18.Ngày không trăng,đêm không nắng
[MẤY MOM SIÊNG ĐỌC CHỮ THÌ HẲN TRẢI NGHIỆM CHƯƠNG NÀY NHA!]
Đã bao lâu rồi em không nghe lời ru ngủ?
Một ngày?Mười tháng?Chục năm?Hay từ khi chập chững đi đứng?
Nhưng thật,không có giọng ngọt vang bên tai,giấc ngủ tự đâu mất đi hương vị thân thuộc,màn đêm chỉ còn là bầu trời tối màu.
_Anh Hai ơi.
_Ủa Út,sao còn thức nữa?
_Út gặp ác mộng.
_Vậy là Út của anh Hai ngủ hông được rồi qua phòng anh phá phải ơm?
_Út có phá đâu.
_Rồi Út không phá,Út muốn chi đây?
_Út muốn ngủ với anh Hai.
Anh Thịnh xoay qua nhìn đứa nhỏ,
cười hiền chỉ tay lên giường.
_Út nằm ngủ trước,anh viết chữ xong anh ngủ với Út nghen?
_Dạ.
Gió xì xào pha phả ngoài khung cửa sổ,len lỏi hơi khói trắng của đám gia đinh nấu nước nóng đêm khuya.
Lời ru tiếng hò có đắt không?
Vải lụa hay bà ba sờn đều nghe được,
có người còn thức để ru,thì lời ru không hề đắt.
_Ầu ơi...Út ngủ là ngủ cho ngoan...
_Anh Hai ơi.
_Hửm?
_Dạo này...má hổng còn ngủ chung với Út nữa.
_Vì má cần cha ôm.
_Sao má lại cần cha ôm cơ?
_Vì má mệt.
_Sao cha ôm má?
_Vì cha yêu má.
_Út không được má ôm là má không yêu Út ạ?
_Mơi mốt Út lớn Út sẽ hiểu.
Vì má đã quá mệt mỏi,quá sức để chở che một đứa nhỏ "nhỏ" hơn mình.
_Anh Hai ơi.
_Hửm?
_Sau này anh Hai có vợ,anh Hai có ôm Út hông?
_Có,Út vẫn là Út của anh Hai mà.
_Chỉ cần là Út của anh Hai thì anh Hai sẽ ôm ạ?
_Không,thương mới ôm.
_Sao anh Hai thương Út thế?
_Vì Út đáng yêu.
_Vậy anh Hai thương mấy người đáng yêu.
_Ai thấy đáng yêu thì anh Hai thương người đó.
_Vậy anh Hai thương ai?
_Anh Hai thương Út,thương cha má,
thương anh Bự của Út.
_Anh Hai cũng thấy Bự của Út đáng yêu hả?
Vì nó thương thằng Út nhà anh.
------------------------
Tại sao ngày lại là nắng?
Tại sao ngày lại không trăng?
Tại sao đêm không ánh nắng?
Vì nắng là tình yêu thương,chăng?
Nắng ban mai là ước mơ của những người mù,là ánh sáng sau đêm khuya vắng lặng.Đêm không thể thay đổi,đêm không có nắng,nên đêm lắng.Vậy thế đêm mới cần lời ru.
_Ầu ơi...dí dầu cầu ván đóng đinh...
_Ưm...Út lạnh...
Anh kéo mền phủ hết vai.
_Út khát nước...
Anh đút Út uống.
Không khác anh Khang là bao.
Em biết vì sao ngày lại không trăng,
và đêm lại không nắng không?
"Vì sao ạ?"
Nếu ngày có trăng,ngày sẽ không có trời.Trời chiếu ánh nắng,báo hiệu ngày mới đến.Ngày có trăng,ắt ngày không năng lượng,không sôi nổi.
Ngày có trăng,ngày buồn hơn ban đêm.
Nếu đêm có nắng,đêm sẽ không có trăng tròn.Trung thu của em sẽ vụt đi mất mà em còn chẳng biết đến "bánh trung thu" là cái giống gì.Đêm có nắng,đêm cướp đi giấc ngủ ngon,
và những lời ru an yên.
-------------------------
Quá lâu rồi,chẳng còn ai thòm thèm lời ca ngọt lịm vì những đêm trắng dài đằng đẳng,cũng chẳng còn ai hồi nhớ về những ký ức có đau,có buồn nhưng lại nỡ để thời gian chôn vùi đi.Hay cùng lắm chỉ là cái ôm ấm áp,ừ thì,nhiêu đó cũng được cho là quá đủ rồi.
Trăng không xuất hiện ban ngày,vì buổi mai,trăng cần đi ngủ,Trăng cần lời ru của người thương Trăng nhất.
Nắng cũng thế,Nắng quá mệt mỏi sau một ngày vất vả,có những điều đã tổn thương Nắng đến đỗi Nắng muốn nhanh chóng trả lại "ca làm" cho buổi đêm.
Khá Trăng cần được an ủi,Nắng cũng cần được thương yêu.Cả chúng ta cũng như vậy,em cũng cần có người "rót mật vào tai".
Có đúng không em?
------------------------
_Út.
_Dạ má?
_Út của má sắp ngủ chưa?
_Dạ con chuẩn bị đi ngủ.
_Ngủ chung với má hông con?
_Dạ!
Em chưa lớn,mình cũng chưa từng lớn.Mình đã ao ước những giấc mộng giữa thực đời,đã mơn man về tuổi thơ có người ru ngủ,có người lấy tay làm gối,có người ngân nga dăm câu hát.
Em thích nghe nhạc không?
Mình thấy nó tuyệt vời!Nhưng nếu để nói rằng đó là tất cả những gì ngọt ngào nhất thì không hẵng.Mình có ti tỉ lời hát hay gắp vạn lần mấy bài nhạc "lô ki" trên mạng.
Và có lẽ,điều mình và em đều đã gác lại đó là kịch cải lương,dù có thể em không thích nó.Nhưng em mình ơi,nó cũng hay lắm đó đa!
-----------------------
Có bao giờ em tò mò nếu ban đêm có nắng thì sẽ như thế nào không?
Hay nghĩ ngợi nếu buổi mai là trăng sẽ nom ra sao không?
Nó vẫn là nó thôi!
Ban đêm có nắng,thì trời chẳng cách nào tối được.Buổi mai có trăng,ừ thì,
xế chiều em cũng đã dòm nó vạn lần rồi.
_Anh Hai ơi...
_Cho mười giây giải thích.
_Um sùm ba lá búa lua xua!-Dịch tạm thôi chứ ai mà biết thằng nhỏ này nói giống ôn gì.
Bốp
_Hết mười giây!-Anh Hai dơ cao cây thước,tính đánh xuống thì.
_Á anh Hai!Cho Út nói!
_Nãy cho cơ hội giải thích thì mày không đoái,giờ bị đánh lo lo mở miệng hả?Nói câu nữa tao thêm tội sai còn biện minh.
_...Anh Hai...
Bốp
_Ưm!
_Lỳ như con trâu!Ngồi dậy đi.
_Anh Hai hông đánh nữa phải hông...
_Còn,còn tức mà,nằm xuống đây tao đánh cho!
_Ơ thôi,Út hỏi dò thôi mà...
_Út xin lỗi anh Hai,mốt Út hổng có dựt tập anh Hai ném cửa sổ nữa ạ.
_Còn.
_Dạ?
_Ơ...ờ....Út hổng có lấy bẻ cây đèn học của anh Hai nữa...
Lúc này ẻm mới sáu tuổi,nói vậy tin hông?
_Và tao không có nhu cầu bỏ đom đóm vô vỏ trứng gà làm đèn nghe hông thằng quỷ nhỏ?
_Dạ nghe...
Có mấy đêm Út chiêm nghiệm về gian giới,nhưng chỉ là đêm thôi.Chớ...
ban ngày lo đi phá rồi bị đòn còn giờ giấc chi đâu mà nghĩ với ngợi.
Đó,vậy đó!
Hè hè
[CẢM ƠN EM VÌ ĐÃ ĐỌC VÀ XEM "EM NHỎ" LÀ MỘT TRẢI NGHIỆM]
------------------------------------------------------------
Ngày 27 tháng 7 năm 2025,20:30
Chuẩn bị có quà mới!Để coi "mở" nó mom có ưng ý hay không nghe!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip