7

Mina cùng Nayeon ngồi xe đi một chặng dài lên đến Seoul.

Nayeon đi được nửa đường đã thiếp mắt ngủ mất. Khi ngủ để lộ ra nét xinh xắn như một đứa trẻ trên gương mặt.

Mina thấy bạn ngủ chợt cười.

Những hôm trước cô ấy vốn rất lo cho cô, chăm cô từng chút. Ngay cả hôm qua vẫn nhất mực quan tâm cô. Bao giờ cũng như chị cả trong nhà. Chỉ khi thế này mới thấy được nội tâm cô gái trẻ.

Nayeon thật sự vẫn rất thiếu chín chắn. Nói đạo lí cùng để tâm người khác vô cùng giỏi. Nhưng chuyện gia đình và bản thân chưa một lần giải quyết được...

Có lẽ vì vậy mà không giữ được nhân duyên với cô gái đó... (?!!) ... Để cô ấy rời xa không níu kéo được (?!!) ...

Nghĩ vẩn vơ một hồi lâu, nổi lo lại ập về trong trí óc.

Mina thật sự rất mong gặp Jisoo. Nhưng lại sợ phải gặp Jisoo!

Sợ người cô thương thay đổi đến không nhận ra.

Sợ người trong tim đang gặp nguy hiểm.

Sợ người cô ngày nhớ đêm mong đã quên mất mình ở nơi phồn hoa đô hội...

Lo lắng không yên khiến cô không tài nào chợp mắt được...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

---Dinh thự Kim Gia---

Sau khi dùng xong buổi sáng, Kim Gia khôi phục lại sự lạnh lẽo đến đáng sợ.

HaYeon trước sự thúc giục của cả nhà đã mong chóng rời khỏi, đến trường.

YongHwa một mình vào thư phòng đọc sách. Cậu đã tốt nghiệp nhưng vẫn chưa muốn đi làm. Thời gian rãnh rỗi đều vào thư phòng. Điều này chợt làm Jisoo bội phục. Cô trăm lần vạn lần đều không thích cái không khí u ám của phòng sách. Đối với cô là vô cùng ngột ngạt!

Nhìn lại trên bàn ăn chỉ còn có ba người: Cô, Jennie và YunHo.

Jennie không nói cũng biết lại chăm chăm vào mấy quyển tạp chí.

YunHo thì đọc báo.

Không ai đả động tới ai, cũng dường như không ai muốn dời đi.

Đột nhiên cảm thấy tâm tình vô cùng buồn chán, Jisoo ai oán bức rức hỏi một câu làm chấn động song phương.

_Ông nội đâu rồi?

YunHo một chút nhướn mày. Dẹp tờ báo sang một bên, nửa đùa nửa thật

_Em biết quan tâm đến ông nội từ khi nào vậy?

_Ờ... Hai tuần không gặp... Em rất muốn biết ông có phải trong lòng đã chôn cất em rồi không? Không lấy một lời hỏi thăm... - Jisoo ra vẻ thật thà

Jennie ngồi bên khẽ nuốt nước bọt trong cổ họng. Tên đần đại ngốc Kim Jisoo này thật vô phương cứu chửa. Khi không lại lên tiếng. May thay vẫn còn biết ứng phó mà khôn khéo trả lời... Bằng không cô nhất định một tay bóp chết cô ta!

_Người cha đáng kính của chúng ta họa chăng mới được xem là ruột thịt... Những thứ tạp chủng như bốn anh em ta... Từ lâu đã có sẵn mộ phần trong lòng lão già đó rồi. Nhỉ?

YunHo mỉa mai nói. Thấy Jisoo im lặng, Jennie bên cạnh cũng như ngày thường không xen vào câu chuyện của bốn anh em với Dong Won, YunHo lại tấm tắc cười. Đoạn đứng lên, dời đi

_Em thật may mắn vì vẫn còn giá trị trong mắt ông ta. Jennie em cũng còn có một người cha chống lưng... Anh đây, chỉ có tiến, vốn không thể thủ được nữa! - YunHo vừa đi vừa nói

Jisoo nghe lấy làm khó hiểu. Nhưng cũng không dám hó hé thêm.

Jennie đóng lại quyển tạp chí, ngồi lặng một lúc.

Lời YunHo nói, cô nghe hiểu. Cũng lấy làm lo ngại. YunHo như đã ra lời tuyên chiến, bất cứ một ai cản đường sẽ không nể tình nương tay.

Một chút ngưỡng mộ vị soái ca trong nhà này,Jennie cười nhẹ. Nếu là đàn ông, cô chưa chắc có lá gan to như YunHo.

_Qủa là đấng trượng phu...

_Hả? Tôi không hiểu?

_Cô không cần hiểu. Giờ thì đến S.I.C thôi, có rất nhiều việc ở đó chồng yêu à. Cả ông nội mà chồng hỏi.

Jennie nói rồi cười. Thong thả đứng dậy, xách túi bước ra ngoài. Jisoo đi theo sau.

Ra đến sân đã thấy YunHo lái xe, phong độ rời khỏi.

Xe dừng trước một khách sạn lớn, Mina và Nayeon thu xếp hành lí vào trong.
_Woa~ khách sạn này coi bộ rất mắc! - Nayeon lên tiếng
_Không sao, mình mang theo cả tiền TaeYong đưa, chúng ta ở vài ngày sẽ đủ mà.- Mina cười hiền
Cả hai sắp xếp xong mọi thứ trong phòng, Nayeon liền lên tiếng
_Giờ cậu muốn làm gì? Nói nhanh lên, để không Choi đại gia đây sẽ ngủ mất! - Nayeon đùa
_Ha~ mình muốn gặp Jisoo.
_Bằng cách nào? Chúng ta còn không biết địa chỉ nhà bọn họ. Hỏi TaeYong chắc chắn anh ta không nói.
_Hay là... Đến S.I.C ... Cậu ấy chắc sẽ ở đó!
Mina từ đầu đã nghĩ đến điều này. Công ty thể nào CEO cũng sẽ đến!
_Chúng ta không thể vào trong được...
_Chỉ đứng bên ngoài thôi...
_Cậu định chờ cả ngày sao? Lỡ cậu ấy không đến?
_Cậu không đi cũng được. Tớ sẽ đi một mình.
_Không không. Tớ sẽ chờ cùng cậu!

Mina cười. Cả hai cùngrời khỏi khách sạn.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Đến công ty, Jisoo mới ngộ ra làm CEO quả thật rất đỉnh đỉnh đại danh!
Đi đến đâu người người cuối đầu đến đó. Ai ai cũng nhìn cô bằng con mắt kính nể 7, 8 phần. So với việc trước giờ dân ngoại thành xem nhau ngang vai ngang vếthật có thích hơn rất nhiều.
Jennie đi sánh vai với cô, từ lúc bước vào đã như nữ hoàng giá đáo. Cô trôngthấy không ít con mắt thèm thòi của mấy tên nhân viên.
Đi bên cạnh đại mỹ nhân thật khiến Jisoo tự hào. Nhưng lại tự nghĩ dù gì mìnhcũng không thật là chồng người ta, cũng chẳng ham trèo cao. Về quê đi chân đất ngoài biển với Mina cũng sẽ đẹp đôi thôi~
Sau khi vào phòng làm việc, Jisoo rất mau chóng không thích ứng được. Nghĩ tới nghĩ lui lại chui ra khỏi đó, lẻn vào phòng làm việc của Jennie.
_Cô vào đây làm gì? - Jennie nhướn mày hỏi
_Bên kia tôi không biết làm gì đâu.
_Cứ ngồi yên một chỗ, hết giờ về nhà! - Jennie vừa lật dự án, vừa trả lời. Ngữđiệu lạnh nhạt
_Vậy tôi bắt cào cào vào chơi được không?
Jennie nghe xong liền thở dài. Tên này...
_Tôi buồn chán lắm. Hay cô chơi với tôi đi! - Jisoo thả mình lên sofa, hay tay gác đầu, nằm vắt chân
_Nếu cô chán. Ra ngoài bắt TaeYong vào chơi với cô đi, đừng làm phiền tôi.
Jennie vẫn lạnh nhạt, nghe ra có chút bực tức. Jisoo biết điều liền im thinthít, sau vẫn chịu không được chạy ra khỏi phòng tìm TaeYong.
"Bảo anh ta chơi đá dế chắc anh ta cũng biết. Há há~"
Jisoo đi một vòng công ty, không thấy TaeYong đâu thì chạy ra ngoài cổng...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
_Chúng ta chờ cả tiếng rồi đó Mina. - Nayeon than thở
_Nếu cậu buồn, chi bằng cậu ra kia ăn gì đi. Ăn xong quay lại. - Mina chỉ vào quán ăn gần đó
_Ờm. Vậy lát ăn xong tớ trở ra. Đừng đi lung tung đó!
_Ừm!
Nayeon rời đi không bao lâu, Mina đã trông thấy người mình thương nhớ lâunay.
Jisoo trông đỉnh đạc với bộ vest sang trọng. Nhìn thật giống quý tử nhà giàu. So với trước thật quyến rũ hơn bội phần.
Mina muốn gọi to tên Jisoo. Nhưng chợt nghẹn nơi cổ họng.
Jisoo giờ là JiWoong của vị thiếu phu nhân kia. Không phải là Jisoo củacô!
Đành đứng nhìn da diết.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Nhưng trời có lẻ không phụ lòng mong nhớ, ánh mắt Jisoo nhìn quanh quất đã trông thấy được Mina.

Hai đôi mắt thương nhớ chạm nhau, lưu luyến không rời...

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Jennie ngồi trong phòng làm việc, có chút ái ngại Jisoo bỏ đi khá lâu. Định gọi cho Jisoo liền trông thấy Jisoo bước vào.

Chưa kịp lên tiếng đã thấy theo sau là một cô gái nhỏ với gương mặt khả ái.

"... Con gái Kim JinHwan???..."

_A ha~ Tôi không tìm được TaeYong... Nhưng mà tôi tìm được bạn ở dưới... A... Cô yên tâm! Không ai nghi ngờ đâu. Cô cứ làm việc của cô, tôi nói chuyện với cô ấy sẽ không phiền đến cô!

Jisoo thấy Jennie đăm đăm lườm mình liền nhanh nhảu lên tiếng. Giải thích đủ kiểu để được giữ Mina lại.

Jennie một chút do dự, song cũng đồng ý.

Biết đâu... Lại nghe được chuyện của Kim JinHwan?!!

Mina và Jisoo cùng ngồi trò chuyện rất vui vẻ. Nhớ nhớ thương thương, bao nhiêu nỗi niềm đều chân thật bộc lộ ra.

Điều này không khỏi khiến Jennie chướng tai gai mắt. Tự thấy mình quả thật sai lầm khi cho bọn người nhiễu sự này ở trong phòng mình.

Sau lấy trong giỏ xách ra ipod nhỏ, đút dây nghe vào tai. Cô thật chán ghét cảnh yêu đương nhăng nhít này!

...

_Jisoo... Đừng xa tớ nhé! Hứa với tớ cậu sẽ an toàn trở về!

_Ưm~

_Tớ... Tớ yêu cậu nhiều lắm!

Mina trông thấy Jennie cuối đầu làm việc, tai nghe nhạc nên mới dám thổ lộ câu nói mà lòng muốn tỏ lâu này với Jisoo. Rồi rướn người hôn nhẹ vào môi Jisoo.

Jisoo mĩm cười hạnh phúc, xoa xoa đầu cô gái nhỏ. Cũng thì thầm ba chữ "tớ thương cậu" với Mina.

.

.

.

Nào có biết được ở trên bàn làm việc tất cả cảnh vừa rồi không chỉ thu vào tai Jennie còn lọt cả vào mắt cô ấy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip

Tags: #jensoo