[SevHar] Giữa Lằn Ranh Ánh Sáng và Bóng Tối

Trong không khí mát lạnh của một buổi tối đầu đông ở Hogwarts, Harry Potter đứng lặng ở bìa khu rừng Cấm. Ánh trăng bạc đổ xuống vạt áo chùng của cậu, mờ ảo như một giấc mơ.

Một tiếng sột soạt vang lên phía sau. Harry không quay lại, bởi cậu đã quen thuộc với bước chân ấy từ lâu — trầm lặng, kiên nhẫn, và nặng trĩu những điều chưa bao giờ nói ra.

"Potter" giọng Severus Snape vang lên, khàn khàn như gió lùa qua những hành lang lạnh giá. "Không ai sáng suốt lại đứng giữa trời gió như vậy."

Harry cười nhạt, tay nắm chặt hàng rào lạnh buốt. "Có lẽ em không sáng suốt thật. Nhưng nếu quay vào trong, em sẽ không còn can đảm để nói điều này."

Snape dừng lại, im lặng chờ đợi.

"Suốt những năm qua" Harry ngập ngừng, "em đã hiểu lầm thầy rất nhiều... Và càng hiểu hơn, em càng nhận ra, có những điều không thể thay thế được."

Gió thổi tung mái tóc rối bù của Harry, và cậu quay lại, để ánh trăng chiếu rõ vào đôi mắt màu xanh lá cây, đầy chân thành và quyết liệt.

"Em không chỉ mang ơn thầy. Em... muốn được ở bên thầy. Nếu thầy cho phép."

Trong một khoảnh khắc dài như cả một đời người, chỉ có tiếng gió rít qua nhành cây khô. Snape đứng đó, bóng áo đen hòa vào bóng tối, tưởng như lạnh lùng vô cảm, nhưng đôi mắt đen sâu thẳm ấy đang dao động, rung lên những đợt sóng không tên.

"Potter..." Snape cất tiếng, giọng trầm thấp. "Em không biết mình đang đòi hỏi điều gì."

"Em biết" Harry đáp ngay, kiên định. "Em không phải đứa trẻ ngây thơ nữa."

Một quãng lặng nữa. Rồi thật khẽ, Severus Snape bước đến, chậm rãi nhưng không chùn bước. Hắn nâng tay, ngón tay lạnh buốt chạm nhẹ vào má Harry, như sợ chỉ một cái chạm mạnh cũng sẽ làm tan biến đi thứ cảm xúc mong manh này.

"Được" Snape thì thầm, chỉ một từ, nhưng chứa đựng cả sự đầu hàng, cả sự chấp nhận, cả một lời hứa không lời.

Harry nhắm mắt lại, khẽ nghiêng đầu tựa vào lòng bàn tay ấy — nơi lạnh giá, nhưng cũng là nơi lần đầu tiên cậu tìm thấy sự ấm áp thực sự.

Giữa ánh trăng và bóng tối, giữa thế giới không trọn vẹn này, hai linh hồn đơn độc tìm thấy nhau.

05/05/2025

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip