Chương 3

Lừa gạt (hạ) / hôn môi

Khuất Phóng đứng ở phía dưới vòi hoa sen, không mở vòi ra, che lại đôi mắt hướng tới chỗ Quý An Nhiên, đỏ mặt nói: "Cái... cái gì vội cơ?"

Anh có phần chờ mong, trước nay chỉ có Quý An Nhiên trợ giúp mình, anh còn chưa từng giúp qua Quý An Nhiên, nếu có thể phát huy khả năng giúp đỡ của bản thân với Nhiên Nhiên, thật là tốt quá......

"Cậu......"

Quý An Nhiên phủi cái đầu, ho khan một chút không thể nói tiếp, không hiểu được tại sao mà mặt cũng đỏ.

Hắn nhìn Khuất Phóng dáng người mê hoặc lại không tự biết mình chút nào, cắn chặt răng, đi qua:

"Giúp tôi bắn ra được không?"

Hắn bắt lấy đôi tay đang che mắt của Khuất Phóng, bao lấy tay đối phương kéo tới trên dương vật kia, gần như nháy mắt thứ đồ kia liền cứng muốn bùng nổ, thậm chí gân xanh bên trên cũng đập hai cái.

Cùng lúc đó, mặt Khuất Phóng "Đùng" mà nóng lên một chút, không chỉ có mặt hồng thành cái mông khỉ, lỗ tai cũng đỏ như máu.

Anh theo bản năng muốn rút tay ra, hoàn toàn không dám nhìn Quý An Nhiên, "Ma ma đã dạy...... chỗ này, chỗ này không thể cho người khác chạm vào! Nhiên Nhiên, cậu mau thả tôi ra......"

Anh vặn đầu về phía sau, gắt gao nhắm mắt lại, nhớ tới từ nhỏ đến lớn, người trong nhà đã dạy anh quy củ: Nam sinh cùng nữ sinh không được ngủ chung, phía dưới là bộ phận đáng xấu hổ, không thể cho người khác nhìn, cũng không thể đi nhìn người khác.

Anh vẫn luôn làm theo rất tốt, giữ khoảng cách cùng các bạn gái, cho đến bây giờ trừ lúc tắm rửa mới đụng tới nơi đó đó, còn lại những thời điểm khác đều không chạm tới. Hiện tại, lập tức cầm đồ của Quý An Nhiên, đã khẩn trương tới mức lòng bàn tay ra đầy mồ hôi, xúc cảm vi diệu làm anh cả người nổi da gà, không khỏi suy nghĩ miên man, hình như... hình như so với anh còn lớn hơn một chút......

Khuất Phóng rốt cuộc không nhịn xuống, trộm mở mắt nhìn Quý An Nhiên, lại bỗng chốc đối mặt với đôi mắt đang mỉm cười của đối phương, trong đầu như pháo hoa nổ tung đủ mọi màu sắc, vựng vựng hồ hồ trống rỗng.

Tay anh bị kéo theo di chuyển ở trên cái trụ to lớn đó.

"Bạn tốt đều làm như vậy mà."

Quý An Nhiên nhẹ nhàng nói, hầu kết không thể tự điều chỉnh mà di chuyển lên xuống, nuốt nước miếng.

Khuất Phóng trên tay vì thường xuyên chơi bóng rổ mài ra những vết chai, không mềm mại cũng không tinh tế, chỉ độc lòng bàn tay có chút thịt non nhẵn mịn, nắm địa phương mẫn cảm nhất trên dưới thân hắn, mang đến khoái cảm như lửa cháy lan trên đồng cỏ.

Quý An Nhiên tim đập như trống, kéo Khuất Phóng loát động với tần suất càng lúc càng nhanh, mấy giây sau tiếng thở dốc của hắn đột nhiên gấp gáp hơn, không nhịn được cắn lên môi Khuất Phóng, ôm cổ đối phương hôn xuống thật sâu.

Khuất Phóng ngực trần trụi mà kề sát thân trên Quý An Nhiên, tiếp xúc thân thể mang lại ngứa ngáy cùng cảm giác thẹn đến tận trong xương tuỷ làm anh trừng lớn mắt, hàm răng bị cạy ra dễ dàng như trở bàn tay, đầu lưỡi đối phương linh hoạt hữu lực câu lấy đầu lưỡi anh quấn quýt.

"Ưm ưm ưm!" Không dám tin, ngốc lăng một lúc, Khuất Phóng giãy giụa, suy nghĩ muốn nói điều gì đó, lại bị người ta bá đạo chiếm môi lưỡi, chỉ có thể phát ra âm mũi.

"Nhắm mắt." Quý An Nhiên chậm lại thế công, ngậm lấy cánh môi Khuất Phóng, nhẹ giọng nói.

Hai chữ giống như lông chim phất qua, phảng phất có chứa ma lực thần kỳ nào đó, Khuất Phóng đỏ mặt nhắm hai mắt lại, lông mi ngắn nhưng lại dày trên mí mắt sau đó còn có chút bóng ma nhỏ, nhìn kỹ giống như còn run nhè nhẹ.

Quý An Nhiên không quản cái chỗ vẫn đang cương cứng kia nữa, mà đôi tay ôm lấy Khuất Phóng, lại lần nữa gia tăng nụ hôn này, dường như ăn cũng ăn không đủ mà đi liếm láp lưỡi thịt đối phương, lăn qua lộn lại, hôn không biết mệt, tràng phản ứng này giống như người trưởng thành trong trò chơi tìm được vui sướng xưa nay chưa từng có.

Môi lưỡi giao triền, hơi thở đan xen, từ bên trong thân thể nhanh chóng bốc lên khởi lửa rừng khiến hắn liếm mút nước bọt trong miệng Khuất Phóng, một bàn tay theo bản năng xoa bóp cái mông cong mẩy tròn trịa của đối phương, mông bự tràn ngập co dãn mang xúc cảm tuyệt vời, toàn bộ mông thịt đẹp đẽ phong phú không ngừng tràn khỏi lòng bàn tay, khiến người không ngừng xoa nắm, luyến tiếc buông ra.

Khuất Phóng xưa nay chưa từng có cảm giác bị cướp lấy thần chí, 16 năm trong cuộc đời chưa từng trải qua loại sợ hãi lại khát vọng này, như là nghỉ hè sơ nhị năm ấy chơi motor cùng Quý An Nhiên trên biển, anh thích sóng biển, cũng sợ hãi sóng biển, ở trên biển rong ruổi có kích thích cuồng liệt cùng với sóng to gió lớn, cho dù tùy lúc sẽ bao chìm anh xuống đáy biển, mang đến sự đáng sợ, hít thở không thông.

Tuy rằng Quý An Nhiên buông lỏng tay kéo anh ra, nhưng Khuất Phóng vẫn học động tác của đối phương ở trên mặt mà làm, bởi vì anh biết như vậy sẽ giúp Quý An Nhiên vui vẻ, sẽ phát ra cái loại thanh âm khiến người nghe thẹn thùng nhưng vẫn luôn muốn nghe tiếp.

Khuất Phóng đỏ mặt làm thật lâu, chỉ là anh thật sự không thuần thục, dục vọng lại một lần nữa bị kéo trở về, Quý An Nhiên nhíu mày "Au" một tiếng, cắn một miếng cánh môi no đủ của Khuất Phóng:

"Đồ ngốc."

Hai chữ ngắn gọn không mang theo bất kỳ ý vũ nhục nào, ngẫm nghĩ bên trong ngoại trừ không thể nề hà chính là cưng chiều. Quý An Nhiên đè Khuất Phóng để ở trên tường, bàn tay to nắm lấy nhau đằng trước hai người, từ môi hôn đến cổ --

Đúng vậy, Khuất Phóng cũng cương không biết từ khi nào, một tên ngốc chưa bao giờ tiếp xúc với dục vọng rất khiếp sợ với biến hoá của bản thân, lại rất nhanh không cách nào kháng cự mà trầm luân vào.

Hai chú chim nắm ở bên nhau tự sướng, sự việc này quá mức kích thích, dương vật cọ xát dương vật, xương mu va chạm lẫn nhau, dương vật phát dục hoàn hảo thỉnh thoảng lại chảy ra chút dịch sung sướng làm bôi trơn, bộ dáng đỏ bừng chảy nước không biết là bảo bối tốt mà bao con quỷ dâm dục ước mơ tha thiết.

Phòng tắm nhỏ hẹp tràn ngập hơi nước, nơi nơi đều bốc lên nhiệt ý nóng bỏng, thời điểm bắn ra, Quý An Nhiên cúi đầu cắn đầu vai Khuất Phóng, tiếng thở dốc trầm thấp lại gợi cảm từng chút phả lên vành tai người kia, kích thích khối thịt non hơi mỏng ấy lần nữa nhiễm hồng.

Tinh dịch xử nam vừa đặc vừa nhiều, chất lỏng bắn đầy tay theo khe hở từng ngón chảy xuống, nhỏ giọt trên sàn nhà, lại bị vòi hoa sen mở ra dội đi, giống như chưa phát sinh chuyện gì cả, tiếc nuối thành hư không.

Hai người tắm rửa riêng xong, Quý An Nhiên lôi Khuất Phóng ra khỏi phòng tắm, mười phần nghiêm túc dặn dò:

"Loại chuyện vừa rồi trừ tôi ra, không thể cùng bất kì kẻ nào làm, biết chưa?"

Khuất Phóng không hiểu lắm, nhưng anh rất nghe lời, vì thế nghiêm túc gật gật đầu đáp:

"Đã biết!"

Quý An Nhiên vẫn không thể nào yên tâm, nghĩ tới nghĩ lui còn nói thêm: "Việc này chỉ có thể cùng bạn tốt nhất làm, nếu cậu làm như vậy với người khác, chúng ta cũng chỉ có thể cắt đứt quan hệ, rốt cuộc cậu không coi tôi là bạn tốt nhất, tôi cũng sẽ không cùng cậu làm anh em tốt nữa."

-- cắt đứt quan hệ.

Đừng nói là làm, hai chữ này Khuất Phóng nghe đều cũng không nghe được! Có hai chuyện mà anh sợ nhất, một là Quý An Nhiên không để ý tới anh, hai là Quý An Nhiên không làm bạn bè với anh nữa, bị bắt trúng điểm chí mạng, Khuất Phóng lập tức sợ tới mức bưng kín miệng, liên tục lắc đầu: "Không, sẽ không, tôi sẽ không cùng người khác làm như thế, chỉ với Nhiên Nhiên thôi."

Quý An Nhiên vừa lòng bật cười, giống như sờ cún con mà vỗ vỗ đầu Khuất Phóng:

"Được rồi, ngủ trưa đi."

Khi tiếng chuông nghỉ trưa vang lên, Quý An Nhiên còn đang ngủ say, mông đẹp vô cùng hương diễm khiến hắn cơ hồ không muốn tỉnh lại, mơ mơ màng màng ở giữa có hình người hoảng loạn trước mắt hắn, không ngừng kêu tên của hắn:

"Nhiên Nhiên... Nhiên Nhiên rời giường......"

"Nhiên Nhiên? Nhiên Nhiên còn không dậy thì không vào kịp tiết đầu tiên đâu......"

Hắn phiền không thể tả mà mở to mắt, liền thấy mặt Khuất Phóng phóng đại mà hiện ra trước mắt, vẻ mặt tay chân luống cuống.

Quý An Nhiên lau mặt, tránh Khuất Phóng đi vào phòng tắm mở vòi nước, hất nước lạnh lên mặt, cuối cùng cũng tỉnh táo, hắn lấy khăn lông tùy tiện lau hai cái, gọi Khuất Phóng, cùng nhau ra khỏi phòng ngủ.

Dọc đường đi, sắc mặt của hắn không tính là tốt, Khuất Phóng thường nghiêng đầu quan sát nhưng không dám mở miệng, cứ khó chịu như vậy tới dưới khu dạy học lớp 10, phải tách nhau ra ở cửa cầu thang, Quý An Nhiên thở sâu, nỗ lực muốn xoá bỏ hình ảnh hắn với Khuất Phòng làm nhân vật chính của giấc mộng xuân trong đầu , giống như bình thường tươi cười:

"Buổi chiều tan học vẫn chờ tôi ở bên trái lầu một, nhớ kỹ chưa? Chúng ta cùng đi nhà ăn ăn cơm."

Khuất Phóng ngoan ngoãn gật đầu, phất tay với Quý An Nhiên, đứng ở tại chỗ nhìn  bạn tốt vào lớp học, mà Quý An Nhiên vừa ngồi vào chỗ xong nhìn ngoài cửa sổ, liền thấy tên ngốc Khuất Phóng kia thế mà vẫn còn ở ngoài đó!

Hắn làm khẩu hình thúc giục đối phương rời đi, lại thấy Khuất Phóng hình như nhìn được hắn quay đầu, lập tức vui vẻ nở nụ cười, khóe miệng kéo đến mang tai, như ánh mặt trời xán lạn.

Quý An Nhiên dở khóc dở cười, mắt thấy mau đánh chuông, bất đắc dĩ đứng dậy ra ngoài phòng học, giục Khuất Phóng mau lên lầu, thẳng đến khi nhìn thân ảnh Khuất Phóng biến mất ở chỗ rẽ cầu thang, mới yên tâm mà trở lại lớp.

Bất đồng với lớp 1 đã bắt đầu vào học, vào buổi chiều, lớp 24 ồn ào nhốn nháo phát sách cùng tự học là xong. Trong lớp, các bạn học giới thiệu lẫn nhau, sở thích, trường sơ trung, quê quán, nhà ở chỗ nào... Hết thảy đều đã biết nhau rõ ràng, bốn mươi mấy con người dần dần chia làm các nhóm nhỏ không giống nhau, đương nhiên cũng có người hướng nội, lạc lõng một mình.

Khuất Phóng là một trong số đó.

Nhưng anh từ trước đến nay luôn chịu được cô đơn, trước kia trừ đồng đội trong đội bóng, các bạn học khác đều không thích tiếp xúc với anh, thói quen chìm đắm ở thế giới của chính mình --

Là lúc không có Quý An Nhiên.

Nhưng mà lần này cũng có sự khác biệt, lớp trưởng cùng chủ nhiệm lớp đều đặc biệt chiếu cố anh, dưới sự tận tâm nhiệt tình của nữ lớp trưởng Đàm Uyển Diệu, Khuất Phóng đã biết ban cán sự trong lớp là ai, giáo viên các bộ môn tên là gì, cùng với việc tháng sau bọn họ sẽ phải tham gia kì thi tháng đầu tiên, đến lúc đó sẽ lại lần nữa dựa theo thành tích phân lớp, xếp chỗ ngồi.

Khuất Phóng:...... Khuôn mặt thống khổ.

Anh có thể thi được vào trường học này toàn là nhờ Quý An Nhiên, đến nỗi quá trình có thể nói là nghe gà tập múa, ngày nối tiếp đêm, bởi vậy một câu cuối cùng của lớp trưởng trực tiếp phá vỡ phòng bị của anh......

Người sống trên đời, vì cái gì muốn thi tháng hu hu hu.

Hy vọng, hy vọng Nhiên Nhiên không biết chuyện này, hơn nữa sẽ không đốc thúc anh học tập, cầu nguyện-ing.

Khuất Phóng ở trong lòng chắp tay trước ngực, khuôn mặt thành kính.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip