"I fell first but you fell harder."
00:09 - 13/10/2020
Ừ thì đã rất lâu kể từ ngày "CRUSH" ra đời, và cũng rất lâu không có phần tiếp theo.
Ừ thì câu chuyện của "Hoàng Anh" và "Huy Thông" trong truyện vẫn dừng ở ngày mà cô gái của chúng ta bắt đầu chú ý đến cậu bạn cùng lớp.
Có lẽ sẽ không có từng phần từng phần một kể về quá trình tán crush đầy gian nan và buồn tủi của cô gái ấy.
Ừm... thì bởi vì, tất cả những lưới tình của Hoàng Anh và Huy Thông cũng không ngăn nổi tính lười của Thảo Hiền - cô gái đang gõ những dòng chữ này đây. Thế nên việc hoàn thành "CRUSH" một cách hoàn hảo và tâm huyết cho phép tớ không thể hoàn thành được nhé? Nhưng "CRUSH" trong tớ mãi là câu chuyện tình đẹp và đáng yêu nhất mà tớ từng gặp.
"CRUSH" không đơn thuần là câu chuyện về Hoàng Anh, không đơn thuần là từng việc Hoàng Anh tán Huy Thông. Mà nó còn là một câu chuyện đẹp đẽ giản đơn. Là sự nỗ lực cố gắng của cô gái ấy, là sự thay đổi nhỏ nhặt từng ngày của chàng trai ấy. Là dòng tin nhắn tâm sự mỗi đêm mà Hoàng Anh cùng Thảo Hiền thao thức. Là những giọt nước mắt, những đau lòng và cả rung động đầu đời của cả một thời cấp 3.
Ừ... "CRUSH" chẳng phải sản phẩm của trí tưởng tượng đâu... Thật sự có một Hoàng Anh đáng yêu, tưng tửng nhưng lại rất nhạy cảm đi đôi Vans vàng. Thật sự có một Huy Thông đã từng vô tâm lạnh nhạt và cũng rất mờ nhạt mang đôi Vans đen.
Sao trời dịch chuyển, Trái Đất quay vòng, và ngày hôm ấy Hoàng Anh chú ý đến Huy Thông... như một lẽ tự nhiên.
Rất nhiều năm về sau, có lẽ cả 3 chúng ta sẽ nhớ đến năm ấy... Có một cô gái năm 15 tuổi từng vì một nụ cười, một đôi giày cùng kiểu mà tương tư người ta mấy tháng trời. Có một chàng trai đã từng vô tâm đến thế, từng lạnh nhạt đến thế nhưng cuối cùng lại yêu thương cô gái nhiều vô kể. Và có một cô bạn thức đến 3 giờ đêm để nghe cô gái khóc, nhìn cô gái cười, và trải qua từng giai đoạn tình yêu của cô gái và chàng trai ấy.
Vẫn nhớ lần đầu nhắn tin, Hoàng Anh đùa vui Huy Thông bằng dòng tin nhắn kêu cậu cắt móng tay. Vẫn nhớ Huy Thông mê game mà để Hoàng Anh đợi cả buổi tối vẫn chưa rep một dòng tin nhắn. Vẫn nhớ những lúc ấy Hoàng Anh buồn tủi nhắn từng dòng tin với Thảo Hiền ra sao. Và nhớ cả những lúc Hoàng Anh đau khổ đến tuyệt vọng muốn buông bỏ tình cảm đơn phương ấy. Ừ thì buồn đau là thế, nhưng biết bao lần Hoàng Anh vẫn cứ cố gắng mà theo đuổi đoạn tình cảm chẳng rõ tương lai này. Có lẽ vì sự cố chấp ấy, mà đến cuối cùng, con đường tương lai cô gái ấy chẳng phải đi một mình nữa... Quãng đường còn lại, hai chúng ta cùng nhau bước tiếp.
Hoàng Anh từng hoài nghi, mình đối với Huy Thông chỉ đơn giản là thích hay đã đến mức yêu? Cô gái đắn đo biết bao ngày về đoạn tình cảm đơn phương ấy. Bao lần muốn buông tay nhưng con tim lại chẳng lỡ. Và tình cảm trong lòng cứ thế lớn dần lên.
Và vẫn nhớ một buổi tối sau kì nghỉ dịch năm ấy, Hoàng Anh mang hết tâm tư và dũng cảm đi tỏ tình người ta. Dẫu biết rõ kết quả sẽ chẳng làm cô gái hạnh phúc, dẫu biết rõ cậu bạn chẳng hề thích cô. Thế nhưng nói ra được đoạn tình cảm này đã là sự dũng cảm tuyệt vời nhất mà cô từng có.
Ừ thì vẫn bị từ chối đấy thôi, Huy Thông nói cậu chẳng muốn yêu đâu, ôi cậu coi cô như người bạn đáng quý, trái tim cô nghẹn ứ từng cơn.
Ừ thì Hoàng Anh vẫn đợi, đợi mãi ngày mà cậu thích cô. Cơn thất tình đầu đời năm ấy, nước mắt hòa từng mảng gối đêm khuya.
Và vài dòng tin nhắn hôm ấy, chẳng biết lấy động lực từ đâu mà Hoàng Anh lại kiên trì theo đuổi. Không thích cô là việc của cậu, yêu mến cậu là quyền của cô thôi.
Hoàng Anh từng ngốc nghếch mua 100 viên kẹo dành tặng Huy Thông. Mỗi ngày trao cho chàng trai cô thích một viên kẹo ngọt ngào.
"Đến viên thứ 100 thì chúng mình yêu nhé?"
Nhưng ngọt ngào gắn liền với đắng cay. Chàng trai ấy đâu hiểu tâm ý và sự ngọt ngào của từng viên kẹo. Đôi lúc vô tình cậu cho người khác vài viên kẹo ngọt, đôi lúc cậu lại nói rằng cậu không thích ăn. Những điều nhỏ nhặt ấy lại gieo giắc bao nỗi sầu, Hoàng Anh yếu đuối đâu chịu đựng nổi đâu. Có đôi lần cô lại muốn chấm dứt, ấy thế mà mối tình vẫn chẳng buông.
Nhưng ông trời đâu lạnh lùng đến thế, sau bao tháng theo đuổi đầy gian truân. Những tháng ấy Thông chẳng hề rung động, ấy thế mà ngày đẹp trời nắng gió, cậu bỗng nhiên thích cô mất rồi.
Cậu nói cậu thích chẳng rõ lý do, chẳng rõ có phải sau lần hai người call làm đề Vật Lí, hay sau vài chục ngày buồn tủi mà Hoàng Anh chẳng buồn inbox nữa, hoặc sau cái lần cậu cho cô mượn chân nằm nghỉ vào buổi trưa nắng nơi quán trà chanh trước cổng trường.
Thích thì cứ thích thôi, chẳng rõ bao giờ, chẳng biết được bao lâu. Nhưng hiện tại hai người đều thích nhau.
Ừ thì điều tuyệt vời nhất là bạn thích một người và trùng hợp người đó cũng thích bạn. Hoàng Anh thích Huy Thông, và Huy Thông cũng thích Hoàng Anh, nhưng đó không phải sự trùng hợp, mà là sự nỗ lực theo đuổi tình yêu của cô gái ấy.
Ừ nhưng cứ thế đâu phải là đã hết. Ta thích nhau nhưng chắc gì đã yêu. Cậu thích cô nhưng mới chỉ rung động, đôi ta mập mờ và vẫn chưa có nhau.
Huy Thông nói rằng cậu thích cô. Nhưng đôi mình cứ thế đừng vội yêu đã nhé. Hoàng Anh cùng Thảo Hiền đều rõ, tình cảm ấy của Huy Thông mới chỉ là rung động, cậu chưa đủ dũng cảm để yêu, và... cậu cũng chưa đủ thích cô...
Và thế là Hoàng Anh lại tổn thương lần nữa. Trái tim cô đâu phải sắt đá đâu, cũng biết buồn biết đau và rỉ máu. Sao Thông cứ vô tình làm tổn thương.
Ừ thêm một lần 2 cô bạn lại cùng nhau tâm sự, cả 2 người đều nhất quyết buông tay, ôi Hoàng Anh phải mạnh mẽ dứt khoát, buông bỏ mỗi tình đầy chông gai chắc trở. Thế nhưng tình yêu đâu dễ buông dễ bỏ. Hoàng Anh cứ thế rồi lại lún sâu hơn. Nhưng chưa chắc đây đã là ngu ngốc. Lỡ lún sâu rồi chạm đến tình yêu?
Và ngày ấy sau bao lần rỉ máu, tim Hoàng Anh như có lại nhịp đập. Cái ngày mà Hoàng Anh luôn chờ đợi, ngày cô cậu đã chính thức thành đôi. Ừ giờ đây mọi thứ được đền đáp, đâu phải ai cũng khổ đau đến cùng. Cứ kiên trì là ta sẽ hạnh phúc. Cứ kiên trì rồi mọi việc sẽ qua.
Từ khi ấy tình ta đã bắt đầu. Là cái lần ta ngồi cạnh nhau trên chuyến xe của lớp, hai bàn tay đan chặt như tô vẽ tình ta. Là nụ hôn đầu qua lớp khẩu trang trước cổng, ôi cái thời tình yêu mùa covid. Là những lời yêu đầu môi không kể xiết. Là một thuở đẹp đẽ của tình ta.
Cô tự thấy sao tình mình trẻ con thế. Ừ nhưng trẻ con yêu đương chân thật nhất. Chúng ta cứ yêu mà chẳng cần toan tính, tương lai cứ thế để nó tự đến thôi.
Ừ sau bao ngày đau khổ ấy, giờ đây Huy Thông thích cô rồi.
Ừ sau bao ngày mật ngọt ấy, giờ đây Huy Thông yêu cô rồi.
Ừ sau bao tháng thăng trầm ấy, giờ đây hai ta yêu nhau rồi.
Hoàng Anh yêu Huy Thông, chẳng rõ lý do.
Nhưng Huy Thông yêu Hoàng Anh, chắc chắn là do sự nỗ lực của cô gái.
Ừ thì tình ta chẳng đẹp mấy, nhưng đó là chuyện tình của chúng ta.
Ta bên nhau cũng vài lần cãi vã, giận hơn vu vơ của những ngày trẻ con. Nhưng không sao Hoàng Anh cứ việc quạo, dỗ cô gái thì Huy Thông sẵn lòng. Ừ bởi vì Huy Thông yêu cô mà, cô gái của cậu thì cậu chiều mến thôi.
Cậu từng nói cô đơn phương lâu như thế, cậu phải yêu cô gấp đôi số ngày ấy.
Cậu từng nói cái ngày cô tỏ tình, cậu xác định mình phải yêu cô rồi. Chỉ là ngày ấy tim chẳng hề rung rinh, cậu đành đợi ngày mình thích cô thôi.
Và ngày ấy cuối cùng thì cũng đến. Ngày mà chẳng vì gì nhưng cậu đã yêu cô. Có lẽ lúc đầu là rung cảm nhất thời. Nhưng càng ngày càng lớn dần lan rộng. Từng cử chỉ đều ghi trong ánh mắt, cô gái ấy là cô gái của cậu. Là tình yêu là rung cảm đẹp đẽ. Là nét đẹp của cả thời thanh xuân.
Cảm ơn Hoàng Anh vì đã không từ bỏ, đã kiên trì và bất chấp đến cùng.
Cảm ơn Huy Thông vì đã dần chấp nhận, dần thay đổi và dần yêu thương cô.
Cảm ơn Thảo Hiền vì đã luôn lắng nghe, bên cạnh sẻ chia và viết ra những dòng này.
Cảm ơn tất cả chúng ta vì một thanh xuân đáng quý, vì mối tình đẹp đẽ và vì tình bạn đáng yêu. Cảm ơn vì chúng ta đã biết nhau.
Và cảm ơn vì tất cả chúng ta🧡.
-------------------‐----------------------------
"CRUSH" chính thức kết thúc.
Có lẽ đây không phải những câu từ tớ tâm đắc nhất, cũng không phải phiên bản hoàn hảo và đáng đọc nhất của "CRUSH", nhưng nó là tình cảm chân thật nhất của tớ.
Hoàng Anh và Huy Thông ngoài đời, hay còn gọi là Hoanh và Pine, đôi bạn trẻ sau bao ngày tháng ấy cuối cùng cũng đã ở bên nhau. Có lẽ trong "CRUSH" tớ không diễn tả rõ nội tâm Huy Thông, nên có lẽ các cậu sẽ thấy Hoàng Anh yêu nhiều hơn, đau nhiều hơn. Nhưng có lẽ chỉ những người trong cuộc, người bên cạnh như tớ mới thấy rõ, Huy Thông thật sự rất yêu Hoàng Anh. Đó là câu chuyện sau khi 2 bạn ở bên nhau, tình cảm từ phía Huy Thông như bùng nổ. Và chúng tớ hiểu rõ Huy Thông yêu Hoàng Anh thế nào. Nên các cậu đừng lo lắng nha.
Giống như câu nói:
" I fell first but you fell harder - Hoàng Anh yêu trước nhưng Huy Thông yêu nhiều hơn. "
Chuyện tình của đôi bạn cứ đẹp đẽ đáng yêu như thế đó.
Và... hiện tại Hoàng Anh cùng Huy Thông đã, đang và sẽ tiếp tục ở bên nhau. Dù không biết tương lai ra sao, đi được bao xa nhưng chắc chắn hai bạn mãi là hình ảnh đẹp đẽ nhất của đối phương trong những năm cấp 3.
Hmm đang viết những dòng này và tớ chợt nhận ra, "CRUSH" không thể diễn tả được sự đáng yêu và đáng trân trọng của đôi bạn. Nhưng tớ ở bên cạnh lại hiểu rõ mối tình này đáng yêu đến thế nào, đẹp đẽ ra sao, tớ vẫn luôn tin tưởng 2 bạn sẽ bên nhau thật dài lâu. Dù không biết là bao lâu nhưng sẽ là lâu nhất có thể.
Tớ là Thảo Hiền, là người bạn thân 3 năm chưa từng gặp nhau của Hoàng Anh. Tớ hoàn thành "CRUSH" vào ngày 13/10/2020, sau sinh nhật tớ 1 ngày, trước sinh nhật Hoàng Anh 9 ngày. "CRUSH" coi như một món quà dành cho cô gái của Hìn nhé. Ieu Hoanh nhiềuuu.
Thái Nguyên vào một đêm lộng gió, gửi tới Hà Nội đầy tình yêu thương.
1:41 - 13/10/2020
Thái Nguyên - Hà Nội
Thảo Hiền
love.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip