😘Chương 6: Nhỏ Gem vô tri*
Ngày ấy, Gemini với vẻ ngoài xuất chúng, thành tích tốt, gia cảnh lớn nên nghiễm nhiên là hắn được rất nhiều người để ý.
Trong thư viện, thi thoảng lại có tiếng bàn tán nho nhỏ về Gemini, hay có vài bạn nữ bạo dạn hơn sẽ tiến thẳng đến tặng quà và thư tình cho hắn.
Nhưng bao lần đều như một, Gemini đều khéo léo từ chối hoặc cũng có khi lại là những tình huống dở khóc dở cười như thế này.
Ngày hôm đó, Fourth lấy tạm quyển sách rồi ngồi ở vị trí chéo đối diện, cách Gemini tận bốn dãy bàn. Như vậy dễ nhìn lén hơn, còn có thể nhìn được góc nghiêng của đối phương khi hắn học bài.
Ice - cô bạn từ thời mẫu giáo của Fourth, biết tâm tư cậu nên trêu mỗi ngày: "Nhìn người ta kĩ thế? Chớp mắt đi."
Fourth bớt chút thời gian ra lườm bạn.
Ice quay đầu nhòm Gemini, bỗng tò mò: "Mà sao lớp trưởng không bao giờ đổi chỗ vậy? Lần nào tao tới đây với mày, lớp trưởng cũng ngồi chỗ đó."
Fourth ngơ ngơ nên đoán mò: "Chắc do vị trí đó cạnh cửa sổ nên Gemini mới thích ngồi. Mày nhìn kìa, nắng đang chiếu lên người cậu ấy, trông giống thiên thần ghê!"
Mới được vài giây ngắm nghía, Fourth đã rơi vào trạng thái si tình.
Ice vuốt ngực cho thức ăn trôi ngược vào trong, tạch lưỡi một tiếng, chán nản nhìn đứa bạn sắp điên tình của mình: "Mê người ta như thế, sao không ra ngồi đối diện người ta đi? Mày mà cứ như thế này thì Gemini sẽ là của người khác đó."
Nghe vậy, Fourth nhíu mày, tỏ vẻ không vừa ý, đè giọng chất vấn nhỏ bạn: "Tao như thế này là như thế nào cơ?"
"Thì lén lén lút lút chứ sao." Ice kích bác bằng ánh mắt khinh thường: "Đến chai nước còn chả dám tặng, vậy mà còn đòi làm người yêu lớp trưởng cơ à?"
"Ao, mày bớt đấm vào tim tao. Giật bím tóc mày bây giờ!" Nhóc Fourth hung dữ đe doạ với âm lượng nhỏ xíu.
"Ghê ta! Nay bạn Fourth đanh đá gớm nhỉ?" Ice còn định đưa tay nhéo má bạn, liền bị Fourth đập cho một cái không thương tiếc.
Lúc này, bên phía Gemini đột nhiên có động tĩnh kéo đi sự chú ý của hai người đang thì thầm.
Thư viện là nơi vốn yên tĩnh, một tiếng rơi bút cũng đủ thu hút mọi người. Nay lại là cả một tiếng động lớn do đập bàn, làm tất cả ánh mắt đều đổ dồn về phía đó.
Người đến là một cô gái nhìn khá xinh, nhưng điệu bộ lại không coi ai ra gì, khoanh tay trước ngực hỏi: "Em là Gemini hả?"
Cô gái vừa nói vừa gõ mấy tiếng xuống bàn, lúc này Gemini mới ngẩng lên đáp: "Phải, có chuyện gì sao?"
"Ừm, mặt mũi cũng đẹp đó." Cô gái khen một câu rồi nói vẻ ra lệnh: "Đưa IG của em đây."
"Hả? IG của tôi sao?" Gemini nhíu mày ngơ mặt ra, giống như đang gặp phải một bài toán khó, mãi không giải được, cuối cùng nói: "Nhưng IG của tôi đã dùng mấy năm rồi, sao phải đưa cho chị chứ? Chị muốn thì tự lập một cái đi."
Chị gái: "..."
Bằng một vẻ mặt hết sức hồn nhiên, Gemini đã thành công khiến cô gái và mọi người trong thư viện phải đờ người ra.
Biểu cảm cậu thiếu niên còn hơi hơi không vui vì nghĩ có người muốn cướp tài khoản IG của mình, khiến mọi người không phân biệt được hắn giả ngơ hay ngơ thật.
Dĩ nhiên, với câu trả lời ngây ngô ấy, điều Gemini nhận được là mấy tiếng cười khúc khích và kìm nén trong thư viện.
Nghe thấy tiếng cười khe khẽ của mấy người xung quanh mới biết xấu hổ, sắc mặt chị gái trở nên tức giận, tưởng bị trêu ngược nên quát lớn: "Nè!"
"Ồn ào cái gì đó!? Có biết đây là thư viện không hả?!" Chưa kịp nói thêm gì, cô thủ thư đã đứng dậy dẹp loạn.
Vậy là chị gái vênh váo chỉ có thể giậm chân bỏ đi.
Gemini vẫn ngáo ngơ "Ơ" một tiếng. Lần đầu tiên hắn gặp trường hợp cướp bóc tài khoản mạng xã hội nên cũng hơi ngớ người.
Đâu đó trong thư viện vẫn còn mấy tiếng cười nho nhỏ của các bạn học xung quanh.
Fourth và Ice há miệng nhìn nhau, không thể tin được lớp trưởng lại có thể vô tri đến vậy.
Quay trở về thực tại, chỉ thấy nhỏ Fourth đang cười nghiêng cười ngả khiến Gemini chả hiểu gì, trông ngốc không tả được.
Cười chán rồi thì nằm lăn ra ghế, cậu mệt mệt nói với ai đó đang làm việc: "Gemini, quần áo của cậu ngoại trừ cậu ra thì chỉ tôi mới có thể mặc. Cậu nhớ kĩ chưa?"
Gemini nghe vậy còn chả buồn ngẩng đầu lên: "Vớ vẩn."
"Gem..." Fourth mềm giọng gọi một tiếng.
Gemini ngẩng đầu lên chờ xem Fourth nói gì nhưng mãi chả thấy người kia nói tiếp, lại gần mới biết người ta đã ngủ.
Trông bộ dạng lúc ngủ cực kì ngoan ngoãn, không hở ra là trêu hắn. Gemini đi vào lấy chăn, cẩn thận và nhẹ nhàng đắp lên người Fourth.
Hắn nhìn Fourth thêm một lát, thở dài nói: "Tùy cậu vậy."
Có lẽ chính Gemini cũng không biết, lúc này đây ánh mắt hắn nhìn Fourth đã mang theo sự dịu dàng và cái cách mà hắn đồng ý với mọi yêu cầu của Fourth chính là sự cưng chiều vô hạn.
---
Sáng hôm sau, Fourth tỉnh dậy thì Gemini đã đi làm. Cậu xuống dưới nhà liền nghe dì On bảo cậu có nhận được một kiện hàng.
Không thấy có tên người gửi, cậu tò mò mở ra, bên trong toàn là đồ ăn vặt, cái mà cậu thích ăn và có cả thuốc bổ nữa.
"Kì lạ." Fourth nhíu mày không biết là ai gửi cho cậu mấy cái này.
Fan hâm mộ thì sao biết địa chỉ nhà cậu được, còn fan cuồng thì chưa chắc, bởi ai biết được họ đã tìm ra địa chỉ của cậu lúc nào không hay.
Bỗng Fourth nghĩ ra một người có thể am hiểu sở thích của mình như vậy, định đánh điện thì người ấy đã gọi đến.
Ice ở đầu dây bên kia uể oải thều thào: "Alo Fourth, bạn mày sắp toi mạng rồi, cứu bạn mày với!"
"Ice, mày sao vậy? Tao lo đó nha."
Ice tiếp tục thều thào: "Tao đang ở bệnh viện B số 3, mày đến đưa tao đi ăn được không? Tao sắp thành ma đói rồi."
Fourth: "..."
---
Đặt giỏ quả xuống bàn, Fourth nhìn nhỏ bạn nằm trên giường đang cố tỏ ra đáng thương thì nói: "Mày bớt diễn. Tiger bận quay phim rồi. Có lẽ tối nó đến thăm. Nói, sao lại vào đây? Vào từ bao giờ?"
Ice thành thật đáp: "Bác sĩ nói tao bị kiệt sức do thức khuya làm việc quá nhiều, ở lại bệnh viện để theo dõi thêm cho đến khi khoẻ hẳn. À, tao ở đây được hai ngày rồi, chắc mai ngày kia là xuất viện thôi. Mày không cần lo quá đâu."
"Khoẻ rồi thì tốt." Fourth vẫn còn lo, nhắc nhỏ bạn: "Từ giờ đến lúc tao tán được Gemini thì mày không được bỏ tao lại một mình đâu đó."
"Hời, mày làm như tao mắc bệnh sắp chết ý." Ice nói với giọng chắc nịch: "Yên tâm đi. Chờ ngày mày tán được Gemini cũng là ngày tao nhắm mắt xuôi tay."
Fourth cười, nghiêm túc nhắc nhở: "Có nhiều trường hợp đột tử rồi đấy. Mày phải biết chăm lo cho sức khoẻ của mày đi."
"Ồ ồ ồ, thế thì mày nên lo cho anh yêu của mày thì hơn. Cậu ta còn làm việc nhiều hơn cả tao đấy."
"Cãi khoẻ nhỉ? Rồi giờ mày muốn ăn cái gì?"
Cốc cốc cốc.
Ice đã biết là ai đến, liền bảo: "Vào đi nhóc."
Được đồng ý, người đó mở cửa ra, vừa thấy Fourth liền giật mình: "P'Fourth?!"
"Cream?" Fourth cũng rất bất ngờ.
Ice nhìn qua lại hai người: "Hai người quen nhau hả?"
Sau một hồi lúng túng, cả ba cùng ngồi xuống nói chuyện.
Hôm qua, Ice giúp Cream đuổi phóng viên. Mặc dù đã cảm ơn đàng hoàng, song Cream vẫn thường chạy sang chơi với Ice.
Mối quan hệ quen biết của ba người như một cầu nối tình bạn, lâu lâu mới có dịp trùng hợp nên Fourth đặt đồ ăn cho cả hai bệnh nhân
Ice nhận xuống lấy đồ ăn, cô đặt hai phần ăn lên bàn rồi hỏi: "Vậy là hai người cùng công ty hả?"
"Vâng." Cream nhanh nhảu cái miệng: "Anh ta là ca sĩ hết thời ở công ty em đó!"
Fourth không chấp đứa trẻ ranh này, không tỏ vẻ gì.
"Ồ." Nhưng Ice thì chấp, cô không nói một lời, lôi cổ Cream lên rồi đá thằng nhóc ra ngoài, dứt khoát tiễn khách.
Cream hoang mang gõ cửa: "P'Ice? Có chuyện gì vậy? Em nói đúng mà!"
Thằng nhóc bên ngoài có sai nhưng không biết sửa, Ice kìm nén cơn giận, bực mình về chỗ: "Nít ranh!"
Trông bạn bốc hỏa, Fourth chỉ nói: "Tao thấy Cream quý mày mà, cho nhỏ vào ăn đi."
"Không!" Ice kiên quyết không bỏ qua: "Quý hay không không biết. Cream bảo thấy tao giống chị gái đã mất của nhỏ nên cứ chạy sang chơi vậy đó. Tao mà là chị gái nhỏ thật, tao tát cho mấy cái rồi!"
Fourth: "..."
Ice thở phì phò, vứt quả táo cho Fourth: "Gọt đi. Lát tao tráng miệng."
Fourth bình tĩnh đáp trả: "Mày ăn thì tự đi mà gọt."
Ice cau có: "Mày đúng là bạn tốt của tao!"
Fourth buồn cười, nhìn phần cơm còn lại vẫn khuyên: "Tao không quan tâm nhóc đó nói gì đâu. Mày định không cho Cream vào ăn thật hả?"
"Không! Mỏ hỗn thì nhịn!" Ice nhíu mày hỏi: "Có phải ở công ty nó hay bắt nạt mày không? Để tao xử nó luôn!"
"Khỏi khỏi, mày lo cho chính mày là được rồi."
"Ờ, vậy để anh yêu của mày xử lý cho mày đi ha." IĐược một lúc lại bắt đầu ghẹo nhau: "Dạo này thấy phính ra rồi đấy. Anh yêu của mày vỗ béo mày tốt nhỉ?"
"Vậy hở?" Fourth tự nhéo má mình, sau đó nằm ềnh ra giường bệnh hát vu vơ mấy câu.
Ice vừa ăn vừa hỏi: "Bao giờ thì hai đứa mày cho tao bế cháu?"
Bộp!
"Au!"
Ice ăn nguyên một cái gối vào đầu kèm lời cảnh cáo từ Fourth: "Cơm đẫy miệng mà vẫn nói được à? Cấm trêu tao!"
"Hỏi thăm mà làm gì dữ vậy!? Gemini chịu được mày, tao cũng nể nó thật!"
"Vứt cái gối lại đây. Tao chợp mắt xíu." Fourth buồn ngủ.
Ice vứt cái gối cho bạn, bĩu môi: "Ờ, rồi không biết ai mới là bệnh nhân luôn ha."
---
Tối đó, Gemini đi tiệc rượu đến hơn 10 giờ mới về. Vào trong nhà, hắn thấy tối om, chỉ có một điểm sáng ở giữa phòng khách.
Lòng hỏi kì quái, Gemini đi đến gần hơn, nhìn kĩ thì đó là ông nội, Fourth và người làm trong nhà đang ngồi quây ở một chỗ.
"Sao lại không bật điện lên?" Gemini tự hỏi, bước đến định bật điện thì "Aaaaaaa!" - Tất cả mọi người đồng thanh thét lớn.
Gemini xịt keo: "?!"
Tiếng thét khiến Gemini giật mình, hắn còn ăn trọn cả một cái gối vào mặt. Tạch một tiếng, đèn mở lên, căn phòng sáng choang.
Có ánh sáng, mọi người mới thấy đó là Gemini, tất cả lại cùng mới thở phào nhẹ nhõm.
Ai cũng vuốt ngực, chỉ có mỗi ông nội là đang cười sảng khoái: "Lũ trẻ này sao mà nhát cáy thế hở? Gemini về rồi hả con? Vậy hôm nay tới đây thôi, hôm khác ông lại kể tiếp. Mọi người nghỉ ngơi đi."
Nhỏ Ram vuốt ngực: "Hoá ra là cậu Gemini. Tôi còn tưởng là ma chứ!"
Dì On cũng nói: "Làm dì hú vía!"
Chú Off ngáp một cái dài: "Vậy tôi xin phép đi nghỉ đây ạ."
Fourth đứng dậy: "Dạ, chúc mọi người ngủ ngon ạ!"
Cậu còn muốn dìu ông nội lên phòng nhưng ông cụ dứt khoát không nghe, bảo cậu ở lại lo cho Gemini.
Dõi theo cho đến khi ông cụ lên tận phòng, Fourth mới quay qua Gemini. Cậu trông thấy mặt hắn cứ ngơ ra, có vẻ cũng hoảng không nhẹ, cười giải thích: "Nãy ông nội kể chuyện ma, đến đoạn cao trào thì cậu về đó."
"Ra là vậy nên mọi người mới hét toáng lên."
Gemini đi theo Fourth vào trong phòng ăn, ngồi xuống hỏi: "Mọi người đang chờ tôi về hả?"
"Ừ." Fourth đặt chén canh giải rượu trước mặt Gemini: "Uống đi. Nãy dì On nấu cho cậu đó. Mà nay cậu có uống nhiều rượu không vậy?"
Nghe thế, Gemini cảm thấy có chút ấm lòng nhìn chén canh, mọi người xung quanh hắn đều thật tốt. Hồi ở nước ngoài, không có ai chờ hắn đi làm về, chỉ có căn nhà nhỏ trống rỗng.
Cảm giác ấm áp của nhà khiến từng tảng băng nơi lồng ngực tan chảy. Có điều với câu hỏi cuối, hắn lại không dám nhìn cậu, cúi đầu nhìn chằm chằm chén canh, nói dối: "Không nhiều lắm."
"Vậy hả?" Fourth chưng hửng nhìn Gemini, rõ ràng là không tin.
Gemini ngước lên nhìn Fourth, cuối cùng đành khuất phục: "Thật ra thì vì đối tác quá hiếu khách. Tôi cũng không hiểu sao ông ấy quý tôi như vậy, cứ liên tục mời tôi. Cho nên mỗi loại tôi đều thử một chút."
Hắn còn giơ tay lên ước lượng một đốt ngón tay: "Chỉ một xíu xiu thế này thôi."
Cứ tưởng thế là Fourth sẽ không truy cứu, ai ngờ cậu lại nói: "Ừ, thảo nào bị đau bụng ha."
Gemini: "..."
Cục nợ này là máy phát hiện nói dối à?
Khi nãy, Fourth thấy Gemini ôm bụng, dáng đứng không được thẳng, Fourth đã đoán ra ngay, bệnh dạ dày của hắn lại tái phát rồi.
Gemini cứng họng liền, cúi đầu chuẩn bị nghe Fourth ca một bài.
Nhưng lần này Fourth không nói gì, cậu đặt thuốc lên bàn rồi dặn: "Nghỉ một chút rồi hãy uống, đừng uống nước lạnh."
"Ừm, cảm ơn." Gemini cảm thấy mình như một đứa trẻ làm sai nhưng lại chẳng bị mắng, vì thế nên trong lòng có chút không đành lòng.
Lúc về phòng, Gemini cũng không thấy Fourth trong phòng, đoán là cậu đã về phòng kia.
"Chẳng lẽ cậu ấy giận?" Gemini tự hỏi, rồi cơn đau dạ dày ập đến khiến hắn chả nghĩ được gì nữa.
Gemini đau đến gập cả người lại, hắn đột nhiên hối hận vì đã không từ chối mấy ly rượu đó.
Cố gắng ngủ để quên đi cảm giác đau đớn ở bụng, trong cơn mơ màng, hắn thấy lờ mờ một bóng người trước mặt. Tuy không thấy rõ mặt đối phương, song Gemini vẫn biết đó là Fourth.
Fourth áp tay lên trán hắn, cảm giác mát mát khiến Gemini dễ chịu. Hắn nghe thấy Fourth nói: "Ngủ đi. Ngủ một giấc cậu sẽ hết đau liền."
Giọng nói dịu dàng, ẩn chứa nỗi lo.
Câu nói ấy như đưa Gemini trở về 5 năm trước, hồi Gemini sang nước A học tập, bắt đầu thực tập làm quen với công việc trong công ty của gia đình.
Phải nói đó là khoảng thời gian khó quên nhất trong đời Gemini, bởi phải sống xa gia đình, một mình nỗ lực học tập để có thể trở thành người thừa kế hoàn hảo.
Khi đó vất vả đến nỗi có những hôm Gemini chỉ ăn một bữa, thậm chí là thức khuya để hoàn thành công việc, ít nhiều gì cũng cảm thấy cô độc.
Khó khăn là thế, nhưng mục tiêu quan trọng chưa thành, không muốn phụ sự kì vọng của ông nội, chỉ một ý nghĩ muốn bỏ cuộc thôi Gemini cũng không dám nghĩ.
Vào lúc Gemini lạc lõng và đơn độc nhất, Fourth đột nhiên xuất hiện. Cậu tham gia trao đổi sinh một kỳ nên sẽ ở đây cùng Gemini trong 4 tháng tới.
Không ai biết, khi nghe tin ấy, Gemini đã vui vẻ đến nhường nào.
Từ lúc có Fourth, căn nhà nhỏ ấm cúng hẳn lên.
Cứ mỗi khi đi học về mệt mỏi, bụng đói lả, vào nhà là có cơm ăn ngay. Thi thoảng còn có thể tâm sự một vài khó khăn với Fourth, sau đó sẽ nhận được lời động viên chân thành từ cậu.
Lúc đó, đối với Gemini, Fourth không khác nào một vị chiến hữu tốt bụng, đang đứng sau tiếp sức cho hắn.
Rồi bỗng một lần, do uống phải rượu mạnh, cơn đau dạ dày của Gemini lần đầu phát tác.
Gemini đau đến độ mơ màng, không còn nghe rõ Fourth nói gì bên tai, nhưng hắn thấy Fourth đang khóc.
Có vẻ như Fourth đã luống cuống đến mức không biết phải làm sao, mặc dù cậu biết chỉ năm, mười phút nữa thôi là bác sĩ tới và rồi hắn sẽ ổn.
Thế nhưng không hiểu vì sao, Fourth vẫn cứ khóc, cậu vừa nắm lấy tay hắn vừa khóc.
Gemini nhịn lại cơn đau, ráng nói: "Tôi không sao đâu, cậu đừng khóc. Fourth... ngoan, đừng khóc nữa..."
Nghe vậy, Fourth nghe lời gật đầu. Nhưng Gemini vẫn thấy từng hàng nước mắt cứ lăn dài trên gò má đáng yêu ấy, không ngừng bóp nghẹt trái tim hắn.
Thế rồi, lần đầu tiên Gemini biết đến cảm giác đau lòng vì nhìn một người khóc.
-__-.
Én: Nay không có gì để nói cả. Chúc cả nhà ngủ ngon ạ ~•~
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip