Chương 24
Dì Hương bất lực ôm lấy Trân Ni dỗ dành, song dì cũng rơi nước mắt khi nhìn thấy Trí Tú nằm bắt động trên băng ca trắng.
- Hôm qua...nó còn nói với dì...nó muốn về Sài Gòn mà...
.
.
.
Trân Ni bần thần ngồi bên giường của Trí Tú, đã được một tuần kể từ khi nàng được đưa ra khỏi phòng cấp cứu và cũng đã một tuần từ lần cuối Trí Tú nói chuyện với cô.
Trân Ni thở dài, cô gục mặt vào lòng bàn tay, hai vai lại vô thức mà run lên, nhớ lại ngày hôm đó khi nhìn thấy Trí Tú lúc nàng được đưa ra bên ngoài từ phòng cấp cứu.
---NGÀY HÔM ĐÓ---
Hơn nửa ngày trôi qua, vị bác sĩ người Pháp mới đẩy cửa bước ra ngoài với gương mặt ngập tràn sự mệt mỏi bên cạnh ông lúc ấy còn có vài ba nữ y tá.
Trân Ni nhìn thấy bác sĩ như vớ được phao cứu sinh gấp gáp chạy đến níu lấy tay áo của ông. Miệng lắp bấp gọi tên nàng chứ chẳng thể nào bật ra trọn vẹn một câu.
- Tú...
- Elle a eu la chance d'être rapidement admise à l'hôpital, ce qui lui a permis de survivre à une crise grave. Cependant, sa jambe droite nécessitera une période de rééducation physique afin qu'elle puisse retrouver une mobilité normale. Heureusement, il n'y a plus de danger imminent, donc la famille peut être rassurée.
(Cô ấy may mắn được đưa đến bệnh viện kịp thời nên đã qua cơn nguy kịch, có điều chân phải của cô ấy phải trải qua thời gian tập vật lí trị liệu để có thể đi lại bình thường. Ngoài ra không còn gì nguy hiểm nữa hết nên người nhà cứ yên tâm nhé.)
Trân Ni thầm cảm ơn ông bà hội đồng vì đã để cô sang Pháp du học nhờ vậy mà cô hoàn toàn có thể hiểu những gì mà vị bác sĩ kia nói.
- Quand est-ce qu'elle va se réveiller et combien de temps faudra-t-il pour la rééducation physique?
(Vậy khi nào cô ấy mới tỉnh dậy và việc tập vật lí trị liệu phải mất bao lâu?)
- Oh, la rééducation physique ne prendra pas beaucoup de temps. Cependant, il y a une chose...
(Oh, việc vật lí trị liệu sẽ không mất quá nhiều thời gian. Có điều...)
- Comment ça ? Veuillez demander au médecin de nous informer.
(Làm sao ạ? Xin bác sĩ cứ nói cho chúng tôi biết)
- Je ne peux pas préciser exactement quand elle va se réveiller, mais cela se produira bientôt. La famille peut être rassurée.
(Có điều tôi không thể nói chính xác thời gian cô ấy sẽ tỉnh dậy nhưng sẽ sớm thôi, gia đình cứ yên tâm.)
Câu nói của ông ấy chỉ phần nào khiến cho Trân Ni cảm thấy nhẹ nhỏm nhưng cô lại chẳng thể đòi hỏi gì khác ngoài việc cảm ơn vị bác sĩ ấy. Dì Hương cũng là một người học cao hiểu rộng nên cuộc đối thoại của cô và ông bác sĩ ấy dì đều hiểu.
- Qua nguy hiểm là ổn rồi con, có gì thì ta cùng đợi con bé tỉnh dậy nhé.
---HIỆN TẠI---
- Trân Ni
- Con chào dì.
Dì Hương gật đầu với cô rồi tiến đến bên cạnh Trí Tú.
- Tóc của con bé dài hơn một chút rồi, đến khi nó thức dậy cũng sẽ đỡ buồn.
Mái tóc của Trí Tú, mềm mại và bóng mượt như làn sóng nước trong đêm trăng. Những sợi tóc xoăn nhẹ đặc biệt là ở phần đuôi tóc. Tuy nhiên, đôi khi cuộc sống đưa bắt ta phải đưa ra những thay đổi không mong muốn. Tai nạn ập đến khiến mái tóc đẹp đẽ ấy nay lại phải chấp nhận thực tế rằng nó đã bị cắt ngắn. Nếu để nàng ấy nhìn thấy, chắc Trí Tú sẽ buồn lắm nhỉ?
- Dì tranh thủ vào thăm con bé bây giờ dì phải đi rồi. Con cũng nên về nhà nghỉ ngơi một chút đi, ở trong đây hoài cũng không tốt đâu con.
Dì Hương vỗ lên vai Trân Ni vài cái, đưa giỏ trái cây cho cô, dì liếc mắt nhìn Trí Tú lần nữa sau đó thở dài rồi rời khỏi phòng.
- Tú mà không tỉnh dậy thì chị ở đây luôn đó.
- ...
- Em biết gì chưa? Cha má mới gọi cho chị đó, họ nói ngày mai sẽ lên đây thăm em còn có Lệ Sa và Thái Anh nữa. Sẽ đông vui lắm đó em
Trân Ni vừa nắm lấy tay nàng, vừa vuốt lại mấy sợi tóc lòa xòa trước mặt của Trí Tú. Căn phòng ngoại trừ tiếng nói chuyện của cô, tiếng vang máy móc của điện tâm đồ thì chẳng còn lại gì cả, một khoảng không gian yên tĩnh đến nao lòng.
Đợi khi trời sập tối, Trân Ni mới chịu rời khỏi ghế, vặn người vài cái.
- Chị đi ăn cơm nhé, một lát sẽ quay lại với em liền.
Mặt trời bắt đầu hạ thấp, ánh nắng vàng óng ả, dày dặc, như một lớp sơn nước phủ lên bề mặt của mọi vật thể. Những tia nắng cuối cùng của ngày nắm chặt lấy những đám mây, biến chúng thành những tầng màu vàng óng ả. Vậy là lại một ngày nữa lại trôi qua và Trí Tú vẫn chưa tỉnh lại, chỉ cần nghĩ tới đây Trân Ni không tránh được mà trút ra một hơi dài.
Cô bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về những chuyện của quá khứ, nếu cô không nổi hứng đưa nàng đến xưởng, nếu cô không chạy đến đây tìm nàng...à không đúng hơn hết là nếu cô không làm tổn thương Trí Tú đến độ ấy thì Trí Tú cũng chẳng lên Đà Lạt và cũng chẳng bị tai nạn...Với mớ suy nghĩ đó Trân Ni bỗng nhiên bị nghẹn mà chẳng nuốt nổi thứ gì.
- Cô là Trân Ni, người nhà của bệnh nhân ở phòng 206 đúng chứ?
- Đúng vậy. Làm sao vậy ạ?
Cô y tá mỉm cười rồi thông báo cho Trân Ni
- Bác sĩ Charles bảo tôi nói với cô, cô Trí Tú tỉnh lại rồi.
Trân Ni bỏ luôn cả phần cơm đang ăn mà phi như bay lên phòng của Trí Tú.
- Je suis contente que vous vous soyez réveillée, Jeanne s'est beaucoup inquiétée pour vous.
(Tôi mừng vì cô đã tỉnh, cô Jeanne* đã rất lo cho cô)
Trí Tú nghe đến "Jeanne" liền hiểu ra người ấy là ai, liền bất giác mà cười thật tươi gật đầu cảm ơn ông Charles.
- Merci monsieur, quand puis-je commencer la thérapie, s'il vous plaît ?
(Cảm ơn ngài, khi nào thì tôi có thể bắt đầu việc trị liệu?)
Trí Tú dù không may mắn đủ đầy như người khác nhưng nàng vẫn được chú Lâm và dì Hương cho đi học đàng hoàng, tử tế nên Trí Tú không chỉ biết chữ mà nàng còn học giỏi ở những môn học dùng tiếng nước ngoài. Lớn lên thì đi hát ở phòng trà nơi không ít khách Tây lui tới vì thế việc nàng có thể nói lưu loát tiếng Pháp vốn không có gì bất ngờ.
- Lorsque votre santé sera stable, nous commencerons.
(Khi sức khỏe của cô ổn định, chúng ta sẽ bắt đầu.)
- TRÍ TÚ.
- Xin chào Trân Ni, chị có khỏe không?
Một tuần, đã suốt một tuần qua Trân Ni không ngừng trông ngóng, mỗi ngày dường như kéo dài vô tận. Tâm trí cô tràn ngập những kí ức, mỗi giọng điệu trong tiếng nói của Trí Tú vang vọng trong kí ức của cô. Hôm nay khi được nghe lại giọng nói như làn gió êm đềm, mang theo sự ấm áp và dịu êm ấy, điều đó bất giác khiến Trân Ni bật khóc nức nở ôm chầm lấy Trí Tú.
---------------------------
(*) Jeanne: là từ Jane trong Rubyjane
Chap này rồi mình hông biết bao giờ mới có thể đang chap tiếp cho mọi người nhưng mà đừng có lo nha mình hông có drop đâu. Yêu các bạn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip