47 (Dream)
.................................................(x100000000000000)
.
Ngày 4/5
Mình mơ thấy mình đang ở lại trường, nhưng ko phải trường của mình. Mọi người ai cũng ra về hết kể các thầy cô, cửa nhà trường đã khoá và có mỗi mình vẫn ở lại. Mình lên điện thoại để thăm Watt nhưng mà nó cứ bảo là ko có wifi rồi error gì đó trong khi dấu hiệu wifi mạnh khủng bố ở phía trên |v
Mình bỏ điện thoại xuống vì nghe thấy tiếng nhạc nhỏ lạ. Tiếng nhạc phát ra từ cánh cửa sau lưng mình, nó được dán mấy dải băng vàng ghi "DANGER". Dù biết nguy hiểm nhưng lạ cái là mình vẫn muốn đi. Nhiều thứ tiếng khác vang lên từ đó ngoài tiếng nhạc, ko rõ là tiếng gì. Nghe đống hỗn tạp đó có vẻ sẽ khá là chói tai nếu đến gần.
Trước khi đi mình quay qua quay lại để tìm cái có thể phát sáng để nhìn đường. Mình thấy một cây đèn pin ở gần cái điện thoại của mình, lúc nãy nó ko có ở đó. Điện thoại mình dễ hết pin lắm nên mình dùng cây đèn pin :3. Cầm đèn pin lên và đi đến phía cái cửa đó, mấy dải băng bị thiêu cháy dần dần. Mình mở cửa ra, có cái cầu thăng và thêm cái cửa nữa. Mình đi xuống và mở cái cửa còn lại ra. Phía trước là một hành lang vừa. Sàn là gỗ đậm màu, hai bên tường màu trắng xám trông rất cũ. Có vài cái bóng đèn phía trên trần đang bật, đa phần tất cả đều hư hết rồi nên ko bật.
Tiếng nhạc nhỏ nhẹ u ám phát ra từ cái hộp nhạc nào đó nghe rợn vl. Bên bức tường bên trái có một dòng chữ bằng vết khắc in hoa là "COMING IN, GO AROUND". Mình đi tiếp đến khúc quẹo phải, phía trước mặt phía xa xa có một cánh cửa, cách vài bước chân từ chỗ mình thì có một cánh cửa ở bên phải nữa. Mình mở cánh cửa bên phải ra, cánh cửa gỗ đậm cũ mục nát khi mở tạo ra mấy tiếng cót két giống trong phim kinh dị nghe thật khó chịu.
Bên trong là một căn phòng màu trắng và có người đứng ở giữa căn phòng đó... Con bạn thân đầu tiên của mình. Mình ko muốn gặp lại nó cho lắm, dù gì thì sau khi mình trở lại trường cũ để học thì nó như đã ko còn quan tâm đến mình nữa rồi. Ko phải do mình giận nó, mà là chế sẽ ra sao khi chế chuyển trường, đứa bạn thân từ nhỏ của chế bảo rằng nó sẽ mãi mãi đợi chế cho đến khi chế trở lại? 2 năm sau, chế quay lại trường cũ học chỉ để gặp lại nó và chơi với nó như ngày xưa thì chế nhận ra rằng... Nó đã sớm bỏ cuộc vì chờ quá lâu và bỏ chế ra ngoài rìa như một người lạ ko quen ko biết. Thật đáng thất vọng :)
Mình đóng cửa lại và tiếp tục tiến đến cái cửa phía trước. Mình mở nó ra, có cái cầu thang và một cái cửa khác. Ờ thì mấy chế biết mình sẽ làm gì mà |vvv. Thì sau cánh cửa đó, lại là khung cảnh của cái hành lang lúc nãy mình mới đi qua. Có điều ở phía xa xa kia trên bức tường trước khi quẹo qua bên phải có dòng chữ, mà mấy chế biết là thằng au nó bị cận và méo có kính mà :vvv. Mình đi lại xem, trên đó là dòng chữ "I AM THE BROKEN PUPPET" bằng... Máu... Kây, tau ổn mừ :vvvvvvvvvv
Quẹo qua bên phải, khung cảnh vẫn giống cái hành lang trước. Vẫn có cái cửa cách vài bước chân bên phải và một cái cửa khác ở trước mặt. Uây... Thế lầy là thế lào |v. Mình lại đi đến mở cánh cửa bên phải. Mình thấy mình khi xưa ở trường thứ hai của mình đang đứng ở một góc đọc sách trong giờ ra. Thật ra đó là truyện tranh Pokemon :))), ko biết giờ nó lạc trôi đâu mất rồi :))))). Nếu là lúc mình đứng một góc đọc sách như vậy thì chắc là cỡ cuối nửa năm lớp 3.
Kây, đóng cửa lại và di chuyển đến cửa khác nà :^. Thì nó vẫn có cái cầu thang và cái cửa khác như lúc nãy. Đi tiếp vẫn có cái hành lang y chang lúc đầu. Lần này bên bức tường bên trái có dòng chữ được khắc là "AFTER 30 YEARS NOW I'M BACK AGAIN", và bên phải nhích lên chút có dòng chữ "BECAUSE THE MISTAKE FROM THE PAST" cũng được khắc nốt.
Raaa~! Sâu wuei |vvvvvvvvvvvv. Mình đi đến gần cái ngõ quẹo, vừa mới quay qua nhìn cái thì thấy cái thứ sinh vật gì đó đứng quay lưng ra với mình ở trong bóng tối. Thấy ko an toàn nên núp lại vào trong, mình ló đầu ra lại nhìn, nó biến mất tiêu rồi :vvv. Đèn ở trên trần nhà tự nhiên chập chờn rồi tắt luôn. Trong lúc đèn chập chờn thì mình có thấy tường nhà tự nhiên có nhiều vết cào, bonus thêm trên cái tường trước mặt mình xuất hiện thêm cái ngôi sao năm cánh có vòng tròn bên ngoài và hai từ "FIND ME" màu đỏ máu. Mình vội bật đèn pin lên rọi (tùm lum) xung quanh, nhở cái thứ lúc nãy nó bay ra jumpscare thì thốn >:v
Xác định ko có gì khả nghi (ngoài mấy cái mình mới liệt kê xong), mình tiếp tục đi đến cái cửa bên phải. Lần này mình thấy mình đang chơi một trò chơi với hai đứa bạn thân cũ ở cái điểm đầu cầu thang ở trường. Ờ thì đó là năm mình quay trở lại trường cũ học, cũng là năm nhận ra bị con bạn thân đầu tiên quăng ra rìa :). Hai đứa này cũng là bạn lúc nhỏ của mình, chỉ ko lâu bằng con bạn thân đầu thôi. Bất ngờ cái là dù ko phải bạn thân nhưng tụi nó vẫn chờ mình về lại trường cũ học OwO
Thì chắc chế nào trong này cũng biết thanh niên tên Roy nhể? Đó là OC chính trong thế giới chính của mình, thanh niên đó là từ trò chơi này mà ra :))). Mình vốn là người rủ tụi nó chơi trò đó nên giờ mình tiếp tục đảm nhiệm nó và tự dựng nó thành một câu chuyện của riêng mình. Giờ mỗi đứa đi một hướng rồi, hông biết tụi nó còn nhớ mình hông :vvvvvvv
Mình đóng cửa lại, lon ton tính đi đến cánh cửa kế thì bất chợt thấy một cái đường mới phía bên trái. Trong cái đường đó có một cái cửa phía trước và hai cái hai bên (trời, ở đây thật lắm cửa :v). Mình đưa tay tính mở cái cửa bên phải, vừa đặt tay lên cái nắm cửa thì nghe thấy tiếng xì xào. Tiếng đó càng ngày càng to, có luôn những gào thét la hét và tiếng đổ bể của cái gì đó. Mình thả tay ra thì tiếng đó hết.
Mình chuyển qua cái ở giữa, vừa động nhẹ vào cái nắm cửa của cái cửa ở giữa thì một tiếng "RẦM" cực lớn vang lên từ phía bên trong. Mình bị giật mình do đang yên lặng mà tự nhiên có tiếng động mạnh. Đứng chôn chân ở đó một hồi lâu. Lúc đó mình cảm thấy như tim mình vừa mới ngừng đập trong 0.005s rồi đập lại với vận tốc 100km/h ấy :vvvvvvv
Mình thả tay ra một hồi rồi nắm lại chuẩn bị vặn để mở cửa. Mình ngửi thấy mùi máu thoang thoảng đâu đây nhưng mình mặc kệ rồi mở cửa ra. Mình thấy... Một thanh niên lạ đang ngồi trên một cái ghế gỗ giữa căn phòng xám xám, đèn phía trên cứ nhấp nháy, hai tay của thanh niên thả lỏng, đầu gục xuống, có một con quạ đen huyền khá to có mắt đỏ sáng rực đậu trên vai của thanh niên đó và nó đang nhìn về phía mình. Phía sau, ở khoảng tối, hình như còn có ai đó cao cao nữa nhưng ko phải Slendy, đèn nó cứ nhấp nháy hoài làm mình ko xác định rõ được.
Thì thanh niên đó có tóc đen khá dài (chưa dài tới mức cột được), mặc một cái quần đen, giày đen, áo khoác đen, sắn tay áo lên. Điểm đặc biệt là cái phần khuỷ tay, cổ tay nói chung là mấy phần khớp ấy...è...nói sao nhỉ... Nhìn nó giống của mấy con rối chuyên dùng để giết người ấy. Trông thanh niên đó rất cũ, mấy chỗ khớp nó bị bể, hỏng hay loang lỗ gì đó (thông cảm mình ko biết phải tả sao :vvv), có vài chỗ thâm đen và bị nứt. Nhìn cứ như là chỉ cần va chạm mạnh chút thôi là thanh niên đó sẽ tan vỡ thành cát bụi luôn ấy :vvvvvvv
Thanh niên đó từ từ ngẩn đầu lên nhìn mình với đôi mắt lưỡi lam đen tròng đỏ hơi sáng. Mấy tiếng rắc rắc phát ra khi thanh niên đó cử động. Miệng của thanh niên đó dài đến tận mang tai, vài chỗ trên cái miệng dài đến mang tai đó bị nứt bể làm lộ ra vài cái răng trông khá là man rợn.
Mình thấy lạnh sống lưng, có cảm giác như thanh niên đó đang cười vậy. Đèn tắt vài giây rồi bật lại (rồi tiếp tục nhấp nháy), thanh niên đó đang đứng ngay trước mặt mình và nhìn xuống mình với ánh mắt khinh cmn bỉ.
"ChAngE yOur FuTUrE" - Cái giọng khá cao nghe giống mấy cái loa dỏm rè rè chói tai phát ra từ thanh niên đó.
Đèn phía trong bể mn bóng cũng là lúc mình giật mình tỉnh dậy. Mồ hôi ướt hết cả lưng áo. Mình ngồi dậy bật quạt lên cho mát rồi tắt đèn ngủ tiếp, còn sớm mà :)))
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Mình lại mơ tiếp, nhưng lần này hình như mình bị bịt mắt. Có đứa nào đó có tay lành lạnh cứ vỗ vào mặt mình (gan :]]]). Nó hỏi:
"Chết chưa? '-')" - Ặc ặc, cái giọng lười lười này nghe quen lắm :/
Mình nghe vậy cái lắc đầu.
"Còn sống? Dai dữ vậy :)" - Nó phán.
Mình nghe vậy thì gật đầu, xem nó sẽ phán thế lào =]
"Chết rồi à? Vậy để tao vứt xác mày xuống biển chứ tao lười chôn mày lắm :)" - Nó lại phán.
Khậu khậu khậu! Lẹp pẹ thằng nào phũ quá vậy, gỡ cái bịt mắt ra cho tau để tau thấy cái mặt mài cái coi :]
"Dậy đê, cái đồng hồ kêu hoài phiền quá tao tắt rồi nên coi chừng trễ"
Đồng hồ?! Trễ?! Wut đu yu miean?! Sau đoá mình tỉnh dậy và thấy... SẮP TRỄ HỌC RỒI!!! /( .□.)\ ︵╰(゜益゜)╯︵ /(.□. /) THẰNG NÀO GAN DÁM TẮT ĐỒNG HỒ CỦA BỐ?!! RÀ~! Bữa sáng của tau~~~ щ(ಠ益ಠщ)
Hôm đó nhịn đói lết xác đi học, đến giờ ăn trưa mới đội mồ sống dậy :vvv
.
The End
:))))))))))))))))))))))))))))))))))) Tau có tin mới đây :)))))))))))
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip