Chap 2

Phạm Hương mệt mỏi ngã người ra sau ghế . Cô nhắm mắt lại lại cho thoải mái . Làm bác sĩ tâm lý thật là mệt mà làm tâm lý về tình yêu, gia đình và hôn nhân thì càng mệt hơn nữa . Cũng vì phải nghe và thấy nhiều cuộc tình tan vỡ, Phạm Hương sợ luôn chữ yêu.
Giờ cô mới cảm thấy đúng khi người ta nói " bác sĩ có thể chữa bệnh cho người khác được, nhưng không chữa được cho chính mình". Phạm Hương cũng là một trong những số đó . Mối tình đầu của cô tan vỡ khi yêu một người con gái .
Người ta đến và đi ra khõi đời cô thật mau. Phạm Hương không buồn cũng không khóc vì cô đoán được kết cuộc . Cô chỉ cảm thấy chữ yêu của mỗi người khác quá , và không biết khi nào mớI gặp được một người có cùng một ý nghĩa về chữ yêu với cô. Đang định chợp mắt một chút thì Phạm Hương nghe tiếng gõ cữa
-Bác sĩ ơi, có người cần gặp
Đó là tiếng của Amy, cô thư ký của Phạm Hương. Hôm nay cô đâu có khách hẹn vì chút nữa Phạm Hương phải đi họp . Thường thì cô chỉ làm việc khi có bệnh nhân xin hẹn trước, cô không làm walk in, vì Phạm Hương còn phải làm trong bệnh viện nữa . Không biết là ai, nhưng thôi kệ
-Cho vào đi
Phạm Hương ngồi thẳng lại, cửa mở một cô bé 5 tuổi chạy lại ôm chầm lấy Hương
-Má Mì
Phạm Hương giang tay ôm chầm lấy đứa bé vào lòng, rồi cô quay sang nói với người đàn bà bên cạnh
-Con chào mẹ, sao mẹ và Khã My lại đến đây
Rồi Hương quay sang người con gái đi bên mẹ mình
-Còn đây là..??
Bà Phương đi lại ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh trả lời con gái
- Bé Mi cứ đòi đi gặp má út, cũng vì có việc nên má đến gặp con luôn. Con quên đây là ai rồi sao?

Phạm Hương nhìn người con gái trước mặt, cô bé nhìn thật thu hút, cô bé có đôi mắt thật to và đen, chiếc mũi cao. Cố lục lọi trí nhớ, nhưng Hương không tài nào nhớ ra. Bé Mi nói nhõ vào tai Hương
- Chị đẹp đẹp đó tên là Lan Khuê đó má út
Hương như sực nhớ
-Có phải là Lan Khuê con cô Xuân không mẹ?
Bà Phương gật đầu
-Đúng rồi, con bé lên trên này học, cô Xuân có gởi cho mẹ, nhưng mẹ muốn gởi đến ở với con, dù sao cũng yên tịnh hơn ở nhà .
Lan Khuê im lặng, cô ngồi quan sát người con gái trước mặt, đẹp thì đẹp thật, nhưng nhìn lạnh lùng quá, nghĩ tới sẽ ở chung với người này sắp tới, Lan Khuê không biết mình có chịu được không, thôi thì cứ ở một thời gian rồi nan nỉ mẹ cho ra ở riêng. Lan Khuê nhủ thầm như vậy.
-Dạ được
Rôi cô quay sang hôn vào má Khã Mi
-Mi Mi ở nhà có ngoan không? có nghe lời ba mẹ không ?
Khã Mi rờ rờ má Hương
-Con nhớ má út, lâu rồi má út không về thăm Mi
Bà Phương nhìn đứa cháu nội nhõng nhẽo rồi cười
-Thôi chúng ta về để cho út làm việc
Bé Mi nũng nịu
-Không, con muốn ở với má út
Phạm Hương quay sang hôn vào má bé Mi
-Mi Mi ngoan, cuối tuần út về út dẫn đi chơi chịu không?
Lan Khuê ngạc nhiên vì cái sự lạnh lùng trên người Hương như biến mất, Hương bây giờ như người mẹ hiền vậy . Lan Khuê mỉm cười thầm trong bụng . Một người thật thú vị, cô muốn tìm hiểu người con gái trước mặt mình .
-Thôi mẹ về đây, Lan Khuê ở đây với chị Hương , chiều bác cho Anh Đăng đem đồ qua cho con
Lan Khuê lễ phép
-Con chào bác, con cảm ơn bác nhiều.
Bà Phương xoa đầu Lan Khuê
-Có gì đâu nè, cuối tuần đi theo Hương về thăm bác
-Dạ, chào Mi Mi
Khã Mi chạy lại ôm Lan Khuê
-Chào chị Khuê
Bà Phương mắng yêu đứa cháu
-Là cô Khuê, thôi chúng ta đi.
Phạm Hương và Lan Khuê vẫy tay chào Bé Mi cho đến khi bé khuất sau cánh cữa .
Còn lại Hương và Khuê, Phạm Hương vẫn cắm cuối xem lại giấy tờ và nói với Lan Khuê
-Chị sắp có cái meeting, không biết chừng nào mới xong, em có thể lái xe của chị về trước, để chị chỉ đường cho em.
Hương lấy chìa khóa đưa cho Khuê, nhưng Khuê không lấy
-Em đợi chị được mà.
Phạm Hương nhíu mày, cô phân vân.
-Nhưng cái meeting này chị không biết chừng nào mới xong
Phạm Hương chờ đợi, Lan Khuê miễng cưỡng lấy chìa khóa trên tay Hương.
-Vậy chút nữa chị về sao?
Hương khoát tay
-Em khỏi lo, em ra ngoài, cô thư ký của chị sẽ chỉ đường về cho em.
-Vậy em về trước
Đợi Lan Khuê ra ngoài rồi, Hương mới ngừng công việc của mình, cô hy vọng mặc dù có Lan Khuê trong nhà mình nhưng sẽ không làm gì thay đổi đời sống hiện tại của cô. Lúc nãy định từ chối với mẹ, nhưng mẹ nói cũng dúng . Ba mẹ ở với anh chị hai và bé Mi thì không thể nào yên tịnh như nhà Hương được vì cô chỉ có một mình . Nếu vậy rất khó cho Lan Khuê học, mà cô bé bao nhiều tuổi rồi nhỉ . Hương nhớ không lầm thì Khuê nhỏ hơn Hương, vì lúc sinh nhật lần thứ 5 của Khuê, Hương có tham dự 1 lần . Đó cũng là lần đầu tiên Hương gặp cô bé . Bây giờ chắc Khuê đã được 24 tuổi rồi . Còn đang thơ thần với dòng suy nghĩ của mình, tiếng gõ cữa làm Hương giật mình
-Vào đi
Amy bước vào nói với Hương
-Dr Pham, you have a meeting in ten minutes, i have all the information for u here.
Amy là cô thư ký của Hương, cô gái nữa việt nữa mỹ
- Thank you Amy
Phạm Hương bước vội lại lấy chiếc áo khoát rồi cầm chồng hồ sơ bước ra ngoài . Cô vừa bước vào phòng họp thì mọi người đã có mặt sẵng, Hương rất ghét chờ đợi, nên cô thường tới ngây đúng giờ, cô vừa ngồi xuống là bắt đầu cuộc họp .
Lệ Hằng dúi vào tay Hương tờ giấy, Hương như cũng hiểu nội dung trong tờ giấy đó rồi, nên cũng không nôn nao đọc nó , cô không xa lạ gì với chuyện này, vì cứ mỗi lần có meeting là Hằng lại viết cho Hương một lá thư, Hương đọc cái đầu tiên và cũng đã tra lời cho Hằng
Từ đó cô thường đem về bỏ ở nhà, cô không lấy ra đọc nữa . Biết Hương không có chút tình cảm gì với mình, nhưng Hằng không làm sao lý lẽ được con tim của mình . Sự lạnh lùng khoát lên trên bề ngoài của con người Hương càng làm cho cô yêu Hương nhiều hơn , đã không biết bao nhiêu lần Hương nói " không" với cô, nhưng cô lại vì Hương mà lụy .
Quen biết Hương từ khi còn học high school. Hương là một trong những cô gái mà Hằng thấy được nhiều người để ý nhất . Cả trai lẫn gái . Nhưng Hương chưa bao giờ giành một chút tình cảm nào cho Hằng. Dù chỉ một chút ít thôi. Hằng và Hưong làm chung nhưng lại khác nghề nhau, nên Hằng không bao giờ có cơ hội được gần gũi Hương nhiều, dù cô rất muốn .
-Thank you all for being here today. Let start our meeting
Cuộc họp trôi qua một mau. Hôm nay không có gì nhiều nên chỉ họp có nữa tiếng.
. Hương đi vội ra ngoài, cô muôn' tránh Hằng. Cô mệt mõi quá khi phải đối diện với Hằng. Nước mắt của Hằng lúc nào cũng làm Hương khó chịu ....

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: