Chap 26
-Ủa?Sao dưới đó đông vậy ta?-Seohyun tròn xoe đôi mắt lục lạc đen láy nhìn xuyên qua ô cửa kính xuống tận bờ biển Jeju xinh đẹp.
-Nghe đâu có đoàn làm phim bên Hollywood sang đang quay phim ở dưới đó.-Tiffany thờ ơ đáp,cô đang xem chương trình dự báo thời tiết trên ti vi.
Seohyun là một cô bé mười hai tuổi hơn,nhỏ con nhưng kháu khỉnh đáo để.Thần tượng của cô bé chính là Kim Tae đẹp trai kia.Con bé hí hửng nhìn cô dò hỏi:
-Vậy ai đang ở dưới dạ,cô?
-Ai mà biết.
-Vậy.....cho cháu xuống dưới đó nghen,cô!
-Xuống làm gì?Lát tối,đám người đó sẽ tập trung ở sảnh.Lúc đó cháu tha hồ muốn làm gì thì làm.Bây giờ xuống đó chỉ tổ ướt nhem ướt nhẹp.
Seohyun nhìn bầu trời đen nghịt ,giọng tiếc rẻ:
-Ừa.Cô nói đúng.Mưa quá trời!.(Vậy mà ông đạo diễn nói đẹp trời!Đúng là đạo diễn....có khác)
----//-----
-Đúng là diễn viên Hollywood có khác!Đánh nhau không nương tay tý nào.
Đám đông xầm xì vào tai nhau.Một fan của Kim Tae khi trông thấy thần tượng bị đánh bậm giập,máu me từa lưa(mà thực chất là máu rởm),thút thít:
-Tội nghiệp Tae quá hà!Bị đánh tả tơi thấy thương luôn!
Cả đoàn làm phim luôn được bảo vệ nghiêm ngặc mỗi khi ra đường nên không một người nào có thể lọt qua hàng rào bảo vệ chắc chắn xung quanh đoàn.
Đây là bộ phim hành động,ủng hộ chuyện tình cảm của những người không may mắn rơi vào Thế giới thứ ba.Tae thủ vai nàng cong mạnh mẽ,Jessica Jung (bạn diễn với Tae) thủ vai nàng thụ chân yếu tay mềm.
Bên trong hàng rào bảo vệ,ngoài bờ biển,nơi nước ngập ngang đầu gối,máu đỏ loang ra mặt biển.Tae đang ra sức chém giết sáu tên sát thủ do mafia đưa đến.Mặt đỏ bừng bừng vì giận dữ,Tae cáu quát:
-Tao sẽ làm thịt cả bọn chúng mày vì cái tội dám bắt cóc cô chủ.
Hai bên giằng co vô cùng gây go,sau cùng phần thắng thuộc về tay Tae.Tae nhìn đám tàn binh nằm thoi thóp cạnh bờ biển,cười khinh khỉnh.
Lúc bấy giờ,"cô chủ"mới chạy đến bên Tae với vẻ mặt vừa mừng rỡ vừa lo sợ,trao cho Tae một nụ hôn thật nóng bỏng.Tae hôn đáp trả.
-Cắt!Cắt!Cắt!-ông Harry nói to qua cái loa,đợi khi Jan đến đứng trước mặt mình,ông mới hạ loa xuống quở trách-Tae ơi là Tae!Sao lần nào đụng đến cảnh hôn hít,cô cũng ỉu xìu hết là sao?
Kim Tae nhún vai,trả lời tỉnh rụi:
-Tại trời mưa.
Ông Harry giơ cuộn kịch bản lên cao rồi hạ xuống đầu Tae cái "bốp"nho nhỏ,khẽ cau đôi mày rậm rạp,lớt phớt bạc của ông
-Đừng đổ lỗi cho hoàn cảnh.Chuẩn bị nhập vai quay lại cảnh hôn cho tôi.
-Ok!-Tae đồng ý ngay
....
-Tae ơi là Tae!-ông đạo diễn lắc đầu nhìn Tae,rõ là ông không hài lòng về cô nàng này tý nào
-Cô có biết là cảnh này quay đi quay lại bao nhiêu lần chưa?
-Vậy từ nãy đến giờ ông phàn nàn tôi bao nhiêu lần?-Tae hỏi,mặt tỉnh khô
Trong khi ông Harry bận suy nghĩ về câu hỏi của Tae thì Jessica đáp giúp ông ngay khi vừa tìm ra đáp án.
-Khoảng 7,8 lần.
Tae gật gù,giọng ráo hoảnh:
-Vậy ít nhất là quay 7,8 lần rồi,thưa ông!
Ông đạo diễn nhăn nhăn mặt hệt như khi ăn ớt.
-Tae này!Phải công nhận là cô hôn....dở thật.-Jessica bình phẩm về cách hôn hít của Tae
-Không có ý nhục mạ gì cả.Nhưng sự thật là vậy.Hôn cô,tôi chẳng có cảm giác gì cả.
Tae cười ranh ma,nói:
-Vậy để tôi cắn cô cho cô có cảm giác ha!
Ngồi trên ghế đạo diễn,ông Harry nhắc nhở Tae lần cuối.
-Tae!Nếu cô không hôn được"cô chủ"thì hãy tưởng tượng"cô chủ"là người cô yêu thương nhất.Được chứ?Cách này luôn hiệu quả.
-Ok!-Tae gật đầu cái rụp
Qủa là ông Harry nói đúng.Tae tưởng tượng Jessica là người yêu khi xưa và duy nhất của đời Tae,Tae đã khiến Jessica chết mê chết mệt bởi nụ hôn của Tae quá đỗi ngọt ngào và không kém phần cháy bỏng.
Fan hâm mộ Tae nữ phát cáu khi Jessica có vẻ như không muốn rời xa đôi môi quyến rũ của Tae sau khi hôn.Mặc dù họ cũng thích Jessica không lám gì Tae.Ai biểu Tae xinh trai quá làm chi.
Ông Harry hài lòng,cười nói với tất cả:
-Tốt!Các bạn làm tốt lắm!Cố gắng phát huy tài năng của mình nha!Hôm nay thế là đủ!Mọi người nghỉ ngơi được rồi đó!
Riêng về hai diễn viên chính,ông dặn dò thêm:
-Còn hai cô nương,mau mau đi tắm rửa,make up lại rồi còn đi kí tên cho fan nữa.Hai cô có thấy họ đang điên lên vì hai cô không?
Tae vắt một tay ngang hông Jessica,vẫy tay chào mọi người.
Jessica càu nhàu:
-Ướt nhẹp,máu me ghê quá à!-rồi đổi tông ngay
-Nhưng quyến rũ.
Tae phì cười.
-Nhưng đừng hòng tui làm honey của cô.
Hai người cười đùa với nhau suốt quãng đường trở lại khách sạn.
-Ý!-Seohyun kinh ngạc kêu lên khi vô tình trông thấy Tae qua khe hở bé xíu của hàng rào vệ sỹ.
Tiffany nhướn đôi mày cong cong.Cô chẳng biết Kim Tae là đứa nào cả,mặt mũi ra sao,tài năng ra sao,cô chịu.Từ sau khi về Mỹ,nơi cô sinh ra và lớn lên , cô chỉ chui rút trong thư viện của một trường đại học nọ làm người quản lí thư viện, chẳng màng đến thế sự nữa.Cô lại ít khi về nhà nên không có dịp để Seohyun thao thao bất tuyệt về thần tượng của con bé.Dẫu vậy,cô vẫn vờ tỏ ra hiếu kì hỏi con bé:
-Kim Tae là ai trong đám đó?
Đám người ở Hollywood đang bận bịu kí tên,bắt tay với người hâm mộ.
-Trời ơi!Sao cô cổ lỗ sỹ quá vậy?Chẳng chịu mở mang tầm nhìn tí nào!
Seohyun trách cô mình lạc hậu quá,không chịu ngóng xem tình hình điện ảnh nước ngoài ra sao mà suốt ngày cứ ở miết ở thu viện như con mọt sách,khiến hai má cô ửng đỏ vì ngượng,vì bị một con nhóc tì chỉ trích quá xá cỡ,nhưng cô không nỡ trách nó giữa đám đông thế này
-Kim Tae là diễn viên được yêu thích nhất năm 2020 này đó,cô!Kim Tae vừa đóng phim hay,vừa nhảy cực siêu,lại đẹp troai nữa.-Seohyun cười khúc khích
-Thế Kim Tae bao nhiêu tuổi rồi?-Tiffany hờ hững hỏi,không mấy quan tâm cái "kẻ đẹp troai" kia.
-26 tuổi Còn trẻ mà.-đôi mắt lục lác của con bé trở nên mơ màng,cô chả biết cháu mình đang nghĩ vớ vẫn gì nữa
Hai cô cháu đứng xếp hàng chờ đến lượt mình được dàn diễn viên nổi tiếng kia tặng cho chữ kí.Thật ra thì chỉ có mình Seohyun muốn lấy chữ kí và tận mắt trông thấy một Kim Taeg bằng xương bằng thịt thôi,Tiffany bị con bé ép uổng đi theo.Cô đành chịu khó chờ để"mở mang tầm nhìn",xem xem Kim Tae là đứa nào mà khiến đứa cháu cưng của mình loạn trí trách cô giữa đám đông đến như vậy.
-Tới lượt mình rồi kìa,cô!-Seohyun nắm cổ tay cô út kéo đi xềnh xệt về phía dàn diễn viên đang ngồi xếp thành một hàng ngang sau một cái bàn dài,có phủ vải đỏ.
Tiffany để mặc cho cháu mình lôi kéo,dù gì cô cũng đang có hứng muốn biết mặt của Kim Tae.
-Chào,Jessica unnie !Chào,Tae unnie !Em ngưỡng mộ hai unnie lắm đó!-Seohyun làm một tràn bằng tiếng Anh với hai diễn viên thần tượng nước ngoài,xong quay sang giới thiệu bản thân và người đi cạnh con bé
-Em tên Seohyun.Còn đây là cô của em.
Trong khi Seohyun khua môi múa mép thì có hai người đang bỡ ngỡ nhìn nhau.Hai người này,một là Tiffany xinh đẹp, người còn lại là....các bạn nói ai đây?Chính là Kim Tae,thiên thần trong mắt biết bao nhiêu người.
Tiffany chuyển sang giương mắt ếch nhìn Tae.Tae thì tròn xoe cặp mắt nâu tuyệt đẹp của mình.
Chợt hai người mỉm nụ cười vừa thân thiện,vừa có chút gì gọi là hạnh phúc.
Không hẹn mà cả Seohyun lẫn Jessica tròng mắt nhìn hai người kia,ngạc nhiên hỏi:
-Hai người quen nhau hả?
-------//----------
-Hơn 2 năm rồi cô nhỉ!-minh tinh màn bạc Kim Tae vui vẻ nói với Tiffany
Hẳn là hầu hết các bạn đều đoán ra nhân vật Kim Tae là rồi.Vâng.Kim Tae là nghệ danh của cô tiểu thư Kim Taeyeon sau khi sang Thái lập nghiệp.
-Ừ.-Tiffany cườ đáp trả,vẫn nụ cười thiên sứ năm nào,khiến cho Taeyeon xuyến lòng lần nữa
-Tae vẫn khoẻ chứ?
Taeyeon cười toe cười toét
-Nhìn là biết rồi còn hỏi.
-Vậy còn appa thì sao?-chợt nhận ra mình nhỡ miệng,cô vội chữa lại
-Ý cô là....appa của Tae thì sao?Bác vẫn khoẻ chứ?
-appa tôi ấy à?-Taeyeon hồi tưởng đến chuyến viếng thăm đầu tiên bộ appa xấu số kia cách đây năm năm,kể từ đó đến giờ,nó chưa lần nào sang Nhật thăm mộ cả
-Appa mất lâu rồi.
Giọng Taeyeon nghe rầu rầu khiến Tiffany suýt rơi nước mắt.Vậy là người từng là appa chồng của cô đã đi xa rồi,không còn trên dương thế nữa rồi.
-Appa Tae lúc nào cũng thương Tae.-Tiffany nói vậy thay cho lời xin lỗi tầm thường.Cô liền đổi ngay sang đề tài khác
- Tae sang Thái ,bắt đầu sự nghiệp ra sao?
Taeyeon cũng thay đổi thái độ theo đề tài mới.Nó tươi cười kể cho Tiffany nghe,tạm quên đi người cha đáng kính quá cố.Bao nhiêu lần vấp ngã trên con đường dẫn đến sự thành công của ngày hôm nay,nó kể lại hết cho cô nghe.Hai người vui vẻ trò chuyện với nhau đủ chuyện trên đời,trừ chuyện gia đình.Taeyeon thôi không nói đến appa nó,không hó hé về cái chết của Gyuri và sự ra đi đột ngột của ông chủ tịch Park.Nó hãy còn nhạy cảm khi nhắc đến quá khứ đau buồn của nó.Tiffany thì không mở miệng bàn đến gia đình cô,cô không nói rằng cô còn yêu Taeyeon nhiều lắm,và chưa lên xe hoa lần nào kể từ ngày cô bỏ nó ra đi.Còn về chuyện Taeyeon hiểu lầm cô và oppa mình ,cô cũng chẳng buồn giải thích.
-Gần nữa đêm rồi.Tae không về phòng nghỉ ngơi để ngày mai còn đóng phim nữa à?-Tiffany hỏi sau khi xem đồng hồ đeo tayTaeyeon cười khẩy.Nó không tài nào nhớ nổi đã bao nhiêu lần cô đuổi nó trong quá khứ.
-Cô lại đuổi Tae ?Miệng nói là vậy nhưng nó vẫn đứng dậy,chào cô
-Chuyến này về nước quả không uổng.Rất vui khi được gặp lại cô.Nó rồi nó hôn lên bàn tay đeo găng tay trắng muốt của cô.Sau đó,nó rời khỏi phòng.
-----//------
Thật không ngờ Taeyeon lớn nhanh quá!-Tiffany ngồi thẫn thờ trên giường,hai mắt lơ đãng nhìn lên trần
-Con bé,à quên,Tae chẳng còn là con bé của ngày nào nữa.Khi nói chuyện với mình,Tae đã rất nhã nhặn,lịch sự.Chứ không còn trêu mình như năm nào nữa.Hì!Cô cười mơ màng.
-Tae ơi!-cô nói khi trong phòng chỉ có mỗi mình cô,seohyun thì lon ton đi đâu chơi mất tiêu,hình như con bé đi gọi điện thoại cho appa nó
-Cứ tiếp tục sống thật vui nhé,Tae!
Cô xuống giường,kéo chiếc vali bên dưới gầm giường ra,lấy một chiếc hộp gỗ khá lớn trong vali ra.Cô mở hộp,mỉm cười hạnh phúc nhưng đượm chút buồn bã.Một khúc thân cây khô héo nằm bên trong hộp.Cô đưa những ngón tay thon thon mân mê lớp vỏ sần sùi của khúc cây khô đét ấy.Chạm vài lớp vỏ bị biến dạng theo tháng năm,đôi mắt đẹp như vẽ của cô long lanh lên như hồ nước lăn tăn gợn sóng trong một buổi trưa hè,nỗi buồn man mác chiếm sâu vào đôi yêu kiều ấy.-Tae ơi!em vẫn mãi nhớ về ngày hai đứa đứng dưới gốc cây bàng.
-Từ lúc Tae kéo em ra khỏi nhà cùng cái tạp dề thắt ngang hông Em,cho đến lúc Tae bế em trở lại nhà,em nhớ như in,mọi chuyện cứ như xảy ra vào ngày hôm qua.-giọng cô nghe thật mượt mà,êm dịu khi những kỉ niệm êm đềm,ngọt ngào trỗi dậy trong tâm trí người phụ nữ xinh đẹp này
-Tae ơi!Tae vẫn yêu em như ngày nào chứ?Còn em, em vẫn yêu Tae,em mãi yêu Tae.em không thể đến với Tae,dù vậy,Em sẽ vẫn ở vậy cho đến cuối đời,không lấy ai cả.Cho đến tận bây giờ,đã hơn bảy năm rồi mà Tiffany vẫn ôm khư khư cái lí do cô ra đi mà không nói tiếng nào.Cái lí do buộc cô phải rời xa người cô yêu nhất trần đời,người mà cô đã trọn trao trái tim,linh hồn lẫn thể xác.
----//-----
Khi gặp lại Tiffany,lòng tên ranh ma Taeyeon vui như mở hội.Môi thì mỉm cười,còn lời ăn tiếng nói thi chẳng nói được nào.dường như nó quên mất ngôn ngữ của loài người hay sao ấy,để mặc cho trái tim rộn ràng đập lên vồn vã.
-Gần 8 năm rồi.Nói chính xác hơn là 7 năm,9 tháng,lẻ 2 ngày. Nếu không tính lần vô tình gặp nhau ở ngoài đường.Đó là khoảng thời gian mình xa nhau.-Taeyeon cười mỉm chi khi hình ảnh thân thương của Tiffany lại hiện lên trong tâm trí nó
-Tae nhớ em nhiều lắm!
-Nói điều này có vẻ hơi bất hiếu nhưng thực là vậy,Tae nhớ em còn nhiều hơn cả nhớ đến appa quá cố của Tae nữa.Những ngày qua,em sống ra sao?Có còn yêu Tae không như Tae luôn yêu em?
Khi nãy,lúc ăn tối cùng cô,Taeyeon rất muốn chạy đến bên cô,ôm cô,hôn lên đôi môi xoan hồng dịu ngọt của cô bằng tất cả tình cảm dạt dào đang cháy bỏng trong lòng nó.Nhưng nó không thể.Một bức tường vô hình nào đó đang ngăn cách 2 người đến gần nhau,nó cảm nhận được vậy,và nó không tìm ra cây búa nào để phá vỡ bứa tường ấy,dẫu nó vẫn yêu cô tha thiết.
-Lại đây coi!-Jessica nắm tay Taeyeon kéo đến trước máy quay phim,ánh đèn flash
-Định trốn đi đâu nữa đây?Taeyeon cười tươi rói,tinh nghịch hỏi Jessica
-Sao biết hay dạ?
-Lần nào mà chả thế!-ông đạo diễn đứng cạnh nó,vẫy vẫy tay,mỉm cười với đám phóng viên và những người khác,nói chen vào
-Hễ có tiệc tùng là cô chỉ ở lại được vài phút,sau đó thì te te đi đâu mất tiêu.Cả lần mừng tuổi sáu mươi của lão già này,cô cũng làm hệt khuôn
.-Có hông?-Taeyeon nhìn ông đạo diễn với ánh mắt nghi ngờ,ông Harry và Jessica biết tỏng là nó đang vờ vịt đế trốn tộiJessica đột ngột quay ngoắc sang nó,ghì cổ áo nó,cười ranh ma
-Tae!Mình hôn nhau lần nữa đi!Tôi nhớ nụ hôn nồng nàn của Tae lắm rồi đó!
-Hôn xong để giới báo chí viết lảm nhảm là tui với cô đang hẹn hò hả?Thôi!Cho em xin đi
Tae toan cười thì đôi môi đỏ chói của Jessica đã ịn lên môi nó.Đèn flash liên tục nhấp nhoá nhiều hơn.Jessica đặt gót xuống mặt đất trở lại,nhoẻn miệng cười khoái chí.Taeyeon cười cười,bông đùa rằng
-Ngon hông?Jessica gật đầu ngay,cười tươi hơn.
Và chứng nào tật náy,Taeyeon lỉnh đi ngay khi mọi sự chú ý đều tập trung nơi người đẹp Jessica và người đàn ông đạo diễn tài năng Harry.Các bạn có biết nó léng phéng đến nơi nào không?Một nơi không phải dành riêng cho dân VIP,nhưng không phải ai cũng đến được.
------//------
- Cốc!Cốc!Cốc!
Seohyun nhanh chân chạy ra mở cửa.Sau đó thì há hốc mồm vì quá đỗi kinh ngạc.
-Có Tiffany ở trong này chứ?Tiffany giật thót cả bụng khi nghe giọng nói trầm ấm của người bạn lâu năm mới gặp lại.Đích thị đó là Taeyeon
-Dạ...có-Seohyun lắp ba lắp bắp khi thần tượng của con bé đến phòng mình
-Cô...cô....út...đang đang....ở...trỏng.
-Vậy Seohyun có thể cho tui vào chơi một chút chứ?-Taeyeon cười nói với fan của mình,chớp mắt thêm một cái duyên tệ nữa để làm quá tặng con bé
-Mời mời...vào!-Seohyun dang rộng cửa cho khách quý vào.Nghĩ thầm:"Trời!Mình đang mơ.Kim Tae đến phòng mình.Ôi trời!".
-Hey!-Taeyeon ngượng ngạo gọi Tiffany khi cô có vẻ như không quan tâm đến sự có mặt của nó nơi này,thật ra thì cô vờ như không nghe thấy gì cả.Cô quay sang,vờ nhướn mày ngạc nhiên hỏi:
-Ồ!Là Taeyeon sao?
-Ừa!-Taeyeon không hiểu sao nó lại đâm ra bối rối.Nó nhìn một lượt khắp phòng,lắng nghe cái âm thanh ầm ĩ trong phòng
-Phòng cũng hiện đại quá chứ?Ủa?Cô đang nghe nhạc dance hả?Không còn thích nhạc của Beethoven hay của Mozart nữa hả?
-Không.Em đang nghe nhạc dance chứ không phải cô.-Seohyun nhanh nhảu đáp thay cô út,nói chính xác hơn là con bé giành nói trước khi Tiffany kịp há miệngTaeyeon trầm ngâm một lúc ,rồi hỏi con bé:
-Em biết nhảy hip hop hay nhảy hiện đại chứ?-Seohyun hãnh diện gật đầu.
-Cool!!- Taeyeon cười toát hoát tận mang tai,nói với vẻ thích thú
-Vậy chúng ta đấu giao hảo ha!Chấp em nhảy trước đó!-Hả?-con bé Seohyun trợn ngược đôi mắt nhìn thần tượng mình,không tin vào chính tai của con bé nữa
-Đấu với Kim Tae?Làm sao em dám đấu với Kim Tae.Tae vốn nổi tiếng là một trong những dancer cừ nhất tại Hollywood.Unnie át quáUunnie ơi!-Taeyeon nghe xong,nhíu cặp mày thanh tú lại,suy nghĩ.Lát sau,nó đổi ý.
-Thế thì.....để Tae chỉ Seohyun mấy bước nhảy mà khi còn bé Tae ưa nhảy.Chịu hông?- Seohyun toét miệng cười.Ngu lắm mới từ chối lời mời của minh tinh Kim Tae này.
-Ok!-con bé gật đầu ngayTaeyeon để suy nghĩ đâu đó trong quá khứ,quơ quào tay chân nhớ lại điệu nhảy khi xưa.
-Em biết bào I Got A Boy chứ?
-Dạ,biết.
-Ừ.Bào lâu rồi.Nhưng Tae vẫn thích.-Taeyeon cười rất tươi
-Rất nhiều kỉ niệm gắn liền với bài hát đó.
-------///------------
Tiffany tủm tỉm cười.Cô nhớ lại chuyện năm xưa,lúc Taeyeon mới hớt đầu "đậu ngồ",Taeyeon đã phải nâng cằm cô lên vì sợ ruồi bay vào miệng cô khi cô trông thấy nó ở phòng giám thị.
Taeyeon vứt bỏ cái áo vét dày cui bên ngoài,vắt lên ghế,kéo dãn cavat,xăng tay áo qua khỏi khuỷ tay.Và thế là Tiffany bắt gặp lại hình ảnh con nhóc ranh ma Kim Taeyeon của ngày xưa,chỉ có điều "con nhóc" bây giờ cao chòng ngòng,hơn cô gần cả cái đầu.Seohyun học thuộc điệu nhảy do Taeyeon cho khá nhanh.Con bé này rất có năng khiếu.Taeyeon thầm khen vậy,miệng bô bô thêm:
-Nếu có điều kiện,không chừng sau này em còn giỏi hơn cả Tae nữa đấy!
-Hì!Quá khen!Em thì còn lâu mới bằng Tae được.
Taeyeon không hề phản đối,còn đùa rằng:
-Ừ.Em nói đúng.Còn lâu.
Nhìn mồ hôi mồ kê đầm đìa trên lưng áo,trên cổ,trên trán Taeyeon,Tiffany đưa khăn giấy cho nó.Taeyeon nhận ngay,và cảm ơn cô.Được cô út cho biết Taeyeon vốn là học trò cũ của cô nên Seohyun đoán là hai người này có nhiều điều muốn nói với nhau sau nhiều năm không gặp.Con bé biết mình nên làm gì.
-Cô thiên vị thật!Cháu cũng đổ mồ hôi có khác gì Tae đâu mà cô chỉ cho mỗi mình Tae khăn giấy.
Nghe nhỏ cháu trách móc,gương mặt trắng hồng của Tiffany chuyển ngang sang màu mận chín.Cô đưa cả hết xấp khăn giấy thơm tho của mình cho đứa cháu gái. Seohyun gật gù,nói với vẻ hài lòng:
-Có thế chứ!-rồi lon ton rời khỏi phòng,miệng oang oang-Cháu đi chơi đây!Cấm cô cản cháu!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip