Chap 12
Vào buổi sáng hôm sau , tiếng chim trên cây kêu vang tưng bừng . Nắng chiếu muôn hoa vàng , mình hông biết mình hông biết gì hết . Nắng vàng nhẹ nhàng chiếu vào căn phòng nhỏ từ khung cửa sổ đang hé mở . Căn phòng được sơn một tông màu nhẹ nhàng mang lại sự ấm áp cho người nhìn thấy . Trên chiếc giường đơn là một chiếc chăn bông đang được cuộn tròn bởi cậu thiếu niên cấp 3 .
" TING ...... TING "
Tả Hàng chống tay dậy , vươn tay ấn tắt chiếc đồng hồ báo thức được đặt ở trên chiếc tủ gỗ ở gần chỗ đầu giường đang kêu vang . Chiếc đồng hồ màu xanh ngọc đang reo thì im lặng , trên nó thì vẫn đang chỉ 6H30 sáng. Cậu ngồi hẳn người dậy kéo cái chăn bông đang đắp trên người sang một bên khác . Cậu đứng dậy , bước ra khỏi giường , đi từ từ đến chỗ nhà tắm
"......."
Một lúc sau cậu cũng bước ra khỏi nhà tắm với cái áo dài tay hai lớp màu xanh nhẹ kết hợp màu trắng . Với một chiếc quần đen dài tôn lên chiếc chân nhỏ của cậu . Bộ quần áo cậu đang mặc trông cậu như đã cao hơn rất nhiều . Cậu hớn hở chạy xuống tầng một dưới nhà , tiếng chạy của cậu đã thu hút người mẹ dấu iu của cậu đang dưới bếp làm thức ăn
Từ Mao Nguyệt :" Tả Hàng .... Sao hôm nay dậy sớm vậy con ??" Bà ngó mặt ra từ phòng bếp , cười nói với cậu
Tả Hàng :" Hôm nay bọn con đi chơi công viên "
Từ Mao Nguyệt :" Vậy ăn nhanh lên không Trương Cực đợi "
Tả Hàng :" Vâng .." Cậu chạy nhanh đến bàn ăn dài trong phòng ăn . Trên bàn là mấy cái bánh bao và bát nhân thịt để trên đấy . Bát nhân thịt vẫn đang nóng hổi trên bàn như rằng mẹ cậu biết hôm nay cậu sẽ dậy sớm hơn mọi ngày
[......] Bên Trương Cực thì anh cũng đã dậy , quần áo thơm tho do Comfort tài trợ nhưng hông trả tiền . Anh mặc áo đen có cổ màu trắng , một sự đối lập về màu sắc nhưng lại hợp nhau đến khó hiểu . Bên ngoài anh còn khoác thêm một chiếc áo khoác màu vàng bên dưới là màu xanh da trời nhẹ .
Anh ngồi trên ghế trong phòng khách , chốc chốc lại nhìn lên chiếc đồng hồ treo trên tường nhà . Từng tiếng " Tích ... Tách ..." của kim giây chạy trên đồng hồ là như tiếng tim anh đang đập bộp ... bộp . Anh lo lắng cho buổi đi chơi lần này làm sao ấy dù đây không phải lần đầu đi chơi . Nhưng mà nhìn mặt anh thấy anh rén quá trùi luôn í .
Bỗng anh đứng dậy đi ra khỏi phòng khách , tay nắm lấy tay nắm cửa . Anh mở cửa bước ra khỏi ngôi nhà . Con tim anh héo mòn .... Ưm còn cái gì thì quên mất tiêu rồi
Anh bước đến ngôi nhà đối diện với mình . Bước đến gõ cửa nhà của cậu
" Cốc .... Cốc ...."
Anh đứng bên ngoài cửa hồi hộp chỉnh lại quần áo của mình xem đã gọn gàng sạch sẽ chưa ... (Nhưng tí nữa đi chơi có bị tả tơi hay không thì phải hối lộ tác giả chứ....HEHEHEH) . Trong nhà truyền đến tiếng nói
" Hử ... Có ai đang gõ cửa đúng không ta ??"
Tiếng nói vừa dứt xong thì cánh cửa mở ra . Người mở thì còn ai khác ngoài Từ Mao Nguyệt .
Từ Mao Nguyệt :" A!! Trương Cực ấy à ??"
Trương Cực :" V... Vâng ạ . Cháu chào dì A Từ "
Từ Mao Nguyệt :" Đến đón .... À mà thôi , vào nhà đi "
Trương Cực :" Vâng"
Anh bước vào nhà . Nhìn xung quanh không thấy bóng dáng anh cần tìm đang ở đâu cả . Liền lật ngay cái khuôn mặt nghiêm túc kia thành khuôn mặt chán ngán thằng bạn thân iu của mình
Trương Cực :" Tả Hàng vẫn đang ngủ hả dì ??" Anh ngó ngó xung quanh thêm lần nữa để xác định không có cậu
Từ Mao Nguyệt :"Ưmmmm....." Bà ngập ngừng hông biết nói cái gì cho nó zui mà nó hợp với lúc này í
Trương Cực :" Tả Hàng luôn như thế , lẽ ra dì nên nói cậu ấy đi chứ . Ngủ và ăn nhiều như thế thì sẽ tiến hóa lùi thành heo ấy . Còn ăn hết tiền tiêu vặt tuần trước của cháu nữa " Hóa ra anh nói ra là để trả thù lần trước cậu chôm tiền tiêu vặt của anh để quên trên bàn rồi mua đồ ăn , còn không thèm chia cho anh nữa
Từ Mao Nguyệt :" Dì thật sự xin lỗi nhé ...."
Trương Cực :" Dạ .. Thôi không sao đâu ạ . Cháu cũng tha lỗi cho cậu ấy rồi"
Từ Mao Nguyệt :" Thật ra .... Không phải là chuyện ấy đâu "
Trương Cực :" Vậy.... là chuyện gì ạ ??"
Từ Mao Nguyệt :" Thật ra......Chuyện là ... Đằng sau dì ấy " Bà ngập ngừng không biết nói như nào vào giải thích làm sao cho anh hiểu nữa
Trương Cực :' Hả .... " Anh nghi hoặc nhìn ra phía tay bà đang chỉ là phía sau , nơi bàn ăn vỗn còn khói thổi lên do bát nhận thịt nóng hổi
Anh hoảng hốt khi nhìn thấy con người đang ngồi bên bàn ăn , tay đang chống mặt , hóng hóng chuyện đang xảy ra . Mặt cậu đúng kỉu :" Ưm ... Ưm .... Mày được lắm con ạ ". Trong tình huống lúc này , anh như kiểu bị bắt gian khi làm việc gì xấu ấy , mà đúng xấu thiệt mà . Nói xấu sau lưng người khác thế là tồy rồi Cực ơi
Trương Cực :" Ủa ??? Sao bạn dậy sớm lạ thường zậy " Anh chỉ biết nở một nụ cười thật tươi và quẹo đi chuyện khác , để cậu quên đi sự việc QUÊ của anh
Tả Hàng :" Dậy sớm để hóng chuyện như vừa rồi ấy " Nhưng làm sao có thể làm con người ghi thù này quên đi được cơ chứ
Trương Cực :" ....." Lần này anh đơ cứng thật rồi , không biết nên đáp trả như thế nào để giải thích cậu nữa
Tả Hàng :" Mày nhân từ thiệt đó . Tha cho tao lun . Bạn Trương Cực nhà ta tuyệt zời ghê á " Cái mồm cậu xệ xuống với cái giọng mỉa mai không chỗ nào phòng thủ được
Trương Cực ".... " Anh lúc này chắc muốn gào thét lắm luôn rồi nhưng làm sao dám bật lại cậu cơ chứ
Sau đó là một trận mắng te tát của cậu dành tặng cho riêng anh với tội danh nói xấu người khác nhưng bị bắt ngay tại trận
Từ Mao Nguyệt :" Ưm.... Hai đứa không định đi chơi à " Bà đứng ngay bên cạnh 2 người , hướng mắt về hai người đang cãi nhau mà chỉ lên chiếc đồng hồ đang chỉ 7h20 rồi
Hai con người đang cãi nhau thì cũng phải dừng lại nhìn lên hướng tay bà đang chỉ là chiếc đồng hồ đang treo trên tường . Ưmmmmmmm .... Hong bít nữa , hong có nhớ cái chi gì cả . Bị mất trí nhớ mất tiu rùi
Tả Hàng :" Tại mày ấy " Cậu quay anh nhìn anh với đôi mắt như muốn bùng nổ taij đây . Đánh một cái vào bắp tay của anh một cái " Hông đau cho lám "
Trương Cực :" Ủaaaa . Zì Zậy ???" Anh ôm cái bắp tay bị đánh vừa rồi thắc mắc không dám lên tiếng . Làm sao dám lên tiếng cơ chứ , anh mà dám bật lại cậu thì anh đã ăn phải gam hùm rồi
Tả Hàng :" Hẹn tao đi chơi mà bây giờ đã 7h20 rồi này "
Trương Cực :" Không sao không sao . Tao dẫn mày đi chơi đến 10h tối lun "
Tả Hàng :" Thật ???"
Trương Cực :" Trương Cực đây chưa bao giờ dám lừa mày cả đúng không "
Tả Hàng :" KHông " Cậu đáp lại anh trống không , vô cùng chán nản vưới tên dối trá này
Trương Cực :" Thôi ... Đi nhanh lên " Anh kéo cậu bay ra khỏi nhà
Từ Mao Nguyệt :" Hai đứa đi cẩn thận nhoa "
[.......]
Hai người bước đi trên con đường gần nhà . KHu công viên hai người đang chuẩn bị đi tới khá gần nhà và mới khai trương gần đây . Nghe nói ở đó rất phong phú đồ chơi và đồ ăn . Đúng lúc kì nghỉ ngắn hạn , anh đã rủ cậu đi chơi ở đó
Tả Hàng :" Trùi đất ơi . Tháng 2 rồi mà vẫn còn se se lạnh lun ấy " Cậu rét run lên trên cái con đường lạnh giá này
TRương Cực :' Tháng 2 nhưng nó vẫn lạnh thì chắc là do quỹ đạo mà thôi . Muốn nóng thì đợi mùa hè thôi "
Tả Hàng :' Hè này làm gì bây giờ . Mong đừng chán như năm ngoái là được "
Trương Cực:" Hè này ta sẽ cùng nhau đi về quê không "
Tả Hàng :" Quê ai ??"
Trương Cực :" Đương nhiên là quê tao ròi "
Tả Hàng :" Nhắc đến hè , tự nhiên tao thèm ăn đá bào qué "
Trương Cực :" Được !! Hà tao mời mày một chầu tao luôn "
Tả Hàng :" OKI La "
Hai người ríu rít trên đường chưa gì đã đến công viên rồi . Công viên vô cùng to lớn và khang trang . Cậu vô cùng thích thú với công viên trước mặt
Tả Hàng :" Đi nhanh vào thôi nào " Cậu nhanh nhảu chạy nhanh vào bên trong công viên
Trương Cực :" Đợi tao " Anh cũng phải chạy theo tên nhóc tinh nghịch để trông coi thôi
" Chào mừng các bạn đã đến với khu vui chơi ZUI BÊN LEN "
" Êi !! Chơi tàu lượn siêu tốc không "
" Không . Mày chơi một mình đi nhé . Anh mày đây chịu "
" Đi nhanh lên với tao "
" AAAAAAAA. Cíu tao , cíu "
"...."
" Tao đã nói rồi mà . Sợ rồi mà cứ thích chơi . NGU "
" Khum sao khum sao . Chơi cái trò cầu trượt cầu vồng kia đi . TRông nó hay ấy "
" Này . Mày còn sức không ấy "
" Không phải lo cho tao . Đi nhanh lên nào "
" Đừng có chạy nhanh quá . Ngã bây giờ "
" Bít rùi , bít rùi "
Và sau đây là vài bức ảnh của hai bé nhà ta và một số câu thoại siu zui của hai người . Đừng bỏ qua nhoa
ZH là ZUo Hang , nghĩa là Tả Hàng
ZJ là Zhang Ji , Nghĩa là Trương Cực
Mình biết có nhiều bạn biết nhưng vẫn chú thích vào nhe . Cho những người mới đu chưa biết tên viết tắt ấy
ZJ: "Êi !! Có cát vào giầy tao rồi này "
ZH: " Đổ nó ra đi . Không đâu chân ấy "
ZJ:"" Đợi tao tí "
ZH:" Cầm hộ tao cái túi coi . Tao trượt một cái tuyệt zời cho mày coi"
ZJ:" Trượt đi tao xem "
ZH:" Mày cứ khinh tao đấy à ???"
ZJ:" Nào có . Tả Ca cứ trượt đi "
ZH:" Cái gì chi thế mày "
ZJ:" Không biết . Đợi lục ra cái coi "
ZH:" Chẹp Chẹp"
ZH :" Mang cái gì cũng không biết nữa "
ZJ :" Kệ tao nhe mày "
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip