Chương 10: Cái bóng

我开始还以为他存心想吓唬我,可是看他的表情和他为人,又不像是那种人。那闷油瓶不停地发出"咯咯"的声音,又不见他嘴动,我们四个人看着他,那个寒啊,心说不至于吧,难道闷油瓶竟然是个无间道粽子?

Ban đầu tôi còn nghĩ hắn cố tình hù dọa mình, nhưng nhìn vẻ mặt và xét tính tình vốn có thì lại thấy hắn không giống dạng người này. Tên Muộn Du Bình kia không ngừng phát ra âm thanh "khành khạch", thế nhưng miệng hắn lại không hề mấp máy. Bốn người chúng tôi nhìn hắn, chợt cảm thấy rét run cả người, trong lòng tự nhủ không đến mức xui xẻo như thế chứ. Chẳng lẽ Muộn Du Bình lại là gián điệp bánh tông?

三叔看到看他表情这么恐怖,一把把潘子拉了出来。突然,闷油瓶不出声了。墓室里静得一点声音也没有,不知道过了多久,我有点不耐烦了,刚想问他怎么回事,棺材板突然向上翻了一下,开始剧烈地抖动起来。然后从石棺材里发出来了阴森得让人不寒而栗的声音,那声音和我爷爷笔记里描写的非常相似,真的好像是青蛙叫的声音。

Chú Ba thấy vẻ mặt hắn đáng sợ như vậy, cầm tay kéo Phan Tử ra ngoài. Đột nhiên, Muộn Du Bình im bặt. Thoáng chốc mộ thất yên lặng đến rợn người, không biết đã qua bao lâu, đến khi tôi sắp nhịn không nổi mà hỏi hắn đã xảy ra chuyện gì, nắp quan tài đột nhiên bật lên rồi hạ xuống, bắt đầu lay động kịch liệt. Sau đó từ trong cỗ quan tài đá phát ra những âm thanh ghê rợn khiến người ta không rét mà run, rất giống với những gì ông nội tôi đã miêu tả trong bút ký, nghe qua khá giống tiếng ếch kêu.

大奎见状,吓得一屁股坐地上了。我也脚一软,几乎就要坐下去了。我三叔到底见过世面,虽然脚开始抖起来,但是竟然没摔倒。

Đại Khuê thấy thế, sợ đến mức ngã dập mông xuống đất. Hai chân tôi mềm nhũn, cảm giác mình cũng sắp ngã bệt ra đến nơi rồi. Chú Ba tôi dù sao cũng từng gặp qua vài chuyện kỳ quái, tuy hai chân đã bắt đầu phát run nhưng vẫn chưa đến mức đứng không vững.

那闷油瓶听到声音后,脸色非常难看,一下子跪倒在地上,朝那棺材重重地嗑了一个头。我们一见,马上学样子,全部跪倒磕头。那闷油瓶抬起头来,又发出一连串的怪声,好像在念什么咒语一样。三叔冷汗都出来了,轻声说:"他该不是在和它说话吧?"

Sau khi Muộn Du Bình nghe được âm thanh ấy, sắc mặt hắn vô cùng khó coi, đột nhiên quỳ rạp xuống đất rồi hướng về phía quan tài nặng nề dập đầu một cái. Chúng tôi trông thấy lập tức làm theo, toàn bộ đều quỳ xuống dập đầu liên tục. Muộn Du Bình ngẩng đầu lên, lại tiếp tục phát ra những âm thanh quái đản, giống như đang đọc câu thần chú gì đó. Chú Ba đổ một thân mồ hôi lạnh, nhỏ giọng nói: "Không phải là hắn đang nói chuyện với nó đấy chứ?"

那石棺终于稳定下来不抖动了,闷油瓶又磕了一个头,然后站了起来,对我们说:"我们天亮前必须离开这里。"

Rốt cuộc cái quan tài đá kia cũng ngừng rung lắc, Muộn Du Bình dập đầu thêm một cái rồi đứng lên nói với chúng tôi: "Chúng ta phải rời khỏi đây trước khi trời sáng."

三叔擦了擦汗,问:"小哥,敢情您刚才那是在和这个粽子爷爷讨价还价呢?"

Chú Ba lau mồ hôi, hỏi: "Tiểu Ca, thì ra vừa rồi cậu trả giá với bánh tông gia gia đó hả?"

闷油瓶做了个不要问的手势:"不要再碰这里的任何东西了,这棺材里的主极厉害,要是把这个放出来,大罗神仙也出不去。"

Muộn Du Bình khoát tay ra hiệu, ý bảo không nên hỏi: "Đừng đụng tới bất kỳ vật gì trong này, chủ nhân quan tài đá vô cùng lợi hại, nếu để nó ra ngoài, dẫu là thần tiên cũng thoát được khỏi đây."

潘子还不知好歹,笑着问:"我说这位小哥,你刚才说的那门子外语呢?"

Phan Tử còn không biết tốt xấu, cười hỏi: "Tôi nói vị Tiểu Ca này, vừa rồi cậu dùng thứ ngoại ngữ gì thế?"

闷油瓶也不去理他,指了指棺材后面那通道,说:"轻轻过去,千万别碰到那棺材!"三叔定了定神,说实话,有这么一个人在边上,我们胆子大了很多,于是收拾一下家伙,三叔打头,闷油瓶在最后,我们打开矿灯,直下到棺材后的地道里去。大奎走过那棺材的时候背死死贴着墙壁,尽量保持距离,样子非常好笑,但是我这个时候完全没有笑话他的兴趣了。

Muộn Du Bình không thèm để ý tới hắn, chỉ chỉ lối đi phía sau quan tài: "Nhẹ nhàng đi qua, tuyệt đối không được đụng vào cái quan tài đá kia!" Chú Ba đã lấy lại bình tĩnh, nói thực có một người như thế bên cạnh, lá gan của chúng tôi cũng lớn hơn rất nhiều. Chỉnh đốn hàng ngũ một chút, chú Ba dẫn đầu, Muộn Du Bình đi sau cùng, chúng tôi mở đèn mỏ tiến thẳng vào lối ngầm. Lúc đi ngang qua quan tài, cái tên Đại Khuê chết nhát còn dán chặt lưng vào vách tường, cố gắng giữ khoảng cách xa nhất. Điệu bộ hắn trông nực cười hết biết, nhưng hiện giờ tôi hoàn toàn không có hứng thú cười nhạo.

这墓道是向下倾斜的,墓道两边都雕着铭文,还有一些石刻,我看了一下,也不懂什么意思。其实我做拓本和古玩生意,对这些还是有一定研究的,我能看懂几个词。

Lối ngầm thông vào mộ này hơi dốc xuống dưới, hai bên khắc kín minh văn, còn có một số hình chạm trổ tôi nhìn mà chẳng hiểu gì. Thật ra tôi làm nghề buôn đồ cổ với bản photo sách cổ, đương nhiên có nghiên cứu một chút về lĩnh vực này, cho nên cũng đọc được mấy từ.

但是我可以这么说,就算我全都看明白这些字,因为根本没标点,要明白里面的意思也非常困难。古人讲话非常简洁,而且非常有技巧,比如说,一个: "然",我记得一个齐国的国君问他的军师一个问题,那军师点头一笑,说:"然。"那国君就回去琢磨了半天想这个"然"到底是同意还是反对,结果就积劳成疾了,弥留之际就把自己考虑的答案和军师说了,问军师当时是不是这个意思,那军师呵呵一笑:"然。"那皇帝立马就断气了。

Nhưng nói thì nói thế, chứ tôi có dịch được tất tật những chữ khắc hai bên lối ngầm này thì cũng khó mà hiểu được ý tứ bên trong, bởi vì đám văn tự này không có dấu chấm dấu phẩy gì cả. Cách nói chuyện của cổ nhân vô cùng giản lược, hơn nữa lại còn dùng rất nhiều lối chơi chữ, nói thí dụ như từ "Nhiên". Tôi còn nhớ có một câu chuyện như thế này: Vua nước Tề hỏi quân sư của mình một vấn đề, vị quân sư kia gật đầu cười một tiếng, đáp: "Nhiên." Vị vua kia trở về suy nghĩ mãi từ 'nhiên' rốt cuộc là đồng ý hay phản đối, kết quả là vất vả lâu ngày sinh ra bệnh tật, lúc hấp hối gọi quân sư đến và nói ra suy nghĩ của mình, hỏi lúc ấy ý của quân sư có phải là như thế không. Quân sư cười ha hả một tiếng: "Nhiên." Vị vua kia tức khắc tắt thở.

三叔走得很小心,每一步都要走很长时间,矿灯的穿透力不是很强,前面黑漆漆的,后面也黑漆漆的,这种感觉和我们在水洞一样,我觉得非常的不舒服。走了大概有半个小时,地道开始向上,我们知道应该已经走完半程了,这个时候,我们看到了一个盗洞,三叔不由一惊,他最怕别人捷足先登了,忙过去查看。

Chú Ba vừa đi vừa cẩn thận dò xét, mỗi bước đều tốn rất nhiều thời gian. Ánh sáng phát ra từ đèn mỏ không mạnh, phía trước tối đen như mực, phía sau cũng thế, cảm giác lúc này cũng mịt mờ y như đang ở trong cái động nước kia vậy, thật sự rất khó chịu. Đi chừng nửa giờ, địa đạo bắt đầu hướng lên trên, tôi đoán đã đi được nửa đường rồi. Đúng lúc này chợt có một đạo động cắt ngang, chú Ba thấy vậy không khỏi cả kinh. Chú ấy sợ nhất là người khác nhanh chân đến trước mình, vội vàng vòng qua xem xét.

这盗洞肯定是不久前挖的,连土都比较新,我问三叔:"老头子说,两个星期前有帮人进了这个山谷,会不会是那帮人挖的?"

Nhất định là đạo động này được đào cách đây không lâu, các vết đào xới còn rất mới. Tôi hỏi chú Ba: "Lão già kia nói hai tuần trước cũng có một đám người vào sơn cốc này, có phải là do họ đào không nhỉ?"

"我看不出来,不过这洞挖得很匆忙,看样子,不像是为了进来而打的洞,倒像是为了出去而打的!恐怕我们真的被人抢了先了。"

"Tao cũng chẳng biết nữa, có điều cái động này đào rất vội vàng, nhìn không giống đào để đi vào, mà là đào để đi ra! E là chúng ta bị kẻ khác nẫng tay trên rồi."

"别泄气,三爷,要是他们倒的好,肯定是从原路出去的,看样子肯定出变故了。我看,宝贝怎么也应该在。"潘子安慰道。

"Đừng nhụt chí, Tam Gia. Nếu bọn họ tìm được báu vật thì nhất định sẽ ra ngoài bằng đường cũ, đằng này lại đào đường mới, xem chừng đã xảy ra chuyện chẳng lành. Tôi nghĩ bảo bối vẫn còn nguyên chỗ cũ thôi." Phan Tử an ủi.

三叔点点头,那我们继续走,既然有人替我们趟过雷了,我们也不需要这么婆婆妈妈的了。

Chú Ba gật đầu. Mọi người lại tiếp tục đi, đã có người thế mạng cho mình rồi, chúng tôi cũng chẳng cần lề mề làm gì nữa.

我们加快了速度,又走了十五分钟,我们到了一处加粗的回廊,这一段比我们来的那一段宽了一倍多,装饰也考究了很多,看样子到了主墓区了。这个回廊的底部,是一扇巨大的玉门,非常的通透,而今已经大开,想必是有人从里面打开的,那玉门的边上,有两个雕像,是两个饿面鬼,一个手里拿着一只鬼爪,一个手里举着一只印玺,浑身漆黑。

Mọi người đều tăng tốc, đi thêm chừng 15 phút nữa thì chúng tôi đến một hành lang gấp khúc gồ ghề, rộng gấp đôi so với đoạn chúng tôi đi hồi nãy, trang sức cũng tinh tế hơn hẳn, xem ra đây đúng là khu mộ chính. Cuối hành lang gấp khúc này là một cánh cửa khổng lồ bằng ngọc trong suốt đang rộng mở, hình như nó được người bên trong mở ra. Bên cạnh hai cánh cửa ngọc có hai pho tượng quỷ đói, một cầm quỷ trảo, một cầm con ấn trong tay. Cả hai đều được sơn màu đen nhánh.

三叔检查了一下玉门,发现上面的机关已经被破坏掉了,我们从门缝里进去,里面空间很大,而且一片漆黑,矿灯的电源已经不足了,照不很透彻。

Chú Ba kiểm tra cánh cửa ngọc một chút, phát hiện cơ quan của nó đã bị phá hư hết. Chúng tôi lách qua khe cửa đi vào, không gian bên trong rất lớn, hơn nữa lại đen nhánh một màu, nguồn sáng phát ra từ đèn mỏ không đủ để bao quát toàn bộ.

但是我们已经大概可以看个梗概了,这应该就是主墓了,潘子拿他的矿灯一扫,就叫了一声:"怎么有这么多棺材!"

Nhưng chúng tôi cũng có thể nhìn được những nét cơ bản rồi, đây chắc là mộ chính. Phan Tử cầm đèn mỏ soi tới soi lui, kêu lên một tiếng: "Ây da, sao lại có nhiều quan tài thế này?"

在没有强光源的情况下,要看清楚这墓里有什么的确十分困难,我眼睛扫了一下,果然墓室的中间摆着很多的石棺,而且一眼就能看出,似乎是按照什么次序排列的,并不是非常正规整齐的排列,墓室的上面是个画满了壁画的大弘顶,四周都是正块的石头板,上面密密麻麻都是字。我把矿灯放到一边的地上,潘子把他手里的那只也放到和我交叉的方向上,照了个大概,我们看到墓室边上还有两个耳室。

Trong tình trạng thiếu sáng, muốn thấy rõ những vật trong mộ là vô cùng khó khăn. Tôi quét mắt qua hướng đó, thấy ngay chỉnh giữa mộ thất đặt rất nhiều quan tài đá, hơn nữa chỉ cần nhìn thoáng qua cũng nhận ra dường như chúng được xếp theo một thứ tự nào đó, nhưng không phải là xếp chỉnh tề theo hàng. Trên đỉnh mộ thất là một bức bích họa lớn, bốn phía đặt những phiến đá vuông vức khắc chi chít các ký tự. Tôi đặt đèn mỏ xuống một bên, Phan Tử cũng đặt đèn mỏ của hắn chéo với tôi, soi qua, chúng tôi thấy bên cạnh mộ thất còn có hai nhĩ thất.

三叔和我走到第一个石棺边上,打起火折子,那石棺和我们下盗洞时候看到的那只档次完全不同,这一只上面雕满了铭文,我看了一下,竟然能看懂一部分!

Tôi và chú Ba đi tới bên cạnh chiếc quan tài thứ nhất, đốt đuốc, đẳng cấp chiếc quan tài này hoàn toàn khác biệt so với cái mà chúng tôi mới nhìn qua trước khi xuống đạo động. Phía trên nó khắc đầy minh văn, tôi nhìn qua, không ngờ có thể hiểu được chút ít!

上面的文字,记述这了石棺里主人的生平,原来,这墓主人是鲁国的一个诸侯,这个人,天生就有一只鬼玺,能够向地府借阴兵,所以战无不克,被鲁国公封为鲁殇王,有一天,他突然求见鲁国公,说,自己多年向地府借兵,现在地君有小鬼造反,必须回地府还地君的人情债(当然原句不是这样写的),希望鲁国公能够准他回地府复命。鲁国公当时就准奏了,那鲁殇王磕了个头就坐化了。

Những văn tự phía trên ghi chép lại chuyện về chủ nhân quan tài đá lúc sinh thời. Thì ra chủ nhân của ngôi mộ này là một chư hầu của nước Lỗ, người này trời sinh có ấn quỷ, có thể mượn âm binh của Địa phủ, cho nên bách chiến bách thắng, được Lỗ quốc công phong làm Lỗ Thương Vương. Đến một ngày nọ, hắn đột nhiên cầu kiến Lỗ quốc công, nói rằng mình đã nhiều lần mượn binh Địa phủ, hiện tại chỗ Diêm Vương có một tiểu quỷ tạo phản, hắn phải trở về Địa phủ trả nợ nhân tình, (đương nhiên nguyên câu không phải viết như vậy), hi vọng Lỗ quốc công có thể ân chuẩn cho hắn trở về phục mệnh. Lúc ấy Lỗ quốc công chuẩn tấu, Lỗ Thương Vương dập đầu một cái rồi thăng.

鲁国公以为他还会回来,就在这里给他设了这个地宫,把他的尸体保存起来,希望他回来的时候能够继续为他效命,云云,非常啰嗦。里面还详细描述他打的战役,几乎都有他鬼玺一亮,地下就杀出大批阴兵掠走人的魂魄。潘子听了我的解说,感叹:"这么厉害,幸亏他死得早,要不然统一六国的就是鲁国了。"

Lỗ quốc công nghĩ rằng hắn còn trở về, cho nên xây một cái địa cung ở chỗ này, giữ gìn cẩn thận thi thể của hắn, hi vọng lúc hắn trở lại còn có thể tiếp tục cống hiến cho ông ta. Còn nhiều chuyện nữa rất dài dòng, bên trong còn miêu tả cặn kẽ những cuộc chiến mà hắn tham gia, hầu hết đều có chi tiết ấn quỷ trên người hắn phát sáng, điều động một nhóm âm binh lớn đi bắt hồn phách quân địch. Phan Tử nghe tôi giải thích, cảm thán: "Lợi hại vậy sao, may mà hắn chết sớm, nếu không thì nước Lỗ đã thống nhất được sáu nước rồi."

我大笑:"那可不一定,古代人很会吹的,你鲁殇王会借阴兵,那齐国的谁谁谁还能借天兵呢,我记得还有能飞的将军呢,山海经你总看过吧。"

Tôi cười lớn: "Chưa chắc đâu. Người cổ đại rất hay thổi phồng, Lỗ Thương Vương của anh có thể mượn âm binh, thì bên nước Tề của tôi cũng có người này người nọ mượn được thiên binh đây này. Tôi nhớ còn có chuyện một tướng quân có thể bay kìa, nếu anh từng xem Sơn Hải kinh thì hẳn phải nhớ chứ."

"不管怎么样,总算知道我们在倒谁的斗了,不过,这里这么多棺材,哪个才是他的?"潘子问。

"Dù sao chúng ta cũng biết được đổ đấu của ai rồi, có điều chỗ này lắm quan tài quá, cái nào mới là của hắn chứ?" Phan Tử hỏi.

我又看了其他几个棺材上的铭文,大都差不都,都是相同的内容,我们数了一下,一共有七口,正好是北斗七星,七口棺材上没有任何可以提示的记录。正在我研究其他一些我看不懂的铭文的时候,大奎在一边鬼叫道:"你们看,这个石棺已经被人开过了。"

Tôi nhìn minh văn khắc trên mấy quan tài còn lại, đại để nội dung cũng tương tự nhau. Chúng tôi đếm đếm, tổng cộng có bảy cỗ, vừa khéo ứng với vị trí của bảy sao trong chòm Bắc Đẩu. Lúc tôi đang nghiên cứu những minh văn khác mà mình không hiểu, Đại Khuê ở một bên kêu lên thất thanh: "Mọi người nhìn kìa, quan tài này đã bị ai đó mở qua rồi!"

我走过去一看,果然,棺材板并不是完全和棺材密封的,而且棺材上有很多地方都有很新的撬杆撬过的痕迹。三叔从包里取出我们的撬杆,一点一点,把那棺材板撬开,然后拿灯往里一照,潘子发出一声怪声,看了看我们,一连的迷惑:"怎么里面是个老外?"

Tôi bước tới xem, quả nhiên, nắp quan tài không được đậy khít hoàn toàn, hơn nữa đôi chỗ còn có những vết bị nạy ra rất mới. Chú Ba lấy xà beng ra, từng chút từng chút bẩy nắp quan tài, sau đó cầm đèn rọi vào quan sát. Phan Tử kêu lên một tiếng quái lạ, nhìn chúng tôi hồi lâu, mờ mịt nói: "Tại sao bên trong lại là một người nước ngoài?"

我们一看,里面果然是个老外,不仅是个老外,而且还非常新鲜,死了绝对不到一个星期,潘子想伸手进去掏东西,那闷油瓶一把抓住他的肩膀,看样子用的力气极大,疼得潘子一咧嘴巴,"别动,正主在他下面!"

Chúng tôi nhìn vào, bên trong quả nhiên là một người nước ngoài, không chỉ là người nước ngoài, hơn nữa cái xác này còn rất mới, chắc chắn chết chưa tới một tuần. Phan Tử định đưa tay vào tìm xem có thứ gì không, chợt Muộn Du Bình một phát túm lấy bả vai của hắn, hình như khí lực rất lớn khiến Phan Tử phải mở miệng kêu đau. "Đừng động vào, chính chủ nằm bên dưới!"

我们仔细一看,果然,那老外下面还有一具尸体,看不清楚是什么样子,三叔掏出黑驴蹄子,说:"应该是个黑毛,先下手为强。"

Chúng tôi nhìn kỹ, quả nhiên bên dưới xác người nước ngoài kia còn có một khối thi thể nữa, nhưng không thể nhìn rõ hình dạng. Chú Ba móc ra một cái móng lừa đen, nói: "Chắc là mọc lông đen rồi, tiên hạ thủ vi cường!"

这个时候,大奎在我身后拉了拉我的衣服,把我拉到一边

Lúc này, Đại Khuê ở phía sau chợt níu áo tôi rồi kéo qua một bên.

他平时颇爽快,我感觉奇怪,问他怎么了,他指了指对面的墙上我们几个被矿灯投射出来的影子,轻声说:"你看,这个是你的影子,对吧?"

Bình thường hắn là người ăn ngay nói thẳng, tôi cảm thấy kỳ quái, hỏi hắn có chuyện gì. Đại Khuê chỉ chỉ vào bức tường phía đối diện, trên có in những cái bóng của chúng tôi, khe khẽ nói: "Cậu nhìn coi, cái bóng này là của cậu, đúng không?"

我没好气道:"怎么,现在连影子也怕了?"

Tôi tức giận nói: "Thì sao, hiện tại tới cái bóng cũng sợ rồi hả?"

他的脸色不是很好,听我这么一说,嘴巴也哆嗦了一下,我心想,不会吧,真的怕到这种程度?他摆摆手,让我别说话,然后又指着那些影子:"这个是我的,这个是潘子的,这个是三爷的,这个是小哥的,你都看到了吧?加上你的一共是五个吧?"

Sắc mặt của hắn chẳng khá lên chút nào, nghe tôi nói thế, miệng cũng bắt đầu run rẩy. Tôi nghĩ thầm: không thể nào, chẳng lẽ đã sợ đến mức này rồi? Hắn khoát khoát tay, ý bảo tôi im lặng đã, sau đó lại chỉ vào mấy cái bóng kia: "Đây là của tôi, cái này của Phan Tử, cái đó của Tam Gia, cái kia của Tiểu Ca, cậu thấy hết chưa? Cộng thêm của cậu nữa thì tổng cộng là 5 cái đúng không?"

我点点头,突然好像也发现了什么,大奎咽了口唾沫,指了指不和我们在一起的另一个孤零零的影子,几乎要哭出来地问:"那这个影子是谁的啊?"

Tôi gật đầu, đột nhiên cũng phát hiện ra điều gì đó bất thường. Đại Khuê nuốt nước bọt, chỉ chỉ một bóng người đứng riêng rẽ một bên, cơ hồ muốn khóc, hỏi: "Vậy cái bóng đó là của ai?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip