Chương 16: Bạn Bè

这算是送出了一份大礼,黎簇详细的说了应该注意的所有事项。因为他说的是实话,真实性非常的高,能看到络腮胡子基本上是全信了,只是他需要一些验证来确认。

Đây giống như đưa ra một phần đại lễ, Lê Thốc nói cặn kẽ nhưng điểm cần chú ý trong quá trình, Bởi vì nó đang nói thật, tính chân thực rất cao, có thể thấy Râu Quai Nón căn bản là tin hoàn toàn, chỉ là hắn cần một ít bằng chứng để xác nhận.

黎簇如实的告知了他自己不知情的部分,从之前看平面图,能知道核心的区域并不大。只要进入进去,如果络腮胡的手下能力可观,黎簇觉得找到那个洞应该不在话下。

Lê Thốc nói như thật nhưng những phần chính nó cũng không biết, dựa vào bản vẽ mặt phẳng nhìn thấy lúc trước cũng biết được khu vực trung tâm không lớn. Chỉ cần đi vào, nếu người của Râu Quai Nón có năng lực thì Lê Thốc nghĩ tìm được cái động kia hẳn là không có gì khó khăn.

他还画了一些草图,络腮胡子看着那些图思考了很久,就勾住杨好的肩膀,让他准备准备。对黎簇说:"你要是忽悠我的话,你的兄弟可一样会受牵连。"

Nó còn vẽ phác thảo một số sơ đồ, Râu Quai Nón nhìn sơ đồ suy nghĩ rất lâu rồi khóac vai Dương Hảo, bảo nó đi chuẩn bị, hắn nói với Lê Thốc: "Nếu mày lừa bọn tao, bạn mày sẽ bị liên lụy."

"没有一句假话。"黎簇道:"我腿断在这里,说谎不说谎对我来说没有意义。"

"Không có câu nào là nói dối." Lê Thốc nói: "Bây giờ tôi đã gãy chân, nói dối hay không nói dối cũng chẳng có lợi gì cho tôi cả."

络腮胡拍了拍杨好的肩膀就走了出去,杨好和黎簇对视了一眼,都没有说话。

Râu Quai Nón vỗ vai Dương Hảo rồi đi ra ngoài, Dương Hảo và Lê Thốc liếc mắt nhìn nhau, đều không nói gì.

杨好的表情并不太好,阴沉着,黎簇知道他产生了错觉,他感觉黎簇出卖了他。

Vẻ mặt Dương Hảo không được tốt, âm trầm, Lê Thốc biết Dương Hảo đã hiểu lầm, nghĩ mình đã bán đứng nó.

事实上,杨好下去本身十分的危险,但是黎簇无论做任何的事情,也无法改变杨好的命运,他能做的只是把下面所有的信息告诉杨好,让他有更多生还的机会。

Thực tế là nếu Dương Hảo đi xuống đó sẽ hết sức nguy hiểm, nhưng bất kể Lê Thốc làm gì cũng không thể sửa lại số phận của Dương Hảo nữa, việc nó có thể làm bây giờ là nói tất cả tin tức ở dưới đó cho Dương Hảo, để Dương Hảo có thêm cơ hội sống sót.

黎簇没有怨天尤人,没有内疚,没有恼怒自己的无能无法拯救其他人,他只是根据现实做出了自己最应该做的事情。

Lê Thốc không oán trời trách đất, không áy náy, không tức giận mình vô dụng không thể cứu được những người khác, nó chỉ căn cứ vào hiện thực để làm chuyện mình nên làm nhất.

"你为什么不告诉他们,下面很危险,我们下去都会死的!"杨好质问黎簇道:"你给他们说这么多是什么意思?你腿断了是安全了,我怎么办?"

"Vì sao mày không nói cho bọn hắn biết, dưới đó rất nguy hiểm, chúng ta xuống dưới đó sẽ chết hết!" Dương Hảo chất vấn Lê Thốc: "Mày nói nhiều với hắn như vậy để làm gì? Mày gãy chân thì an toàn rồi, còn tao phải làm sao bây giờ?"

黎簇抽了口烟,看了看帐篷的顶部,没有回答。

Lê Thốc hít một hơi thuốc lá, nhìn nóc lều, không trả lời.

"你是想用这些消息来换你出去的筹码?"杨好的表情凶恶起来:"现在你说我怎么办?我不要回到沙子底下去,你他妈的贱人!"

"Mày muốn dùng những tin tức đó đổi lấy lợi thế để đi ra sao?" Vẻ mặt Dương Hảo trở nên hung ác: "Bây giờ mày nói xem tao phải làm sao? Tao không muốn quay lại dưới cát, con mẹ mày là đồ đê tiện!"

黎簇内心没有任何的情绪,这样的场面他经历过多少次了?他不知道,他做出的是最好的决定,但是总是给别人恨自己的借口。在交这些朋友之前,他内心其实都做了失去他们的准备。每当一些让他感动的场面发生,比如说苏万和杨好决定和他一起来沙漠。他会涌上情绪,希望和这些人永远成为朋友。

Trong lòng Lê Thốc không cảm thấy gì nữa, trường hợp như vậy nó đã trải qua bao nhiêu lần rồi? Nó không nhớ, nó chỉ quyết định làm những gì theo nó là tốt nhất, nhưng luôn là cớ để cho người khác hận nó. Trước khi quen biết nhưng người bạn này, trong lòng nó kỳ thực đều làm mất đi sự đề phòng đối với bọn họ. Mỗi khi có tình huống làm nó cảm động, thí dụ như khi Tô Vạn và Dương Hảo quyết định đi cùng nó đến sa mạc, nó lại có ý nghĩ muốn trở thành bạn bè mãi mãi với họ.

但是他在情绪的最高点就会恐惧,恐惧自己一旦这么想了,这些人如果最后离开自己,自己能否承受。

Tuy nhiên khi ý nghĩ này mạnh mẽ nhất thì nó lại thấy sợ hãi, sợ mình một khi nghĩ như vậy, nếu bọn họ một ngày nào đó sẽ rời xa mình thì mình có thể chịu nổi hay không.

而事实一次一次的证明,即使最好的朋友,也终归有离开自己的那一天。

Mà sự thực lại một lần nữa chứng minh, cho dù là bạn tốt nhất, chung quy cũng có một ngày sẽ rời xa mình.

即使你背叛我,我也不会背叛你。这样的觉悟,人类是做不到的。

Cho dù cậu phản bội tôi, tôi cũng sẽ không phản bội cậu. Giác ngộ như vậy, người ta không thể làm được.

杨好的怒火让他的表情扭曲,似乎黎簇是他不共戴天的仇人,原因是他不愿意接受现实,他之前一定非常恐惧,恐惧重新进入地下,但是他没有任何人可以依靠,也没有任何人可以去怪罪。

Cơn giận làm cho vẻ mặt Dương Hảo méo mó, giống như Lê Thốc là kẻ thù không đội trời chung với nó, nguyên nhân là do nó không muốn chấp nhận sự thực, nhất định lúc trước nó đã vô cùng sợ hãi, sợ hãi lại phải xuống dưới đó một lần nữa, nhưng nó không thấy bất kỳ ai có thể dựa vào, cũng không có bất kỳ người nào nó có thể oán trách.

终于给他找到了一个可以怪罪的人,即使这个人是黎簇,他也无所谓了。他需要给自己的行为找一个替罪羊。

Rốt cục nó tìm được người nó có thể oán trách, cho dù người này là Lê Thốc cũng chẳng sao, nó cần một người chịu tội thay cho những hành động của mình.

"是你愿意和我来沙漠的,我很感激你,但现在的场景我们谁也料不到,人要为自己的选择负责,而且,我做的事情,是让你面对现实,是对你最有利的。"

"Mày tình nguyện đến sa mạc cùng tao, tao rất cảm kích, nhưng tình cảnh bây giờ không ai trong chúng ta ngờ được, người ta phải có trách nhiệm với lựa chọn của bản thân, hơn nữa, việc tao làm là để mày đối mặt với hiện thực, thật sự đối với mày là có lợi."

黎簇想说出这些话来,但是他没有说出来,他知道自己说的没错,但是他不应该说出这些话。

Lê Thốc muốn nói ra những lời này, nhưng nó không nói, nó biết mình không sai, nhưng nó không nên nói ra những lời này.

到底朋友一场,都留点颜面。

Rốt cuộc dù sao cũng là bạn bè, nó muốn nể mặt Dương Hảo.

他也可以装可怜,装自己也吓坏了蒙混过去,他没有,在这种情况下,这些都是多余的。

Nó cũng có thể giả vờ thông cảm, giả bộ như chính mình cũng sợ hãi, nó không làm, trong tình huống này tất cả đều không cần thiết.

"你那么害怕的话,把自己的两条腿都砸断吧,我相信这里有这么多东西,这点小事你还是能办到的,外面的那辆车里有麻醉剂,你看到那些人去取过,你可以去找找。"黎簇说道:"砸的严重点,我替你下去。"

"Mày sợ như vậy thì tự đánh gãy cả hai chân mình đi, tao tin chắc ở đây có nhiều thứ như vậy thì chút chuyện nhỏ này mày có thể làm được, ngoài xe kia có thuốc mê, mày cũng thấy những người đó để lại, mày có thể lấy dùng." Lê Thốc nói, "Đập nghiêm trọng một chút, tao sẽ thay mày xuống dưới đó."

杨好看着黎簇,他一开始以为黎簇在揶揄他,但是看着,他发现黎簇是认真的。

Dương Hảo nhìn Lê Thốc, lúc đầu nó nghĩ Lê Thốc đang chế nhạo nó, nhưng nhìn, nó phát hiện Lê Thốc đang rất nghiêm túc.

"这是唯一的办法,否则你怎么说服他们选择我而不是你。我是个累赘,如果我说的模模糊糊的,对他们没有参考的价值,他们会把希望全部压你身上,现在我给了他们那么多的信息,这些信息全部都是真实可用的。他们进入沙漠之下之后,发现我的信息价值比你大,如果他们可以自己使用那些信息就达到目的,是最好。如果他们发现不能,那么他们也不会继续押宝在你身上。"黎簇说道:"如果我的信息有用而你无用,你只要能再活着出来一次,你就相对安全了。而我则是永无宁日。"

"Đây là cách duy nhất, bằng không làm sao mày có thể thuyết phục bọn họ chọn tao mà không phải mày. Tao là một gánh nặng, nếu tao nói không rõ ràng, bọn họ cảm thấy không có giá trị gì thì họ sẽ đặt toàn bộ sức ép lên mày, hiện tại tao nói nhiều tin tức cho họ như vậy, nhưng tin tức này đều là sự thật và hữu dụng. Khi bọn họ xuống dưới sa mạc, phát hiện tin tức của tao có giá trị lớn hơn mày, nếu bọn họ có thể dùng những thông tin đó để đạt được mục đích của họ là tốt nhất. Nếu bọn họ không thể thì cũng sẽ không tiếp tục đặt áp lực lên mày."

"说的好听。"杨好就冷笑:"别和我说这些歪理,你知道我不可能活着出来了。"

"Nói thật dễ nghe." Dương Hảo cười nhạt: "Đừng có nói nhưng lời ngụy biện này với tao, mày biết tao không có khả năng sống đi ra."

"那你希望我怎么做?"黎簇问道。

"Vậy mày muốn tao phải làm thế nào?" Lê Thốc hỏi.

"你去告诉他们,告诉他们,你可以下去——"杨好说道这里,忽然愣住了,显然他也没有想到自己能说出这么没有逻辑的话:"你的脚可以走——"

"Mày đi nói cho bọn hắn biết, cho bọn hắn biết là mày có thể xuống dưới đó..." Dương Hảo nói tới chỗ này, bỗng nhiên ngây ngẩn cả người, hiển nhiên nó cũng không ngờ mình có thể nói ra những lời thiếu suy nghĩ như vậy: "Chân của mày có thể đi được..."

黎簇没有回答,他觉得很累。他不是港台片里的神一样的男主角,可以不离不弃的坚持下去。

Lê Thốc không trả lời, nó thấy rất mệt mỏi. Nó không phải nam chính thần thánh trong phim Hong Kong, có thể chịu đựng được tất cả.

"我刚才和你说的,你记住了没有?"黎簇说道,他知道很快就要和自己的这个朋友说BYEBYE了,他压制住自己的情绪,想最后帮他一次,即使这个朋友显然对他充满了憎恨。不管以后如何,都不会原谅他了。

"Tao vừa nói với mày, mày nhớ không?" Lê Thốc nói, nó biết mình sẽ nhanh chóng nói lời tạm biệt với người bạn này, nó kìm chế cảm xúc của mình, muốn giúp Dương Hảo một lần cuối cùng, cho dù hiển nhiên là người bạn này đang cực kỳ căm hận nó. Mặc kệ sau đó thế nào, cũng sẽ không tha thứ cho nó.

别把自己当救世主,这个世界没有谁比谁可怜,你和那些你想帮助的人一样的凄惨。你没有能力帮助其他的人的时候,放过自己的良心。

Đừng coi mình là Chúa cứu thế, thế giới này không ai là đáng thương hơn ai, bạn và người bạn muốn giúp đều đáng thương như nhau. Khi bạn không thể giúp đỡ người khác thì hãy bỏ qua lương tâm của mình.

杨好没有给他最后帮助的机会,他离开了帐篷,黎簇知道这可能是最后一面了。

Dương Hảo không cho nó có cơ hội giúp đỡ cuối cùng, Dương Hảo ra khỏi lều, Lê Thốc biết đây sẽ là lần cuối cùng.

当天晚上,络腮胡子的先锋部队就进入了沙漠之中,黎簇那一晚睡着了,他不想承受等待的煎熬,而早上返回的消息,是一个好消息,黎簇的提供的消息,被证实了。

Đến đêm, đội tiên phong của Râu Quai Nón đã đi vào trong sa mạc. Lê Thốc ngủ, nó không muốn bị sự chờ đợi giày vò, mà tin tức trở về vào buổi sáng là một tin tức tốt, đó là những thông tin Lê Thốc cung cấp được xác thực.

第二天的进展也很顺利,黎簇得到了很好的照顾,他用尽自己一切的时间休息,一直到第三天,络腮胡子进来,吩咐人将他带出这片沙漠。

Ngày thứ hai tiến triển cũng thuận lợi, Lê Thốc được chăm sóc rất tốt, tất cả thời gian của nó chỉ để nghỉ ngơi, mãi cho đến ngày thứ ba, Râu Quai Nón mới trở lại, phân phó người đưa nó ra khỏi sa mạc.

没有人告诉他沙漠之下的进展,但是从这些人的谈话中,黎簇知道,络腮胡子这里的进展,显然被其他人得知了,有人过来抢人了,在这片沙漠里显然已经不安全,络腮胡子希望能把他转移到比较安全的地方去。

Không ai nói cho nó biết tiến triển dưới sa mạc, nhưng từ những cuộc nói chuyện của bọn họ, Lê Thốc biết, tiến triển của Râu Quai Nón ở chỗ này đã bị nhóm người khác biết được, sẽ có nhiều kẻ đến cướp người, trong sa mạc này hiển nhiên đã không an toàn, Râu Quai Nón muốn chuyển nó đến nơi an toàn.

"别人问你,你就说你姓霍。"络腮胡子道:"是霍家的表亲,海外回来的。是我的弟弟。我在车上给你介绍形势,然后带你去见这儿的几个暴发户,你别露了马脚,否则他们要撕了你,我也救不了你。"

"Ai hỏi thì trả lời chú mày họ Hoắc." Râu Quai Nón nói: "Là họ hàng của Hoắc gia từ nước ngoài trở về, là em họ tao. Tao sẽ nói tình hình cho chú mày khi ở trên xe, sau đó dẫn chú mày đi gặp mấy thế lực lớn ở đây, chú mày đừng làm lộ chân tướng, nếu không bọn hắn muốn bắt chú mày, tao cũng không thể nào cứu được chú mày đâu."

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenTop.Vip