Chương 4: Nhà trẻ.
Bạch Kim thị hai ngày nay đang phiền não, cháu ngoan đã uống sữa tươi mua từ bên ngoài về được hai ngày rồi. Đối với khẩu phần lương thực của cháu trai, bà thực sự là không dám có nửa điểm keo kiệt gì nhưng này là bò sữa không phải nói có thể tìm liền có thể tìm tới. Tại lúc trước khi cháu trai ngoan tôn sinh ra, nàng cũng đã sai người hỗ trợ lưu ý, thế nhưng đều không có tin tức gì.
"Mẹ, đại bá cùng đại bá mẫu và cả nhà bọn họ đến." Bạch Ngọc thị cười hì hì từ ngoài phòng đi vào.
Hôm nay là Bạch Thự sinh ra ngày thứ ba, ấn truyền thống tới nói, phải làm lễ tắm ba ngày, thế nhưng bây giờ là thời đại lấy nghèo làm vinh, người nhà họ Bạch liền ngay cả quần áo mới đều sẽ cố ý làm cũ sau đó sẽ khâu mấy miếng vá lên trên, lấy đó làm như chính mình rất gian nan, cho nên không có cách nào quang minh chính đại vì Bạch Thự tổ chức lễ tắm ba ngày, thế nhưng ngầm mời các thân thích tụ họp ở phạm vi nhỏ một chút thì vẫn không sao.
Bạch Kim thị ôm Bạch Thự ở bên trong phòng chờ, bên ngoài quá lạnh, bà không dám ôm cháu trai đi ra ngoài, e sợ sẽ làm lạnh đến hắn.
"Bà nội nhỏ của mấy đứa, nhìn ta mang cho ngươi vật gì tốt này!"
Một cái âm thanh phóng khoáng từ bên ngoài phòng truyền đến. Bạch Thự không cần nghĩ liền biết, chủ nhân của thanh âm này nhất định là một người rất khí phách.
Bạch Kim thị nghe đến âm thanh này, ánh mắt sáng lên, "Chị dâu, ngươi đã tới, ta chờ ngươi đã lâu!"
Chỉ chốc lát sau, trong phòng liền xuất hiện hai người phụ nữ một già một trẻ, còn có một đứa bé tầm ba tuổi.
Người phụ nữ lớn tuổi kia, chính là thê tử bạch Khâu thị của Bạch Nhật Triều, ca ca của Bạch Tam Triều, người phụ nữ trẻ tuổi một chút, chính là con dâu của bạch Khâu thị, bạch Phạm thị, đứa bé trai kia là con trai nhỏ của bạch Phạm thị, cháu trai của của bạch Khâu thị. Cả nhà bọn họ đều đang sống tại ngoại thành của thành phố Đô thị, cách thành phố gần 5 km.
"Có phải là tìm được bò sữa ?" Bạch Kim thị vội vàng dò hỏi. Bà chính là uỷ thác nhờ chị dâu giúp bà tìm xem nhà ai bán bò sữa.
Khâu thị cười ha ha, "Vẫn là tiểu thự có phúc khí, hôm qua một hộ thôn cách vách có nuôi bò sữa tới tìm ta, nói nhà hắn có bò sữa muốn bán! Ta vừa hỏi nguyên nhân, mới biết sự tình trùng hợp như vậy! Ngươi đoán, đến cùng là tình huống thế nào?"
Bạch Kim thị liếc mắt một cái nhìn Khâu thị, lão này, thích nhất giả vờ mơ hồ, vào thời điểm như thế này không tiếp lời của nàng, đem nàng nghẹn chết mới tốt!
"Đến đến, Tiểu Quân Quân, đến chổ bà nội nhỏ, trong túi bà nội nhỏ có đường!" Bà quay về phía Bạch Quân từ lúc vào nhà đã đàng hoàng đứng một bên.
Bạch Quân nghe thấy có đường, đôi mắt đều sáng lên, "Bà nội nhỏ!" Hắn lộ ra một nụ cười ngọt ngào, nhào lên đùi Bạch Kim thị.
Đừng xem Bạch Kim thị có một dáng dấp hung ác, mà lúc mềm giọng nói chuyện, người đến không đền mạng. Nếu không, bình thường ở nhà không nghe lời bà nội liền bị bà nội uy hiếp"Đưa ngươi cho bà nội nhỏ, để bà nội nhỏ đánh ngươi" Bạch Quân, lúc này trực tiếp làm phản. Trong miệng ngậm đường, nói chuyện lập tức ngọt vài độ, trái một cái "Bà nội nhỏ", phải một cái "Bà nội nhỏ", nhảy lên nhảy xuống đến mấy lần, cũng không biết có hay không nhìn thấy Bạch Thự trong lòng Bạch Kim thị, liền mở miệng khen: "Đây chính là tiểu đệ đệ Quân Quân? Lớn lên thật đẹp mắt, giống ta nhìn thật đẹp!" Hắn vừa nói, vừa một bên nghiêm túc gật đầu.
Mấy người lớn bị bộ dáng Bạch Quân chọc phát cười, đứa nhỏ này thật sự là bảo bối!
Bạch Kim thị một bộ dáng có cùng quang vinh, khen cháu trai bà, chính là khen bà. Khí thế hung ác trên mặt bà càng giảm, "Tiểu Quân, ngươi là ca ca của tiểu Thự, là người lớn, làm ca ca, phải bảo vệ đệ đệ, biết không?" Bà muốn lừa người, không ai có thể thoát được, lúc trước tên Bạch Tam Triều kia không phải chính vì vậy mà rơi vào tay nàng sao?
Tiểu Quân ăn đường, miệng ngọt, vỗ vỗ ngực nhỏ, "Ta sớm đã là người lớn, ta sẽ bảo vệ tiểu đệ đệ!"
Khâu thị ở bên cạch cuống lên, "Ngươi còn không có hỏi chuyện gì xảy ra!" Lời nói đều đến bên miệng, cái bà lão này dĩ nhiên không chịu phối hợp với bà! Còn ngay trước mặt bà lừa cháu trai bà!
Bạch Kim thị trào phúng mà cười cười, "Ta nói này chị dâu, ngươi cái tật xấu thừa nước đục thả câu này phải sửa, cũng chỉ đại ca hắn mới chịu được ngươi!"
Khâu thị không cam lòng lạc hậu, "Ta nói này em dâu, ngươi cái tính tình bạo khí ngoại trừ tiểu thúc tử, cũng không ai chịu được ngươi!"
Các nàng hai người lúc còn trẻ, chính là ở chung với nhau như vậy, tuy rằng cải vả, thế nhưng tình cảm phi thường hòa hợp, hai người nhìn lẫn nhau liếc mắt một cái, không cải nữa. Vẫn là chuyện đứng đắn quan trọng hơn.
Khâu thị sờ đôi mắt tròn xoe của Bạch Thự sờ đôi mắt, "Còn phải nói, đứa nhóc này cũng thật có phúc. Cái người thôn kế bên, bò sữa nhà hắn cũng vừa mới mua! Vợ hắn mới vừa sinh con trai, cũng không có sữa, hắn tự mình chạy về Tây Bắc tìm về một con bò sữa. Nhưng ai biết được, con trai hắn không chịu uống sữa bò, tình nguyện uống nước cháo, đều không chịu uống sữa bò!"
"A! Thật sự?" Bạch Kim thị kinh hỉ, bà hưng phấn hôn Bạch Thự hai cái, "Cháu ta thật có phúc lớn!"
Bạch Thự đều đã quen bà nội thỉnh thoảng ôm ôm hôn hôn. Tại tận thế, nữ nhân ít, cho nên thông thường nữ nhân đều phi thường quý giá, không quản là nữ nhân dạng gì, bên người đều có mấy cái nam nhân trông coi. Thế nhưng ở đây, tình huống rất khác nhau!
"Tốt, chúng ta đi nhìn Lưu Anh." Khâu thị nhìn thấy Bạch Kim thị đem Bạch Thự nuôi trong phòng mình, liền biết tình huống. Nàng đứa em dâu này, nếu đã yêu thích một người, vậy thì hận không thể đem tâm can đều móc ra cho hắn. Không thích một người, cũng không tìm cớ, nếu người đó khiến nàng không sảng khoái, nàng liền khiến người ta không sảng khoái gấp bội! Nàng ngay từ đầu đã không yêu thích vợ lão tam, lúc này dù có yêu thích cháu trai cỡ nào, cũng đem mẹ hắn quên trong góc.
Quả nhiên, Bạch Kim thị bĩu môi. Thế nhưng dù bà không nói lời hay. Thì hôm nay là lễ tắm ba ngày của cháu trai, dù thế nào cũng phải chừa mặt mũi cho Lưu Anh.
Vừa tiến vào tây sương phòng, một hơi ấm liền hun đến Bạch Thự có chút khô nóng. Lưu Anh ở cữ, cửa sổ đều đóng chặt, chỉ chừa một cửa thông gió, phòng ngừa trúng độc khí gas.
Lúc Lưu Anh sinh Bạch Thự gặp tội lớn, thế nhưng hai ba ngày nay bồi bổ đến không sai, sắc mặt bắt đầu có chút hồng nhuận.
Khâu thị khen ngợi mà liếc nhìn Bạch Kim thị, đứa em dâu này coi như ngộ tính cao, tuy rằng miệng độc, thế nhưng chưa bao giờ hà khắc giày xéo con dâu.
Bạch Kim thị sắc mặt lạnh nhạt, mặt của nàng trời sinh hung ác, Lưu Anh sau khi thấy, tâm không khỏi nhấc lên.
Trước kia đại tẩu cùng mẹ chồng cãi nhau, nàng ở trong phòng nghe được rõ ràng. Chị dâu là nữ nhi của chưởng quỹ Lưu Bảo Trai đông thành, nhưng từ nhỏ ở nông thôn lớn lên, làm người có mấy phần hung hãn cay nghiệt.
Chị dâu như vậy mà còn bị mẹ chồng đuổi về nhà ngay trong tháng, nàng vừa nghĩ tới liền sợ sệt.
Nhắc tới cũng thú vị, Bạch gia ba đứa con trai, từ nhỏ đã sinh hoạt ngay bên cái chổi lông gà của Bạch Kim thị, sau khi trưởng thành, tìm kiếm bạn đời, đều có cùng một yêu cầu, đó chính là muốn tìm người không được giống Bạch Kim thị, phải là một nữ nhân ôn lương hiền thục, cung kính hiểu lễ nghĩa!
Thê tử lão đại —— Phùng Thu Lan, lúc làm cô nương thanh danh truyền ra vô cùng tốt, từ nhỏ cùng mẹ ở nông thôn lớn lên, coi trọng nhất là tam tòng tứ đức. Đáng tiếc lúc lão đại cưới về mới phát hiện, hết thảy đều là giả, thô bạo cay nghiệt mới là tính tình của nàng.
Chờ đến lúc lão nhị cưới vợ, tiếp thu kinh nghiệm của lão đại, chính mình đi "Xảo ngộ" vài lần, xác định cháu gái của lão tú tài đích thực là thật ôn nhu hiền thục, lúc này mới cưới trở về. Bạch Ngọc thị đến Bạch gia, thật sự là ôn ôn nhu nhu, cùng ai đều hợp! Thế nhưng có một tật, chính là thích ăn ngon!
Mà đời này mẹ của Bạch Thự, cũng là ba của hắn Bạch Khải Hậu một ngàn người mới chọn được một người, từ lúc nàng tiến vào Bạch gia, liền vây quanh Bạch Khải Hậu, chồng hát vợ theo, khúm núm, nếu như Bạch Khải Hậu muốn nói vật này là hình tròn, vậy thì nàng quyết định sẽ nói vật này xác thực không có góc cạnh. Mà coi như như vậy, Bạch Khải Hậu cũng không thoả mãn lắm, luôn cảm thấy nàng có chút mất mặt, uốn cong thành thẳng, không có tính tình gì, quá thành thật, có chút vô dụng!
Quãng thời gian trước, Lưu Anh ỷ vào trong bụng mang Thượng phương bảo kiếm, còn được bạn bè trong trường học cách mạng cổ vũ, mà phản kháng người mẹ chồng phong kiến Bạch Kim thị, đem lời của bà nghe từ tai này ra tai kia. Thế nhưng lúc này, đã sinh con, cũng tốt nghiệp, không ai làm hậu thuẫn cho nàng, lại nhìn tới bà chị dâu bị đưa đi về nhà, tâm lý thấp thỏm, tối hôm qua cả đêm đều ngủ không ngon!
Bạch Kim thị không nhìn nổi đứa con dâu này một bộ dáng uất ức, cũng mất tâm tình cho nàng xem mặt cháu trai, vì vậy tức giận nói: "Ngươi an dưỡng cho tốt, có cái gì muốn ăn nói với Nhị tẩu ngươi." Bà phải nuôi cháu trai, sự tình trong bệp bà đã nhờ Bạch Ngọc thị trông coi.
Lưu Anh nhìn thấy Bạch Kim thị sắp đi ra ngoài, thở phào nhẹ nhõm. Nàng hiện tại vừa nhìn thấy mặt mẹ chồng, liền run bắn cả người!
Khâu thị ở trong lòng lắc đầu một cái, cái vợ lão tam này thật không ra hồn, bà hồi trước nghe nói nàng học trong đại học Cách mạng, tưởng nàng sẽ tiến bộ, không nghĩ tới vẫn như trước, không tiền đồ!
Một nhóm người ra tây sương phòng, về tới chính thất.
Bạch Thự nằm trong lòng Bạch Kim thị, thấy được Phạm thị hướng Khâu thị liếc mắt ra hiệu. Hắn trong nháy mắt tinh thần tỉnh táo. Những người này đều là người thân của hắn đời này, là những người thân nhất với hắn, hắn nên quan tâm một chút.
Khâu thị uống một hớp nước, mới mở miệng: "Ta có một đứa cháu xa nói, quốc gia muốn làm nhà trẻ cùng vườn trẻ, nhà trẻ thì trẻ em từ ba tuổi trở xuống học, vườn trẻ thì ba tuổi đến bảy tuổi học."
Hoa quốc phi thường coi trọng giáo dục, lúc quốc gia vừa thành lập được một tháng liền xây dựng bộ giáo dục, cũng ở khắp nơi xây dựng trường mẫu giáo. Tháng trước, Bộ giáo dục hướng hội viên đưa ra kiến nghị, hài tử từ ba tuổi trở xuống đi nhà trẻ, do cục vệ sinh lãnh đạo. Từ ba tuổi đến bảy tuổi thì đi vườn trẻ, vườn trẻ sẽ do Bộ giáo dục chuyên môn quản lí.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip