Giải thích trước khi vào truyện
⚠️LƯU Ý⚠️
- Tất cả là sản phẩm của trí tưởng tượng, không có thật ở ngoài đời
--------------
Trong truyện, tui sẽ tự tạo nên căn bệnh na ná hanahaki nhưng đau đớn hơn về thể xác lẫn tâm hồn
--------------
★ Tên: Huyết Liên Tỏa Tâm (1 trái tim trầy xước bởi thứ tình cảm đầy đau thương)
★Giới thiệu chung
• Huyết Liên Tỏa Tâm là sự giao thoa giữa đau đớn thể xác và tan rã tinh thần. Nó xuất hiện khi một người yêu đơn phương quá lâu, tình cảm không được thổ lộ, nhưng cũng không thể từ bỏ, khiến trái tim và linh hồn bắt đầu nở hoa máu và rạn nứt vô hình.
★Triệu chứng:
☆ Thể xác:
• Người bệnh nôn ra 1 lượng máu lớn, rồi tiếp tục nôn ra những cánh hoa đỏ thẫm – cánh hoa được tạo từ máu và ký ức.
• Cảm giác như có gai hoa mọc từ trong phổi, cào cấu họng và ngực khi cố che giấu cảm xúc.
• Mỗi lần người họ yêu cười với ai khác, một bông hoa nổ tung rồi dần lụi tàn trong tim, để lại cơn co thắt dữ dội.
☆Tinh thần:
• Từng đêm, vết nứt linh hồn hiện lên như đường chỉ ánh lam chạy dọc da thịt – chỉ người mắc bệnh mới nhìn thấy. Nếu cố gắng che giấu cảm xúc, đường chỉ sẽ dần hiện rõ trước mặt người khác và chuyển sang màu đen, rồi màu đỏ của máu.
• Nghe thấy giọng người kia vọng lại trong đầu, với những ký ức méo mó, lặp đi lặp lại
• Ký ức với người ấy không thể lãng quên – mà tái diễn như một vết xước
★Cách chữa:
☆ Không có thuốc hay phẫu thuật nào có thể chữa cả hai phần. Phần rễ và gốc hoa có thể cắt bỏ, nhưng vết nứt linh hồn không thể hàn gắn hay biến mất.
☆Chỉ khi hai người cùng yêu nhau thật lòng, và cùng trải qua cảm xúc đau đớn ấy, bệnh mới dần biến mất, nhưng vết tích vẫn ở lại như hình xăm ký ức.
★Di chứng để lại:
☆ Tái sinh cảm xúc chậm hoặc không trọn vẹn
• Người từng mắc bệnh này rất khó yêu lại.
• Nếu có rung động mới, họ vẫn vô thức đem ra so sánh với người cũ. Nếu người kia đủ tốt, di chứng này sẽ dần biến mất
• Mỗi khi ai chạm vào tình cảm của họ, có cảm giác như bóp trúng vết sẹo chưa lành hẳn.
☆Mất cảm giác ở một số ký ức
• Người bệnh thường không nhớ rõ toàn bộ câu chuyện tình, chỉ còn lưu lại những hình ảnh rất cụ thể: ánh mắt họ nhìn mình lần đầu, mùi gió hôm họ quay lưng…
• Một số đoạn ký ức biến mất, như thể chưa từng tồn tại
☆ Linh hồn vẫn mang "đường chỉ ánh lam"
• Những đường chỉ phát sáng từng có không biến mất hoàn toàn, mà hóa thành sợi chỉ trong vô thức hay vết sẹo mờ nhạt trên cơ thể, đôi khi xuất hiện trong giấc mơ như vết nứt tâm hồn.
• Trong mơ, họ vẫn cảm nhận được sự vụ vỡ trong tâm trí, trái tin, như thể chưa bao giờ được lành trọn.
☆"Sợ hãi" với âm thanh/ký ức gợi nhớ
• Một bản nhạc cũ, một câu nói vô tình ai đó lặp lại, một con đường quen… có thể khiến người từng mắc bệnh buồn nôn, đau tức ngực nhẹ hoặc ho khan.
• Đôi khi, nôn ra một cánh hoa khô dù bệnh đã kết thúc từ lâu.
☆ Mất đi cảm xúc
• Có những ngày không cảm thấy gì – không buồn, không vui, không yêu, không ghét.
• Giống như hệ thần kinh cảm xúc đã tự khóa lại để không bị tổn thương lần nữa.
• Trạng thái này có thể kéo dài từ vài giờ đến vài tháng.
☆Những âm thanh kì lạ - Lời thì thầm của gió
• Thỉnh thoảng, khi gió thổi qua tai, người bệnh nghe được giọng người từng yêu, hoặc câu nói chưa kịp thốt thành tên.
• Những cảm xúc tiêu cực dễ khiến người từng mắc bệnh nghe thấy những âm thanh của người đó, hỗn loạn và bị bóp méo.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip