Chương 17+18


CHƯƠNG 17

Không ai nhắc nhở Hạ Lập Nhân căn bản sẽ không nghĩ tới nhiều như vậy, anh chỉ cảm thấy đây là việc nhỏ, chỉ cần sau này giải thích minh bạch là xong. Lúc bắt đầu anh còn vô cùng cảm kích Hàn Văn Quân trượng nghĩa tương trợ, tối hôm nay còn mời Hàn Văn Quân ăn cơm tỏ vẻ cảm kích, ai ngờ đối phương căn bản không muốn giúp anh, chỉ có một mình anh nghĩ " Ai cũng mê mình", anh ngẫm lại mình cũng thật sự là ngốc, làm nhiều chuyện như vậy chỉ mình chịu thiệt thòi, bị bán con còn giúp người ta đếm tiền, chủ yếu nhất là Thẩm Ninh càng không muốn gặp anh. Anh làm những việc này rốt cuộc đã làm được cái gì đây ?

Hạ Lập Nhân lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi điện thoại cho Hàn Văn Quân, anh muốn hỏi rõ ràng, hai người họ là bạn nhiều năm, vì sao phải tính kế với anh như vậy.

"Anh làm gì thế?" Hạ Tình thấy Hạ Lập Nhân nói cũng không nói mà bắt đầu gọi điện thoại lại hỏi: "Anh sẽ không gọi điện thoại cô ta đi?"

" Đúng đó."

Hạ Tình đưa tay lấy điện thoại lại rồi nói : "Anh định nói với cô ta cái gì, lúc ăn cơm tối anh nói với cô ta nhiều như vậy, cô ta kêu anh chậm giải thích rõ ràng là muốn kéo dài thời gian, hiện giờ phỏng chừng đang cùng người trong nhà thương lượng chuyện này. Hiện giờ anh gọi điện thoại cho cô ta có ích lợi gì, để cô ta chuẩn bị tâm lý sau đó tiên hạ thủ vi cường?"

Hạ Tình nếm trải qua chuyện tình cảm bị thiệt thòi, bị chị em tốt lừa dối năm sáu năm, đã ăn giáo huấn, hiện tại cô không còn nhân từ nương tay là một cô gái ngoan ngoãn nữa.

" Cô ta bất nhân mình cũng đừng làm người tốt, đã đáp ứng với cô ấy thì thế nào, hiện giờ anh lập tức lên Weibo đem chuyện này nói cho rõ ràng, sau đó nói rõ chuyện này cho ba mẹ biết, giải thích rõ ràng, đợi mọi người hiểu hết anh mới nói cho cô ta biết xem cô ta còn có thể nói cái gì. Bây giờ gọi điện thoại cho cô ta làm gì, loại chuyện này mình phải tiên trảm hậu tấu, bằng không chờ cô ta hại anh, anh mới biết lợi hại ! Loại phiền toái này nên bóp chết sớm một chút!"

Hạ Lập Nhân nghe xong những lời này đối với em gái của mình đã thay đổi cách nhìn, trên phương diện công tác có thể mười Hạ Tình cũng thua kém anh, nhưng về phương diện tình cảm anh thật không thể sánh bằng, gặp chuyện của Thẩm Ninh thì đầu óc loạn như tương hồ, bằng không cũng sẽ không tin những lời Hàn Văn Quân nói làm ra cái loại chuyện thiếu não này.

"Được, tất cả nghe theo em." Hạ Lập Nhân bùm bùm đánh ra những lời muốn nói, số lượng từ ngữ của Weibo có hạn chế, anh liền làm thành hình ảnh. Anh có một cái Weibo, số lượng dân mạng theo dõi không ít, bộ dạng đẹp thật không có biện pháp, thế giới này vĩnh viễn không thiếu những người yêu thích nhân sĩ, ở hơn nữa người yêu của anh là nam, có thể hấp dẫn không ít hủ nữ chú ý, tùy tiện đăng chút tin gì đó các cô đều cảm thấy rất thích thú.

Trước khi đăng lên anh đưa cho Hạ Tình nhìn xem trước: "Em thấy thế nào, anh viết như thế được không?"

Hạ Tình vừa nhìn nhíu mày lắc đầu: "Anh viết cái gì vậy, anh đang viết thư trù hoạch sao, về chuyện này anh nên học anh Cảnh Đồng một chút đi. Anh xem Weibo của anh ấy viết nhiều cái rất hay, mới mở không bao lâu người theo dõi còn nhiều hơn của anh."

Hạ Lập Nhân: "..."

Anh vốn đối với Trịnh Cảnh Đồng vừa hâm mộ vừa ghen tị lại vừa hận, hiện tại em gái lại muốn anh học hỏi Trịnh Cảnh Đồng. Người nọ viết trên Weibo là thật sao, quả thực là người ác ý lại giả vờ bán manh! Kỳ thật bí mật đặc biệt thích hại người khác, trái lại trên mạng giả bộ cả người lẫn vật vô hại, cái gì hôm nay A Bảo nhà ta làm gì. A Bảo nhà ta hôm nay lại làm chi. A Bảo nhà ta hôm nay còn làm gì nữa, còn có thể có chút tiền đồ gì sao?

Trịnh Cảnh Đồng mới lập Weibo không bao lâu, nhưng do cùng Phó A Bảo kết hôn, hơn nữa anh ta cả ngày ở trên Weibo ân ái, há mồm ra là nói về cuộc sống hôn nhân hạnh phúc, trong miệng luôn nói vợ mình ở nhà là một nam nhân tốt, số lượng người yêu thích chà chà càng ngày càng nhiều, hiện tại có thể sánh bằng Hạ Lập Nhân thậm chí còn được hoan nghênh hơn, tùy tiện đăng một cái tin trên Weibo đều nhận được nhiều bình luận khen ngợi.

Những việc này Hạ Lập Nhân cũng không đến mức hâm mộ, anh chỉ hâm mộ chuyện Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo ân ái, còn có nhiều người chúc phúc như vậy.

"Được rồi, em thấy anh như vậy là biết anh không học được, em sẽ giúp cho anh." Hạ Tình nói nhỏ rồi bắt đầu đánh chữ, cô nói :"Anh cho là anh đăng trên Weibo này là chỉ cho một mình Hàn Văn Quân xem sao. Anh phải biết là đăng lên còn cho nhiều người bạn trên mạng xem nữa vì vậy phải chú ý tìm từ, chủ yếu nhất là tuy rằng Thẩm Ninh đã chia tay với anh cũng có thể thấy. Nhưng anh phải tin tưởng em, mặc kệ bởi vì nguyên nhân gì phải ra tay trước, đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc nhiều người đều là nhịn không được sẽ đi trộm thăm dò người tiền nhiệm. Nếu anh còn muốn vãn hồi, muốn cho anh ấy chứng kiến thành ý của anh, lúc trước Hàn Văn Quân lôi kéo mẹ đến kích thích anh ấy một hồi, dù sao anh cũng phải tìm biện pháp gì cứu vãn đi? Nếu muốn vậy thì anh phải có thái độ tốt một chút, nếu anh cảm thấy làm không được như vậy thì quên đi, phải tìm một phương pháp khác."

Những biện pháp khác Hạ Lập Nhân cũng chưa nghe nhưng Hạ Tình nói đến Thẩm Ninh có thể thấy những gì anh đăng là anh bắt đầu coi trọng. Đúng nha, Weibo là chỗ phát biểu rất tốt Thẩm Ninh hơn phân nửa là có thể nhìn thấy được, coi như em ấy nhịn được không xem, nhưng nhiều bạn bè trên mạng như vậy chỉ cần tag em ấy vào thì chắc chắn em ấy sẽ thấy được.

Chẳng thể trách Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo ngày nào cũng vui vẻ nguyên lai còn có cách thức này ở bên trong.

"Ấy đương nhiên là sẽ làm tốt, em viết, tất cả nghe theo em!" Hạ Lập Nhân mở to mắt chờ mong nhìn em gái của mình.

Hạ Tình không nói gì, sau đó ở trên điện thoại di động chậm thêm vào một vài câu :

"Gần đây tôi cùng với em ấy xuất hiện một chút vấn đề, em ấy là một người kiêu ngạo, mà tôi cũng không đứng ở góc độ của em ấy thay em ấy lo lắng, cũng không có cố gắng cùng em ấy khai thông, ngược lại lôi kéo bạn bè giả vờ xem mắt để kích thích em ấy, kết quả tôi cũng nếm quả đắng, tôi không kéo gần hơn khoảng cách giữa hai người ngược lại đem em ấy đẩy ra xa hơn. Tôi thật hối hận thực sự hối hận, chuyện tình cảm là không nên thử, chính là trên thế giới này không có thuốc chữa hối hận, thật sự rất xin lỗi..."

Số lượng từ khống chế được tốt lắm, vừa vặn ở trong phạm vi cho phép, Hạ Tình cẩn thận đọc mấy lần, sau đó lại để cho Hạ Lập Nhân nhìn xem mấy lần, cô hỏi : "Thế nào, anh nếu không ý kiến, em sẽ đăng lên đó a."

"Đăng đi!" Hạ Lập Nhân cảm thấy Hạ Tình viết tốt hơn mình nhiều, anh quá mức công thức hoá, nhưng những từ ngữ này tuyệt hảo a, nói không chừng Thẩm Ninh chứng kiến liền thay đổi thái độ .

Hạ Tình sau khi đăng bài xong tiếp tục nói : "Em phỏng chừng thấy được những dòng tin này mọi người sẽ có phản ứng, quay đầu lại anh nên gọi điện thoại cho anh ấy, một lần không bắt máy thì gọi nhiều lần, anh phải làm sao chứng tỏ anh cố chấp hơn Liễu Dật đi? Trước kia chính là anh theo đuổi anh ấy, khí thế khi đó rất mạnh a, chẳng qua tiếp tục theo đuổi thêm một hồi nữa thôi!"

Hạ Lập Nhân thật sự không khỏi không cảm khái, chủ ý của em gái mình khi đề xuất ra so với Hàn Văn Quân đích xác thực tế hơn nhiều, em gái thật tâm nghĩ biện pháp vãn hồi cho mình, loại chuyện này thật không có thể qua loa, chuyện tình cảm không thích hợp làm bộ làm tịch bộ đối với Thẩm Ninh mà đùa giỡn, nếu còn không thẳng thắn thì không thể giải quyết, anh không muốn sau này phải hối hận.

Weibo mới vừa phát ra nhận được một đại đội tin tức và bình luận, Hạ Lập Nhân cũng không có vội vã xem, mà trước tiên nghe lời Hạ Tình bảo bắt đầu gọi điện thoại cho cha mẹ giải thích rõ ràng chuyện xem mắt, miễn cho chậm trễ sẽ nói không rõ ràng.

—-

Trong lúc này Thẩm Ninh vừa tắm rửa xong chuẩn bị lên giường ngủ, cậu cũng có Weibo, nhưng từ lúc cùng Hạ Lập Nhân chiến tranh lạnh sau đó cùng với Liễu Dật quan hệ thân mật thanh danh của cậu kém đi rất nhiều, Weibo hay có người gây rối cậu, mắng cậu, vì thế cậu khóa tài khoản Weibo, việc này Hạ Lập Nhân cũng không biết.

Cho nên đương nhiên cậu cũng nhìn không thấy những điều Hạ Lập Nhân đăng tải trên Weibo, có người tag cậu cũng vô dụng.

Nhưng chỉ cần có người muốn cho cậu biết, thì còn nhiều, rất nhiều biện pháp. Cậu mới vừa ngủ không bao lâu liền nhận được điện thoại của Liễu Dật bảo cậu lên Weibo nhìn xem, Hạ Lập Nhân vừa rồi đăng một bài viết trên Weibo có quan hệ đến cậu.

CHƯƠNG 18

"Đã trễ thế này có chuyện gì sao?" Bởi vì liên quan tới việc sức khỏe nên Thẩm Ninh hiện tại phi thường chú trọng làm việc và nghỉ ngơi, thân thể là của cậu ai cũng không thể thay thế cậu sinh bệnh, không thể tiếp tục vận động mạnh, tiến hành chế độ ẩm thực lành mạnh. Mỗi ngày ngủ cũng phải đúng giờ, mỗi một chuyện đều phải thật sự chấp hành nghiêm túc, điểm ấy Liễu Dật cũng biết đến, cho nên đối phương muộn như vậy còn gọi điện thoại cho cậu làm Thẩm Ninh rất kỳ quái.

"Cậu lên Weibo nhìn xem đi, Hạ Lập Nhân đã đăng một bài trên Weibo, có quan hệ đến cậu đó."

"... Có cái gì hay, có nhìn hay không cũng giống nhau thôi, hơn nữa tôi sớm đã xóa Weibo anh cũng không phải không biết." Kỳ thật không phải không muốn xem, Thẩm Ninh chỉ sợ nhìn thấy nội dung mình không muốn thấy.

"Được, nếu vậy thì cậu đừng hối hận." Liễu Dật cũng không thúc giục, mà là kích thích Thẩm Ninh tiếp theo cúp luôn điện thoại.

Thẩm Ninh: "..."

Sau khi cúp điện thoại sau Thẩm Ninh nhắm mắt lại ngủ tiếp, 10 phút sau...

"Đăng ký..."

Thẩm Ninh cảm giác mình thật là có tật xấu, nói không nhìn nhưng vẫn nhịn không được muốn nhìn, muốn biết Hạ Lập Nhân rốt cuộc đăng cái gì.

Mới vừa đăng nhập Thẩm Ninh liền phát hiện thông báo của mình lan đến con số đã muốn nghịch thiên, cậu đã lâu không lên mạng xem ra những người mắng cậu vẫn trước sau như một rất tích cực, Thẩm Ninh không muốn chứng kiến những lời chửi rủa này cho nên không có mở những thông báo kia, mà là trực tiếp nhìn Weibo của Hạ Lập Nhân.

"Gần đây tôi cùng em ấy xuất hiện một chút vấn đề, em ấy là một người kiêu ngạo, mà tôi cũng không có đứng ở góc độ của em ấy thay em ấy lo lắng, cũng không có cố gắng cùng em ấy khai thông, ngược lại lôi kéo bạn bè giả vờ xem mắt kích thích em ấy, kết quả tôi cũng nếm quả đắng, tôi không kéo gần khoảng cách giữa hai người, ngược lại đem em ấy đẩy càng xa hơn, tôi thật hối hận, thực sự hối hận. Chuyện tình cảm là không nên thử, chính là trên thế giới này không có thuốc chữa hối hận, thật sự rất xin lỗi..."

Nhìn thấy câu đầu tiên hốc mắt Thẩm Ninh đã đỏ lên, tới khi xem xong nước mắt đã muốn chặn tầm mắt, hình ảnh trên màn ảnh trở nên bắt đầu mơ hồ...

Không nhìn thì tốt rồi, không nhìn thì tốt rồi...

Em không muốn anh nói với em lời xin lỗi, anh cũng không nên xin lỗi em, là em quá mức ích kỷ, em không muốn cho anh nhìn thấy tương lai khiến em không chịu nổi đó, em tình nguyện để tất cả mọi người không hiểu em chửi rủa em, cũng không muốn cho anh chứng kiến em trở nên vô dụng như vậy, chỉ có anh là không được... Tự ái của em không cho phép...

Chính là tâm tính thiện lương nên đau, đau đớn đến khó chịu.

Thẩm Ninh lau nước mắt đem những dòng chữ trên Weibo nhìn xem lại rất nhiều lần, vì cái gì khi em làm ra chuyện quá phận anh vẫn còn có thể tha thứ cho em, giữa những hàng chữ không có một chút trách cứ em. Cậu biết Hạ Lập Nhân bình thường cũng không phải một người khoan dung, mặc kệ đối với ai yêu cầu đều phi thường cao, thừa hành chủ nghĩa hoàn mỹ hơn nữa rất là ghi thù, chỉ riêng đối với cậu...

Thẩm Ninh không có mở xem bình luận, cậu coi như không nhìn cũng biết các bạn trên mạng sẽ nói cái gì, không phải mắng cậu bạc tình thì là khuyên bảo cậu quay đầu lại, sau đó sẽ đồng tình với Hạ Lập Nhân, cậu căn bản không quan tâm người ta có ý kiến gì với cậu, nói thật những lời đó không làm cậu quan tâm cậu chỉ để ý đến thái độ của Hạ Lập Nhân.

Thẩm Ninh sau khi xem xong vẫn như cũ khóa Weibo, nhưng cậu xem như Hạ Lập Nhân đăng bài này trên Weibo là cho cậu một kỉ niệm, cậu luôn muốn gìn giữ, khi còn nhìn thấy được cuộc đời này thì sẽ cố gắng nhìn, muốn trong thời gian này có thể nhìn thêm vài lần.

Mới vừa xem xong thì Liễu Dật điện thoại đến nói: "Tôi biết cậu đã xem xong rồi." Đầu bên kia điện thoại thanh âm của có chút muốn ăn đòn.

"Không phải anh kêu tôi xem sao." Thẩm Ninh nằm ở trên giường nhắm mắt lại nghe điện thoại: "Anh làm gì lại gọi điện thoại tới, tôi muốn đi ngủ, xem ra sau này khi ngủ nên khóa luôn điện thoại.".

"Tôi làm cái gì, cậu xem xong một chút phản ứng cũng không có đi?!" Tiếng nói của Liễu Dật bỗng nhiên cất cao, Thẩm Ninh giật mình để điện thoại ra xa một chút, đôi mắt cậu đã không tốt, người này muốn làm lỗ tai của cậu cũng điếc luôn sao!

"Tôi xem cho tới khi nào cậu bắt đầu hối hận, so với trong tưởng tượng của tôi anh ta càng yêu cậu hơn, lúc trước tôi không nên giúp cho cậu, tin tưởng tôi, nếu như cậu nhìn không thấy anh ta cũng sẽ trước sau như một yêu cậu, cậu căn bản không cần lo lắng, thử cùng anh ta giải thích đi?" Liễu Dật lại bắt đầu đảm đương chức vụ thuyết khách, anh ta đồng tình với Thẩm Ninh, hiện tại lại bắt đầu đồng tình với Hạ Lập Nhân, hai người rõ ràng yêu nhau, vì sao không thẳng thắn với nhau làm như vậy đến cuối cùng chẳng qua là gia tăng thêm tiếc nuối mà thôi.

"Tôi không phải là cậu nhưng không có cách nào vẫn cảm động lây, không thể lý giải cái gọi là lòng tự trọng của cậu, tôi chỉ biết anh ta đối với cậu là thật tâm, hi vọng cậu bớt lo lắng đi. Nhưng mà cậu yên tâm, tôi sẽ không chủ động đi vạch trần cậu, bất kể như thế nào tôi vẫn tôn trọng ý nguyện cá nhân của cậu." Liễu Dật thở dài, nói tiếp : "Cậu cũng nên tin tưởng anh ta một chút đi..."

"... Chúc ngủ ngon." Đầu bên kia điện thoại không thanh âm, chỉ có một tiếng chúc ngủ ngon.

Liễu Dật không có biện pháp, chỉ có thể nhìn điện thoại thở dài, lại không thành công sao? A a a a a! ! ! Quá buồn bực! ! !

—–

"Giả ?" Diêu Nhiễm quả thực không thể tin được lỗ tai của mình, bà cảm thấy con trai quả thực có tật xấu a: "Con có uống lộn thuốc không, loại chuyện này con cũng có thể làm giả được à?"

"Ách..." Hạ Lập Nhân nhăn mặt nhìn Hạ Tình đang ở bên cạnh, Hạ Tình dùng ánh mắt ý bảo anh mình nên nhanh chóng thẳng thắn.

"Mẹ, con không phải cố ý, con là nhất thời hồ đồ, hiện đã hối hận vô cùng." Hạ Lập Nhân khổ sở cầu xin tha thứ: "Mẹ không nên tức giận a, lần sau con sẽ không như vậy, về phần Hàn gia con cũng sẽ đi nói chuyện đàng hoàng, khẳng định mọi chuyện sẽ ổn thỏa, mẹ yên tâm đi."

"Con có phải thật đối với Văn Quân không có chút tình cảm gì?" Con trai tuổi không còn nhỏ, Diêu Nhiễm hi vọng con trai nhanh chóng kết hôn.

"Đương nhiên là không có, mẹ cũng không phải không biết con, nếu có thể thích cô ấy, khẳng định đã thích từ rất sớm. Đã quen biết lâu như vậy thật sự một chút ý với cô ta cũng không có, tuyệt đối không có!" Những lời có thể nói Hạ Lập Nhân đều nói hết.

Diêu Nhiễm: "..."

"Được rồi được rồi mẹ đã biết, con không thích cuối cùng mẹ cũng không ép buộc con, sinh con ra cũng không phải chỉ vì muốn đi xem mắt cho con." Tuy Diêu Nhiễm biết con không kết hôn quả thực không vui, nhưng tóm lại con trai vẫn phải hơn người ngoài, bà nghe nói vài câu liền thỏa hiệp .

Hạ Lập Nhân không có nói với Diêu Nhiễm chuyện Hàn Văn Quân lừa mình, bởi vì Hạ Tình nói, việc này nên do cô nói, con gái là tri kỷ tiểu áo bông của mẹ, cô nói hiệu quả sẽ tốt hơn.

Nhìn thấy Hạ Lập Nhân nói chuyện điện thoại xong Hạ Tình thấy rất vừa lòng, cô nhìn đồng hồ đứng dậy nói: "Bây giờ em sẽ trở về nhà, buổi tối em sẽ cùng mẹ tâm sự, chờ tin tức của em."

Hạ Lập Nhân thầm nói may mắn có một em gái, em gái của mình quả nhiên là tốt nhất, bộ dạng xinh đẹp nhất, cũng thông minh nhất !

—-

Hàn Văn Quân vì chuyện xem mắt ngày hôm qua cùng với người trong nhà thương lượng tới khuya, suy nghĩ đủ loại biện pháp đối sách, vốn tưởng rằng là không sơ hở, nhưng vào lúc sáng sớm khi mở Weibo thì thấy được Hạ Lập Nhân đã đăng bài trên Weibo.

Sau đó cả người cô cũng cảm thấy không ổn!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip