Thế giới phân biệt sức mạnh qua màu tóc. xanh>thủy đỏ>hỏa xanh lá>mộc nâu>thổ tím>giả kim trắng>phong
hiếm nhất là vàng> ánh sáng của phép màu.
tuy vậy trong số nhỏ hiếm hoi ấy, có một màu tóc bị cho là kẻ bị nguyền rủa, là sứ giả của ác ma. Đó là màu đen, và người sỡ hữu tóc đen đó không thể sử dụng phép thuật được.
vì phép thuật là món quà của chúa tặng cho con người, ác ma không thể sử dụng chúng.
vậy nhân chính chúng ta sẽ làm gì để có thể vượt qua sự bất công này.
Tác giả: Liễm Chu.Tên truyện: Mạc Đạo Vô TâmThể loại: Xuyên không, cung đình hầu tước, tình hữu độc chung, HE.Nhân vật chính: Thẩm Thu Hoa (Khang phi), Dương Quỳnh (Thanh Diệp)Editor: Phong LinhDo bên Wattpad của bạn edit-PhongLinh đã gỡ truyện ra, nên mình đã xin bạn ấy up lại để mọi người đọc. Truyện được reup lại dưới sự đồng ý của bạn PHONGLINH.…
Nguồn: taopho5k.wordpress.comNhiệm vụ của Diệp Trần là sửa chữa tư tưởng lệch lạc của các nhân vật phản diện để cứu vớt thế giới.Cô từng đổ máu vì nhân vật phản diện, từng chặn đao thay nhân vật phản diện, chăm bẵm những nhân vật phản diện kia trở nên béo trắng béo tròn, tư tưởng đứng đắn, ngay thẳng.Ai mà ngờ được...Nhân vật phản diện cô nuôi đều! ngoẻo! sạch!Hệ thống rút kinh nghiệm xương máu: "Không được! Kí chủ! Bạn không được đối xử quá tốt với nhân vật phản diện nữa! Làm thế họ sẽ yêu bạn, bạn tán đổ người ta xong liền bỏ chạy, sốc quá sốc."Diệp Trần gật đầu.Đến thế giới tiếp theo...Hệ thống: "A a a kí chủ! Bạn đang làm cái gì thế! Dừng tay lại! Đừng có tốt với họ như thế!"Diệp Trần rút thanh kiếm cắm trên người ra, cười dịu dàng với người con trai đứng trước mặt đang bàng hoàng.Đồng thời trong lòng thì khóc như có bão: "T_T xin lỗi, cứ nhìn thấy khuôn mặt này là lại háo sắc không quản nổi mình nữa."#nữ chính vô tâm vô tư giả bộ thâm tình, nam chính phong độ si tình hết mực##nam nữ đều đẹp, bàn tay vàng lớn##nam chính là một người duy nhất, dần dần thức tỉnh qua từng thế giới, cho nên kết cục ở mỗi thế giới có thế nào cũng đừng tiếc nuối#…
Tác giả : DAZUITrans : Phù Dung + RyeoEdit : Nuna + RyeoThể loại : Romance, fantasyNguồn: Y Y truyện (đến chap 26), Lạc Thiên Nhóm (Từ chap 80)Nội dung : Một thiếu nữ nhặt được ma vương đẹp dzai 6 múi ngoài đường và con đường dạy dỗ anh ta làm lão công của bả ?????…
Tên truyện: Mẫu Hậu, Theo Ta Đi (母后,跟我走)Tác giả: Hoặc Hứa Hữu Nhất ThiênThể loại: Cung đình tranh đấu, NPNTCouple: Sở Trạm x Diệp Tư VũĐộ dài bản raw: 102 chương (Hoàn) + 4 Phiên ngoạiEditor: Trầm Ngôn ( Shoshi5999)Beta: Trầm Ngôn (Soshi5999)Tiến độ edit: Đang lết vì chờ đợi beta có thời gian (*Trích lời beta)Văn án: Lần đầu gặp gỡ,Nàng là Hoàng tử bình thường tử nhỏ đã mất đi mẫu thân, còn nàng tuy sinh ra gia thế hiển hách nhưng lại là Hoàng hậu bị thất sủng.Nàng chỉ tay về phía hoàng cung nói: "Ta muốn hóa thành chim bay ra khỏi nơi này, ngươi sẽ cùng ta đi chứ?"Nàng cười gật đầu: "Được, nếu có một ngày như thế, ta sẽ cùng ngươi rời đi."Mười năm sau,Nàng là thiếu niên nơi sa trường, là Vương gia chiến công hiển hách. Còn nàng vẫn là một thân bạch y, bình thản đạm nhiên ở trong cung.Nàng ngẫng đầu, ưỡn ngực nói: "Không cần biến thành chim ta vẫn có thể thoát khỏi cái lồng này. Ngươi nguyện ý cùng ta đi chứ?"Nàng như cũ nhàn nhạt cười, nhưng không có cho nàng một câu trả lời vừa lòng.Thay đổi bất ngờ,Nàng lĩnh binh bình định, được chọn trở thành Thái tử. Mà nàng, vì gia tộc liên lụy liền bị biếm vào lãnh cung.Trong lãnh cung, nàng đối nàng vương tay nói: "Mẫu hậu, theo ta đi."Vì nàng, chẳng sợ vạn kiếp bất phục!…
Lưu ý: Bạn nào tinh thần yếu thì không nên đọc bộ này. Vì NGƯỢC nặng nên đọc sẽ tức lắm nhé. Số chương: >300 chương + ngoại truyện.Thể loại : Ngược sủng đan xen, hiện đại, có H, nữ cường, nam máu chó. Tình trạng : vẫn đang sáng tác .Chúc các bạn đọc vui. ..........................Cô phải làm sao để trốn khỏi sự truy lùng của người đàn ông giàu có này?Đêm tối ma mị, hơi thở nóng rực dồn dập, Nam Cung Kình Hiên hung hăn ngăn cản cô gái dưới thân, đôi mắt ánh lên dục niệm, giận giữ quát: "Cô đủ rồi! Dụ Thiên Tuyết, cô còn dám dãy giụa nữa đi! Cô có biết bao nhiêu người liều mạng để leo lên giường tôi không, cô có cơ hội lại còn phản kháng cái gì?""Cút!" Dụ Thiên Tuyết thét lên như muốn điếc tai, nước máy nóng hổi chảy dài khiến tiếng kêu gào thên phần run rẩy: "Anh không phải là người, anh không có nhân tính, tôi đã sai lầm nghi nghĩ anh sẽ cứu Thiên Nhu, tôi điên nên mới để cho mình như một kẻ ti tiện, phó mặc cho anh định đoạt! Anh đủ rồi! Buông tôi ra!"Nam Cung Kình Hiên ngừng thở, sắc mặt xanh mét, chứng tỏ anh đang giận dữ.Một tay đè cổ tay cô, giọng nói của anh khàn khàn như từ địa ngục vọng tới:"Tốt.....Để tôi nhìn xem cô có bao nhiêu kiêu ngạo!"Giữ chặt gáy cô, anh cúi đầu hung hăng ngăn lại đôi môi đỏ tươi của cô.*****5 năm sau, không trốn tránh nữa, cô trở về.....Cho là tất cả đều đã trở thành quá khứ, nghĩ rằng một đoạn kích tình kia đã bị anh quên lãng.…