Chương 13: Tẩy tủy phạt cốt

Lạc Thanh Ngâm vội vàng chìm vào trong nước,chỉ lộ ra một cái đầu nhỏ.

Ngẩng đầu lên,Tử Vân Thần không biết đi khi nào mà quay lại,ngồi ở trên cây hoa Ngọc Đường,ung dung tự tại nhìn chăm chú vào nàng.

Lạc Thanh Ngâm giận đến mức mắt đều đỏ lên.

Nếu không phải do ăn trái cây của hắn,nàng như thế nào lại chật vật như vậy!

Điều tiết khí,nàng trước tiên giơ tay lên che khuất hai điểm trước ngực,một tay kia lại che phía dưới.

Suối nhỏ trong veo để lộ hết ra,nàng cũng không muốn bị xem hết.

" Bằng phẳng như vậy,có cái gì tốt để che? Còn không bằng bổn vương." Tử Vân Thần cố ý chọc giận nàng,cố ý thay đổi một vị trí có tầm nhìn tốt,hưng trí liếc nhìn nàng một cái, "Ân.... so với quả Giáng Hương còn nhỏ một ít, che đi cũng tốt,đỡ phải bị thành thức ăn cho chim Điểu bắt đi.

Lạc Thanh Ngâm vừa xấu hổ,không thể chờ được thoát ra khỏi nước,để có thể ném tên chết tiệt đó.

Nhưng,quần áo ở trên bờ,nàng...

Từ Vân Thần nhìn chăm chú vào khuôn mặt nhỏ nhắn trong nước, giống như đóa hoa Thanh Liên đang dần nở rộ,tuổi còn nhỏ đã tuyệt mỹ thoát tục,có thể tưởng tưởng ra lớn lên sẽ khuynh quốc,khuynh thành thế nào.

" Đi rồi mới nhớ tới quên một việc mà" Trong giọng nói của Tử Vân Thần hàm chứa vô tội cùng trêu tức , " Đại lượng huyền khí trong quả Giáng Hương,chỉ cần ăn một quả đã đủ để tẩy tủy phạt cốt,ăn nhiều hơn có thể thượng thổ hạ tả."

Lạc Thanh Ngâm : "..........."

Nàng ăn nửa hộp!

NỬA HỘP!

Phải có ít nhất hai mươi khối.

" Nếu một viên đã đủ,vì sao lại đưa nhiều như vậy?"

Tử Vân Thần cười khẽ : " Một khối thì bổn vương không thể tặng."

Lạc Thanh Ngâm không thể nhịn được nữa : " Cút! Cút ra thật xa đi!"

"Tả hữu đều ăn,chính là rửa rất tốt." Tử Vân Thần ngoài ý muốn làm một quân tử,thân hình chợt lóe,người thực đi rồi,chỉ để lại một câu như có như không trong lời nói, " Bốn vương chính là không có nhìn trộm ngươi."

Lạc Thanh Ngâm ở trong nước hồi lâu vẫn không nhúc nhích,xác định hắn thật sự sẽ không xuất hiên,lúc này mới nhanh nhẹn nhảy lên bờ,cầm lấy quần áo che ba điểm rồi hướng phòng chạy.

Đợi thân ảnh của nàng biến mất ở cửa,Từ Vân Thần ở một gốc cây khác nhanh nhẹn bay xuống.

" Thật là một tiểu Miêu đơn thuần mà,thế mà cũng tin. Bất quá....." khóe môi hắn mang theo nụ cười như hoa đào tháng hai " Ăn nửa hộp nhưng không có hôn mê hư thoát [ triệu chứng hư thoát: hạ đường huyết do mất nước], bên trong thân thể cũng thật kinh người."

Mặc quần áo tử tế,Lạc Thanh Ngâm cẩn thận suy nghĩ về lời nói của Tử Vân Thần,trong quả Giáng Hương có đại lượng huyền khí?

Quyết đoán vứt vỏ tạp niệm,hấp thu huyền khí trong quả Giáng Hương.

Hô hấp ra vào,tụ dẫn huyền khí.

Sau đó -- lại muốn phun,lại mồ hôi gió mát,lại tiêu chảy!

Lạc Thanh Ngâm gây sức ép suốt một ngày,cả người mệt mỏi,ngã xuống giường.

Nàng thề,phải xử hắn thật đẹp!

Bất quá,nàng không có quên Tạ ma ma.

Lạc Thanh Ngâm vật lộn để leo lên,dùng một quả Giáng hương đựng trong bát đưa trước mặt Tạ ma ma.

" Tạ ma ma,đây là đưa cho người."

Có lần giáo huấn thảm thiết đó,Lạc Thanh Ngâm không dám đưa toàn bộ cho nàng(TMM).

Tạ ma ma từng ở trong cung nhiều năm,rất có nhãn lực. Nàng liếc mắt một cái liền nhận ra là Giáng Hương quả,thất thanh nói :" Tam phẩm linh quả Giáng Hương quả? Tiểu thư nhỏ,đây là chỗ nào có ?"

Giáng hương quả tuy rằng là tam phẩm linh quả,nhưng cũng không thường có,có một lần giá cả thậm chí để cả một vạn khỏa huyền châu. Khỏa Giáng Hương quả trước mắt này,chất lượng tuyêt hảo,khó có được.

Lach Thanh Ngâm không có giải thích, " Ngươi trước ăn xuống đi."

Tạ ma ma vội la lên : " Lão nô sao có thể ăn một linh quả trân quý như vậy? Quá lãng phí! Tiếu thư nhỏ ngài mau ăn nó đi,cho dù không thể tụ huyền,đối với thân thể cũng rất có lợi."

Lạc Thanh Ngâm cả người mệt mỏi,một chút cũng không muốn nhìn nó," Ta đã ăn qua nó rồi."

Tạ ma ma: " Nhưng...."

" Tạ ma ma,tuy rằng hiện tại không si không ngốc,nhưng ta còn là không có biện pháp tu luyện,cuộc sống,vẫn còn có thể dựa vào người. Người nếu có thể tẩy tủy phạt cốt,về sau còn lo cuộc sống gian khổ sao?"

Nói một phen làm nước mắt Tạ ma ma chảy xuống.

Nàng nức nỏ nói : " Tiểu thư nhỏ nói đúng! Lão nô nguyện ý cả đời làm trâm làm ngựa hầu hạ tiểu thư nhỏ. " Nói xong,hai tay đang cầm Giáng hương quả,bỏ vào trong miệng.

Cảm giác lạnh lẽo,ngọt lạnh theo trong bụng dâng lên,Tạ ma ma nước mắt cảm động chảy xuống.

Nàng ngậm đắng nuốt cay mười năm,vào giờ khắc này đều nhận được hồi báo.

Nàng cảm thấy rằng,cả đời này đáng giá.

Lạc Thanh Ngâm cười nói : " Nhanh đi hấp thụ huyền khí chứa bên trong đi"

........

Tia nắng đầu tiên của sáng sớm chiếu vào Vô Danh trang,Lạc Thanh Ngâm ngửi mùi thơm của hoa Ngọc Đường mà tỉnh lại,trên người đã đọng lại một tầng dơ bẩn,thật không biết là thân thể trước kia giày bò nhiều lần,thậm chí có nhiều tạp chất như vậy.

Sau khi tẩy trừ một lần nữa,nàng ngoài ý muốn phát hiện,vết thương cũ năm xưa ở trên người cùng những vết thương mới mấy ngày gần đây đều đã biến mất không thấy,là da giống như trứng chim lột xác,bóng loáng nhẵn nhụi,toàn thân xuất hiện như một viên ngọc trai sáng bóng.

Lạc Thanh Ngâm thả người nhảy xuống,thân mình so với trước kia nhẹ nhàng mấy chục lần,không cần tốn nhiều sức đã nhảy lên được cây hoa Ngọc đường,so với trình độ của nàng ở kiếp trước cao hơn rất nhiều.

Nàng hiểu được,trong thân thể của nàng lượng huyền khí đã tăng tên một lượng lớn,tẩy tủy phạt cốt của nàng đã thành công,làn da của nàng đã cường hóa [tăng cường,mạnh lên,củng cố],quyền đấm cước đá bình thường đối với nàng sẽ không tạo thành thương tổn.

Thân thể,làn da cường hóa,yêu cầu phải võ giả tam giai.

Một chuỗi giáng hương quả,có thể làm được.

Thiên tài địa bảo,quả nhiên rất trọng yếu.

Nói đến cũng là,tài lữ pháp địa [ có của cải,có tiền,thì có quyền] ,bốn điều kiện bên ngoài tu luyện,tiền của đứng đầu.

Có tiền,có của,mới có hết thảy.

" tiểu thư nhỏ,lão nô đột phá!"

Tạ ma ma vô cùng vui sướng từ trong phòng đi ra,đối với nàng quỳ gối. Nàng cũng vừa tắm rửa qua,mệt mỏi trên mặt trở thành hư không,cả người thần thái sáng láng,thậm chí ngay cả nếp nhăn ở khóe mắt đều đã phải nhạt rất nhiều,nàng vốn chính là người mới ba mươi tuổi đầu,bởi vì áp lực cuộc sống mà trở nên già như vậy.

Hiện giờ,nàng rốt cuộc đã khôi phục được một thân tao nhã năm nào.

Nàng (TMM) mười năm trước đã là võ giả cấp hai,nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân,vẫn dừng lại không tiến,hiện giờ có được giáng hương quả ăn xuống,nàng chẳng những tẩy tủy phạt cốt thành công,lại đột phá thêm một giai,lực lượng có thể thừa nhận cũng vượt qua gấp đôi.

Về sau,nàng nhất định sẽ cho tiểu thư nhỏ một cuộc sống tốt.

Thân mình Lạc Thanh Ngâm vội đem nàng đứng lên,đánh giá khuôn mặt tinh tế của nàng,trong lòng cũn hết sức vui mừng , " Tạ ma ma,người giúp ta một việc."

" Chỉ cần tiểu thư nhỏ phân phó,lão nô muôn lần chết không chối từ"

" Một khỏa Giáng hương quả bao nhiêu tiền?"

" Ít nhất năm nghìn huyền châu."

Lạc Thanh Ngâm đem hộp băng ngọc ,ở trước mặt nàng mở ra.

Tạ ma ma hai mắt liền trừng thẳng,nàng trái phải nhìn,thấp giọng nói : " Ngàn vạn lần không thể để cho người khác biết!"

Lạc Thanh Ngâm lấy ra hai khỏa,trong hộp ngọc còn mười sáu khỏa,nàng đem hộp ngọc đưa tới trên tay Tạ ma ma,xoay người vẽ trên giấy một hình dạng cây đao,kích thước chuẩn, " Cầm đến bán cho Lý Kinh,lại giúp ta đánh ra một cây đao mang về,phải đủ sắc bén."

Tạ ma ma đang cầm hộp ngọc,chỉ cảm thấy trong tay nặng trịch.

Tiểu thư nhỏ như vậy mà tin tưởng nàng.

Lạc Thanh Ngâm thói quen, nàng động không động liền rơi lệ,nói :" Đi sớm về sớm." Nàng lắc đầu,nhưng thật ra không nghĩ tới,số tiền có đầu tiên trong đời,lại dùng lễ vật của Tử Vân Thần đổi lấy.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip