"Look up, laugh loud, talk big, keep the colour in your cheek and the fire in your eye, adorn your person, maintain your health, your beauty and your animal spirits."===Source: weibo/baidu/tianya/360doc/douban/facebookTrans: Yingie (@YunJaeDBSK), Kiem Duong, Diệu Đình, Linh Lung Tháp,...…
EM LÀ NGÔI SAO NÀOTác giả: Thường ĐôngNhóm dịch: Kithara_ teamTag: Hiện đại, vườn trường, oan gia, ngọt ngào, 3S --Giới Thiệu--Ngày qua ngày, vào 7 giờ mỗi tối, trò chơi trong kí túc xá lại bắt đầu, Ninh Nhuệ Tinh chấp nhận hình phạt, lúc mở cửa phải huýt sáo với chàng trai dẫn đầu đoàn kiểm tra vệ sinh trường học mà hét lớn khẩu hiệu: "Anh trai đẹp trai quá, yêu đương không?"Sau này, Ninh Nhuệ Tinh chỉ muốn đập chết bản thân mình lúc ấy, chẳng trách, người cô dây vào không phải ai khác, mà chính là hội trưởng hội học sinh luôn nghiêm túc kỉ luật mà cả trường đại học Bắc Hoa đều biết, Giang Dữ.Không biết có phải cô nhìn lầm hay không, mà cô luôn cảm thấy ánh mắt Giang Dữ nhìn mình cực kì không bình thường, tràn ngập tính chiếm hữu, như muốn ăn tươi nuốt sống cô vào bụng vậy.Thế nên gặp Giang Dữ trên đường, Ninh Nhuệ Tinh cũng muốn trốn đi.Rồi sau đó, Ninh Nhuệ Tinh bị ai đó chặn lại trong một góc, mặt như hoa đào, giọng nói yếu ớt: "Đàn anh, anh muốn làm gì?"Giang Dữ khẽ cười, nét mặt mang theo chiều chuộng: "Nhìn thấy tôi sao lại chạy? Chẳng phải muốn yêu đương sao?"Cả đời này Giang Dữ đều sống rất bình tĩnh tự chủ, chưa từng nghĩ một ngày sẽ gặp được cô gái mình thích, không thể lạnh lùng với cô, mà chỉ có tình cảm.Muốn đan mười ngón tay với cô, muốn ôm cô thật nồng thắm, muốn môi răng quấn quýt, muốn thân mật hơn nữa.…
Hán Việt: Thâm uyên cự long tô tỉnh dĩ hậuTác giả: Tang ỐcEditor: Lam Phi NgưSố chương: 144 chương + 16 phiên ngoạiThể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Huyền huyễn , Dị thế , Ngọt sủng , Song khiết, Cường cường , Chủ thụ , Sảng văn , Nhẹ nhàng , 1v1Thời An là cự long vực sâu cuối cùng trên thế giới.Vì quá buồn chán, cậu ôm đống tiền bạc châu báu của mình vui vẻ rơi vào giấc ngủ sâu.Năm vạn năm sau, Thời An cảm thấy mỹ mãn mở hai mắt ra.-cậu lại phát hiện tay chân mình đều biến thành hình dạng con người vừa nhỏ vừa ngắn.Cậu cúi đầu nhìn thân thể không biết sao lại thu nhỏ của mình, lại ngẩng đầu nhìn xung quanh hang động trống rỗng của bản thân:"..."Thân thể to lớn mạnh mẽ của cậu đâu? Cái đuôi to của cậu đâu rồi?Quan trọng nhất là --- tiền bạc châu báu của cậu đâu mất rồi????????!!!!!Vất vả cực khổ tích trữ mấy vạn năm, ngủ một giấc lại về trước giải phóng.Năm 2202, xung đột giữa người và ma vật càng xảy ra kịch liệt.Phía ma vật tuy hùng mạnh nhưng loại ảo tưởng tung hoành ngang dọc đại lục ngày xưa đã dần dần biết mất.Thời An, con trai nhỏ Thời gia, năng lực giả nổi tiếng với ma lực bằng 0 ở học viện.Học kì mới vừa bắt đầu, một lần nữa đến kì kiểm tra ma lực.Thời An nhìn ba dụng cụ kiểm tra nổ tung trước mặt, vẻ mặt vô tội:"Úi! Mấy món đồ này chất lượng không được tốt lắm nhỉ?"Trong lúc huấn luyện thực chiến, ma vật cấp thấp đều chạy trối chết khi Thời An tới gần.Thời An nhìn chăm chú bóng lưng hận không thể bay lên của chúng…
Tác giả : Thanh Hoài.Thể loại : Ngôn Tình, Sủng, cực sủng, H, hàiẢnh : Mạng.Tình trạng : Đã hoàn.Lưu ý nhỏ : vì là truyện mình tự viết yêu cầu các cậu không chuyển Ver hay ăn cắp chất xám.-----Hắn sói đội lốt cừu non, nham hiểm, cô thỏ trắng ngây thơ, những tình huống giở khóc giở cười mong sẽ mang cho các bạn thêm tiếng cười.Muốn biết thì vào đọc...Chúc các bạn vui vẻ.Đừng quên follow mình nha 💓 yêu lắm…
Thể loại: Thuần cổ đại, cưới trước yêu sau, 3S, hài, nhẹ nhàng, nữ 9 bị tự kỷ nhẹSố chương: 131 chương, 4 phiên ngoạiEditor: A Huyền 152Giới thiệu:Họ Phó là quan gia, trong nhà có quan nhỏ thất phẩm.Sau này được vinh sủng, thăng quan, ban thưởng hôn.Ban đầu khi được tứ hôn, trên dưới Phó gia đối với con rể tương lai mong đợi như thế này: sống được lâu hay không cũng không sao, không tạo phản liền hoan nghênh.Sau khi thành hôn, trên dưới Phó gia đối với con mong đợi như thế này: tạo phản hay không không quan hệ, đừng bắt nạt con gái (muội muội) của ta là được.Lại một ngày nào đó, Phó mẫu tiến cung, trông thấy nữ nhi nhà mình nằm trên lưng con rể ầm ĩ kéo "sừng rồng".Phó mẫu: ......... đúng là tạo nghiệp chướng!Vốn cho rằng chỉ là châu ngọc phủ bụi, lại không nghĩ đúng là kiêu long mới thức tỉnh.Gợi ý ấm áp:1. Nam nữ chính lúc đầu mắc bệnh, sau này sẽ hết, xin đừng ghét bỏ bọn họ.2. Đây đại khái là một truyện ngọt ngào, ngốc nghếch, khảo chứng gì đó xin hạ thủ lưu tình.…