Chương 10
-Được rồi! Sau này chiều nào anh cũng phải đến chỗ hẹn chờ tôi, tôi sẽ lái xe đưa anh đi chợ mua thức ăn. Đương nhiên là phải trả giá, tuyệt đối không để cho người khác ăn gian!-Bộ dáng lo lắng của Quang Hùng làm Đăng Dương không đành lòng, buổi sáng đã định hai người sẽ vui vẻ mà sống chung, sẽ đối xử với anh ôn hòa một chút, nói sao thì MB này đối với mình cũng rất tốt, vừa về nhà liền lập tức nấu cơm, còn chủ động giúp mình mát xa...Đăng Dương nghĩ như vậy,giọng nói liền nhẹ nhàng hơn. Cậu nhắc nhở Quang Hùng sau này phải tiếp tục trả giá, một là không muốn bị người ta lừa, hai là cậu muốn nhìn thấy bộ dáng trả giá vô cùng "Dữ dội" hoàn toàn khác với biểu hiện khúm núm thường ngày của anh
-Đ...Được!-Tuy rằng nghe được mỗi ngày đều có thể cùng Đăng Dương đi chợ mua thức ăn làm Quang Hùng rất vui vẻ, nhưng cơn đau từ ngực vừa rồi làm anh chút sợ, cẩn thận gật gật đầu.
-Đau lắm sao!?-Đăng Dương dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa lên đầu ti, chỗ mình vừa mới nhéo
-Không... Không đau...-Quang Hùng lập tức lắc đầu, cắn răng kìm lại tiếng rên đau.
-Xin lỗi, tôi hơi mạnh tay!-Đăng Dương đưa tay cởi bỏ nút áo Quang Hùng, kéo vạt áo ra hai bên, nhìn đến một bên đầu ti bị đỏ và sưng hơn bên kia rất nhiều. Đăng Dương không phải là người vô lý, cũng không có sở thích SM, vừa rồi là do nhắc đến việc bị người bán lừa nên có chút tức giận, hiện tại cũng lập tức xin lỗi Quang Hùng
-Không... Không sao mà! Thật... thật sự không đau! A...Lời giải thích này của Đăng Dương làm Quang Hùng choáng váng, nhanh lắc đầu. Nhưng bất ngờ Đăng Dương lại cúi xuống một hơi ngậm lấy đầu ti sưng đỏ kia vào miệng.
Quang Hùng cảm giác hôm nay Đăng Dương đối với mình rất kỳ lạ, buổi sáng cười với mình, buổi chiều hai người lại cùng đi chợ mua cá, nhưng mà mua cá xong cậu liền mất hứng, vừa rồi còn hung bạo nhéo đầu ti mình, rồi lại nói xin lỗi... Anh đoán không ra cậu đang nghĩ gì, nhưng anh thật sự sợ hãi khi đầu ti đau đớn bị mút vào.
Quang Hùng cũng không đau như trong dự kiến. Đăng Dương thậm chí còn không lấy môi mút, đôi môi chỉ là nhẹ chạm lên ngực anh, đem đầu ti chạm trong miệng mình, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng cọ xát qua lại đầu ti, dịu dàng đến mức không tính là đang liếm lộng, cũng không hàm chứa ý tứ tình sắc nào.
Loại cảm giác che chở này lập tức làm mũi Quang Hùng cảm thấy cay cay, thậm chí ngay cả khóe mắt cũng trở nên ướt át. Bởi vì chỉ lần đầu tiên khi bị Đăng Dương nhận lầm là Hoàng Nam, anh mới được cậu đối xử dịu dàng như vậy, còn hai lần sau thì sự ôn nhu của cậu thật sự quá ít. Trong lòng Quang Hùng rối tinh rối mù, nhanh chóng dựa vào lồng ngực Đăng Dương, mặc cậu muốn làm gì thì làm.
Đăng Dương ngẩng đầu, lần thứ hai hôn lên môi Quang Hùng, anh cũng chủ động đưa đầu lưỡi vào trong miệng cậu, dây dưa chơi đùa.
Hơi thở nặng nề cùng âm thanh ẩm ướt khi miệng hai người "giao lưu" không ngừng vang ra. Bàn tay Đăng Dương chuyển dần đến đũng quần của Quang Hùng, ngón tay cách lớp quần nhẹ nhàng vẽ lên hình dáng côn thịt, trụ thịt lúc đầu còn mềm mại qua khiêu khích của bàn tay dần dần cứng rắn đứng lên, bị quần chặn lại, vải dệt bó chặt lấy côn thịt đang cương.
-Cởi quần nhé!? Để nơi này của anh thoải mái một chút!-Đăng Dương liếm đôi môi của Quang Hùng, ngón tay như trước do dự không rời đi côn thịt đã cương, thậm chí còn ngẫu nhiên lướt qua chỗ quy đầu mềm mại. Không giống giọng điệu ra lệnh trước đây, Đăng Dương chỉ nhỏ nhẹ hỏi, thậm chí trong lời nói còn có cảm giác một chút dịu dàng
Lúc trước Đăng Dương nghĩ nếu hai người muốn vui vẻ ở chung, sẽ không ở trước mặt Quang Hùng mà nhắc chuyện MB nữa, đương nhiên cũng sẽ không lấy thái độ đối xử MB mà đối đãi xử với anh, cứ dùng yêu thích đối xử với anh đi. Hơn nữa Đăng Dương phát hiện chỉ cần cậu biểu hiện một chút dịu dàng, ví dụ như vừa rồi cẩn thận giúp Quang Hùng an ủi đầu ti, anh sẽ lập tức trở nên chủ động, trong lòng Đăng Dươnh cảm thấy giống như mình được lời, tự nhiên thái độ đối đãi anh cũng tốt hơn.
Một câu nói dịu dàng của Đăng Dương đã làm cho đầu óc Quang Hùng trống rỗng, chờ khi tinh thần phục hồi, chính mình đã tự cởi quần, hạ thân trần trụi ngồi trên đùi Đăng Dương
Không còn quần áo trói buộc, côn thịt thẳng tắp dựng lên. Đăng Dương dùng ngón tay xoa lấy lỗ nhỏ nơi quy đầu, không lâu sau lỗ nhỏ liền chảy ra chất lỏng trắng nhầy trong suốt. Cậu đem chất lỏng chà lên toàn bộ quy đầu, quy đầu mượt mà no đủ liền trở nên trong suốt sáng bóng rất xinh đẹp.
-Dương... Dương...-Ngồi trên đùi Đăng Dương, Quang Hùng cúi đầu nhìn nhìn xuống biến hóa của phân thân chính mình, đỏ mặt nhưng lại không nhắm mắt được, tác động mãnh mẽ từ thị giác đánh sâu vào bụng dưới tạo nên một luồng khoái cảm không thể kìm chế, càng xem cảm giác vui sướng của anh càng mãnh liệt, kích thích càng nhiều chất nhầy từ lỗ nhỏ trào ra.
-Sao lại chảy nhiều như thế, thoải mái lắm sao!?-Lượng lớn chất nhầy làm quy đầu ướt sũng, Đăng Dương lấy ngón tay xoa xoa một ít chất nhầy, tạo ra một sợi chỉ bạc trên ngón tay cậu
-Hức...thoải... Thoải mái...-Động tác của Đăng Dương làm đại não Quang Hùng lâm vào trạng thái hỗn loạn,cậu hỏi cái gì liền đáp cái đó.
-Nào! Nếm thử hương vị của chính mình xem!-Đăng Dương đem chất lỏng dính trên tay đưa đến trước miệng Quang Hùng, nhìn anh nhếch môi cười một cái.
Quang Hùng ánh mắt mê ly, đem ngón tay đang dính chất lỏng của mình liếm lộng sạch sẽ, chưa hết còn đem ngón tay trong miệng mút mút.
Nụ cười trên mặt Đăng Dương càng rõ, ngón tay cắm trong miệng Quang Hùng đùa nghịch với đầu lưỡi mềm mại, còn bắt chước động tác khẩu giao mà ra vào, nhưng không còn an ủi côn thịt đang chảy ra chất nhầy nữa.
-Ah...-Quang Hùng cuối cùng không nhịn được khiêu khích của Đăng Dương, tự mình cầm lấy phân thân xoa nắn.
Đăng Dương nheo mắt thưởng thức "Mỹ cảnh" trong ngực. Miệng bị ngón tay trừu sáp mà không thể khép lại, khóe môi còn róc rách chảy ra nước bọt. Bộ quần áo mặc nhà rộng thùng thình bị cởi hết khuy hờ hững vắt trên cơ thể, đầu ti bị ngắt tuy rằng không còn sưng đỏ nhưng vì tình dục kích thích nên cũng cứng rắn đứng thẳng. Đăng Dương nhìn xuống cái bụng bằng phẳng của Quang Hùng, côn thịt dựng thẳng cao ngất, trụ thịt bị chính tay anh xoa nắn đến đỏ thẫm, thậm chí còn có một lượng lớn chất lỏng màu trắng bắn tung tóe lên bụng dưới, hai chân thon dài trần trụi thì hơi hơi tách ra hai bên...
-Hức... Dương ơi.... Dương ơi...-Lâm vào tình dục,Quang Hùng không thể khống chế được hành động, vừa liếm ngón tay trong miệng vừa mơ hồ gọi tên Đăng Dương
-Anh muốn bắn sao?- Ánh mắt mông lung, vẻ mặt mê loạn, hai má đỏ bừng, dáng vẻ này của Quang Hùng, Đăng Dương đoán tám chín phần là đúng rồi, cậu rút ngón tay từ trong miệng anh ra hung hăng đè lên quy đầu.
-A!-Tinh dịch trắng ngà lập tức trào ra, bụng, quần áo Quang Hùng, ngay cả quần áo Đăng Dương cũng dính đầy tinh dịch.
-Xin.... xin lỗi...-Còn chưa từ cao trào hồi phục nhưng Quang Hùng vẫn bối rối xin lỗi. Vốn ở trước mặt Đăng Dương mà tự thẩm du đến bắn tinh đã rất xấu hổ rồi, vậy mà còn bắn đến nơi nơi đều là tinh dịch, đã vậy bây giờ sau khi bắn tinh xong, côn thịt bán cương vẫn đứt quãng trào ra một ít tinh. Quang Hùng xấu hổ đến không biết nói gì
-Đứng lên lau mình đi đã!-Thái độ của Đăng Dương ngược lại rất bình thường, không giống hai lần trước buông lời châm chọc, rút khăn giấy trên bàn nhét vào trong tay Quang Hùng, chờ cho anh rời khỏi hai chân mình, mới đứng dậy cởi bỏ quần áo đã dính bẩn, hơn nữa sau khi Đăng Dương toàn thân trần trụi, côn thịt phía dưới đã sớm ngẩng cao.
Sau khi chà lau sạch sẽ, Quang Hùng ngẩng đầu lên nhìn thân thể trần truồng của Đăng Dương, anh biết tiếp theo hai người nên làm cái gì, nhưng lại không biết Đăng Dương muốn dùng tư thế nào, nên chỉ có thể bất an đứng im tại chỗ.
-Quay người lại hai tay đặt lên bàn!-Đăng Dương kéo cái áo còn mắc trên người Quang Hùng ném sang một bên, làm cho anh xoay người đối lưng lại mình. Da thịt bóng loáng, cái mông cong cong, bắp đùi thon dài... Đăng Dương chậm rãi tiến lên kề sát vào phía sau thân thể anh
-Dương...hức...Dương ơi...-Côn thịt thô lớn cọ vào khe mông, Quang Hùng lập tức khẩn trương. Tuy rằng Đăng Dương đêm nay so với hai lần trước không giống nhau, không nhắc đến chuyện MB, cũng dịu dàng đối đãi anh, nhưng dục vọng như tên đã lên dây sao có thể kìm chế được, mà loại tư thế này của Đăng Dương lại rất dễ dàng xâm nhập, nhưng Quang Hùng không biết bản thân chưa bôi trơn có thể tiếp nhận được cậu hay không.
-Sao vậy?-Đăng Dương nghi vấn lên tiếng, hai tay giữ lấy thắt lưng Quang Hùng, làm cho nửa người dưới hai người càng ma sát chặt chẽ hơn. Cặp mông mềm mại cọ xát côn thịt, Đăng Dương nửa đem côn thịt cứng rắn chọt chọt vào khe mông, trên thân thể cọ lên cọ xuống, cọ cọ một lát quy đầu liền ở đặt ngay chỗ cửa vào, lỗ nhỏ rất nhanh co rút lại, làm Đăng Dương không tự chủ được chọt về phía trước.
-Hức... Dương ơi...-Cảm giác được quy đầu cơ hồ là muốn cứng rắn chen vào, Quang Hùng bị dọa đến giọng cũng run run.
-Ngoan! Không sao! Bình tĩnh! Đừng khẩn trương, tôi không đi vào!-Đăng Dương hít thở, buông Quang Hùng ra, lùi lại vài bước làm thân thể hai người tách ra một khoảng.
Quang Hùng bởi vì lời trấn an cùng hành động của Đăng Dương mà bình tĩnh lại, anh còn nghĩ cậu sẽ giống hai lần trước, đại khái sẽ nói anh là MB, nơi đó bị đàn ông làm nhiều rồi hẳn không còn đau đớn, bởi vậy Quang Hùng mới cảm thấy cậu hôm nay thật kỳ lạ, trừ bỏ việc nhéo đầu ti anh, còn lại đều tốt lắm, trong lòng thật sự có chút vui sướng và cảm động. Cho nên khi Đăng Dương đưa ngón tay ra, Quang Hùng lập tức thuận theo mà ngậm vào trong miệng, mau chóng liếm mút, để Đăng Dương có thể giúp mình khuếch trương hậu huyệt.
Đăng Dương đem ngón tay dính đầy nước bọt xâm nhập thật sâu vào hậu huyệt, nhẹ nhàng ma xát, lần này so với hai lần trước kiên nhẫn hơn rất nhiều, ngón tay chậm rãi vuốt lên vách tường sâu bên trong, tạm dừng một chút để Quang Hùng thích ứng rồi mới chậm rãi rút ra.
-A a...Dương...-Động tác dịu dàng cẩn thận của Đăng Dương làm nội tâm Quang Hùng rung động, thân thể cũng trở nên càng thêm mẫn cảm, côn thịt sau khi bắn tinh lần thứ hai đứng thẳng, miệng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
-Tôi vào đây, chịu đau một chút lập tức thoải mái!-Đăng Dương dịu dàng nhắc nhở một tiếng, rút ngón tay ra, cầm lấy côn thịt từ từ đi vào.
Câu nhắc nhở dịu dàng này tựa như lúc nãy Đăng Dương an ủi đầu ti vậy, sống mũi Quang Hùng lại thấy cay cay, thiếu chút nữa là khóc lên. Trong đầu đột nhiên nghĩ ngày mai sẽ nấu bữa sáng thật ngon cho Đăng Dương hoặc hỏi xem cậu buổi tối muốn ăn món gì. Bởi vì ngoài điều này, Quang Hùng không biết mình còn có thể vì Đăng Dương làm được gì. Đăng Dương chỉ cần có một chút dịu dàng, anh đã muốn bỏ ra toàn bộ thể xác và tinh thần để bù vào.
Quang Hùng cúi xuống,chủ động nâng mông lên, Đăng Dương tiến tới trước, cậu liền hướng phía sau nghênh hợp. Côn thịt thô lớn lập tức ngập sâu trong huyệt khẩu, mặc dù đã được khuếch trương qua, nhưng bởi vì vách tường bên trong bị kéo căng đến cực hạn nên vẫn gây ra cảm giác đau đớn, Quang Hùng thắt chặt lại hậu huyệt, nhanh chóng kẹp lấy côn thịt Đăng Dương không muốn buông ra.
Sự chủ động của Quang Hùng làm Đăng Dương đang cao hứng lại kích động không thôi. Không còn dịu như lúc đầu, lại thêm vài phần điên cuồng, không ngừng muốn chiếm lấy thân thể anh. Côn thịt đâm thật sâu rồi hung hăng rút ra, lui đến cửa huyệt rồi lại mạnh bạo cắm vào. Mỗi lần va chạm đều chạm vào nơi sâu nhất, thậm chí hai cánh mông của Quang Hùng đều bị xương hông Thế Huân va chạm đến đỏ bừng.
-Dương....Dương... Không được... Tôi chịu không nổi....-Cơ thể Quang Hùng bị Đăng Dương ép về phía trước từng chút từng chút một. Một bên thừa nhận trừu sáp từ phía sau của Đăng Dương, một bên đưa tay đến xoa bóp côn thịt cũng đang trướng đau của chính mình.
-Cùng bắn nhé!-Đăng Dương cũng thở dốc, trán lấm tấm mồ hôi, ra vào cũng mạnh và nhanh hơn. Sau khi Quang Hùng hét lên một tiếng chói tai, hậu huyệt co rút ôm trọn cự vật trướng to, Đăng Dương lại đột nhiên đem côn thịt rút ra bắn lên lưng Quang Hùng
-Được rồi! Đi ngủ sớm một chút đi!-Đăng Dương cảm thấy rất kỳ quái, chẳng qua là chúc anh ngủ ngon, có cần cao hứng như vậy không, nhưng nụ cười sáng lạn như vậy làm gương mặt bình thường của Quang Hùng cũng lập tức trở nên sáng ngời. Đăng Dương nghĩ, có lẽ MB này trước nay chưa gặp qua đàn ông tốt bao giờ, vậy nên cậu nghĩ sau này sẽ quan tâm anh hơn. Dù sao bản thân chỉ cần đối xử với anh tốt một chút, MB này dường như sẽ đối lại cậu vô cùng tốt, tính qua tính lại đều là mình có lời. Nghĩ như thế Đăng Dương liền có lòng tốt cười với Quang Hùng rồi mới lên giường đi ngủ
Đăng Dương cười với mình! Hơn nữa còn chúc mình ngủ ngon! Quang Hùng đứng ngây ngốc ở phòng khách, trong đầu chỉ lặp lại hai câu nói này, miệng cười tươi đến không thể nào khép lại được.
Đúng rồi, hôm nay hai người lúc ân ái đã đem phòng làm việc của Đăng Dương làm cho hỏng bét, ngày mai cậu vẫn ở đấy làm việc, phải nhanh dọn dẹp mới được.
Quang Hùng cười ngốc vội vàng chạy vào phòng...
Sáng sớm hôm sau khi bước chân ra khỏi phòng ngủ, Đăng Dương không hề bất ngờ khi nghe tiếng lục đục dưới bếp
-Tổng giám đốc! Chào buổi sáng!-Quang Hùng quay đầu nhìn Đăng Dương, nở một nụ cười ấm áp.
-Chào buổi sáng! Anh đang làm cái gì vậy!?-Đăng Dương nhón chân, đi đến bên cạnh Quang Hùng, nhìn vào thứ đang bận rộn trên tay anh
-Tôi chiên cơm!-Quang Hùng quay đầu lại tiếp tục đánh tô trứng trong tay,sau đó anh đổ 1 nửa vào bát cơm nguội đã được làm tơi rồi trộn đều. Sau đó bắc chảo lên cho tỏi vào phi thơm rồi đổ phần trứng trong tô vào chiên. Khi trứng đã hơi vàng,anh đổ hết cơm vào chiên cùng
-Thơm quá! Mà sao tôi chiên lại không được tơi cơm như anh nhỉ?
-Cơm này tôi để tủ lạnh qua đêm mới tơi được như vậy đấy!-Quang Hùng vừa đảo cơm vừa trả lời. Bởi vì anh tiếc cơm nguội hôm qua còn dư nên mới cất đi để sang đem chiên. Thật may vì Đăng Dương cũng không có ý kiến gì
-Có thời gian tôi sẽ học nấu ăn từ anh, nói sao thì, anh cũng không thể nấu bữa sáng cho tôi cả đời!-Đăng Dương gật gật đầu
Quang Hùng mím môi một chút, thật ra anh rất muốn nấu bữa sáng cho em cả đời.
Sau đêm đó, thái độ của Đăng Dương đối với Quang Hùng thay đổi rất nhiều. Đầu tiên là sửa thói ngang ngược, vênh mặt hất hàm sai khiến lúc đầu, chuyển thành dịu dàng khi nói chuyện với Quang Hùng, cũng không còn ở trước mặt anh nhắc đến thân phận MB hay việc bao dưỡng, khi tâm tình tốt còn nhìn anh mỉm cười nhẹ. Dịu dàng này của Đăng Dương làm cho anh vô cùng cảm động, lại trăm phương nghìn kế đối xử tốt với cậu. Mỗi ngày đều làm tốt đồ ăn, món ăn cũng không có trùng lặp lại. Trong lúc hai người ân ái cũng rất nghe lời, chủ động nghênh đón.
Cuộc sống của Đăng Dương được Quang Hùng chăm sóc đến vô cùng thoải mái, khi ngẫu nhiên nhớ đến chuyện mình và Hoàng Nam chia tay, trong lòng dường như đã không còn khó chịu. Đăng Dương nghĩ mình có thể nhanh chóng quên đi thương tổn này, thật ra phần lớn đều nhờ vào công lao của Quang Hùng, dù là dục vọng thân thể, hay là chất lượng sinh hoạt, so với trước kia đều tốt hơn nhiều lắm. Đăng Dương thậm chí nghĩ lần đó say rượu nhận lầm đem MB này về nhà, chính cậu giống như mèo mù vớ được cá rán, quơ ty lung tung lại mang về một người vừa có năng lực trên giường vừa có thể đi vào phòng bếp, mà cả hai mặt MB này đều làm cho anh thật vừa lòng.
Duy nhất có một điều làm cho Đăng Dương không già lòng chính là Quang Hùng một tuần phải về nhà hai ngày.
Lúc Quang Hùng nói với Đăng Dương muốn tối thứ sáu mỗi tuần sẽ về chăm sóc mẹ, cậu lập tức đáp ứng ngay. Nhân viên công ty đều được nghỉ hai ngày cuối tuần, cho dù Quang Hùng là MB được cậu bao nuôi, yêu cầu bình thường hợp lý cũng nên đáp ứng, nếu Đăng Dương thật là kẻ không hiểu ý người, công ty đại khái cũng đã sớm đóng cửa.
Cuối tuần lần thứ nhất Quang Hùng về nhà, Đăng Dương cảm thấy cuộc sống của mình cũng bình thường như hàng ngày, thừa dịp nghỉ ngơi liền hẹn đối tác làm ăn đi đánh golf, ăn tiệc, chỉ là lúc ở nhà hàng sang trọng ăn cơm, Đăng Dương cảm thấy mấy món sơn hào hải vị này lại không ngon bằng mấy món ăn bình thường mà Quang Hùng làm, nhìn một bàn đầy món ngon, Đăng Dương thấy thiếu chút hứng thú, lại có chút không muốn ăn.
Cuối tuần lần thứ hai Quang Hùng về nhà, Đăng Dương đem bữa sáng mà tối qua anh chuẩn bị cho cậu hâm nóng lại, ăn xong rồi rời khỏi nhà. Cậu và khách hàng gặp mặt, tụ họp nói chuyện làm ăn, buổi tối thì đi quán bar uống hai ly thả lỏng một chút. Mãi đến nữa khuya mới rã rời trở về nhà. Căn nhà trống rỗng tối như mực, Đăng Dương đột nhiên rất nhớ cảm giác khi ôm thân thể ấm áp của Quang Hùng, lửa tình mãnh liệt lúc cả hai ân ái, càng nghĩ càng khó nhịn, vì không muốn tiếp tục suy nghĩ, Đăng Dương vội vọt vào phòng làm việc mở máy tính, nghiêm chỉnh làm việc cả đêm.
Đây là sáng sớm thứ bảy của lần thứ ba Quang Hùng về nhà. Ra khỏi phòng ngủ, Đăng Dương đương nhiên không ngửi được mùi hương bữa sáng Quang Hùng làm từ phòng bếp bay ra. Cậu chậm chạp lê bước vào nhà bếp, mở tủ lấy ra món trứng mà tối qua Quang Hùng đã chiên, trong nồi cũng có cháo sườn đã nấu xong. Sau khi đem bữa sáng có sẵn hâm nóng lại, Đăng Dương liền múc cháo và trứng chiên đem ra bàn ăn.
Đăng Dươnh ngồi vào ghế bắt đầu ăn điểm tâm, một muỗn cháo sườn đưa vào miệng, hương vị ngọt ngào mềm nhuyễn, so với mới nấu không mấy khác biệt, nhưng trứng hiển nhiên không còn giòn xốp bằng lúc mới chiên. Đăng Dương nghĩ thầm nếu Quang Hùng ở đây thì thật tốt biết bao, cậu có thể đứng bên cạnh anh chờ ăn trứng chiên mới ra lò.
H
iện tại Đăng Dương đã hình thành thói quen "Xem" Quang Hùng nấu ăn. Cậu nói không thể để anh nấu ăn cho mình cả đời, bản thân phải nhìn để học hỏi, nhưng chung quy, Đăng Dương chỉ muốn thuận tiện cho việc ăn vụng của mình thôi. Hiện tại ở trước mặt Quang Hùng, cậu hoàn toàn không cần cái gì hình tượng tổng giám đốc , đồ ăn vừa mới nấu xong, liền lập tức dùng tay bốc lên ăn, có khi bị nóng, liền quẹt miệng trừng mắt nhìn Quang Hùng, đem toàn bộ trách nhiệm đều đổ lên đầu anh. Lúc này trên mặt Quang Hùng sẽ lộ ra nụ cười bất đắt dĩ. Đăng Dương rất thích anh cười như vậy, dịu dàng mềm mại, hoàn toàn là bộ dáng không còn cách nào khác. Thậm chí sau này Đăng Dương còn cố ý giả bộ bị nóng, chỉ là muốn được nhìn thấy nụ cười này của anh
Hai người ở chung một thời gian, Quang Hùng ở trước mặt Đăng Dương đã ít đi một chút khúm núm, thêm vài phần tự nhiên, thái độ đối với anh vẫn dịu dàng , cho tới giờ đều luôn tươi cười, nói chuyện cũng không còn lắp bắp, tốc độ không nhanh không chậm, thanh âm trong sáng lại có chút nhỏ nhẹ, nghe vào tai Đăng Dương thật rất là thoải mái.
Nghĩ đến đây, Đăng Dương đang ăn điểm tâm không nhịn được nở nụ cười, đem muỗng cháo cuối cùng đưa vào miệng, cậu cảm thấy hoàn hảo cầm khăn tay lau miệng. Quang Hùng ngoại trừ thái độ làm việc không tích cực và thân phận MB ra, những mặt khác đều không chê vào đâu được.
Ăn xong bữa sáng, Đăng Dương gọi điện thoại hẹn một đối tác ra bàn chuyện. Vừa ra đến cửa, cậu đứng lại trước gương đeo caravat. Nhớ tới mỗi sáng vì thời gian cấp bách, Đăng Dương lo mặc áo khoác nên gọi Quang Hùng tới đeo caravat giúp mình. Anh cúi thấp đầu, bàn tay trắng nõn cầm caravat nghiêm túc đeo giúp cậu, đỉnh đầu phớt nhẹ qua hai má Đăng Dương làm cậu cảm thấy ngứa ngứa,bèn cúi đầu, đôi môi vừa lúc chạm vào trán của Quang Hùng, một giây kia, trong lòng ấm áp mà mềm mại.
Sau khi cùng đối tác bàn chuyện xong, Đăng Dương mời họ đi ăn trưa, vẫn là một bữa tiệc lớn không khơi nổi hứng thú của cậu. Xế chiều thì đi đánh golf một lát, Quang Hùng không có ở nhà, không ai làm cơm chiều, Đăng Dương ở bên ngoài tùy tiện ăn một chút, hành trình một ngày cuối cùng cũng kết thúc.
Về đến nhà, Đăng Dương thay đổi quần áo ngồi trên ghế sofa xem tv. Khi Quang Hùng ở đây, hai người cũng sẽ cùng nhau ngồi xem, tuy rằng lúc này sẽ sáp lại cùng nhau cùng một chỗ, nhưng Đăng Dương vẫn để ý thấy được Quang Hùng thích chương trình tài chính kinh tế, có khi chăm chú đến thất thần, ngay cả Đăng Dương nói chuyện anh cũng không phản ứng. Cậu nghĩ thầm nếu Quang Hùng thích loại chương trình này thì hẳn là công việc nên làm tốt mới đúng, nhưng tại sao một cái báo cáo tài chính đơn giản cũng làm sai. Cậu lập tức tưởng tượng là do anh làm MB, gấp gáp cùng đàn ông lên giường nên mới chậm trễ công việc. Một cơn tức giận không tên lặp tức trào lên, cậu liền kéo Quang Hùng đang xem tv qua, trực tiếp trút bỏ quần áo, đặt ở trên ghế sofa hung hăng mà làm một trận
Một mình xem tv cũng không có ý nghĩa gì, Đăng Dương đứng dậy tắt tv, chuẩn bị đi tắm rồi ngủ.
Dòng nước ấm áp chảy xuống xua tan đi mệt mỏi của một ngày dài, Đăng Dương thoải mái nhắm mắt lại, trong đầu lại đột nhiên thoáng hiện lên thân thể trần truồng của Quang Hùng khi hai người tắm chung.
Chết tiệt! Sao mới như vậy đã có phản ứng! Tối qua trước khi Quang Hùng đi, Đăng Dương đã bắn hai lần vào trong anh mới thỏa mãn, sau đó nhìn anh mệt đến không thể làm gì được, vẫn là Đăng Dương lái xe đưa Quang Hùng trở về nhà. Vậy mà hiện tại... Đăng Dương cúi đầu nhìn côn thịt gắng gượng cứng rắn giữa hai chân mình, lắc đầu muốn đuổi hình ảnh của Quang Hùng đi, nhưng thân thể nhỏ nhắn trần truồng kia lại càng thêm rõ ràng, côn thịt trướng đến phát đau, cuối cùng nhịn không được cậu đành đưa tay cầm lấy an ủi.
-Agr....-Đăng Dương nhớ tới lúc hai người ân ái, ánh mắt Quang Hùng mông lung, gò má đỏ bừng, đôi môi khẽ nhếch, tiếng rên rỉ mê người làm tâm người ngứa ngáy khó nhịn, lúc miệng mình ngậm lấy đầu ti hồng hào mà mút, thân thể nhỏ kia sẽ run rẩy từng đợt, sau đó côn thịt cứng rắn bị chính mình nắm trong tay, ngón tay mơn trớn phần gân nhỏ nổi lên, ấn vào quy đầu mềm mại, chỉ cần trêu đùa vài cái đã chảy ra chất lỏng trắng mịn... Đăng Dương chìm đắm trong tưởng tượng của bản thân, vừa nghĩ bộ dáng đùa bỡn dương côn thịt Quang Hùng ra sao vừa tự xoa bóp chính mình.
-Hùng...Hùng....-Đây là lần đầu tiên Đăng Dương ở loại trạng thái này mà gọi tên Quang Hùng, cũng là ở lúc cậu tự an ủi mình. Huyệt khẩu hé ra rồi rất nhanh co rút lại giống như có lực hút, luôn làm cho bản thân muốn nhanh chóng cắm vào. Nếu không phải ngại Quang Hùng là MB, Đăng Dương rất muốn dùng đầu lưỡi khám phá hậu huyệt, nhấm nháp cảm giác lửa nóng mềm mại cùng tư vị bên trong, côn thịt khi tiến vào, vách tường mềm mại ướt át gắt gao vây trụ thứ thô to của mình, đi sâu vào động vài cái, bên trong sẽ trở nên càng ngày càng mềm mại, cọ xát làm quy đầu ngứa lên từng đợt, rồi đột nhiên đâm đến chỗ sâu nhất...
-Ha...-Tinh dịch trắng ngà từ trong tay Đăng Dương bắn đi ra...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip