Hạ Tuế Thiên 2009 - Chương 27: Thiết Lập Cục Diện
他们回来后,我才知道是怎么回事情,原来果然如预料的,表公死了之后出了纷争,我老爹给人打了,最后打成一片,表公的尸体都给撞翻了。最后派出所的人来才散了场面,不过这脸是彻底撕烂了,三叔说得叫人来,否则这村子我们是呆不下去了。
Khi họ trở về, tôi mới biết chuyện gì đã xảy ra. Quả nhiên, như dự đoán, sau khi ông cậu chết đã xảy ra tranh chấp trong gia tộc. Cha tôi bị người ta đánh, cuối cùng đánh nhau thành một đám hỗn loạn, thậm chí thi thể ông cậu còn bị va chạm đổ nghiêng. Cuối cùng, cảnh sát phải đến giải tán, nhưng mặt mũi thì đã rách nát hoàn toàn rồi. Chú Ba nói phải gọi người đến, nếu không chúng tôi không thể ở lại làng này được.
我爹就说算了,多一事不如少一事,到底都是吴家的人,三叔气的够呛,和我爹吵了两句,我爹就气的上楼去了。
Cha tôi nói thôi, thêm chuyện chi bằng bớt chuyện, dù sao cũng là người Ngô gia. Chú Ba tức giận vô cùng, cãi nhau với cha tôi vài câu, cha tôi tức quá bỏ lên lầu.
二叔却似乎并不在乎,看我爹上楼,关上大门就招手,让我们去他的屋子。
Chú Hai thì có vẻ không bận tâm. Thấy cha tôi lên lầu, chú ấy đóng cổng lại rồi gọi chúng tôi vào phòng chú ấy.
我和三叔莫名其妙,跟了过去,问他干嘛,他从口袋里掏出一个东西:"你们看这东西。"
Tôi và chú Ba thắc mắc, đi theo, hỏi chú ấy làm gì. Chú Hai lấy ra một thứ từ trong túi: "Hai đứa xem cái này."
"这是什么?"
"Đây là gì?"
"我从表公袖子口里发现的,在你们打架的时候。"二叔道。
"Tao tìm thấy trong ống tay áo của ông cậu lúc các cậu đang đánh nhau." Chú Hai nói.
放到桌子上,我就看到那是一枚中古的钥匙,看着眼熟。
Chú ấy đặt lên bàn, tôi thấy đó là một chiếc chìa khóa cổ trông rất quen mắt.
"这不是表老头放族谱那只盒子的钥匙,昨天我们在他家看到过。"三叔道。"这是什么意思?"
"Đây chẳng phải là chìa khóa của cái hộp gỗ đựng gia phả nhà ông cậu sao, hôm qua chúng ta thấy rồi." Chú Ba nói. "Cái này có ý gì?"
"表公临死前留了话给我们,看来他想我们去再去看看族谱。"二叔道。"他临死前可能想到了什么?"
"Ông cậu đã để lại lời nhắn cho chúng ta trước khi chết. Có vẻ như ông ấy muốn chúng ta xem lại gia phả." Chú Hai nói. "Có lẽ trước khi chết ông ấy đã nghĩ ra điều gì đó?"
这是一个始料未及的变化,三叔骂道你刚才在路上怎么不说?要早点去还方便,现在恐怕有点麻烦了。
Đây là một diễn biến ngoài dự kiến. Chú Ba mắng: "Sao chú không nói sớm trên đường đi? Nói sớm còn tiện, bây giờ e là hơi rắc rối rồi."
族谱我也看了,不过那种内容的东西我实在看不懂,所以没什么印象,现在表公死了,为了怕人偷东西,有人守着,刚才大打了一场,我们要去表公家里翻东西可能不太现实。
Tôi cũng đã xem gia phả, nhưng những nội dung như vậy tôi thực sự không hiểu, nên không có ấn tượng gì. Bây giờ ông cậu chết rồi, sợ bị trộm đồ nên có người canh giữ. Vừa rồi lại xảy ra ẩu đả lớn, việc chúng tôi đến nhà ông cậu lục lọi đồ đạc có lẽ không thực tế.
"有钱能使鬼推磨,你吴三省不至于摆不平吧。"二叔道。
"Có tiền mua tiên cũng được, Ngô Tam Tỉnh mày không đến nỗi không giải quyết được chứ?" Chú Hai nói.
三叔点头,得,随即叫了一等在门面,准备今天晚上守夜的伙计,给他耳语了一下,那伙计就走了,我问三叔怎么安排的,他说小孩子不用知道,反正今天晚上咱们保准能进去拿到东西就行了。
Chú Ba gật đầu: "Được thôi." Chú ấy gọi một người đồng bọn đang chờ ở ngoài, chuẩn bị đến canh đêm nay, thì thầm vào tai hắn vài câu, rồi hắn ta bỏ đi. Tôi hỏi chú Ba đã sắp xếp thế nào, chú ấy nói trẻ con không cần biết, tóm lại tối nay chúng tôi chắc chắn có thể vào lấy đồ là được.
三叔的法子我料想也不会是什么上路的手段,不知道也罢,免的有心理负担,转头我就问二叔,对我的电话怎么看?二叔却做了一个不要提的手势,让我别问。
Tôi đoán phương pháp của chú Ba cũng không phải là thủ đoạn chính đạo gì, không biết cũng tốt, đỡ phải bận tâm. Tôi quay sang hỏi chú Hai về cuộc điện thoại của tôi, chú Hai lại ra hiệu không nên nhắc đến, bảo tôi đừng hỏi.
我心中纳闷,感觉二叔神秘兮兮,但看他的表情,又不方面追问,只好作罢。
Tôi lấy làm lạ, cảm thấy chú Hai thần bí. Nhưng nhìn vẻ mặt chú ấy, tôi không tiện truy hỏi, đành bỏ qua.
很快三叔的伙计就回来了,和三叔一通耳语,三叔就说行了,我们吃了晚饭,在家里一直等到晚上12点,就打着手电出发。
Rất nhanh, đồng bọn của chú Ba quay lại, thì thầm với chú Ba. Chú Ba nói được rồi. Chúng tôi ăn tối xong, đợi đến 12 giờ đêm thì cầm đèn pin xuất phát.
晚上的村子路灯很少,有些地方是猫黑猫黑的,什么光也没有,农村人睡的早,早就没声音了,只有起伏的狗叫,我晚上在村里行走的不多,就跟着三叔走,走了大概二十分钟,三叔停了下来,和二叔点了点头,二叔就示意我不要说话,关掉手电。
Đường làng buổi tối rất ít đèn đường, có những chỗ tối đen như mực, không có chút ánh sáng nào. Người nông thôn ngủ sớm, nên đã im lặng từ lâu. Chỉ có tiếng chó sủa đây đó. Tôi ít khi đi lại trong làng vào ban đêm, nên đi theo sát chú Ba. Đi được khoảng hai mươi phút, chú Ba dừng lại, gật đầu với chú Hai. Chú Hai ra hiệu cho tôi im lặng, tắt đèn pin.
我心里奇怪,关掉手电之后,眼睛过了一会儿才适应四周的黑暗,只看到二叔三叔蹑足而行,绕过一个转弯,我赫然发现我们又回来了,前面就是自己的院子。
Tôi thấy lạ trong lòng. Sau khi tắt đèn pin, phải mất một lúc mắt tôi mới quen được với bóng tối xung quanh. Tôi thấy chú Hai và chú Ba rón rén đi bộ, vòng qua một khúc cua. Tôi kinh ngạc phát hiện ra chúng tôi đã quay lại rồi — phía trước chính là sân nhà của chính chúng tôi!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip