ai mới là người không đứng đắn?
SunKyun ái ngại nhìn nơi tay mình đang đặt lên, hai má anh đỏ bừng khi nghĩ đến cảnh bản thân ra sức hì hục giữa hai đùi đứa em ngoan ngày nào. "Này anh,anh..." Hai mắt chớp liên tục, môi mấp máy không thành lời. Anh lắc đầu tỏ ý muốn từ chối.
Mặc dù đã đi đến bước này nhưng bảo anh khẩu dâm cho cậu thì vẫn có đôi phần miễn cưỡng. "Gil này, anh không làm có được không?" SunKyun bối rối nhìn NamGil , khoé miệng cố rặn ra nụ cười gượng gạo. Trông mặt anh hiện tại vô cùng khó coi.
"Đừng ích kỉ như thế, em đang cương đến đau nhức rồi đây." NamGil chọt chọt má anh, vẻ mặt thích thú đến nỗi bao nhiêu ý cười đều thể hiện ra hết.
Ở phía dưới, SunKyun lúng túng nhìn phát tội. Tuy muốn bỏ chạy nhưng một tay anh đã bị NamGil giữ nên không thể làm gì khác ngoài năn nỉ cậu đổi ý. Anh cố suy nghĩ ra một biện pháp nào đó để tránh né cậu, đến nỗi một tia sáng hi vọng nhỏ nhoi cũng không bỏ qua.
"Vậy anh dùng tay nha, kĩ thuật của anh mày rất tốt. Cậu biết mà, anh sẽ giúp cậu ra nhanh chóng thôi." SunKyun giương đôi mắt của mình, van nài nhìn NamGil .
Thế nhưng anh nào biết, bộ dạng khổ sở của anh hiện tại càng làm con Cún kia muốn bắt nạt anh thêm. Trong tiềm thức, cậu chỉ muốn quay anh vòng vòng, ra sức châm chọc vào tự ái của anh cho tới khi nào anh khóc thét lên mới thôi.
"Anh sợ đến như thế sao?" Cụng trán SunKyun một cái, NamGil chăm chú nhìn vào mắt anh.
Dùng hết sức gật đầu, SunKyun chớp chớp mi mong chờ câu tiếp theo của NamGil .
"Em sẽ không ép buộc những gì mà anh không thích làm, vì anh rất quan trọng với em, em không muốn anh bị tổn thương..." Vừa nói đến đây thì NamGil bỗng thay đổi thái độ, cậu nhìn thẳng vào mắt anh như muốn nói rằng đó là lời từ tận đáy lòng. Trong một khắc, SunKyun dường như cảm nhận được tấm chân tình sâu trong đôi mắt kia, nó vô cùng mãnh liệt và chân thật. Anh dần dà nới lỏng cảnh giác, tựa hồ trái tim vì cậu mà một lần nữa trật nhịp đập vốn có.
"Nam.../... Nhưng anh quên rằng, việc mà em muốn anh làm thì anh không thể không làm!"
"Hả? C... cái gì?" Đang lâng lâng trong sự rung động về giới tính thì anh bị một câu của cậu kéo ngược về thực tại. Nhãn cầu anh giãn to ra hết mức có thể. Nhìn lầm! Đúng là nhìn lầm mà! Một con người như cậu ta thì làm sao có thể dễ dàng đáp ứng yêu cầu của anh như thế.
Toạ lạc ở trên, NamGil nhếch môi , cậu vô cùng hả hê khi đánh lừa được anh. Tuy có một chút mặc cảm nhưng ai bảo anh dám không thủ tiết với cậu. Chỉ mới buông lỏng anh có một thời gian mà anh đã dám qua lại cùng thằng khác, còn cả gan đứng chung một khung hình với hắn ta.
Nghĩ đến cảnh anh cười cười nói nói bên cạnh người không phải là cậu. NamGil tối sầm mặt, hắc tuyến không ngừng bao quanh đầu. Cậu một thân đứng dậy, tiện tay cởi hết các thứ vướng víu trên người ra.
"Được lắm Lee SunKyun , anh thích làm việc đó với tên kia hơn chứ gì. Được! Được lắm..."
Tuy không hiểu NamGil đang nói gì nhưng SunKyun không có thời gian hỏi rõ. Bởi anh biết, việc quan trọng bây giờ là phải trốn đi. Nhìn cậu ta như thể muốn ăn tươi nuốt sống anh đến nơi rồi.
Nghĩ là làm, lợi dụng lúc NamGil đang bận bịu thoát từng mảnh quần áo. Anh một lực ngồi dậy rồi nhằm thẳng cửa phòng mà chạy. Nhưng chỉ vừa đến chân cửa đã bị người phía sau nhấc bổng lên khỏi mặt đất. "Anh nói em thừa nước đục thả câu á? Anh tự nói anh thì có. Định chạy đi đâu cơ? Anh lại đang mơ ngủ đấy à:"
"Bỏ anh mày xuống, anh có vợ rồi đấy cậu có vấn đề về nhận thức à... yahhh!" vung tay đấm vào ngực NamGil , chân cũng phối hợp vùng vẫy không thôi.
"Bé con của em ngoan. Đừng lộn xộn. Chúng ta vào giường đã.Còn việc có vợ của anh tính sau nhé." NamGil dùng chân đá cửa, nhanh chóng mang anh đi vào phòng ngủ.
"Không. Không thích. Cậu là tên mặt dày, tên xấu xa. Thả anh mày ra ngay!"
"Theo ý anh nhé, thấy em ngoan ngoãn nghe lời không? Anh cũng phải ngoan như em chứ." Vứt SunKyun lên giường, NamGil dùng thân hữu lực khoá chặt anh giữa hai cánh tay. Cậu gục đầu vào hõm cổ anh hít hà, mặc cho anh la hét chửi rủa.
"Cậu không... Aa... Cậu không có đứng đắn." Hai má anh bắt đầu đỏ ửng, lời nói trở nên đứt quãng vì những động chạm không nên có của NamGil . Anh lúng túng khi cảm nhận được có một vật vừa cứng vừa nóng đè lên vùng da đùi.
"Em không đứng đắn vậy anh rên rỉ dưới thân em là đứng đắn!?!" Nhả từng chữ một ra, NamGil di chuyển hai cánh môi lên vành tai của anh. Cậu đưa lưỡi rà vào trong, liếm láp từng đốt xương mỏng như nó là một món ăn hữu hạng.
Sau khi lời NamGil vừa dừng thì SunKyun cũng thôi không chống cự nữa. Anh đang chìm vào suy nghĩ của bản thân. Cậu ta nói đúng, anh cũng không đứng đắn, anh rên la lúc cậu ta sờ mó, còn phát dịch đục khi phân thân được khoang miệng kia bao trọn. Nếu NamGil không đứng đắn một thì anh không đứng đắn mười. Như vậy thì anh đâu có tư cách gì để nói NamGil. (Chứng overthinking của Jimmy )
Vào thời điểm bây giờ SunKyun không biết phải chối cãi như thế nào nhưng có một điều anh biết rõ đó là cơ thể này thật sự có phản ứng với hành vi sàm sỡ kia. "Tôi..."
"Im nào, đã lăn lộn trên giường thì anh chỉ được phép ưm a thôi. Những chuyện khác là việc của em."
Để ngăn không cho SunKyun tiếp tục nói, NamGil lấp đầy môi anh bằng môi mình.
Cún nhỏ và Kyunie của ẻm chìm đắm trong nụ hôn thật lâu, lâu đến độ buồng phổi cả hai gào thét đòi dưỡng khí mới tiếc nuối rời ra. Thả hờ môi để anh thở một chút, NamGil liếc mắt thấy một đường chỉ bạc trong suốt dần biến mất giữa môi hai người.
"Hộc... hộc..." Cánh môi SunKyun lúc này đã trở nên đỏ mọng và sưng tấy. Nhìn nó NamGil không kiềm được lại nhấn chìm anh vào một nụ hôn khác. Lần này nụ hôn không những cuồng nhiệt mà còn kéo dài hơn lúc nãy.
Nhận thấy biểu hiện của anh đã tốt hơn lúc nãy, trong lòng NamGil vô cùng hài lòng. Cậu cong môi hôn trên thắt lưng của anh, cố tình để lại một tiếng chụt khiến anh xấu hổ.
"Bé con của em, anh thích không?" NamGil đặt thêm vài nụ hôn nữa, trong căn phòng một lần nữa vang lên những tiếng chụt liên hồi.
"Không. Không thích." SunKyun hai má đỏ ửng, đầu lắc lắc phủ nhận. Nghĩ lại anh cũng không biết mình bắt đầu đồng tình với cậu ta từ bao giờ, có chăng là lúc hai chiếc lưỡi chạm vào nhau, cảm giác kích thích ấy làm anh không thể chối từ.
Nén lại ý cười vì điệu bộ có phần đáng yêu của anh, NamGil nắm lấy vật căng cứng giữa hai đùi anh mà xoa mà nắn. "Vậy anh định giải thích sao về chỗ này đây."
"Ưmmm. Chỗ đó không...ư... Đừng cử động nữa..."
Vờ như không nghe thấy câu vừa rồi, NamGil vẫn cứng đầu đưa tay lên xuống. Cậu mặc sức lộng làm anh rên lên nhiều tiếng to.
"Haaa. Đừng... Dừng aaa..."
Thu tay về tạm tha cho SunKyun , cậu đặt lên mông anh một đường lưỡi ướt dài, NamGil dụi má vào phần da thịt mềm mịn đó, cậu còn há miệng cắn in hằn dấu răng.
Tách hai bờ mông của anh ra, NamGil chỉ định đưa lưỡi vào lỗ nhỏ ở trung tâm thì liền nhận được câu nói.
" Gil à, anh có gel bôi trơn. Cậu không nhất thiết phải...phải... À thì cậu hiểu rõ mà." SunKyun hai má đỏ đỏ úp mặt vào gối. Nói ra những điều này làm anh chỉ mong có cái lỗ nào đó để chui vào thôi.
"Tại sao anh lại có?" NamGil lại hiểu lầm anh và thằng khác cùng ân ái trên chiếc giường này, lửa lòng không kịp dập tắt mà giận dữ bùng phát. Cậu ra sức đánh vào mông anh. "Có phải là để với tên đó đúng không!?!. Vậy thì tôi không cần!"
"Ashiiii đau..." SunKyun gồng người trước những cú đánh của NamGil . Anh thật không hiểu cậu ta đang nói đến ai. Tên đó nào? Chai đó chỉ là đồ khuyến mãi khi mua dầu ăn thôi mà. 3 phần anh muốn tốt với cậu, 7 phần còn lại là để anh không bị đau như lần trước. Thế mà thằng hâm này cứ nói cái gì không biết.
Nơi này là hắn từng chạm qua sao, hắn ta đã làm những gì với anh rồi. Có làm những việc em đang làm hay không? NamGil điên cuồng chà sát cánh mũi lên tiểu cúc màu hồng nhấn nơi đây có có mùi thơm sữa tắm còn lưu lại.
Nhổ một tí nước bọt lên vùng da nhăn nhó xung quanh cúc động, cậu cho một ngón tay vào. Điều này cậu đã làm rồi nhưng lần trước là thoả mãn anh. Lần này khác, lần này là để nới lỏng. Cậu không muốn anh chịu đau mà mất hứng cho cuộc mây mưa sắp diễn ra.
NamGil hết đâm rồi lại chọc ngoáy, cậu cong ngón tay thành hình lưỡi câu rồi xoáy thành một đường tròn. Thích thú và đầy sự kích dục, SunKyun ở phía dưới thở từng nhịp khó khăn. Khoái cảm đang bao trọn lấy tâm hồn anh. Cậu ta đúng là cái đồ thô lỗ, xâm nhập mà không báo trước một tiếng.
"U.. Um... Nhanh lên một chút. Aaa..." Sự kích thích len lỏi theo đường thần kinh xông thẳng lên não, đầu óc anh trở nên mụ mị theo mỗi lần nhấp của NamGil. Dường như máu của cả thể đều tập trung dồn vào cự vật giữa hai đùi khiến nó căng tức khó chịu. SunKyun khổ sở hóp lấy từng đợt không khí, nước dãi chưa kịp nuốt trào ra hai bên. Trông anh lúc bấy giờ như mới uống nhầm thuốc kích thích vậy :))
. Aaa, nữa! Tôi muốn nữa.
Hai mắt SunKyun bị màn sương dục vọng che phủ, anh của hiện tại chẳng còn suy nghĩ được thứ gì khác ngoài sự thống khoái tột cùng. Anh hoàn toàn hoà vào cuộc chơi do NamGil làm chủ.
Một ngón, hai ngón, ba ngón. NamGil ra vào tiểu cúc của anh liên tục. Cậu cứ nhằm điểm G mà tấn công khiến anh một phen sống dở chết dở, hụp lặn không lối thoát trong khoái cảm. Tưởng chừng như chỉ còn thiếu một cm là anh được chạm tay vào cánh cổng thiên đường thì cậu đột ngột rút ra.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip