Chương 3: Đêm động phòng hoa chúc chi "Tốt, kiếm hữu"
"Tối nay vi phu cùng ngài chơi trò chơi đi. "
Ngữ khí nam nhân bình đạm giống như hạ quân lệnh như vậy, không thương lượng.
"Ân?" Hải Đường còn chưa định thần,vừa mới xa lạ Tình Triều trung, phục hồi tinh thần lại, bàn tay to giống như còn đang dừng lại trước ngực nhũbàn tay to giống như còn đang dừng lại trước ngực nàng, cảm giác hư không làm nàng cảm giác tê ngứa khó nhịn, ngực nhũ lại bị xoa nắn.
Hiện tại nàng thân dưới vẫn mặc chiếc váy đỏ chỉnh tề, thân trên lại lõa thể, bầu vú bị xoa đến đỏ lên, núm vú hồng nhạt cũng bị trêu đùa đến như lại càng thêm đỏ, ở trong không khí gắng gượng, tựa hồ có thể đang chờ người hái, khuôn mặt non nớt thanh thuần lại càng hiện rõ.
Nam nhân nhìn nàng biểu tình phi thường bình tĩnh, ánh mắt lại trở nên càng thâm thúy đen tối, Hải Đường cảm thấy chính mình như là con mồi bị khóa trụ, không thể nhúc nhích, rõ ràng hắn cái gì cũng chưa làm, chính mình lại bị hắn xem đến toàn thân nóng lên.
"Phu quân muốn chơi trò chơi gì?" Hải Đường nuốt nuốt nước miếng, nghi hoặc hỏi.
"Công chúa cũng biết tam tòng tứ đức?" Nam nhân mang thanh âm trầm thấp lại hơi mang khàn khàn.
Hải Đường vẫn còn mông lung, nhưng vẫn là theo phản xạ mà trả lời: "Tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu ân!"
Nam nhân thuận theo núm vú trong lòng bàn tay mân mê một chút, khiến Hải Đường càng run rẩy.
"Công chúa tự nhiên là đã được các mama dạy bảo." Nam nhân chính sắc mà nhìn chăm chú vào thiếu nữ, "『 xuất giá tòng phu 』, như vậy —— công chúa cũng biết vừa rồi ngài vừa mới đối vi phu nói thật nhiều chữ 『 không 』 đi?"
"Ta không phải" Hải Đường muốn phản bác, nam nhân lại đánh gãy lời nàng.
"Công chúa ngài lại nói một lần." Nam nhân biểu tình nghiêm túc mà đối thiếu nữ nói, "Ngài ta đã kết làm vợ chồng, cái gọi là vợ chồng tất nhiên là nhất thể, coi trọng tâm ý hợp nhất, xin hỏi công chúa có hay không đối vi phu có điều bất mãn?"
"Đương nhiên không có!" Hải Đường vội nói.
"Vậy được rồi." Nam nhân đem thiếu nữ kéo lại, ngồi lên hai chân hắn, vật nam tính nóng bỏng kề sát bụng nhỏ làm Hải Đường bối rối, hắn nâng mặt thiếu nữ, làm thiếu nữ không thể trốn tránh ánh mắt hắn, hắn nói như hạ quân lệnh, "Kế tiếp, vi phu cùng ngài làm cái gì, ngài đều không thể nói không cần, hơn nữa không cần kêu phu quân như thế xa cách, phải kêu tên vi phu, biết không?"
"Ân" Hải Đường trong lòng cảm thấy có điểm không đúng, nhưng lại không nói rõ được nơi nào có vấn đề, chỉ có thể gật đầu thuận theo.
"Kia theo vi phu nói một lần, 『 Được, Kiếm Hữu 』." Nam nhân một chữ một chữ mà nói.
"Được, Kiếm Hữu." Thiếu nữ lần đầu tiên kêu tên của nam nhân, nàng xấu hổ đến mức thanh âm bé như tiếng muỗi.
"Lặp lại lần nữa, vi phu nghe không rõ ràng lắm." Nam nhân biết rõ thiếu nữ da mặt mỏng, lại một hai bắt nàng lặp lại.
"Được, Kiếm Hữu." Thiếu nữ mặt đỏ đến sắp nhỏ máu, thật vất vả mới thốt ra một câu.
"Kia công chúa nhưng phải nhớ kỹ, nếu còn nói một chữ ‘không’ " nam nhân thanh âm trầm thấp đầy từ tính ở bên tai thiếu nữ nói. "Liền bị phạt."
Nam nhân thở ra nhiệt khí đến bên tai thiếu nữ đã đỏ như máu, chỉ có thể lặp lại nói, "Đu.., được, Kiếm Hữu."
Thiếu nữ thanh âm mềm mại làm nam nhân càng thêm khó thể nhẫn nại, hạ thân cương đến căng thẳng, hai bàn tay áp vào cặp mông vểnh, giống như ngực nhũ thiếu nữ mà xoa nắn cánh mông, hoa huyệt thiếu nữ gần sát côn thịt chính mình, cách váy áo mà ma sát, làm tiểu nhân nhi trong ngực co rúm lại không thôi, giữa hai chân dịch thủy sắp không nín được mà chảy ra, thiếu nữ sợ hãi vội kẹp chặt hai chân, mông thịt cũng căng thẳng mà kẹp chặt nam nhân, nam nhân vui sướng mà cảm thụ mông thịt thiếu nữ mềm mại.
"Công chúa điện hạ, không cần kẹp chặt hai chân." Nam nhân hạ mệnh lệnh.
"Không" Hải Đường sợ Tần Kiếm Hữu phát hiện nàng ướt át giữa hai chân, xấu hổ buồn bực lại càng kẹp chặt hơn, mông nhỏ lại bị nam nhân sờ một chút, căng thẳng tới mức nàng buông hai chân ra.
"Công chúa điện hạ còn nhớ rõ vừa mới chúng ta nói gì sao?" Nam nhân ngoài miệng nghiêm túc mà nói, tay thì lại không chút nào an phận, nhân cơ hội dùng đầu gối tách hai chân Hải Đường ra, làm Hải Đường trực tiếp ngồi ở trên đùi hắn. "Công chúa điện hạ, vi phu nói lại lần nữa, không cần kẹp chặt hai chân, thả lỏng mông nhỏ vi phu giúp ngài xoa."
"Được Kiếm Hữu." Thiếu nữ rơi nước mắt biết chính mình hẳn là mất chủ quyền, hiện tại căn bản chính là để mặc người xâu xé, nam nhân này nơi nào là chính nhân quân tử nghiêm túc, rõ ràng chính là lưu manh!
Wattpad: ddngmin
_____________________________
Nửa đêm rồi có ai còn đang thức khum 🥰
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip