Chap 15: Không cần nói, cả thế giới đều biết
“Nếu cậu hỏi: chúng ta là gì?
Tôi sẽ trả lời: là thứ mà không cần gọi tên, cũng đủ khiến tim tôi vỡ vụn khi nhìn thấy cậu cười với người khác.”
— Đông Quan
[Ngày ghi hình – Sân khấu trực tiếp vòng loại cuối cùng]
Cả 30 thực tập sinh xếp hàng dài sau cánh gà.
Đèn sáng. Micro sẵn sàng.
Tiếng tim đập không chỉ của một người – mà của tất cả.
Nhưng ở một góc khuất phía sau cánh gà…
Văn Tâm quay sang nhìn Đông Quan.
Không nói.
Không cười.
Chỉ… khẽ gật đầu.
Và Đông Quan khẽ gật lại.
Một nhịp ngắn. Như lời hẹn.
[Trên sân khấu – khi đến phần trình diễn nhóm]
Ca khúc chủ đề vang lên. Ánh sáng đổ xuống sân khấu.
Ở đoạn cuối – cả nhóm dang rộng tay, bước về phía trước theo nhịp chậm.
Máy quay lia từ trái sang phải.
Fan hò reo. Ánh đèn chớp nháy.
Và trong một khoảnh khắc 1,5 giây, camera bắt được:
Văn Tâm khẽ chạm vào mu bàn tay của Đông Quan.
Không nắm.
Không giữ.
Chỉ chạm nhẹ – như xác nhận điều gì đó.
Đông Quan không rút tay lại.
Cũng không nhìn sang.
Chỉ khẽ siết các ngón tay lại – đủ để thấy: cậu nhận được rồi.
[Phỏng vấn sau chương trình – tập thể]
PD hỏi chung:
“Có câu chuyện nào các bạn muốn kể, nhưng chưa từng kể trong suốt chương trình không?”
Minh Quân (giơ mic, mắt nghía sang Tâm – Quan):
“Tụi tui kể hết rồi. Chỉ còn một chuyện… mà chắc kể cũng không ai bất ngờ nữa.”
Thế Vĩ:
“Tui nói nha:
Yêu thương thật sự không cần lên tiếng.
Tụi nó… diễn vai phụ trong tình cảm của nhau suốt chương trình rồi.”
Cả phòng cười.
Không ai phủ nhận.
Không ai xác nhận.
Chỉ có ánh mắt lặng im của Đông Quan – đặt lên Văn Tâm,
và cái gật đầu ngắn của Tâm như một dấu chấm cuối cùng.
[Phần credit – Cảnh hậu trường]
Camera hậu trường lướt qua hành lang trống sau buổi quay.
Đông Quan đứng quay lưng, chờ thang máy.
Văn Tâm bước tới sau lưng, không gọi.
Cậu chỉ đứng cạnh, im lặng.
Thang máy mở. Cả hai bước vào. Không ai nói gì.
Cửa thang máy khép lại – và…
→ Một bàn tay nắm lấy bàn tay kia.
Không mạnh. Không run. Không giấu giếm nữa.
Đèn tín hiệu trên thang máy nhảy lên tầng 2.
Còn tim người xem – nhảy thẳng lên tầng cao nhất.
Hết.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip