Hạ Tuế Thiên 2015: Bảy Ngón - Chương 12: Cậu à Điên, Tôi Là Đần

"是的,千真万确。"我打字回去。

"Đúng thế, chính xác là vậy." Tôi gõ chữ nhắn lại.

我坐到沙发上,不停的揉腰部。

Tôi ngồi xuống sô pha, không ngừng xoa bóp phần eo.

沙发是真皮的,外表的皮质层经过多次的冷热变化,已经开裂,很多都剥落了下来,使得沙发显得很老旧。但里面的弹簧和海绵还是相等的舒适。是上等的手工艺沙发。

Sô pha bọc da thật, nhưng chất da ở ngoài qua nhiều lần nóng lạnh đã bị biến đổi, bong rạn thành từng mảng, bị bong ra rất nhiều, khiến chiếc sô pha trông có vẻ rất cũ kỹ. Nhưng lò xo bên trong và lớp xốp vẫn còn thoải mái dễ chịu lắm. Đúng là sô pha thủ công mỹ nghệ hàng cấp cao.

沙发本来是棕色的,如今已经发白偏向灰色。沙发的四个脚,死死的卡在水泥中。

Sô pha vốn có màu nâu, bây giờ đã bạc màu ám màu tro. Bốn chân ghế cắm chặt trong lớp bê tông.

这不符合常理,这个沙发,一定和刚才这个女孩子的突然消失有关。

Thật không hợp lẽ thường, cái sô pha này, nhất định là có liên quan đến sự biến mất của cô bé ban nãy.

没有短信回过来,我浑身的汗都被这灯射干了,然后又出了一层虚汗。对方仍旧没有反应。

Không có tin nhắn gửi lại. Toàn thân đẫm mồ hôi của tôi bị những bóng đèn này sấy khô rồi, sau đó lại đổ ra thêm một tầng mồ hôi nữa. Đối phương vẫn không có phản ứng như cũ.

我看着手机,想着他最后一句话,他不知道这里有其他人存在,对于我看到了我之外的人,他显得非常惊讶,如果是正常情况,他此时应该在彻查这件事情,没时间回复我。

Tôi nhìn di động, nghĩ đến tin nhắn sau cùng của người này. Hắn không biết ở nơi này có sự tồn tại của người khác, biết tôi nhìn thấy người khác thì tỏ ra vô cùng kinh ngạc. Nếu như là bình thường, thì phản ứng của hắn lúc này hẳn là đang điều tra rõ sự việc, nên không có thời gian nhắn lại cho tôi.

但这很不自然。

Nhưng rất không tự nhiên.

我抹了抹脸,又想了想,发现不仅是不自然,而且出现了逻辑问题。

Tôi lau mặt một cái, suy nghĩ một chút, nhận thấy không chỉ rất không tự nhiên mà còn có vấn đề về logic nữa.

我用记事本把所有我刚才有所在意的细节,全部在手机里罗列了下来。

Tôi ghi lại tất cả những chi tiết tôi để ý lúc nãy, liệt kê hết ra trong điện thoại.

我要看她的手的时候,她把手藏了起来。

Khi tôi nhìn tay của cô bé kia, cô nàng liền giấu tay đi.

之前手机对面的七指惜字如今,但是在我追击那个女孩的时候,他不停的和我聊天,给我很多的震惊的信息,导致我的速度下降。

Trước kia giáp mặt với Bảy Ngón qua di động, hắn kiệm chữ như vàng, nhưng đến khi tôi đuổi theo cô bé kia, hắn không ngừng nói chuyện phiếm với tôi, cho tôi rất nhiều tin tức, dẫn đến tốc độ đuổi theo của tôi giảm xuống.

这个房间光线设计过,在那么亮的地方,突然熄灭所有的灯,再打亮会灼伤眼睛。是用来施展障眼法的最好地点,这个女孩一心要回这个房间,目的明确。而且障眼法对于不熟悉机关的人是无法使用的。说明这个女孩子了解这个机关。

Căn phòng này được thiết kế quá sáng, ở nơi sáng như thế, lại đột nhiên tắt phụp hết đèn đi, rồi lại bật đèn lại, như thế sẽ khiến mắt bị tổn thương. Là một địa điểm tốt để sử dụng kỹ xảo che mắt, cô bé kia nhất định phải quay lại căn phòng này, có mục đích rõ ràng. Hơn nữa, người nào mà không quen thuộc với cơ quan thì không thể sử dụng được kỹ xảo che mắt, chứng tỏ, cô bé này biết rõ cơ quan này.

七指给这个女孩子发过短信,我看到了,就因为我看短信的瞬间,女孩子才找到机会推开我,但是现在他又假装惊讶,如果他不知道有个女孩在这里,那这个女孩子就不是他的人?那势必有另外一个人劫持了另外一个手机基站,在和这个女孩交流,这算是A组B组的综艺节目吗?不,事情不可能那么复杂。

Tin nhắn mà Bảy Ngón từng gửi cho cô nàng, tôi cũng nhìn thấy. Cũng bởi vì trong nháy mắt khi tôi đọc tin nhắn đó mà cô ta mới có cơ hội đẩy tôi ra, thế mà bây giờ hắn lại giả vờ kinh ngạc, nếu như hắn không biết cô gái đó ở đây, vậy thì, cô bé này vốn không phải là người của hắn? Như vậy, tất phải có một người khác nắm giữ một trạm phát sóng điện thoại giả mạo khác, để nhắn tin nói chuyện với cô bé này, đây là một show tạp kỹ nhóm A nhóm B đấy à? Không, sự việc này không có khả năng phức tạp đến thế.

他发来短信的时机,和这个女孩的各种行为有着非常贴切的节奏感,显然知道我和那个女孩之间的距离。

Thời cơ lúc hắn gửi tin nhắn đến, lại rất nhịp nhàng ăn khớp với các hành vi của cô bé kia, như vậy, chắc chắn hắn biết khoảng cách giữa tôi và cô bé đó.

胖子的枚举法对于梳理思路很管用,还有很多很多不自然的地方。

Phương pháp liệt kê của Bàn Tử rất hữu dụng trong việc loại trừ các mạch suy nghĩ. Vẫn còn nhiều điểm không tự nhiên lắm.

这个七指的言论,和我所看到的事情,矛盾越来越多,这使得这件事情越来越复杂让人看不懂。就和当年三叔和我的情况一样。

Lời nói của Bảy Ngón này, cùng với sự việc tôi chứng kiến, càng ngày càng có nhiều mâu thuẫn, khiến sự việc càng ngày càng phức tạp khiến ta không thể hiểu nổi. Giống hệt như tình huống giữa tôi với chú Ba năm xưa vậy.

但如果,事情非常简单,我只相信我自己看到的一切,那这个女孩子绝对不是在这里出现的神秘第四人,这个女孩子很大可能性就是七指本人。

Nhưng giả dụ như, sự việc vốn cực kỳ đơn giản, tôi chỉ tin vào tất cả những gì tôi nhìn thấy, cô bé này chắc chắn không phải người thứ tư thần bí xuất hiện ở nơi này, cô bé này có khả năng lớn chính là bản thân Bảy Ngón.

那么她用突然出现的钢琴开始营造气氛,之后将我们困在,把小花和我分开之后,为了能够让我感觉到恐惧,她冒充小花的样子,在我的楼梯上方,希望能让我造成这个楼梯空间错乱的感觉。但是她没有想到我的动作那么快,仓惶之下,她来不及逃跑,还被我踹倒了。

Như vậy, cô ta dùng một cây đàn dương cầm đột nhiên xuất hiện để bắt đầu tạo dựng không khí, sau đó vây khốn chúng tôi, tách tôi với Tiểu Hoa ra, đủ để tôi cảm thấy sợ hãi. Cô ta giả dạng thành Tiểu Hoa, đứng ở cầu thang phía trên tôi, để tôi cảm thấy hỗn loạn về không gian của cầu thang. Nhưng cô ta không thể ngờ động tác của tôi lại nhanh như thế, trong hoảng loạn, không kịp chạy trốn, lại còn bị tôi đạp ngã một cú.

为了逃脱她先用手机给自己发了一条消息,然后借机推开我跑路,一边跑,一边给我发消息。慌乱中,她不得不爆出猛料,让我的心智受到动摇。

Để chạy thoát, trước tiên cô ta tự gửi cho mình một tin nhắn, sau đó mượn cớ đẩy tôi ra để chạy trốn, vừa chạy vừa nhắn tin cho tôi. Trong hoảng loạn, cô ta không thể không tuồn ra những thông tin gây sốc, để tâm trí tôi bị dao động.

七指是个十六七的女孩子,按照线索来推断是不可能的。这里面肯定有其他故事,但不管她是七指的后人还是七指是个妖怪,都不重要。

Bảy Ngón là một bé gái mười sáu mười bảy tuổi, dựa theo đầu mối mà suy đoán thì là không thể nào. Về mặt này chắc chắn là có một câu chuyện khác, bất kể cô nàng là con cháu của Bảy Ngón hay Bảy Ngón vốn là một yêu quái, cái đó không quan trọng.

最后她到了这个房间,用手机控制这里的灯,然后启动机关,成功逃脱。但是,故事已经破功了,神秘建筑和解放前的诡异建筑师,可怕的突破时空感的密室——这些前提都已经破产,她已经没有办法连贯的解释自己的出现。

Cuối cùng, cô ta chạy đến căn phòng này, dùng di động kiểm soát bóng đèn ở đây, sau đó khởi động cơ quan, thành công chạy thoát. Thế nhưng, câu chuyện đã bị phá rồi, tòa kiến trúc bí ẩn với người kiến trúc sư quỷ dị trước Giải phóng, còn có căn mật thất đáng sợ tạo cảm giác thời không bị phá vỡ – những tiền đề này đã thất bại rồi, cô ta đã không có cách giải thích ăn khớp nào với sự xuất hiện của mình.

自始至终,这个地方就只有三个人,我,她,小花。

Từ đầu đến cuối, nơi này cũng chỉ có ba người. Tôi, cô ta, Tiểu Hoa.

差不多就是这样,想到这里,我的心跳慢慢也缓了下来。如果我料的没错,她现在正绞尽脑汁,思索如果合理解释我看到一切的方法。

Đại khái là vậy đi. Nghĩ tới đây, nhịp tim của tôi chậm dần lại. Nếu như tôi dự liệu không sai, bây giờ cô ta đang vắt óc suy nghĩ cách giải thích hợp lý cho tất cả những gì tôi đã nhìn thấy.

我站起来,来到她刚才站的位置。用手机关灯之后,她肯定手动启动了机关。

Tôi đứng lên, đi đến chỗ cô ta vừa đứng. Sau khi dùng di động tắt hết đèn, cô ta chắc chắn đã phải dùng tay để khởi động cơ quan ở đây.

我抬手,伸进滚烫的灯泡中,我手部的汗毛立即卷曲了起来。我用手指一个一个去摸,烫了就缩回来,试了半个多小时,我终于摸到了一只并不是那么烫的,可以用手握住的灯泡。

Tôi giơ tay lên, vói vào trong những bóng đèn nóng bỏng, lông măng trên bàn tay tôi lập tức xoăn tít lại. Ngón tay tôi lần mò từng chút một, bị bỏng thì rụt về, thử lần mò hơn nửa tiếng đồng hồ, cuối cùng tôi cũng mò được một cái bóng đèn không bỏng rẫy có thể sờ tay vào.

我用力往下一拉,面前的沙发一下翘了起来,我一手搭在沙发上,沙发翘起的同时,我被带着甩了出去。直接甩到了来时候的路口。

Tôi dùng sức giựt xuống một cái. Chiếc sô pha trước mặt lập tức hất lên, tôi tiện thể ngồi luôn lên sô pha, cùng lúc đó, sô pha hất lên, hất văng tôi ra ngoài. Ngã xuống chỗ lối vào vừa nãy vừa bước vào.

在灯暗的瞬间,这个女孩子用这个小把戏,从我的头顶上跃过,来到了我的背后。

Trong nháy mắt đèn tắt, cô bé kia đã dùng trò hề này, bay vèo qua đỉnh đầu tôi, nhảy đến sau lưng tôi.

"只是个魔术。"我忽然兴趣索然。抬头,就看到从走廊上方的黑暗处,垂下来一根绳子,我抓住绳子,绳子瞬间往上,将我拉上了走廊上方的黑暗中。

"Chỉ là một trò ảo thuật." Tôi bỗng tụt hết cả hứng thú. Ngẩng đầu, liền thấy từ chỗ bóng tối phía trên hành lang có một sợi dây rủ xuống, tôi tóm lấy, sợi dây lập tức kéo lên, kéo tôi lên bóng tối phía trên hành lang.

瞬间下面煤气灯一盏一盏照亮的好像装饰光带一样的走廊迅速远去,接着面前一块黑色的东西晃过,我进入了一个全黑的井状通道中。

Nháy mắt, đường hành lang có từng chiếc đèn khí đốt cháy sáng trông như được đeo chuỗi vòng trang sức phát sáng cứ vun vút trôi ra xa, tiếp đó, có cái gì đó trong bóng tối trước mặt lắc lư, tôi tiến vào trong một lối đi hình giếng hoàn toàn tối hù.

绳子速度很快,拽着我一路往上,大概六七秒后,绳子停了下来。我双手乱抓,黑暗中抓住了一边栏杆样的铁条。用脚尝试着,终于点到了地面。

Tốc độ kéo lên của sợi dây rất nhanh, lôi thẳng tôi lên trên, khoảng chừng sáu bảy giây sau, sợi thừng liền ngừng lại. Hai tay tôi quào loạn lên, tóm được một thanh sắt hình như là lan can ở trong bóng tối bên cạnh. Dùng chân thử xem, cuối cùng cũng đến mặt đất rồi.

一片漆黑,只有前面很远的地方,有一个小光点。在不停的闪动。

Tối om om, ở phía rất xa trước mặt chỉ có một đốm sáng. Đang chớp nháy liên tục.

我打开手机的手电,照了照四周,满地都是钢筋的铁头,一根一根从水泥里刺了出来。在这里摔一跤肯定就成糖葫芦。

Tôi bật đèn pin của di động, chiếu khắp bốn phía, đầy mặt đất toàn là những thanh sắt cốt thép, từng thanh từng thanh đâm thọc lên từ dưới mặt bê tông. Ở chỗ này mà ngã một cú là thế nào cũng biến thành một cây hồ lô ngào đường luôn.

墙壁上也是,我小心翼翼的踩钢筋的中间,往那个光电,一点一点靠近。

Trên vách tường cũng vậy. Tôi rón rén từng li từng tí giẫm lên các thanh thép, đi về phía ánh sáng kia, từng chút tới gần.

"我找到你了。"我对着那个光电说道。那明显是手机的屏幕光线。"姑娘,我知道就是你,你不用装了。"

"Tìm được cô rồi." Tôi nói với đốm sáng điện đó, rõ ràng đó là ánh sáng từ màn hình di động. "Cô gái, tôi biết chính là cô, đừng giả bộ nữa."

啪,一盏台灯被打开,黄色的光晕染开来,我看到前面有一只和刚才款式一样的沙发,沙发的边上,放着一只落地的台灯。

Phụp, một ngọn đèn bàn bật lên, ánh sáng vàng tươi nhuộm khắp xung quanh. Tôi nhìn thấy phía trước chỉ có một cái sô pha kiểu dáng y như cái vừa rồi, bên cạnh cái sô pha có đặt một cái đèn cây.

我看到那个女孩子坐在沙发上,被五花大绑。惊恐的看着我。转头,小花从台灯后面走出来,手里捧着一杯茶。

Tôi thấy cô bé kia đang ngồi trên sô pha, bị trói gô lại. Đang khiếp sợ nhìn tôi. Quay đầu, tôi thấy Tiểu Hoa đi tới từ sau cái đèn, trên tay cầm một cốc trà.

"不好意思,先到一步。"他坐到沙发上,说道:"你腰没事吧。"

"Thật ngại quá, đến trước một bước rồi." Cậu ta ngồi phịch xuống sô pha, nói: "Thắt lưng cậu không sao chứ."

我愣了一下,看着小花有点小得意的表情,还翘起了二郎腿,把茶杯放到自己膝盖上,心中暗骂。你妹啊,兄弟一场,要不要这么拦截我的成就感?

Tôi sửng sốt ngẩn ra, nhìn vẻ mặt có hơi đắc ý của Tiểu Hoa, lại còn bày đặt ngồi vắt chéo chân, cầm chén trà ở trên đầu gối mình. Tôi âm thầm chửi trong bụng, đéo mẹ, làm anh em một hồi, có cần phải dập tắt cảm giác thành tựu của nhau thế không?

我捂着腰朝他走过去,盯着这个女的,看到她的头上肿了一个大包。

Tôi ôm phần eo của mình mà đi về phía cậu ta, nhìn chằm chằm cô gái kia, nhìn thấy trên đầu cô ta sưng một cục u to đùng.

"你们都不是男人,打女人!"女孩子哭道。

"Các người không phải đàn ông, đi đánh con gái!" Cô bé kêu khóc.

我抓起女孩子的手,看到女孩子的小拇指外侧,有手术的疤痕,心中莞尔,难道真的是七根手指,手术去掉了两根。

Tôi nắm bàn tay cô ta lên, thấy chếch ở bên cạnh ngón út có dấu vết phẫu thuật, thầm mỉm cười trong lòng. Lẽ nào thật đúng là có bảy ngón tay, bèn đi phẫu thuật cắt bớt hai cái.

我转头问小花:"你什么时候到的?"

Tôi quay đầu hỏi Tiểu Hoa: "Cậu tới từ bao giờ?"

小花喝了一口茶,"半个小时吧。我一直跟在你后面。"

Tiểu Hoa nhấp một ngụm trà, "Nửa tiếng trước. Tớ vẫn đi theo sau cậu mà."

"你跟在我后面?你不是中了她的招吗?"

"Đi theo sau? Không phải cậu trúng chiêu của cô ta à?"

"你是指楼梯上吗?那种陷阱怎么能困住我,我只是想到她肯定看不到我到底中招了没有,于是干脆不说话,没想到你一下就爬上去了,伸手不错啊现在,体能还要加强,你得戒烟了。"

"Ý cậu là lúc trên cầu thang đó hả? Cái loại bẫy rập đấy sao có thể vây khốn được tớ, tớ chỉ là nghĩ, chắc chắn cô ta không nhìn thấy tớ rốt cuộc đã trúng chiêu hay chưa, cho nên cứ dứt khoát không nói lời nào nữa, không ngờ cậu lại nhảy lên trên đấy, bây giờ thân thủ được phết đấy, nhưng thể chất vẫn phải tăng cường. Cai thuốc đi."

"先别扯这些。然后呢?"我忽然意识到刚才发生的所有事情,小花都在后面看着我,脸一下就红了,我操,太丢人了。

"Trước đừng nói cái này. Sau đó thì sao?" Tôi bỗng ý thức được tất cả mọi chuyện vừa xảy ra, Tiểu Hoa đều ở phía sau tôi chứng kiến hết. Mặt tôi lập tức đỏ lên, cái đệt, mất mặt quá.

"然后我一直跟着你,到了那个灯泡的房间,正好那女的从里面翻出来,抓住绳子上来,我跑上去,抓住了绳子的末端,你知道玩绳子我很擅长的,在绳子上我就把她搞定了。"小花扬了扬茶杯,问我要不要。

"Sau đó tớ vẫn đi theo cậu, đến căn phòng bóng đèn kia, đúng lúc đó thì cô ta nhảy ra, túm lấy sợi thừng, tớ bèn chạy lên trên, bắt được sợi dây cuối cùng, cậu biết tới rất rành trò chơi dây mà, ngay khi ở trên dây tớ đã giải quyết xong cô ả rồi."

我捂住脸,觉得自己好蠢。蠢到没边。怎么能蠢成这样。

Tôi ôm mặt, cảm thấy mình ngu quá đi mất. Ngu không biên giới luôn. Sao mà ngu thế chứ lị.

"然后我发现这里有茶具,想起你在下面很有兴致,于是我打算休——"

"Sau đó tớ phát hiện ở đây có một bộ đồ trà. Lại nghĩ cậu dưới kia hăng hái lắm, nên là tớ định nghỉ..."

"打住,不用说了。"我看向那个女的,决定转移话题:"你到底是谁?现在可以说实话了吧?"

"Dừng. Đừng nói nữa." Tôi quay về phía cô gái kia, quyết định lảng sang chuyện khác: "Rốt cuộc cô là ai? Bây giờ có thể nói thật được rồi chứ?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip