Tuyết Nhi đi ra ngoài, nụ cười lúc nãy làm Giai Kỳ thấy đau quá nó thật sự rất buồn.


...
9h Giai Kỳ đến đón Tố Như như đã hẹn, cô ấy xinh xắn trong cái váy xanh da trời siêu ngắn làm lộ rõ nước da trắng hồng của cô lên. Giai Kỳ chở cô đến trường trong con mắt kinh ngạc của mọi người, ai nấy đều xì xầm hai người quen nhau và đỡ tay Tố Như xuống chiếc xe mui trần màu trắng đắt tiền. Tiệc bắt đầu với vài người đã say, họ ra chính giữa sân trường và bắt đầu nhảy. Cổng tự do nên cũng nhiều người ngoài vào tham gia lắm và ai nấy cũng rất hăng say, uống nhiều quậy nhiều.
"Lớp mình mở quầy bartender đó, chị uống thử đi" - Cô đưa cho ly rượu nhỏ màu xanh.
"Uhm cảm ơn em" - Giai Kỳ nhận lấy ly rượu và nhấm ngụm nhỏ - "Ngon quá"
"Chị uống thêm nữa đi" - Cô giục Giai Kỳ uống hết cả ly - "Mình ra nhảy nha" - Cô kéo Giai Kỳ ra và ôm lấy thân hình quyến rũ của cô, dìu từng bước nhẹ trong nền nhạc xập xình. Giai Kỳ quá ngạc nhiên, hôm nay và bây giờ cô đang có Tố Như trong vòng tay, đó không phải là điều cô đang muốn hay sao, sao lại có cảm giác tội lỗi và đau đến thế.
"Tố Như , cảm ơn em hôm nay đã rủ chị đi cùng" - Giai Kỳ mỉm cười nhẹ.
"Ngày thường em thấy chị rất ít tiếp xúc với ai, em nghĩ chắc chị cô đơn lắm. Vừa học giỏi lại hiền lành tốt bụng, cô gái hoặc chàng trai nào được chị chấm trúng đúng là may mắn"
"Tố Như à, chị...." - Giai Kỳ muốn thổ lộ với cô "Chị nói đi em nghe" - Cô mong chờ
"Chị thích...."
"Tố Như!" - đúng lúc đó Tiểu Hoa đi đến chỗ họ - "Xin lỗi mình không tìm được taxi"
"Không sao, tớ và Chị Giai Kỳ vừa đến thôi, cậu uống gì không để tớ lấy"
"Thôi, mệt quá thở chút đã. Hai người đang trò chuyện à?" - Tiểu Hoa lắc đầu
"Uhm chị nói tiếp đi" -Tố Như quay trở lại câu chuyện với Giai Kỳ.
"Oh...oh Lần sau chị sẽ nói" - Cô cười trừ, có Tiểu Hoa nên Giai Kỳ rất ngại - /Tố Như à , chị thích em lắm/
...
10H15 Có lẽ đỉnh điểm của vui chơi đã đến cao trào, ai nấy đều say và có cả Giai Kỳ , cô ôm Tố Như lắc lư không ngừng. Không gian đang sôi động, nóng bức, bỗng mọi người tạm ngưng cái không gian chật hẹp và nóng nực để nhìn một vật thể mới. Chiếc xe mui trần khác cũng màu trắng như thể nó là một cặp với xe Giai Kỳ vậy đang đổ bánh vào trường. Một cô cái da trắng môi hồng, tóc nâu muợt mà tung bay phấp phới trong gió, từ từ bước xuống, đôi giày XoXo trắng làm nổi cái quần bó sát đôi chân thon dài sát thủ kết hợp với cái áo trắng cổ thuyền lệch qua lệch lại ôm sát thân thể Hot S-line của cô, không khí đã nóng nay còn nóng hơn. Tuyết Nhi mỉm cười nhẹ bước vào phía đám đông đang náo lọan. Có cả ngàn cặp mắt sói hoang đang trực chờ nhào vô vồ lấy thân thể cô.
"Barley làm ơn" - Cô ngồi vào cái ghế ở quầy bar do lớp Giai Kỳ phụ trách nhìn ra ngoài sàn nhảy và cô vẫy tay với Giai Kỳ.
"Bạn chị hả?" - Tố Như chỉ vào Tuyết Nhi đang ngồi gác chân lên đùi nhấm ly rượu. Những con sói đói bắt đầu vây quanh cô rồi. "Uhm" - Giai Kỳ gật đầu và đưa cô vào trong chào Tuyết Nhi
"Hi! Đi một mình à?" - Những kẻ ve vãn bu lấy quanh cô.
"Chắc vậy" - Cô nhún vai
"Ra nhảy chứ?"
"Tuyết Nhi!" - Giai Kỳ bước vào cùng Tố Như "Không làm phiền hai người chứ?" - Tuyết Nhi cười nhẹ.
"Không có gì" - Giai Kỳ nói nhỏ, nhìn Tuyết Nhi xem cô như bạn thế này cô cảm thấy thấy hụt hẫng quá - "Uhm...Tố Như bạn tôi"
"Xin chào tôi là Khổng Tuyết Nhi " - Tuyết Nhi bắt tay cô - "Cô thật sự rất đẹp" "À cảm ơn chị Tuyết Nhi " - Cô mắc cỡ cúi mặt
"Không phải lúc nãy cô mời tôi nhảy sao?" - Tuyết Nhi hỏi người bên cạnh
"Vâng, tôi đang chờ câu trả lời đây" - Người đó gật đầu
"Tôi xin phép" - Tuyết Nhi chào Giai Kỳ và Tố Như rồi tiến ra ngoài cùng người bạn mới. Bây giờ, Giai Kỳ mới phát hiện Tuyết Nhi không đeo nhẫn cưới hôm nay.
"Hai người chắc là bạn thân lắm nên mới mua xe giống nhau" - Cô nhận xét
"Uhm" - Giai Kỳ chỉ ầm ừ, cô lo nhìn ra ngoài xem Tuyết Nhi đang nhảy với ai, mà có nghe được gì đâu.
"Mình cũng ra ngoài thôi chị" - Cô kéo tay Giai Kỳ đi.
"Tôi nghe nói cô tên Tuyết Nhi, tên rất đẹp" - Người bạn mới của Tuyết Nhi nhảy gần lại cô.
"Cám ơn"
"Tôi là Triệu Tiểu Đường, xin hỏi tiểu thư xinh đẹp đây có người nào đi cùng không???" "Không, tôi chỉ đến vì ham vui thôi"
"Ồ vậy thì phải vui đến cùng nhé" - Tiểu Đường cười gian, chồm đến ôm lấy vòng eo Tuyết Nhi kéo sát vào người.
/Ôi khônggg...Cái tên chết bầm, bỏ cái tay dê của ngươi ra khỏi eo vợ ta ngay... Ôi chúa ơi, chắc mình giết tên đó mất/ - Người thì đang nhảy mà mắt của Giai Kỳ không ngừng quan sát Tuyết Nhi , bây giờ trong lòng cô đang có núi lửa phun trào đây. Đột nhiên.... "Cô không thấy nóng sao?" - Tuyết Nhi không phản ứng chỉ đứng yên hỏi.
"Không! Tôi lạnh" - Tiểu Đường cười vẫn ôm lấy eo cô, Tuyết Nhi khẽ nhìn qua chỗ Giai Kỳ đang nhảy. Hình như hai người đang hôn nhau, ngọt ngào nhỉ.
"Tuyết Nhi nhảy đi chứ" - Tiểu Đường đẩy hông Tuyết Nhi bắt cô nhảy cùng cô ta. Giai Kỳ dứt khỏi nụ hôn bất ngờ từ Tố Như "Em...em làm gì thế???" - Cô vội quay sang nhìn Tuyết Nhi như muốn nói điều gì. Tuyết Nhi không nhìn cô mà đang yên trong vòng tay của người lạ - /Huhuhu...Lần này có nhảy xuống sông Hàn cũng không sạch tội >.< /
"Chị, em thích chị lắm" - Cô thì thầm vào tai Giai Kỳ - "Tối nay đến nhà em nha" - Quá bất ngờ trước hành động của Tố Như , Giai Kỳ vội đẩy cô ấy ra.
"Tố Như à, chị nghĩ chúng ta như vậy là quá nhanh"
"Không đâu, thích điều gì đó thì phải tranh thủ giành lấy chứ, với lại em biết chị cũng có cảm tình với em mà" - Tố Như vẫn tiếp tục áp sát cơ thể cô ấy vào Giai Kỳ , lần này thì Giai Kỳ hoàn toàn bất lực.
Cô cảm thấy cơ thể nóng ran, khó chịu quá. Có cái gì đó chạy dọc sống lưng Giai Kỳ , cô nhìn không rõ ràng nữa rồi, cố gắng nheo đôi mắt tìm kiếm ai đó, người mà cô phải thấy nổi bật nhất trong đám đông ở đây. Giai Kỳ đẩy người Tố Như ra chạy thật nhanh đến kéo tay Tuyết Nhi đi theo mình, Tuyết Nhi vẫn không nói gì nhanh chân đi theo cô. Họ vào xe ngồi, Tuyết Nhi nhìn bộ dạng Giai Kỳ thì biết ngay có chuyện gì rồi.
"Cô bị bỏ thuốc rồi, đồ ngốc" - Tuyết Nhi gõ vào trán cô
"Ai bỏ?" - Giai Kỳ đổ mồ hôi đầy người, nheo nheo đôi mắt nhìn Tuyết Nhi.
"Vậy ai mời rượu cô thì người đó bỏ" Tố Như ??? Không thể nào, em ấy rất hiền mà" "Uhm...hiền, vậy sao cô còn kéo tôi vào đây, cô ấy muốn cô nên mới bỏ thuốc. Thôi thì để tôi gọi thiên thần trong lòng cô cho cô nhé" - Tuyết Nhi toan mở cửa xe thì Giai Kỳ nắm tay cô lại.
"Không! Không cần, đừng gọi ai cả..." "Nhưng cô như vậy....." - Tuyết Nhi chỉ vào mặt Giai Kỳ càng lúc càng đỏ, cứ như lửa vậy. "Đưa tôi về nhà đi" - Giai Kỳ nhắm mắt cố kiềm chế, thuốc đang vật con người cô.
_______________________
Á dề tối thêm một chap nữa là hôm nay hết nợ nha🤘🤘🤘🤘
Cảm ơn các bạn đã ủng hộ🙇‍♀️🙇‍♀️🙇‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip