Chương 3 :

Dưới ánh sáng yếu ớt của buổi chiều tà, nhóm chúng tôi bước qua những con phố đổ nát, tìm kiếm chút thức ăn còn sót lại trong thành phố hoang tàn. Mọi thứ đều bị bao phủ trong tĩnh lặng, chỉ có tiếng bước chân của chúng tôi vang vọng trong không gian trống rỗng.

"Chúng ta phải tìm gì đó nhanh chóng," Phương Linh nói, đôi mắt quét xung quanh, vẻ lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt. Cô cầm chiếc gương trong tay, lúc này đang phát ra một ánh sáng lờ mờ như một nguồn hy vọng nhỏ bé trong thế giới u tối này.

Chúng tôi tiếp tục đi, không hề biết rằng một sự nguy hiểm đang ẩn nấp phía trước. Những tiếng vỗ cánh nhẹ nhàng, như làn gió thoảng qua, dần dần trở nên rõ ràng hơn, lan tỏa một sự lạnh lẽo kỳ lạ.

Bất ngờ, một bóng hình khổng lồ hiện ra từ trong màn bụi. Cả nhóm dừng lại, đôi mắt chúng tôi mở to, nhìn chằm chằm vào sinh vật đang từ từ bước ra từ bóng tối.

Đó là một Thiên Sứ cấp A.

Sự huyền bí và uy nghiêm của nó khiến không khí xung quanh trở nên đặc quánh. Cơ thể cao lớn của Thiên Sứ lấp lánh dưới ánh sáng yếu ớt, với đôi cánh rộng lớn xòe ra, như những thanh kiếm ánh kim. Đôi cánh không chỉ trắng tinh mà còn phản chiếu ánh sáng như những mảnh thủy tinh sắc bén. Mỗi lần vỗ cánh, không khí xung quanh như vỡ vụn, gió mạnh mẽ thổi qua, tạo thành một tiếng rít kinh hãi.

Sự hiện diện của nó tạo ra cảm giác như thể không gì có thể ngăn cản sức mạnh này. Từng bước đi của nó khiến đất đai dưới chân run rẩy, như thể một trận động đất nhỏ đang xảy ra. Thiên Sứ bước về phía chúng tôi, ánh mắt sáng rực như lửa, đầy vẻ kiêu ngạo và lạnh lùng.

Phương Linh ngay lập tức đưa chiếc gương ra, tay run rẩy nhưng kiên quyết. Chiếc gương phát ra một ánh sáng mờ nhạt, dường như muốn gây nhiễu tầm nhìn của Thiên Sứ. Nhưng Thiên Sứ không hề dao động. Nó chỉ khẽ vươn cánh, tạo thành một lớp màng ánh sáng bao quanh cơ thể, khiến ánh sáng của chiếc gương không thể xâm nhập.

Quân, đứng gần tôi, liếc nhanh qua chiếc gương rồi nhìn về phía Thiên Sứ với vẻ mặt nghiêm túc. "Đây không phải là trận chiến chúng ta có thể thắng bằng sự lén lút," anh ta nói, rồi bắt đầu rút con dao găm thần khí từ thắt lưng.

Con dao găm nhanh chóng biến thành một thanh kiếm ánh sáng sắc bén, phát ra một luồng năng lượng mạnh mẽ. Tuy nhiên, ngay khi Quân vung kiếm lên, Thiên Sứ chớp mắt, và một luồng ánh sáng mạnh mẽ từ đôi cánh của nó phóng ra, khiến Quân phải lùi lại một bước, cơ thể chao đảo.

"Sẵn sàng chưa?" tôi hỏi, đôi mắt căng thẳng nhìn vào Quân.

Anh ta gật đầu, nhưng trong ánh mắt đó, tôi thấy sự lo lắng. "Tôi chỉ có thể chiến đấu với nó một lúc, và sức mạnh của tôi sẽ bị rút dần." Anh nhìn tôi, ánh mắt lấp lánh một sự quyết tâm và đau đớn.

Thiên Sứ, nhận ra chúng tôi đang chuẩn bị đối đầu, vươn đôi cánh khổng lồ của mình lên cao. Cánh của nó như những thanh kiếm ánh sáng, hắt ra những tia sáng chói lòa. Mỗi lần vỗ cánh mạnh mẽ, chúng tôi cảm nhận được sóng xung kích mạnh mẽ lan tỏa, như thể mọi thứ xung quanh đều sắp sụp đổ.

Một cơn lốc khủng khiếp bắt đầu hình thành xung quanh Thiên Sứ. Nó gầm lên một tiếng, âm thanh vang vọng như tiếng sấm, làm rung chuyển cả mặt đất. Mỗi cánh vỗ mạnh, nó làm cho không khí xoay chuyển và nứt vỡ, tạo thành những vụ nổ nhỏ xung quanh.

Tôi nhìn Quân và Phương Linh, biết rằng chúng tôi không còn đường lui. Đây là lúc phải chiến đấu đến cùng.


Ánh sáng xung quanh đột nhiên bị cắt đứt khi Thiên Sứ vươn tay ra và kéo một chiếc lông vũ từ đôi cánh của mình. Chỉ trong tích tắc, chiếc lông ấy biến thành một thanh kiếm dài ánh kim, lấp lánh như một tia chớp trong không trung. Đầu kiếm phát ra tiếng vang nhẹ như âm thanh của một cánh cửa khổng lồ đang mở ra, phản chiếu sự hủy diệt mà nó mang theo.

Sức mạnh từ thanh kiếm không phải là thứ mà con người có thể dễ dàng đối phó. Nó chứa đựng năng lượng vượt xa giới hạn của con người, một thứ sức mạnh có thể chẻ đôi cả một tòa nhà chỉ bằng một nhát chém. Thiên Sứ cấp A đưa kiếm lên cao, ánh sáng từ thanh vũ khí chiếu rọi khắp không gian, làm cho bóng tối trở nên mờ nhạt như một tấm vải trắng.

Phương Linh vội vàng giơ chiếc gương lên một lần nữa, ánh sáng từ nó hắt ra, cố gắng làm nhiễu tầm nhìn của Thiên Sứ. Nhưng lần này, Thiên Sứ không hề dao động. Nó chỉ khẽ nhếch môi, mỉm cười một cách kiêu ngạo, rồi lao tới với tốc độ không thể tưởng tượng được. Cánh của nó vung lên, tạo ra một luồng sóng mạnh mẽ, khiến cả ba chúng tôi loạng choạng lùi lại.

"Không thể để nó tiến thêm!" Quân hét lên, ánh mắt kiên quyết. Anh nhanh chóng rút con dao găm ra từ thắt lưng mình. Chỉ trong một khoảnh khắc, con dao găm biến đổi, kéo dài và hóa thành một thanh kiếm sắc bén, lấp lánh ánh sáng. Quân không kịp nghĩ nhiều, lao vào đối đầu với Thiên Sứ. Anh chém mạnh thanh kiếm thần khí xuống, và mỗi nhát chém đều mang theo một cơn sóng mạnh mẽ, khiến không khí như vỡ vụn.

Chúng tôi đồng loạt tấn công.

Phương Linh di chuyển nhanh chóng, sử dụng chiếc gương để tạo ra những tia sáng chói lòa, nhằm làm giảm tầm nhìn và tốc độ của Thiên Sứ. Những tia sáng phản chiếu không ngừng bắn ra, làm mờ đi hình ảnh của Thiên Sứ trong mắt chúng tôi. Nhưng nó vẫn không ngừng, vẫn lao vào với sức mạnh như một cơn bão.

Quân lao vào gần, từng đòn tấn công của anh được chuẩn bị kỹ càng. Anh biết rõ nếu không có những đòn tấn công dồn dập, Thiên Sứ sẽ dùng sức mạnh khủng khiếp của nó để hủy diệt mọi thứ. Anh chém mạnh thanh kiếm thần khí xuống, và mỗi nhát chém đều mang theo một cơn sóng mạnh mẽ, khiến không khí như vỡ vụn.

Tôi không thể đứng ngoài cuộc. Sức mạnh của tôi bắt đầu trỗi dậy. Tôi cảm nhận được năng lượng từ những câu thần thoại, từ những nguồn sức mạnh cổ xưa chảy qua cơ thể mình. Mắt tôi lóe lên một màu vàng kim, và tôi đứng vững trước Thiên Sứ.

Khi Thiên Sứ vung kiếm lên, Quân lao vào phía trước, sử dụng hết sức lực của mình để đỡ nhát chém. Tiếng kim loại va chạm vang lên một cách sắc nhọn, và tôi cảm nhận được từng đợt sóng xung kích mạnh mẽ, nhưng Quân vẫn không ngừng chiến đấu, từng động tác đều toát lên sự kiên định.

Trong giây phút ấy, khi ánh sáng vàng kim từ cơ thể tôi lan tỏa khắp không gian, tôi cảm nhận được một nguồn sức mạnh kỳ bí từ thần thoại cổ xưa đang trào dâng mạnh mẽ. Đôi cánh ánh kim vươn ra sau lưng tôi, và cơ thể tôi như biến hình thành một vị thần chiến tranh, mạnh mẽ và bất khả xâm phạm.

Khi ánh sáng vàng kim lan tỏa khắp không gian, tôi cảm nhận được năng lượng cổ xưa đang trào dâng mạnh mẽ trong cơ thể. Cơn đau bất ngờ ập đến, nhưng nó không phải là nỗi đau thể xác bình thường mà là sự biến đổi, một sự tái sinh. Đôi mắt tôi nhắm lại trong khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng trong bóng tối ấy, hình ảnh của một người hiện lên – một chiến binh uy nghiêm, được bao phủ bởi ánh sáng vàng rực rỡ.

Đó là Solas – Thần Chiến Tranh, vị thần bảo hộ của loài người. Theo truyền thuyết, ông từng phong ấn sức mạnh của các vị thần trong một trận chiến huyền thoại. Giờ đây, tôi cảm nhận được sự kết nối kỳ lạ giữa mình và ông. Giọng nói của Solas vang lên trong tâm trí tôi, mạnh mẽ và đầy uy quyền:

"Ngươi đã chọn con đường này, người thừa kế của ta. Sức mạnh của ta sẽ là của ngươi. Nhưng hãy nhớ, chiến thắng không chỉ dựa vào sức mạnh, mà còn là ý chí và lòng tin."

Từng mạch máu trong cơ thể tôi như bùng cháy. Ánh sáng từ cơ thể tôi trở nên rực rỡ hơn, phủ lên cả không gian một màu vàng kim chói lòa. Đôi mắt tôi mở ra, và tôi thấy rõ mình không còn là chính mình.

Tôi cảm nhận được đôi cánh khổng lồ mọc ra từ lưng, từng chiếc lông vũ ánh kim phát sáng như hàng ngàn mảnh sao lấp lánh. Mỗi lần vỗ cánh, không khí xung quanh như bị xé toạc, tạo ra những luồng gió xoáy mãnh liệt. Bộ giáp vàng óng hiện ra, từng mảnh giáp như được rèn từ ánh sáng và sức mạnh thần thánh, ôm sát cơ thể tôi nhưng lại nhẹ nhàng như không khí.

Khi ánh sáng vàng kim hoàn toàn bao trùm cơ thể tôi, Solas – hình thái tối cao của Thần Chiến Tranh – dần hiện ra trong vầng hào quang rực rỡ.

Cơ thể của Solas cao lớn và đầy uy lực, cao hơn hẳn người thường với chiều cao 3 mét. Thân hình được bao bọc trong bộ giáp vàng kim rực rỡ, mỗi mảnh giáp đều như được rèn từ ánh sáng và mang những hoa văn phức tạp, khắc họa những trận chiến huyền thoại của loài người. Phần vai của bộ giáp nhô cao, sắc nét, tựa như đôi đỉnh núi sừng sững, và mỗi đường nét trên giáp đều toát lên vẻ quyền năng không thể xâm phạm.

Đôi cánh là biểu tượng nổi bật nhất của Solas, một cặp cánh khổng lồ dài hơn 5 mét mỗi bên. Không giống như cánh của các Thiên Sứ thông thường, đôi cánh này mang màu vàng óng ánh kim loại, với từng chiếc lông vũ phát sáng như những mảnh pha lê sống động. Khi đôi cánh vỗ nhẹ, ánh sáng lấp lánh lan tỏa khắp không gian, khiến ngay cả bóng tối cũng phải lùi bước.

Khuôn mặt của Solas vừa sắc sảo vừa uy nghiêm, như một bức tượng được điêu khắc bởi bàn tay của các vị thần. Đôi mắt của ông mang màu vàng kim rực rỡ, sâu thẳm và tràn đầy trí tuệ, như thể có thể nhìn thấu mọi bí mật của thế giới. Những đường nét trên khuôn mặt – từ xương hàm cứng cáp đến sống mũi cao – đều toát lên sự hoàn hảo siêu việt, vừa đậm chất thần thánh, vừa gợi lên vẻ oai hùng. Mái tóc dài màu bạc của Solas tung bay nhẹ nhàng trong luồng sáng tỏa ra từ chính ông, như ánh trăng soi sáng trong đêm tối.

Trên ngực giáp là một biểu tượng khắc sâu – hình ngọn giáo bốc cháy, đại diện cho ý chí không thể khuất phục của ông. Ở giữa biểu tượng ấy là một viên ngọc khổng lồ màu vàng sáng, tỏa ra năng lượng như một mặt trời thu nhỏ, nhịp nhàng hòa cùng từng nhịp tim của Solas.

Thánh Giáo Solas, vũ khí đặc trưng của ông, là một ngọn giáo dài hơn 2,5 mét. Thân giáo được rèn từ một loại kim loại thần thánh, sáng chói như vàng lỏng, và dọc theo thân giáo là những ký tự cổ đại phát sáng nhè nhẹ. Đầu mũi giáo sắc nhọn như một lưỡi gươm, được bao quanh bởi ngọn lửa thiêng, cháy sáng không ngừng nghỉ. Mỗi chuyển động của ngọn giáo như xé toạc không gian, để lại những luồng khí xoáy tỏa ra ánh sáng vàng kim rực rỡ.

Từng bước đi của Solas đều tỏa ra một uy áp không thể diễn tả, làm rung chuyển mặt đất và khiến không gian xung quanh như nín thở. Ông không chỉ là một chiến binh, mà là hiện thân của ý chí và sức mạnh thần thánh, một biểu tượng của hy vọng và sự kiên cường cho loài người.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip