🦇[MA CÀ RỒNG].11 + 12
Chương 11
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Mặc dù không lên tiếng, nhưng đôi mắt dọc màu đỏ sậm lại ánh lên chút ý cười. Thái độ "sợ hãi" hời hợt và bỡn cợt này khiến dơi nhỏ đang giận bừng bừng cảm thấy mình bị khiêu khích. Cậu lập tức rút tay khỏi tay hắn, tiếp tục lao tới tấn công lần nữa.
Nhưng Đường Đường dường như đã quên mất trên người mình chỉ khoác tạm một lớp vải lụa mỏng của tộc nhân ngư. Khi cậu cử động mạnh, tấm lụa mềm mại lập tức trượt khỏi chân, rơi xuống đất.
Tộc nhân ngư vốn nổi danh với tài dệt vải, tấm lụa khoác dưới thân Đường Đường nhẹ như không, mỏng như cánh ve, ánh sáng chiếu vào liền phản xạ rực rỡ tựa cầu vồng. Ở nơi địa ngục lạnh lẽo, tối tăm này, vốn dĩ đã dễ dàng thu hút sự chú ý, giờ đây đột ngột rơi xuống lại càng khiến ánh nhìn của ác quỷ lập tức dồn về phía đó.
Tựa như lớp vải bảo vệ bọc bên ngoài viên trân châu, chậm rãi trượt xuống, để lộ làn da trắng muốt óng ánh. Đôi chân thon dài hằn đầy vết đỏ, thoáng phảng phất một mùi hương ngọt ngào mị hoặc, như muốn câu hồn người ta đi theo.
Con ngươi dọc của ác quỷ hơi nheo lại. Lúc này, hắn mới để ý thấy trong tay mình đang nắm lấy một vùng da thịt mềm mại, lạnh lẽo một cách tinh tế. Theo bản năng, hắn siết chặt tay một chút. Đường Đường cứng đờ người lại.
Những sinh vật trong địa ngục vốn chẳng có khái niệm đạo đức, huống hồ hắn còn là một ác quỷ mang trên mình bảy tội lỗi nguyên thủy. Hắn thuận theo ham muốn của bản thân, lại dùng đầu ngón tay bóp nhẹ một cái.
"Bụp" một tiếng, thiếu niên tóc đen đang đỏ bừng mặt vì xấu hổ trong vòng tay hắn bỗng nhiên biến mất. Một con dơi nhỏ chibi xuất hiện, tức tối vung cánh mắng chửi hắn om sòm.
"Chít! Chít chít chít!!"
Nhìn sinh vật bé nhỏ trước mặt, Mephisto cuối cùng không nhịn được mà bật cười. Hắn ngồi thả lỏng trong chiếc ghế xa hoa, hai chân bắt chéo tùy ý, đôi cánh lông vũ đen phía sau hơi rũ xuống hai bên. Hắn nhẹ nhàng búng một cái vào con dơi nhỏ đang vỗ cánh chửi bới trước mặt, khiến cậu lập tức bị bắn văng ra xa.
Dơi nhỏ lảo đảo lăn mấy vòng, đến khi lấy lại thăng bằng thì đã tức đến mức suýt phát điên, vội vàng nhào tới, cắn mạnh vào ngón tay hắn.
Cắn... cắn không được?
Cậu tức điên lên, thử đổi sang cái răng khác tiếp tục cắn.
Lực cắn trên ngón tay chẳng đáng là bao, răng nanh nhỏ bé của cậu hoàn toàn không xuyên qua được làn da ác quỷ. Mephisto chống cằm, khẽ nhếch môi dụ dỗ:
"Đói à? Biến trở lại đi, ta sẽ cho ngươi uống máu. Thế nào, nhóc con?"
Dơi nhỏ lập tức trợn trắng mắt.
Mephisto - một trong ba công chính của câu chuyện. Hắn là một ác quỷ sâu thẳm của vực thẳm, thích chơi đùa với lòng người, cực kỳ chán ghét những thứ tẻ nhạt, là một kẻ vô cùng nguy hiểm.
Từ trước, khi cảm nhận được luồng ma pháp trận tràn ngập năng lượng hắc ám, Đường Đường đã lờ mờ đoán được kẻ bắt cóc mình rất có thể chính là nhân vật công cuối cùng trong nguyên tác—ác quỷ của vực thẳm. Nhưng để chắc chắn, cậu vẫn chủ động sử dụng kỹ năng "tình cờ gặp gỡ" đã từng rút được, thay đổi hướng rơi xuống. Không ngờ, đúng là nhân vật công thật, nhưng cậu lại rơi thẳng vào lòng hắn.
Trong nguyên tác, Channing đã giết chết chủ nhân cũ của thân thể này, xé một phần quyền lực từ tay các giáo chủ, nhưng lại không dám thỏa mãn với những gì mình có. Chính vì thế, cậu ta đã khoác lên mình lớp vỏ ngoài thánh thiện, dùng vẻ ngoài thuần khiết để dụ dỗ hai kẻ mạnh—Servis và Césaire.
Mephisto, chính là kẻ duy nhất nhìn thấu bộ mặt thật của cậu ta.
Về sau, nhân vật thụ bị Đại Giáo Chủ trong Tòa Thánh giở trò ngáng chân hết lần này đến lần khác, cuối cùng không chịu nổi nữa mà chủ động giao dịch với ác quỷ. Mà ác quỷ cũng cảm thấy thú vị khi trong Tòa Thánh—nơi suốt ngày treo đạo đức nhân nghĩa trên đầu—lại xuất hiện một kẻ dám làm chuyện như vậy, nên đã giúp cậu ta vài lần.
Dưới ảnh hưởng của vận mệnh, các nhân vật công đều dần bị cậu ta mê hoặc, quyền lực của cậu ta ngày càng lớn, cuối cùng trở thành Sứ giả Quang Minh Thần —Thánh Tử thuần khiết không chút tì vết, được người đời kính ngưỡng.
Kẻ đã kéo cậu ta lên từ vũng lầy khi cậu ta bế tắc nhất, đã nuôi cậu ta ăn mặc, dạy cậu ta phép thuật—một ma cà rồng—lại bị cậu ta móc tim, đóng đinh trên đất xét của Phán Quyết, phơi nắng ba ngày ba đêm cho đến khi hoàn toàn hóa thành tro bụi.
Sự thật được giấu kín dưới ánh sáng thánh khiết, còn kẻ giả dối kia lại giẫm lên xác người, bước lên địa vị cao.
Bây giờ cậu chưa chết, kẻ mà thụ chính muốn ác quỷ đối phó đã trở thành cậu. Việc này cũng nằm trong dự liệu của Đường Đường. Dù sao, ngay từ đầu, cậu đã thả quạ đi kích thích cậu ta chính là vì mục đích này.
—
Trong cung điện, Mephisto nhìn con dơi nhỏ lườm mình trắng mắt, vẫn cố cắn hắn. Từ răng phải đổi sang răng trái, hắn vung tay một cái.
Dơi chibi lập tức biến thành thiếu niên tóc đen mắt đỏ, tức tối cắn hắn. Ngón tay Mephisto bị đôi môi đỏ của cậu ngậm vào miệng mềm ướt. Đồng tử dọc của hắn khẽ tối lại.
Hắn cảm nhận cậu dùng ngón tay hắn mài răng. Nước bọt ướt át chảy ra, hương ngọt thanh thoảng qua từng chút, khiến người ta muốn thè lưỡi qua, liếm lên hàm răng ấm nóng, mút thịt mềm đỏ tươi trong miệng cậu, hôn đến mức cậu không kìm được mà khóc lên.
Ác quỷ là loài còn dâm loạn hơn cả ma cà rồng. Muốn gì thì làm, chẳng bao giờ kiềm chế. Mephisto đã sớm quên mất giao kèo với thánh tử kia. Giờ hắn chỉ muốn thử thứ trước đây hắn từng cho là bẩn thỉu, ghê tởm.
Thử địt con dơi nhỏ này.
Đường Đường cắn ngón tay hắn, giả vờ như vừa phát hiện mình biến lại, ngơ ngác xấu hổ đến đỏ tai. Ngón tay như nóng bỏng miệng, cậu vội dùng đầu lưỡi đẩy ra ngoài.
Đầu lưỡi mềm trơn luống cuống đẩy ngón tay. Cảm giác mát lạnh lại khiến bụng dưới Mephisto dâng lên một luồng nóng rực. Đồng tử dọc co lại, hắn đưa tay, kéo Đường Đường vào lòng.
Ma cà rồng muốn xù lông, nhưng Mephisto đã tiên đoán trước, đánh xuống một đạo phong ấn.
Thương tích cậu chưa lành, vừa nãy phát tiết dùng chút sức, chẳng thể chống lại ác quỷ. Dễ dàng bị khống chế, cậu mềm oặt, yếu ớt đáng thương ngồi trong lòng hắn, ngoan ngoãn ngửa gương mặt tinh tế, há miệng để hắn đùa nghịch lưỡi. Đuôi mắt ánh lên sắc đỏ đáng thương.
Bàn tay thô ráp nắm eo cậu, bóp ra đường nét mảnh mai yếu ớt, tôn lên cặp mông trắng mềm bị ép chặt khi cậu ngồi trên đùi hắn, đầy mê hoặc.
Ác quỷ đùa nghịch miệng cậu ướt át, phát ra tiếng "chẹp chẹp". Hắn cúi mắt, đồng tử dọc nguy hiểm nhìn gương mặt xinh đẹp ngửa lên của cậu. Theo sự trêu chọc của hắn, mặt cậu dần ửng hồng, đôi mắt đẹp ngập nước mắt, long lanh chực rơi nhìn hắn, thỉnh thoảng bật ra tiếng thở ướt át.
"Ư... không, ư ha..."
Trong cung điện, hoa hồng đỏ thắm tỏa hương dâm mỹ ngập tràn.
Mái tóc đen hơi dài, làn da trắng lạnh, thiếu niên nhỏ bé yếu ớt ngồi trong lòng ác quỷ cao một mét chín. Đôi chân dài trần trụi khẽ run, ngón chân hồng nhạt co lại. Một đoạn đuôi mảnh chẳng biết từ đâu ra quấn lấy thứ hồng nhạt ấy, vuốt ve lên xuống.
Đường Đường ngồi trong lòng ác quỷ, ngoan ngoãn ngửa gương mặt tinh tế. Đuôi mắt đỏ rực, đôi mắt đỏ sẫm xinh đẹp ngập nước. Đôi môi đỏ hé mở bị ác quỷ "chẹp chẹp" đùa nghịch lưỡi. Nước bọt theo khóe môi chảy xuống, lượn quanh chiếc cổ thanh mảnh, nơi yết hầu trồi lên thụp xuống.
Ánh mắt Mephisto sâu hun hút. Hắn chơi đùa miệng cậu ướt át, khiến cậu thở ra hương ngọt thanh. Rút ngón tay ra, hắn cúi đầu vùi vào cổ cậu, há miệng. Đầu lưỡi đỏ tươi liếm láp dòng nước bọt, mút lên da trắng tuyết một dấu hôn ám muội. Đường Đường ngửa cổ rên rỉ.
Cậu run rẩy: "Đồ khốn, con quạ chết tiệt, ta không tha cho ngươi đâu."
Mephisto cười khẩy, như trừng phạt cắn vào yết hầu cậu. Đường Đường bị kích thích run lên một cái. Thứ hồng nhạt bị vuốt cứng bật lên, lỗ tinh mở ra hồi lâu mới chậm rãi rỉ vài giọt trắng, rơi xuống chiếc đuôi mảnh của ác quỷ.
"Bắn rồi à?"
Ác quỷ cúi mắt nhìn cảnh này. Đầu lưỡi đỏ tươi liếm vết hôn nhạt trên yết hầu cậu. Giọng điệu lười biếng mang ý cười:
"Ta đợi ngươi không tha cho ta đây, yêu dấu. Tốt nhất... dùng mông ngươi kẹp ta bắn đầy bụng ngươi, sinh cho ta một tiểu ác quỷ."
Hắn vừa nói vừa hôn cổ cậu, liếm láp nước bọt. Chiếc đuôi dính tinh dịch di chuyển ra sau, đâm vào lỗ nhỏ sưng đỏ của Đường Đường. Nơi đó vừa bị nhân ngư đụ xong, thịt non ướt át sung huyết. Đầu đuôi "phập" một cái đâm sâu vào trong.
"A... ngươi cút, cút đi!!"
Thành ruột ngậm lấy thứ loạn xạ bên trong. Thứ này gốc hơi thô, càng xuống càng mảnh dài, đầu cứng có góc cạnh, khuấy động trong lỗ thịt đỏ non của cậu đến long trời lở đất, nước dâm văng tung tóe. Đường Đường co rút bụng dưới, khóc lóc thở dốc.
Cậu cảm nhận chiếc đuôi ra vào trong tràng ruột, mang theo từng đợt nóng ran, khó chịu co rút thành ruột ướt át, ép chặt chiếc đuôi tệ hại của ác quỷ. Muốn ác quỷ đổi sang thứ to hơn, thô hơn đâm vào, cậu để đầu hắn vùi vào cổ mình, yết hầu bị liếm mút, giả vờ khóc lóc bảo hắn cút, vặn vẹo mông vùng vẫy.
Trông như bị ép buộc, nhưng chỗ nào cũng quyến rũ chết người. Mephisto hơi thở rối loạn. Bàn tay lớn giữ chặt eo cậu, đè thiếu niên không cam lòng. Chiếc đuôi ra vào càng lúc càng nhanh.
Từ bên hông nhìn sang, dưới vòng eo mảnh bị tay lớn bóp chặt, cặp mông tròn trắng khẽ nhếch lên. Chiếc đuôi đen khuấy động bên trong, run rẩy phun nước dâm, làm ướt một mảng quần ác quỷ.
Trong không khí, tiếng nước át cả mọi thứ. Đường Đường bụng dưới chua xót, từng luồng nóng chảy về tiểu phúc. Lỗ thịt ướt nhẹp co giật.
Yết hầu cậu bị ác quỷ cắn, cậu rên rỉ từ chối. Nhưng lỗ nhỏ ướt át lại tham lam nuốt nhả thứ mang lại khoái lạc.
Càng không muốn, Mephisto càng hưng phấn. Hắn đâm cậu ướt nhẹp, không mút yết hầu cậu nữa, rút chiếc đuôi dính dịch ruột ra, cởi thắt lưng, lôi ra cây gậy thịt thô to cong vẹo, tím đỏ dữ tợn.
Thứ này vừa thô vừa lớn, đầu khấc hơi cong, gân xanh nổi cộm, từ lỗ chuông rỉ ra chất lỏng trong suốt.
Ác quỷ tựa lưng vào ghế, xoay Đường Đường đối diện mình. Một tay lớn bóp mông cậu trơn trượt, nhấc lên ấn xuống cây gậy thịt.
Lỗ nhỏ sưng đỏ từng bị đuôi đâm qua, ngâm nước dâm căng phồng. Khi chạm vào đầu khấc to lớn, "phập" một cái chảy ra dòng nước trong, từ đầu khấc chậm rãi trôi xuống dưới.
Dương vật nóng từ đầu đến gốc. Mephisto lưng tê rần, không kìm được rên khẽ một tiếng.
Đường Đường thở hổn hển, chẳng còn sức vùng vẫy. Cậu ôm cổ Mephisto, mông bị hắn nâng lên, ép xuống cây gậy thịt nóng bỏng. Cậu lắc đầu từ chối liên tục.
"Không, không được, ư không được!"
Cậu kề sát tai Mephisto, âm thanh đáng thương muốn chết. Lỗ nhỏ ngậm đầu khấc lập tức đói khát rục rịch mút lấy, giả vờ chống cự cây hàng xâm phạm mình, nhưng cơ thể run lên vì sướng, giọng khóc mang chút mềm mại.
"A... nóng quá, chết tiệt, con quạ chết, ư... ngươi, ngươi rút ra đi ư ha, to quá, không... a a a a!!"
Chưa nói xong, Mephisto bị cậu khiêu khích đến không chịu nổi, đôi đồng tử dọc đỏ tươi. Hai tay nắm mông Đường Đường, mười ngón thô dài bấu sâu vào thịt mông mềm mịn, eo hông đẩy mạnh, đè mạnh xuống!
Cây gậy thịt thô to lập tức xuyên qua lỗ thịt chín mọng đầy nước, đâm mở lớp thịt non quấn quýt, một lần đến thẳng ruột sưng đỏ.
Khoảnh khắc đâm vào, cả hai cùng cảm nhận khoái cảm khiến hơi thở gấp gáp, mắt tối sầm. Mephisto rên khẽ, Đường Đường co rút thành ruột kẹp chặt chim to, bị nóng đến run rẩy chảy nước, cũng siết chặt hắn.
Ư, sướng quá, nóng quá.
"Bót thế này?"
Mephisto đương nhiên không nghĩ đây là Đường Đường phát dâm. Nét không cam lòng và giận dữ trong mắt cậu, hắn đều thấy rõ. Kẹp chặt thế này, là không muốn hắn ra vào bắn trong.
Hắn cười một tiếng, giọng khàn trầm mê hoặc: "Thích kẹp dương vật của ta? Vậy kẹp chặt vào, cưng ài." Hai tay luồn ra sau Đường Đường, nắm mông trắng mềm, để lộ lỗ nhỏ kẹp cây gậy thô to.
Thứ thô to bắt đầu ra vào, chìm vào lỗ đỏ, ép ra vô số dịch ruột văng tung tóe, từ nông đến sâu càng lúc càng nhanh. Tiếng "phập phập"dõng dạc tuyên bố nước cậu nhiều thế nào.
"A, nóng quá, ư ư ư, sao... sao lại nóng thế này, ư ha... không được, sắp bị nóng hỏng rồi, ư... đừng, ư..."
Thân nhiệt ác quỷ cao, thứ đó vừa thô vừa nóng, làm ruột ma cà rồng co giật. Đường Đường run rẩy nhấc mông, không cho ác quỷ đâm vào. Tiếng khóc réo rắt mê hoặc cực kỳ.
Lớp thịt non co giật từng tầng, cắn chặt khiến Mephisto sướng chết đi được. Hắn nắm mông cậu xoa nắn, thở dài thoải mái, cây gậy dài gần như điên cuồng ra vào, như sắt nung đâm loạn xạ, lao thẳng vào miệng kết tràng.
"Không hỏng đâu cưng à, hmm, nước của ngươi nhiều thế này, sao hỏng được."
Hắn bất ngờ vỗ mạnh vào mông, đánh cặp mông trắng mềm rung lên. Dấu tay đỏ rực in trên thịt mông trắng, cực kỳ dâm mỹ. Đường Đường run một cái, lỗ thịt bị dương vật xuyên qua, từng nhát đâm vào thành ruột.
Bụng nhỏ phẳng lì gồ lên một khối dâm đãng, luồng nóng chua xót dày đặc.
Nóng, nóng quá.
Đường Đường đuôi mắt đỏ rực, khóc thở gần như sụp đổ. Cậu xem Mephisto – kẻ hành hạ mình – như cọng rơm cứu mạng, tay ôm chặt cổ hắn. Lỗ thịt ướt át kẹp chặt thứ thô nóng ra vào hung mãnh, bị đâm mở lớp thịt mềm quấn quýt, nóng đến mức thịt non run rẩy tiết nước dâm, phun ra lấy lòng kẻ cưỡng hiếp.
Dương vật của Mephisto bị nước dâm tạt đầy mặt sướng tê người. Đồng tử dọc càng tối, hơi thở gấp gáp cực kỳ gợi cảm.
"A, ướt quá... cưng ơi, sao lại chảy nhiều nước thế, bị đâm sướng rồi à? Đồ dâm đãng, ... ngươi sắp kẹp gãy ta rồi."
Hắn hai tay nắm mông Đường Đường, cây gậy to lớn đầy chất nhầy điên cuồng va chạm trong lỗ thịt đỏ, tiếng "phập phập" không ngừng.
Lỗ thịt mũm mĩm khó khăn nuốt nhả dương vật, đầu khấc căng đầy đâm liên tục vào điểm nhạy sung huyết. Đường Đường không chịu nổi hét lên không tiếng, nước mắt chảy qua khóe mắt đỏ, nước dâm phun liên tục, đôi chân rũ xuống vô lực đạp loạn.
"Đừng cử động, hưm, chết tiệt!" Mephisto chỉ thấy chỗ ướt mềm kia co giật điên cuồng, sướng đến đôi cánh lớn rung lên. Hắn nắm chặt mông Đường Đường, không màng ruột co giật vì cao trào, điên cuồng đâm loạn trong khoang bụng mềm.
"A..."
Quần áo cậu chẳng biết từ lúc nào bị ác quỷ xé rách, toàn thân phủ một lớp hồng nhạt, bụng nhỏ gồ lên dấu gậy thịt, như ruột bị đụ thành hình dạng bộ phận sinh dục ác quỷ.
Từ cổ họng bật ra âm thanh vỡ vụn, nước mắt trào khỏi đôi mắt đẹp, run rẩy ôm lại ác quỷ. Gò má ửng hồng cọ vào hắn, lảm nhảm khóc thút thít.
Giọng gần như van xin, mềm mại khóc thở: "Sâu quá, ư, ta sắp chết rồi, đừng, đừng nữa được không..."
Mephisto đồng tử dọc co lại, cơ bắp tay nổi lên. Thứ thô to trong mông ướt át phình to thêm một vòng, khiến thiếu niên vùi vào cổ hắn cọ loạn, run rẩy "hừ" một tiếng, hơi nóng phả bên tai.
Đồng tử dọc ác quỷ đỏ tươi nguy hiểm, nhịn hồi lâu mới không đâm mạnh cây gậy dài vào khoang bụng cậu khuấy loạn cho cậu khóc. Hắn ngừng thao, dịu dàng ôm Đường Đường vào lòng, vuốt lưng cậu, giọng lười biếng mang cười.
"Sâu quá à? Cưng à, thò cánh dơi ra cho ta sờ, ta sẽ nhẹ hơn."
"Không, không sờ, ư."
Cánh dơi của ma cà rồng nhỏ rất nhạy cảm, không muốn cho con quạ hôi sờ. Cậu ôm cổ hắn cọ nhẹ, lẩm bẩm ỷ lại mơ hồ.
Mephisto ôm một kẻ dính người trong lòng, gương mặt nóng ran cọ vào cổ hắn, đáng thương "hừ" hồi lâu, dính dớp khiến người ta xót.
Hắn cười một tiếng, hai tay bóp mông cậu trơn trượt, nhấc hai mông căng tròn lên. Lỗ nhỏ sưng đỏ chậm rãi nhả ra cây gậy tím đỏ gân xanh nổi cộm, nước dâm ướt át nhỏ giọt, lại bị "phập" ấn xuống!
"A a a!!" Cây gậy nóng rực bất ngờ đâm sâu vào khoang bụng, không ngừng nghỉ cọ xát lớp thịt mềm chín mọng. Đầu khấc cong mạnh mẽ đâm vào thành ruột, phát ra tiếng nước "bạch bạch" trầm đục dâm đãng. Đường Đường chết đi sống lại khóc hét, hoảng hốt nghe hắn xấu xa đe dọa.
"Cưng à, để ta sờ cánh dơi, nhé?"
Khúc gân thô to căng mở tràng ruột co chặt, đầu khấc cong chạm vào kết tràng hẹp nhỏ hơn, nóng đến mức lớp thịt non đỏ co giật.
Đường Đường nước mắt mọng khóc thở, dáng vẻ mơ màng rất đáng thương. Bụng nhỏ gồ lên dấu gậy thịt không ngừng co rút, cả người yếu ớt ngồi trên dương vật to lớn, lỗ nhỏ đỏ tươi buh căng rộng, ướt át chảy nước, làm bẩn dương vật và quần ác quỷ.
Cậu bị đụ sợ rồi, cảm nhận mối đe dọa nóng rực trong cơ thể, ủy khuất thò cánh dơi ra. Cánh dơi đen bung sau lưng, rũ xuống uể oải, nhìn kỹ còn run rẩy.
"Ngoan."
Mephisto hài lòng khen, đồng tử đỏ sẫm nhìn cánh dơi lớn run rẩy sau lưng cậu. Một tay đỡ mông Đường Đường, đẩy cây gậy tím đỏ ra vào nông trong lỗ thịt non mọng nước, phát ra tiếng nước "chẹp chẹp" ám muội. Tay kia luồn ra sau vuốt ve cánh dơi.
Đôi cánh dơi rất đẹp, khung xương phủ màng mỏng đàn hồi, lông tơ mềm mại không chút gai góc. Mephisto vuốt từ đầu đến gốc, Đường Đường lập tức mềm người, khóc thút thít đầy ngọt ngào, khiến bụng dưới ai đó căng lên.
Mephisto bụng dưới co chặt, yết hầu trồi lên thụp xuống. Sinh dục tím đỏ phình to chậm rãi ra vào trong lỗ chín mọng, thân trụ nóng rực nghiền qua thịt ruột tươi mọng. Mông trắng Đường Đường run rẩy, bị đâm đến nước dâm văng tung tóe. Hắn lại bóp vào gốc cánh dơi.
"Ư..."
Cánh dơi run rẩy đáng thương, thiếu niên trong lòng run lên một cái. Làn da trắng dần lan màu hồng nhạt đáng yêu, mặt ửng hồng mắt mơ màng, trong lòng hắn mềm thành vũng nước ngọt, khó chịu co rút ruột ướt, cắn chặt dục vọng phình to của ác quỷ sướng đến phát điên.
"Nhạy cảm thế sao... dơi nhỏ."
Quý ngài ác quỷ từ cổ họng bật ra tiếng cười khẽ, không nhẹ không nặng bóp gốc cánh dơi. Dương vật tím đỏ hung mãnh lấp đầy ruột chín mọng sung huyết của ma cà rồng, nghiền qua thịt non mọng nước.
"Không, đừng bóp, đừng bóp cánh!!" Đường Đường sắp bị hắn làm chết rồi, cánh dơi run dữ dội. Cậu ôm cổ Mephisto, cây gậy thịt ướt át cương cứng bệnh tật cọ lên người hắn, rỉ chất nhầy trong suốt, khóc thở lảm nhảm.
Mephisto đương nhiên không buông tay, ngón tay hơi dùng sức. Đường Đường run cánh dơi hét ngắn, co giật không ngừng, nước mắt trào mạnh hơn, lỗ mềm ướt át siết chặt dương vật đang lao tới, sướng đến mức Mephisto thở dài.
"Tuyệt quá, hưm... kẹp chặt chút nữa nào cưng, ăn hết tinh dịch vào bụng, hưm, sinh cho ta một tiểu ác quỷ, sss, ngoan lắm..."
Giọng Mephisto đầy thỏa mãn, đôi cánh đen sau lưng khẽ rung, tăng sức đâm mạnh khiến nước dâm "phập phập" vang loạn, không ngừng xoa nắn gốc cánh dơi của Đường Đường. Thiếu niên run rẩy co rút ruột ép cây gậy nóng, bị nóng đến khó chịu đạp chân loạn, nước bọt chảy khỏi khóe miệng, bật ra tiếng nức nở khóc nghẹn, giọng khàn run rẩy.
"Cánh, a... cánh, không, đừng bóp nữa, ư—!! Xin ngươi, xin ngươi đừng, đừng."
"Đừng cái gì? Cưng à thịt ruột kẹp ta thoải mái quá, sao lại bót thế này, a, nhiều nước quá!!"
Dương vật tím đỏ đầy nước dâm của Mephisto hung bạo ra vào trong lỗ chín mọng, như dã thú lao vào cú đâm cuối cùng. Sinh dục nóng rực đâm mở thịt ruột mọng nước, tiếng "bạch bạch bạch" hòa tiếng nước. Đường Đường khóc hét chảy nước mắt, mông bị đâm đỏ rung lên, lỗ thịt co giật, chất nhầy phun từng đợt.
"Sắp bắn rồi, darling..." Ác quỷ ôm chặt thiếu niên co giật không ngừng trong lòng. Cằm cậu tựa vai hắn, dương vật cọ vào áo hắn, đôi cánh dơi lớn sau lưng run rẩy, gốc bị xoa nắn. Hơi thở ác quỷ nặng nề hơn, dương vật dưới hông phủ lớp màng nước, gân xanh nhảy múa đâm loạn trong lỗ đầy nước, rồi bất ngờ xuyên vào kết tràng.
"Ngoan nào bé cưng, bắn hết vào ruột dâm đãng của ngươi!! Sinh cho ta một tiểu ác quỷ!!"
Đầu khấc cong mở rộng kết tràng, chạm vào thành thịt, hắn gầm khẽ thả lỏng lỗ chuông. Sinh dục nóng rực rung lên bắn tinh dịch cuồn cuộn vào kết tràng vừa bị xâm nhập, phun mạnh vào thịt non đỏ. Đường Đường hét lên không muốn, nhưng vẫn bị nóng rực lấp đầy bụng.
"Nóng quá! Nóng quá!!"
Tinh dịch nóng bỏng chảy không ngừng, nóng đến mức ruột co rút run rẩy. Ma cà rồng thân nhiệt thấp khóc hét liên tục, cánh dơi run đáng thương, ngón chân rũ xuống căng cứng khó chịu, chịu từng đợt kích thích, mắt tối sầm, mồ hôi thơm lăn qua cột sống xinh đẹp.
Cánh dơi cậu bị ngón tay Mephisto bóp nghịch, tê dại ngứa ngáy, buộc phải mềm nhũn trong lòng hắn, mặc cho dương vật lấp đầy ruột. Tinh dịch tích trữ bao năm phun từng đợt khiến bụng nhỏ phẳng lì căng tròn nóng bỏng, như quả bóng nước đẫm mồ hôi, tưởng chừng thật sự mang thai con của ác quỷ.
Mông tròn căng ửng đỏ, ướt át run rẩy, lỗ thịt mím chặt sinh dục, gốc thô to còn rung bắn tinh. Lỗ thịt chứa không nổi, tinh dịch trào ra, làm hạ thân họ nhầy nhụa, bạch trọc văng lên cánh dơi. Thiếu niên trong ngoài đều nhiễm mùi lưu huỳnh của gã ác quỷ đang ôm mình.
./.
Chương 12
Chuyển ngữ: Andrew Pastel
Trong cung điện dâm mỹ, mùi tình dục tràn ngập không gian. Hương lưu huỳnh hòa lẫn với mùi hồng ngọt thanh quyến rũ, càng vào sâu càng nồng đậm. Chỉ cần ngửi thôi cũng đủ khiến mặt người ta đỏ bừng.
Trên chiếc ghế sang trọng kiểu quý tộc, ác quỷ tóc ngắn để đôi cánh đen rũ sau lưng. Trong lòng hắn ôm một thiếu niên trắng trẻo, toàn thân ánh hồng nhạt. Sau lưng cậu mọc đôi cánh dơi đen run rẩy. Cặp mông tròn ướt át ngậm lấy dương vật của hắn, bị đụ đến đầu mông hồng phấn.
Nước dâm đầy ắp bao quanh dục vọng, thành thịt sưng đỏ còn co giật. Mephisto thở dài khẽ, nắm cặp mông trơn nhẵn của cậu nắn bóp, mười ngón tay lún sâu vào thịt mềm.
Ác quỷ coi trọng tình dục nhất. Lần đầu nếm mùi tình ái, Mephisto cảm thấy hồn mình sắp bị thứ nhỏ mềm mại trong lòng hút mất. Một lần sao đủ, đồng tử dọc của hắn lóe lên tia nguy hiểm tối tăm. Thứ to lớn cứng lại chậm rãi cọ vào lớp thịt mềm chín mọng ướt át.
"Ư..."
Lỗ thịt bị dùng quá độ sưng to, chỉ khẽ cọ thôi đã dâng lên cảm giác chua xót nhói buốt. Đường Đường run lên một cái, cơ thể rẩy rẩy tiến tới ôm chặt cổ Mephisto. Gương mặt xinh đẹp dính nước mắt cọ vào hõm cổ hắn, lấy lòng.
"Mephisto, không, đừng, trong bụng nóng quá, rút ra được không?"
Gò má nóng ran dính nước mắt, ướt át áp lên da hắn. Thiếu niên thút thít khẽ, giọng nói mang chút nức nở, đáng thương cầu xin bên tai Mephisto vang to. Một luồng lửa từ tim hắn cháy xuống bụng dưới.
Trong lòng ác quỷ vừa thoáng nghĩ cậu thật ngoan, đã cảm thấy bên cổ truyền đến nhói đau. Thiếu niên dính dớp cọ vào hắn dùng sự mềm mại làm hắn tê liệt, bất ngờ há miệng. Hai răng nanh trắng nhọn cắn mạnh vào động mạch lớn của hắn.
May mà ác quỷ da dày thịt chắc, mới không bị ma cà rồng nhỏ cắn đứt cổ, hút cạn máu toàn thân.
Mephisto yết hầu khẽ động, cảm nhận cơn đau liên miên ở cổ. Hắn biết cậu cắn mạnh thế nào, từ cổ họng bật ra tiếng cười trầm, vỗ lên mông ướt át của Đường Đường. Sau đó, hắn nâng đầu cậu lên, tay lớn bóp hai bên má cậu, nhìn thiếu niên lộ răng nanh.
"Cục cưng, nhẫn tâm thế sao?"
Thiếu niên trong lòng để tóc đen hơi dài che lấp lông mày và mắt. Hai má trắng mềm bị hắn bóp, buộc phải há miệng. Răng nanh nhọn thoắt ẩn thoắt hiện, đôi mắt đỏ tươi lóe lên tia bất mãn.
Như hoa hồng gai, bề ngoài yếu ớt mềm mại, tỏa hương ngọt quyến rũ, nhưng hễ có cơ hội là có thể lấy mạng ngươi.
Đồng tử dọc ác quỷ khẽ rũ, ánh mắt rơi trên gương mặt hung dữ muốn cắn người của ma cà rồng. Hắn bóp má kéo cậu lại gần, cúi đầu khẽ cắn môi cậu, mắt mang ý cười cắn rách một vết.
"Ư..."
Miệng đau nhói, một dòng máu chảy ra, bị ác quỷ mút vào miệng đầy ám muội. Thiếu niên ma cà rồng dần tròn mắt, gương mặt viết rõ "Đồ ăn cắn ma cà rồng, còn đạo lý nữa không!!"
Biểu cảm cậu dễ hiểu quá, nhìn một cái là rõ, chẳng chút quanh co. Mephisto cười khẩy, nhẹ nhàng ra vào cây gậy thịt nóng hổi được bụng nước dâm của cậu ngậm lấy.
Trong cung điện lại vang tiếng nức nở. Tiếng hét run rẩy ngọt ngào, dù có hung dữ cỡ nào cũng chỉ khiến người ta càng muốn thao chết cậu.
"Ư... con quạ chết tiệt, ta sẽ hút cạn máu ngươi, đem... ư ha, nóng quá, lấy hộp sọ của ngươi xuống, làm... làm cốc!"
"Được thôi, yêu dấu."
Ác quỷ cong mắt, nhìn dáng vẻ cậu, đột nhiên cảm thấy nuôi một con dơi nhỏ khóc lóc yếu ớt đáng thương khiến người ta xót, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể cắn đứt cổ hắn, thật thú vị.
À đúng rồi, con dơi nhỏ còn rất tươi ngon mọng nước, quạ thích lắm.
Còn giao dịch với thánh tử? Quạ nghiêm túc nghĩ ngợi, rồi thầm bảo, ừm? Đó là ai??
—
Đường Đường bị ác quỷ bắt đi, nhân ngư và thợ săn ma cà rồng chẳng còn tâm trạng đánh tiếp, nhìn nhau đầy chán ghét rồi tách ra, mỗi người tự tìm cách vào địa ngục.
Trong thời gian ngắn, đám ác quỷ vừa trốn thoát khỏi địa ngục không ngờ lại gặp vận rủi. Chúng hớn hở đến nhân gian, nhưng hoặc là bị thợ săn quỷ dí súng vào đầu, hoặc là khi đi ngang qua đại dương thì bị hải quái hoặc nhân ngư điên cuồng truy đuổi, cuối cùng bị bắt và giao cho nhân ngư đuôi đen.
Bầu trời đen kịt của địa ngục bỗng bị xé rách, từ khe hở ấy tỏa ra mùi của con người. Đám sinh vật địa ngục đồng loạt ngẩng đầu, nước dãi nhỏ ròng ròng.
Một trận pháp ma thuật xuất hiện trên mặt đất, hai con ác quỷ mặt mũi bầm dập, ủ rũ chui ra.
Lông cánh của chúng bị trụi một mảng lớn, phía sau còn có một con người tóc vàng và một... người cá tóc dài màu xanh đậm với đôi chân dài?
Sinh vật địa ngục nhất thời không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng cũng chẳng thèm nghĩ nhiều. Ở địa ngục, sống chết tùy số phận. Chúng lập tức nhỏ dãi lao tới, một con chó ba đầu há cái miệng đầy máu, định cắn bay đầu Servis.
Servis ung dung nâng tay lên, họng súng đen ngòm nhắm thẳng vào nó. "Pằng! Pằng! Pằng!" Ba phát súng vang lên, đầu của con chó ba đầu nổ tung thành một đám sương máu.
Ở phía bên kia, một người khổng lồ xương trắng gầm lên rồi lao đến người cá có đôi chân dài kia. Cơ thể hắn ta to lớn đến mức mỗi bước chạy đều làm mặt đất rung chuyển.
Người cá khoác trên mình quần áo của con người, mái tóc dài xanh đậm buông xuống sau lưng. Đôi chân sắc bén lạnh lẽo của y trông có vẻ nhỏ bé trước gã khổng lồ xương trắng kia.
Đối mặt với đòn tấn công của đối phương, y thậm chí không thèm chớp mắt. Đợi đến khi gã khổng lồ lao đến gần, một ảo ảnh đuôi cá đen khổng lồ bất ngờ quét mạnh xuống hắn.
"Rắc rắc!" Một loạt âm thanh giòn tan vang lên, ảo ảnh tan biến, một cơn gió xoáy cuốn qua, thổi bay đám bột xương còn sót lại.
Đám sinh vật địa ngục đang hung hăng lao tới: "......"
Chúng vội vàng thắng gấp ngay trước mặt bọn họ, sau đó chạy tán loạn như chim sợ cành cong.
Dẹp xong chướng ngại, Servis và Césaire chẳng ai buồn nhìn ai, mỗi người tóm một con sinh vật địa ngục xui xẻo, bắt nó dẫn đường đến chỗ của đám quỷ.
Sinh vật địa ngục khóc ròng.
Vậy còn tên ác quỷ đã bắt cóc chủ nhân, bạn đời của người ta rồi mang về địa ngục, giờ đang làm gì?
...
Đã qua một ngày, tại cung điện, ma cà rồng đầy vết nước mắt ngã vào lòng ác quỷ ngủ say như chết. Mephisto dùng ma thuật làm sạch cơ thể cậu, ôm thiếu niên thơm tho vào lòng. Bàn tay lớn vuốt ve lưng cậu, hoặc nghịch ngợm véo vành tai cậu chơi.
Nhiệt độ trong lòng hắn rất cao. Đường Đường nằm một lúc, rên rỉ muốn rời đi. Ác quỷ xấu xa đương nhiên không đồng ý.
Hắn lại ôm chặt ma cà rồng sợ nóng vào lòng, vuốt ve. Nhiệt độ làm cậu run lên từng đợt, hắn mới nới lỏng sức, không bắt nạt cậu nữa.
Bên cạnh chiếc giường lớn màu đen, hắn nằm nhìn thiếu niên đỏ đuôi mắt và mũi. Hàng mi treo một dãy hạt nước mắt nhỏ, hắn đưa tay lau đi.
Có lẽ không khí quá ấm áp, thiếu niên trong lòng lại mềm mại dễ ôm. Ác quỷ không cần ngủ nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu hồi lâu, cuối cùng cũng nhắm mắt, hơi thở đều đặn chợp mắt một lúc.
Hắn không biết ngủ đến giờ nào, cuối cùng bị đánh thức bởi cái đầu cọ loạn trong hõm cổ và tiếng "hừ hừ" ấm ức.
"Đói quá, đói quá..."
Thể lực tiêu hao quá nhiều, ma cà rồng ngủ giữa chừng đã đói. Bụng réo "ọc ọc". Nếu chỉ đói thôi còn chịu được, nhưng bên cạnh lại có mùi thức ăn thoảng hương cay nồng.
Bị mê hoặc, ma cà rồng mơ màng trèo lên người hắn, cọ về phía tỏa mùi thơm. Đối diện cổ chảy máu, cậu cắn một cái, tham lam mút lấy, nhưng không mút được chút máu nào. Tức giận, cậu ngậm lấy dùng răng mài.
Mephisto bật ra tiếng rên trầm, đè đầu Đường Đường vào hõm cổ, mặc cậu gặm loạn, làm ướt một mảng nước bọt.
Một luồng nóng chảy xuống bụng dưới, thứ đã sướng vài lần lại cứng lên lần nữa.
"Ư, đói quá..."
Trên chiếc giường lớn hai mét sang trọng, trong chăn nhung đen mềm mại, ác quỷ cao lớn nằm dưới. Thiếu niên tóc đen trèo lên người hắn, lưng đắp một góc chăn. Sự tương phản màu sắc cực kỳ dâm mỹ.
Đầu cậu vùi vào hõm cổ ác quỷ, gặm tới gặm lui vẫn không xuyên thủng, lập tức ủy khuất. Mắt miễn cưỡng hé một khe, thấy mình cắn đúng là cái cổ ngon lành, không phải đá hay da dai khó nhai của thú gầm gừ, cậu hậm hực "hừ hừ".
"Mephisto, cho ta cắn một miếng đi, ta đói lắm... chỉ một miếng nhỏ thôi."
Cậu đói đến gần mất lý trí, đôi mắt đỏ tươi mơ màng, dính dớp cọ cổ hắn, giọng mềm đòi máu uống.
Mephisto khóe môi cong cười, bàn tay lớn vuốt sau gáy cậu, giọng trầm gần như mê hoặc thì thầm: "Đói à... nhưng biết sao được, răng nanh nhỏ của ngươi không cắn thủng da ta đâu."
Ma cà rồng "hừ" một tiếng.
Hắn đưa tay lớn nâng mặt ma cà rồng, nhìn cậu rũ mí mắt, hai răng nanh trắng nhọn lộ ra, chạm vào đôi môi đỏ mọng.
— Cũng hung dữ đấy.
"Nhưng có một chỗ, sẽ chảy ra thứ ngon hơn máu. Bé cưng, muốn thử không?"
Đồng tử dọc ác quỷ lóe đỏ tươi, giọng trầm chậm, từng bước dụ dỗ ma cà rồng nhỏ đói đến đầu óc mụ mị trong lòng. Đường Đường mơ màng, bụng đói cồn cào, mùi cay nồng như rượu trên người hắn lại quyến rũ cậu.
Đúng vậy, là quyến rũ.
Cậu rên rỉ lẫn lộn một tiếng, ác quỷ coi như cậu đồng ý, cầm tay Đường Đường kéo xuống, nắm lấy thứ thô nóng kia.
"Cục cưng, liếm nó đi."
Trong cung điện hơi tối, trên giường lớn vang lên tiếng động lặt vặt. Chăn đen bị đá sang một bên, một nửa rơi xuống thảm.
Mephisto tựa lưng vào đầu giường, hai chân dang rộng. Giữa háng vùi một cái đầu đen, bàn tay trắng lạnh đỡ cây gậy thịt tím đỏ dữ tợn. Chất lỏng trong suốt chảy đầy kẽ tay. Thiếu niên nhìn hắn, gương mặt tinh tế đầy mơ màng, cúi xuống ngửi kỹ.
Hành động này kích thích ác quỷ, cây gậy đỏ phừng càng thô to, chất lỏng trong chảy mạnh hơn. Hắn thở gấp, nhìn cậu chằm chằm.
Dường như không có mùi lạ, cậu rũ mắt há miệng, thoáng thấy răng nanh nhọn, ngậm lấy cây gậy thịt đang nhả nước.
Miệng ướt trơn bao lấy đầu khấc chảy nước, Mephisto lưng lập tức tê rần. Chưa kịp rên khẽ, thiếu niên đã cắn mạnh, răng nhọn đâm vào bề mặt dương vật.
Ác quỷ: "!!"
Thành thật mà nói, dù cậu cắn mạnh, với ác quỷ da dày thịt chắc thì không đau lắm. Nhưng răng nhọn chạm vào chỗ yếu, khoảnh khắc nguy hiểm ấy vẫn khiến ác quỷ mềm nửa người.
"Oắt con!"
Mephisto toát mồ hôi lạnh, túm gáy sau cậu, nhấc con dơi nhỏ gặm loạn giữa háng lên. Thấy thiếu niên tóc đen mắt đỏ rõ ràng đói đến hoa mắt, còn "hừ" ra vẻ đắc ý, kiêu ngạo như đuôi vểnh cao.
Thù dai, mà cũng đáng yêu.
Mephisto tức đến bật cười, thầm nghiến răng sau, tay lớn bóp hai bên má cậu, lắc qua lắc lại hồi lâu.
"Bé cưng, ngươi gan to thật đấy."
Ma cà rồng nhỏ đói đến hoa mắt bị bàn tay thô ráp bóp mặt, môi buộc phải chu ra, lộ răng nanh trắng tuyết.
Âm thầm chơi ác quỷ thích đùa lòng người một vố, ma cà rồng nhỏ sướng lắm. Chiếc đuôi vô hình vểnh cao, dáng vẻ đắc ý kiêu ngạo rất hấp dẫn.
Cậu cố rút mặt ra, muốn thoát khỏi giam cầm của ác quỷ. Nhưng thực tế, cậu đói đến mức hai mắt xoay vòng như muỗi, chẳng còn chút sức nào.
Hồi lâu không thoát được tay ác quỷ, cậu buông xuôi, tựa mặt vào tay hắn. Lông mày mắt tinh tế đầy kiêu ngạo, lẩm bẩm "hừ hừ" không rõ.
"Con quạ chết tiệt, ngươi dám nhét thứ bẩn thỉu nóng chết người kia vào miệng ta lần nữa, ta đảm bảo, nó sẽ rời khỏi cơ thể ngươi!"
Chiếc đuôi ác quỷ vốn đang cọ chân cậu, mảnh như roi lún vào da trắng mềm trên chân, tạo dấu vết dâm mỹ. Nghe ma cà rồng nhỏ hung dữ nói, đuôi hắn khựng lại một thoáng không thể nhận ra, độ trêu chọc âm thầm giảm đi.
À thì, dù không bị cắn rụng, Mephisto vẫn hơi...
Tóm lại, nên kiềm chế chút.
Mephisto nghĩ ngợi, rồi định tự rạch một vết cho ma cà rồng nhỏ đói bụng ăn, thì ngoài cung điện vang lên tiếng "ầm" lớn. Cả cung điện rung ba lần.
Hắn ngẩng đầu nhìn ra, đồng tử đỏ sẫm nheo lại, lóe tia khó chịu. Thả mặt ma cà rồng nhỏ, bóp nhẹ một cái, rồi từ giường lớn sang trọng bước xuống.
"Có khách đến."
./.
Sắp hết slot đăng chương rùi mà làm biếng tạo quyển 3 nên dồn chương
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip