Hán Việt: Ngã bả nĩ môn đương ca môn Tác giả: Nghênh Dương Số chương: 140 chương. Thể loại: Đam mỹ, xuyên nhanh, hệ thống, nhẹ nhàng, 1V1, HE. Raw: Tấn Giang; QT: Sila Edit: Cá Bay---Nếu có điều kiện hãy mua raw ủng hộ tác giả vì raw Tấn Giang rất rẻ, không tới 500đ một chương. ---- Bản edit phi lợi nhuận, chưa được sự đồng ý của tác giả, re-up là tró là tró là tró là tró, chuyển ver cũng thế. ----Đọc ở WordPress theo link trong hồ sơ.Đang đọc ngon thấy chương nào "lạ" thì qua wordpress đọc tiếp nhé mn!…
Tác giả: Lục Dã Thiên Hạc - 绿野千鹤Thể loại: nhất công nhất thụ, cung đình, trọng sinh, ấm áp, công sủng thụ, HETình trạng bản gốc: đã hoànSố chương: 105 chương chính văn và 3 phiên ngoại Văn án.Thê cao nhất, xã tắc thứ hai, phu xếp yếu.Chinh chiến một đời, chiến công hiển hách, cuối cùng trở thành kẻ vắt chanh bỏ vỏ;Sủng thiếp diệt thê, uổng là phu quân, cuối cùng người không rời không bỏ hắn, chỉ có vị nam thê đã bị lãng quên suốt mười mấy năm này...Được một lần trọng sinh, Cảnh Thiều quyết định hối cải triệt để, làm lại từ đầu, nhưng mà...Lúc phải ôm gối đầu đứng trước cửa nhìn trời, Cảnh Thiều nắm chặt tay, bản vương nhất định phải trọng trấn phu cương! Thế là đập cửa nói: "Quân Thanh, ta biết sai rồi mà, cho ta vào đi mà!".…
Tác phẩm : Cảnh sát nhân dân có người yêu rồiTác giả : Nhất Sinh Bán NhànThể loại: Hiện đại, HETình trạng bản gốc: Hoàn (96 chương)Tình trạng edit: Hoàn.Editor: BlackObs a.k.a Tiềm Thuốc Bắc .Hy vọng các bạn tôn trọng tên truyện cũng như nhân vật của câu chuyện, việc đổi tên nhân vật sẽ làm truyện mất đi vẻ đẹp của riêng nó : )Couple: Diệp Tử & Tần Tiểu Mặc ( ngự tỷ thụ & cảnh sát )Chòm sao: Ma Kết & Bạch Dương -------------------------------------------Lưu ý: tôi ko edit truyện này nhá…
Tên truyện: MỸ NAM HOA HỒNGTác giả: Vi Phong Kỷ HứaThể loại: Hiện đại, Bố già 37 tuổi giới kinh doanh lưu manh công x Mỹ nhân 19 tuổi thơ ngây thanh cao thụ, niên thượng, kim bài đề cử, hào môn thế gia, tình hữu độc chung, đô thị tình duyên.Biên tập: ♪ Đậu ♪.:. Giới thiệu .:.Đến độ tuổi của Cung Thừa thì không có tâm tư yêu đương, chỉ muốn làm một kim chủ tốt "đi thận" không phải bỏ tâm ra.(*) Đi thận: Tương tự với FWB, mối quan hệ bạn tình chỉ có tình dục không có tình yêu.Úc Nam thì lại tựa một bông hoa được chăm bón cẩn thận trong vườn hoa của gã, mơn mởn xinh đẹp, chờ đợi gã hái.Hái một lần, ăn rồi còn muốn nữa.Hái thêm một lần, muốn ngừng mà không được.Hái thêm n lần...Mãi đến sau này gã mới phát hiện, mẹ kiếp hóa ra kiểu như gã gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên.Tiểu mỹ nhân Úc Nam · chân thật: "Đã chơi hư rồi, tạm biệt ngài!"Nhắc nhở:1. Thụ nhỏ hơn công 18 tuổi, có cả sự thanh cao, xinh đẹp, thơ ngây hòa quyện làm một.2. Giai đoạn đầu công khá tồi tệ, giai đoạn sau cưng chiều thành người cha già lao tâm khổ trí.3. Tình yêu chênh lệch thế hệ giữa ông già và bông hoa trắng, cực kỳ máu chó, đọc bìa ngoài ba lần là biết.- - - - - - - - - - -TRUYỆN ĐƯỢC EDIT PHI THƯƠNG MẠI. KHÔNG ĐỒNG Ý CHUYỂN VER, KHÔNG ĐỒNG Ý ĐĂNG LẠI Ở NƠI KHÁC, KHÔNG ĐỒNG Ý LÀM AUDIO. HÃY TẨY CHAY CÁC TRANG REPOST NHƯ TRUYENFULL, SSTRUYEN, WEBTRUYEN...…
Một cô gái tầm thường, không có gì nổi bật, vì chăm chỉ mà đã may mắn vào được trường phổ thông Lam Nguyệt, một trong năm trường nổi tiếng cả đất nước. Cứ nghĩ mình sẽ có một cuộc sống cấp 3 bình thường, nhưng sóng gió cứ liên tục xảy ra khi cô phải liên tiếp giáp mặt với các cậu ấm cô chiêu. Tính tình ban đầu rất nhút nhát nên cô thường tự ví mình như một chiếc lá vàng, gió thổi đâu thì đi đó, sẽ mãi không thể quyết định được việc gì. Tuy nhiên, cuộc sống của cô đã hoàn toàn bị thay đổi khi cô gặp được hai chàng hoàng tử định mệnh của cuộc đời mình. Một người thì lạnh lùng hơn núi băng, còn một người thì bạo lực, tính sai bảo rất cao. Bị cuốn vào dòng chảy của định mệnh và đối mặt với bao nhiêu rắc rối, cô phải làm sao?…
Phòng bên cạnh chuyển tới một mỹ nam kiêu ngạo, tự đại, IQ=max, EQ=0. Ngay từ đầu tiên đã bị hắn đưa vào đồn cảnh sát nên Tô Song Song quyết định thù này không báo không phải nữ tử, không ngờ kế hoạch trả thù rất thuận lợi, thế nhưng hắn lại nói "Cô làm hỏng hôn sự của tôi nên cô phải dùng chính mình để đền..."…