Thay đổi
Khi hoàng hôn dần buông, những tia nắng cuối ngày kéo dài hình bóng của hai người trên mặt đất. Bóng của họ như hòa làm một, tay nắm chặt tay, họ cùng nhau bước đi quanh khuôn viên. Trong khoảnh khắc ấy, Hyun Woo và Hae In không còn là hai cá thể riêng lẻ, mà là một cặp đôi, một tình yêu hòa quyện, vững chãi và bền lâu.
Sau khi rời khỏi khuôn viên Sanssouci, Hyun Woo và Hae In quyết định đến một giáo đường - nơi họ đã đến vào tuần trăng mật để cầu nguyện. Bước chân vào không gian trang nghiêm, họ cảm nhận được sự tĩnh lặng bao trùm khắp nơi. Ánh sáng từ những ô cửa kính màu chiếu xuống, tạo nên khung cảnh huyền ảo, nhẹ nhàng và thanh tịnh.
Họ ngồi cạnh nhau, tay nắm chặt tay, lặng lẽ cầu nguyện. Tiếng thánh ca vang vọng trong không gian, khiến lòng họ trở nên nhẹ nhõm hơn. Hyun Woo cúi đầu, thầm mong điều tốt đẹp sẽ đến với Hae In và đứa con của họ. Còn Hae In, cô khẽ nhắm mắt, cầu xin sức khỏe và bình an cho gia đình nhỏ của mình. Hyun Woo lặng lẽ quay sang, ánh mắt dừng lại trên khuôn mặt Hae In khi cô đang cầu nguyện. Trong ánh sáng dịu dàng của giáo đường, gương mặt cô hiện lên thanh thoát và bình yên, đôi mắt nhắm lại, đôi môi khẽ mấp máy như thì thầm điều gì đó với Chúa. Khoảnh khắc này, Hyun Woo cảm thấy lòng mình dịu lại, mọi lo âu như tạm rời xa.
Anh ngắm nhìn Hae In, nhớ lại tất cả những khoảnh khắc mà họ đã cùng trải qua – cả niềm vui lẫn nỗi buồn. Trong từng đường nét của cô, anh thấy được sự kiên cường và tình yêu sâu đậm mà cô dành cho anh. Một nụ cười nhẹ xuất hiện trên môi Hyun Woo, anh thầm cảm ơn vì họ vẫn còn bên nhau, nắm chặt tay nhau dù qua bao sóng gió.
Khi Hae In mở mắt ra, cô bắt gặp ánh mắt Hyun Woo đang chăm chú nhìn mình. Họ trao nhau một nụ cười nhẹ, chẳng cần lời nói, nhưng cả hai đều hiểu rằng họ vẫn còn nhau, vẫn đang cùng nhau chiến đấu cho tương lai phía trước.
Sau khi cầu nguyện, cả hai ngồi yên lặng thêm một chút, như để tận hưởng sự thanh thản hiếm hoi trong thời gian gần đây. Giáo đường trở thành nơi họ tìm thấy sự an ủi và niềm tin, dù tương lai phía trước có khó khăn đến đâu.
***********
Hae In bước vào tháng thứ ba của thai kỳ, cô cảm nhận rõ rệt sự thay đổi trong cơ thể. Dù bụng cô chưa có dấu hiệu rõ ràng của việc mang thai, nhưng em bé vẫn lớn lên mạnh khỏe bên trong. Hàng ngày, cô phải cân bằng giữa chế độ dinh dưỡng hợp lý cho cả mẹ và con, đồng thời điều trị căn bệnh của mình. Việc mang thai trong lúc điều trị bệnh đã khiến cô tốn rất nhiều sức lực, và triệu chứng nghén trở nên nặng nề. Cô thèm đồ chua mãnh liệt, và những cơn nghén kéo dài khiến cô mệt mỏi không ít.
Sự thay đổi đáng kể trong tình trạng của Hae In đã khiến Hyun Woo lo lắng tột độ. Anh liên tục tìm kiếm thông tin, thậm chí liên hệ với bác sĩ để tư vấn về sức khỏe của cô. Sau nhiều cân nhắc, cả hai quyết định sẽ ở lại Đức thêm hai tuần nữa trong tháng thứ ba. Hae In sợ rằng nếu cô cứ liên tục nôn nghén thì việc cô mang thai sẽ bị mọi người phát hiện, và cô chưa sẵn sàng đối mặt với những câu hỏi từ mọi người. Quyết định ở lại Đức cũng là cơ hội để cô tận hưởng sự chăm sóc và quan tâm tận tình của Hyun Woo.
Hyun Woo cùng đồng ý với ý kiến của Hae In, anh quyết định tạm gác lại mọi áp lực công việc để toàn tâm toàn ý bên cạnh Hae In. Anh biết rằng, sau tất cả những tổn thương mà họ từng gây ra cho nhau, đây là cơ hội để cả hai bắt đầu lại, chữa lành những vết thương cũ. Họ quyết định thuê một căn nhà nhỏ gần cánh đồng hoa lavender, nơi không gian yên bình và tĩnh lặng sẽ giúp họ gạt bỏ mọi muộn phiền, áp lực từ gia đình và xã hội.
Trong căn nhà nhỏ giữa cánh đồng hoa lavender, Hae In và Hyun Woo cảm nhận rõ sự thay đổi không chỉ từ cảnh vật xung quanh, mà còn từ chính mối quan hệ của họ. Sau những lần tổn thương và rạn nứt, cả hai dường như đang học cách yêu lại từ đầu. Không có những lời trách móc hay khoảng cách lạnh lẽo nữa, mà thay vào đó là những cố gắng âm thầm của cả hai để cùng nhau thay đổi, cùng nhau xây dựng lại tình cảm.
Hyun Woo, từ người chồng từng bị cuốn vào guồng quay của công việc và trách nhiệm, giờ đây dành trọn vẹn thời gian và sự quan tâm cho Hae In. Anh không còn là người đàn ông ít nói, chỉ biết chịu đựng trong im lặng. Những hành động nhỏ nhặt như tự tay chuẩn bị bữa sáng, pha nước chanh mỗi khi Hae In nghén, hay những câu nói nhẹ nhàng, đầy yêu thương anh dành cho cô đều thể hiện sự thay đổi rõ rệt. Anh đang cố gắng từng chút một để bù đắp cho khoảng thời gian đã vô tình để cô lẻ loi.
Hae In cũng không còn là người phụ nữ luôn giữ dáng vẻ kiên cường trước mặt chồng nữa . Cô hiểu rằng tình yêu không chỉ là sự chờ đợi, mà còn là sự đồng cảm và sẻ chia. Cô không còn giữ những suy nghĩ giận hờn trong lòng nữa. Thay vào đó, cô mở lòng, đón nhận tình cảm của Hyun Woo và đáp lại bằng sự dịu dàng. Những lần họ ngồi cùng nhau, trò chuyện, hay chỉ đơn giản là im lặng cạnh nhau trong căn phòng nhỏ, cả hai đều cảm nhận được sự gần gũi và ấm áp mà họ từng đánh mất.
Họ học cách lắng nghe nhau hơn. Những cuộc trò chuyện không chỉ xoay quanh quá khứ, mà còn về tương lai, về những dự định họ sẽ cùng nhau thực hiện. Mỗi buổi sáng, khi Hae In và Hyun Woo cùng nhau ngắm nhìn cánh đồng lavender trải dài trước mắt, trong lòng họ không chỉ là tình yêu mới mẻ mà còn là niềm tin rằng họ có thể cùng nhau bước qua mọi khó khăn, thử thách.
Mỗi khoảnh khắc bên nhau đều như một phần trong hành trình hàn gắn và thay đổi. Từng bước một, họ cùng nhau xây dựng lại tình cảm, không phải bằng những lời hứa hẹn xa xôi, mà bằng sự chân thành và nỗ lực từ cả hai phía. Hyun Woo và Hae In, sau tất cả, nhận ra rằng tình yêu không chỉ là điều họ từng có, mà còn là điều họ đang cùng nhau tạo dựng, từng ngày, từng khoảnh khắc.
Tui nek tui lại lên chap cho mn nek ☺️
Có ai nhớ tui kh 👩❤️💋👩
Cam xam mi ta 🫶🏻
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip